Hỏi đáp Con đường viết lách: Viết theo sở thích hay theo thị hiếu độc giả?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Tiên Phan, 12 Tháng bảy 2025 lúc 9:01 AM.

  1. XSaoMai

    Bài viết:
    31
    Mình thấy các bạn đã đưa ra nhiều ý kiến khá hay. Vậy, bạn Tiên Phan, dưới góc độ của một người viết chuyên nghiệp thì bạn thử đưa ra ý kiến của mình vì mình cũng mong muốn thấy được tâm tư của người cầm bút.
     
    Tiên Phan, Chì ĐenHoa Nguyệt Phụng thích bài này.
  2. nguyệt trần 1303

    Bài viết:
    184
    Em fan cứng là thật đó.

    Vì truyện của tác giả em đoc cũng nhiều lắm ý.

    Và cái cách tác giả trả lời topic này, nó.. nhẹ nhàng mà thấm. Không tranh giành, không cần chứng minh gì hết, mà đọc xong tự dưng em phải im lặng một lúc. Cảm giác như gặp người có nội lực, không cần nói lớn vẫn khiến người ta phải lắng nghe.

    Truyện tác giả viết hay thật luôn. Không ồn ào, không khoa trương, nhưng nhân vật có chiều sâu, có hồn. Cái kiểu viết mà đọc tới đâu.. ngấm tới đó. Fan cứng đây. Không nói nhiều.
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng bảy 2025 lúc 12:43 PM
  3. Chì Đen

    Bài viết:
    158
    Với mình khi ai bắt đầu viết thì thì cũng đều viết theo cảm xúc và sở thích cá nhân cả. Và điều đó là động lực mạnh mẽ nhất để duy trì cảm hứng lâu dài, viết từ cảm xúc thật, trải nghiệm thật sẽ tạo ra chiều sâu lẫn dấu ấn riêng. Khi viết vào một điều mình tin, mình hiểu và mình yêu thì người đọc sẽ cảm nhận được sự chân thành đó, kể cả khi họ chưa thực sự quen với văn phong và phong cách của mình.

    Khi bắt đầu bản thân mình không cố làm hài lòng ai đó, mà chỉ là bắt đầu nói sự thật và sự chân thành mà thôi.

    Ở trên là về vấn đề cá nhân, nhưng nếu có ai đó có mong muốn xa hơn như muốn được in ấn hay xuất bản, tham gia các cuộc thi thì đôi khi chúng ta cũng nên tìm hiểu gu thưởng thức của số đông. Biết thị hiếu cũng không có nghĩa là chiều theo vô tội vạ, có thể chúng ta chọn cách kể phù hợp hơn để truyền đạt những điều mình muốn nói.

    Một nhà văn giỏi là người vừa giữ vững được mình mà vẫn chạm được đến người đọc, điều này chắc xa hơn một người viết nghiệp dư như mình có thể làm được. ^^ Nói chung thị hiếu của người đọc cũng cho mình thấy được bản thân mình đang đứng ở đâu.
     
    Tiên Phannguyệt trần 1303 thích bài này.
  4. Hoa Nguyệt Phụng

    Bài viết:
    505
    Mình không phải người chuyên về viết lách, nhưng mình cũng muốn nêu suy nghĩ riêng nho nhỏ của mình.

    Tác giả đã bỏ công sức ra viết truyện, viết theo sở thích bản thân hay viết theo thị điếu độc giả, quyền quyết định là ở tác giả. Nó phụ thuộc vào chính mục đích của tác giả muốn đạt được cho nên dù là độc giả hay những người ngoài cuộc đều không nên ý kiến quá nhiều về tác phẩm của họ.

    Nếu tác giả chỉ là viết để phát tiết cảm xúc, viết để bộc lộ bản thân tất nhiên họ sẽ tự viết theo sở thích của mình.

    Nếu là tác giả muốn tác phẩm của mình được nhiều người đón nhận với mục đích từ nó mà nhận được doanh thu thì tất nhiên họ phải viết theo thị điếu thị trường.

    Vậy nên, ở đây, mình nghĩ, chúng ta nên nói tác giả nên theo cái gì đây trong khi bản thân mình không biết bản thân tác giả muốn cái gì? Riêng mình thì mình không biết, hihi..
     
    Tiên Phan, Chì Đennguyệt trần 1303 thích bài này.
  5. BCmanga

    Bài viết:
    100
    "Một nhà văn giỏi là người vừa giữ vững được mình mà vẫn chạm được đến người đọc". Vấn đề này có lẽ còn khá xa với một người nghiệp dư như tôi rồi! ^^

    Đó cũng là mong muốn đạt đến của nhiều người viết và không chỉ riêng về vấn đề văn học mà cả các bộ môn nghệ thuật khác.

    Nói thật, thước đo giá trị nghệ thuật không hề có con số, việc tác phẩm giá trị như thế nào và thời điểm nào là do ở những cảm nhận của người thưởng thức đánh giá và nâng tầm giá trị tác phẩm từ giá trị của những nhân tố đó, không đại biểu cho năng lực thật sự ngay thời điểm tác phẩm ra đời. Nếu theo đó thì vẫn nên lấy làm tự hào vì đang bước chân vào một thế giới nghệ thuật, nơi mà bản thân có thể sẽ tồn tại mãi mãi theo chính tác phẩm của mình. Những gì tạo ra lúc này có thể không là gì, hoặc có thể được đánh giá từ sự điên loạn, mà có thể cả bản thân người đó cũng không lường được tác phẩm sẽ đạt độ cao nào trong giới nghệ thuật nhưng đó vẫn là giá trị thật sự của bản thân họ.

