Con đường chưa đi Tác giả: Robert Frost ** Bản gốc: The Road Not Taken Two roads diverged in a yellow wood, And sorry I could not travel both And be one traveler, long I stood And looked down one as far as I could To where it bent in the undergrowth; ** Then took the other, as just as fair, And having perhaps the better claim, Because it was grassy and wanted wear; Though as for that the passing there Had worn them really about the same, ** And both that morning equally lay In leaves no step had trodden black. Oh, I kept the first for another day! Yet knowing how way leads on to way, I doubted if I should ever come back. ** I shall be telling this with a sigh Somewhere ages and ages hence: Two roads diverged in a wood, and I- I took the one less traveled by, And that has made all the difference. Dịch thơ: Con đường chưa đi Con đường chia hai ngả giữa rừng thu Nhưng than ôi, đành phải theo một lối Tôi làm kẻ lữ hành phân vân mãi Đưa mắt nhìn xuống lối chạy về xa Tới khúc cong khuất sau lùm cây bụi. ** Tôi lựa chọn nẻo thứ hai sau đấy Có thể là còn hấp dẫn hơn kia Vì cỏ mọc đầy cần bước chân đi Mặc dù cả hai con đường nằm đấy Có vết mòn cả đường nọ, đường kia. ** Và hai con đường trong buổi sớm mai Lá phủ đầy, chưa có bàn chân bước Tôi dành ngả đầu tiên vào dịp khác Dù thâm tâm vẫn biết được sau này Quay trở lại, chắc gì còn có dịp. ** Tôi sẽ kể chuyện này trong tiếng nấc Rằng đâu đó rất nhiều năm về trước: Hai ngả đường chia lối ở trong rừng Tôi chọn con đường có ít bước chân Và điều đó đã làm nên khác biệt. (Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng) Giới thiệu tác giả và bài thơ: Robert Lee Frost (26 tháng 3 năm 1874 – 29 tháng 1 năm 1963) là một nhà thơ của nước Mỹ. Ông đã bốn lần đoạt giải Pulitzer (1924, 1931, 1937, 1943). "The road not taken" được viết năm 1916. Bài thơ chỉ miêu tả một cánh rừng, hai ngả đường và một con người chọn lối đi nhưng lại mở ra nhiều ý nghĩa triết lí của cuộc đời, thể hiện quan niệm về sự sở hữu và bi kịch của sự lựa chọn. Con đường trong bài thơ trở thành một hình tượng biểu trưng của đường đời, của lí tưởng sống . Qua đó thể hiện một tâm lí rất phổ biến của con người: Húng ta thường không trân trọng những gì mình đang có mà ngược lại, chỉ trân trọng và khao khát những gì đã mất đi hoặc không thuộc về mình. Mở đầu bài thơ, tác giả giới thiệu hai lối đi khác nhau trong một khu rừng, một lối xa hơn và một lối gần bên cạnh. Khi nhà thơ chọn lối "đường nhiều cỏ, lối mòn như chưa có" . Đây là một sự lựa chọn táo bạo, tự tin, không sợ chông gai, chấp nhận mạo hiểm. Cách lựa chọn của nhà thơ đã thể hiện một lối sống rất đẹp. Bởi mọi cái đều khó nhất là ở sự khởi đầu nhưng nếu dám khởi đầu, con người có thể làm nên tất cả, kể cả những điều kì vĩ nhất. Nhưng cuối bài thơ lại là "một tiếng thở dài" không thỏa mãn của nhà thơ khi về già. Tiếng thở dài đó là sự tiếc nuối về con đường mình đã chọn và cả con đường không được chọn. Một lần lựa chọn, một lần bỏ lỡ mà ôm hận đến thiên thu! Bởi dù có khôn ngoan đến mấy, dù chọn cái nào đi nữa thì ta cũng phải bỏ qua một cái, vậy là ta không tránh khỏi bi kịch của sự lựa chọn. Bởi thế R. Frost không đặt nhan đề bài thơ là "con đường được chọn" mà lại đặt là "con đường không được chọn".