    Nhưng mấy ai theo được đến cuối con đường, vì cuộc sống những cái gọi là đam mê sẽ biến mất dần, cảm hứng tiêu tán, nếu bản thân không định hướng được mục đích cần đạt được là ở đâu.

    Đây là ý kiến của người nghiệp dư thôi nhe, còn với người chuyên nghiệp người ta đã có sẵn năng lực để đi tiếp rồi, không cần phải lo cho họ đâu. ^^
     
    XSaoMai, Chì ĐenTiên Phan thích bài này.
  6. Tiên Phan Moderator

    Bài viết:
    288
    Cảm ơn bạn đã hỏi chủ topic nha. Thật ra mình chỉ muốn lắng nghe suy nghĩ của mọi người thôi còn bản thân đã có định hướng riêng.

    Là một tác giả nghiệp dư, mình viết truyện vì đam mê. Tuy nhiên, mình luôn đặt mục tiêu là viết thì phải có người xem. Viết không ai xem thì hơi bị buồn nha ^^

    Trong quá trình học hỏi giao lưu các web truyện trên mạng, mình nhận thấy:

    Nếu viết theo sở thích cá nhân giống như việc tác giả đang vẽ nên bức tranh tâm hồn mình, không bị giới hạn bởi bất kỳ khuôn khổ hay kỳ vọng nào. Nguồn cảm hứng tuôn chảy dồi dào, bền vững bởi mỗi câu chữ, mỗi tình tiết đều xuất phát từ chính niềm yêu thích và khát khao được kể câu chuyện của mình. Tác phẩm nhờ vậy mà có chiều sâu, mang đậm dấu ấn cá nhân, độc đáo và chân thực.

    Dẫu vậy con đường này cũng không ít chông gai. Nếu sở thích của tác giả quá kén chọn hay đi ngược lại với trào lưu chung, câu chuyện tác giả tâm huyết có thể khó chạm đến đông đảo độc giả. Điều này dẫn đến lượt đọc, lượt tương tác thấp và đối với những người muốn biến việc viết thành một sự nghiệp thì đây là một thách thức lớn về mặt tài chính, tinh thần.

    Ngược lại, viết theo thị hiếu và xu hướng độc giả mang lại cơ hội tiếp cận số đông nhanh chóng. Khi chọn những thể loại đang hot như ngôn tình tổng tài, xuyên không kỳ ảo, hay đam mỹ ngọt ngào.. v. V truyện có thể nhanh chóng thu hút hàng ngàn, thậm chí hàng triệu lượt đọc tương tác. Đây là con đường hứa hẹn mở ra nhiều cơ hội phát triển sự nghiệp, từ nhuận bút, hợp đồng xuất bản đến việc xây dựng tên tuổi trong cộng đồng. Được độc giả đón nhận, khen ngợi cũng là một động lực lớn lao giúp người viết tiếp tục.

    Thế nhưng, cái giá phải trả đôi khi lại là sự mất chất. Chúng ta có thể phải gò ép mình vào những mô-típ lặp lại, hy sinh những ý tưởng độc đáo của riêng mình để chạy theo thị trường. Cảm hứng có thể bị bào mòn khi viết những thứ không thực sự thuộc về mình, dễ dẫn đến bí ý tưởng hoặc nhàm chán. Hơn nữa, thị hiếu độc giả luôn thay đổi không ngừng, liệu chúng ta có đủ nhanh nhạy để chạy theo mọi xu hướng mà không làm mất đi định hướng và phong cách riêng? Dù thành công về số lượng, liệu chúng ta có thực sự đã về mặt sáng tạo nghệ thuật?

    Nếu chúng ta viết chỉ vì sở thích cá nhân và không quan tâm đến việc người khác đọc, điều đó hoàn toàn ổn! Rất nhiều người viết nhật ký, sáng tác thơ riêng cho mình mà không cần ai biết đến. Điều đó mang lại niềm vui và sự thỏa mãn cho chính họ. Nếu mục tiêu của chúng ta chỉ đơn thuần là tự biểu đạt và thỏa mãn đam mê, thì việc viết cho chính mình hoàn toàn có thể mang lại cảm giác trọn vẹn. Chúng ta là tác giả của cuộc đời và suy nghĩ của mình.

    Nhưng nếu trong sâu thẳm chúng ta vẫn mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận, dù chỉ một chút, thì việc nghiên cứu thị hiếu độc giả sẽ trở nên cần thiết. Đó không phải là từ bỏ sở thích, mà là tìm cách để sở thích của chúng ta có thể chạm đến trái tim của người khác. Chúng ta khao khát được chia sẻ, được kết nối và tạo ra ảnh hưởng, thì độc giả sẽ là yếu tố không thể thiếu để chúng ta cảm thấy thực sự trọn vẹn với vai trò tác giả.

    Quan trọng nhất là chúng ta hiểu rõ bản thân mình đang viết vì điều gì và từ đó tìm kiếm con đường để cảm thấy hài lòng, trọn vẹn nhất với danh xưng tác giả của riêng mình.

    P/s: Mình là tác giả nghiệp dư, không phải tác giả chuyên nghiệp nhé =))
     
    Thiên Túc, XSaoMai, Chì Đen1 người nữa thích bài này.
  7. XSaoMai

    Bài viết:
    31
    Cám ơn bạn đã nhiệt tình chia sẻ. Mình thấy truyện bạn đầu tiên khi lần đầu vào diễn đàn này, mình rất ấn tượng về nó nhưng thú thật mình chưa thật sự đọc nó một cách nghiêm túc để cảm nhận về nó vì nó quá dài. Mà mình lại bị chứng lười mãn tính và hoa mắt chóng mặt khi nhìn thấy nhiều chữ. Nhưng mình sẽ dành thời gian để đọc nó.
     
    Chì Đen, Thiên TúcTiên Phan thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...