Bài viết: 1 

Câu chuyện này là muôn thuở chị ơi!
Ngày xưa ba em và hàng xóm củng xích mích vụ này. Mà ba em rất thương con, dạy con phải luôn biết tế nhị, nhường nhịn.. Rồi có một ngày anh hai em đi học bị thằng chung xóm chặn đường đánh. Anh em được cái thấp bé, gầy như que củi nên lúc nào củng bị đánh nhừ, về đến nhà là mình mẩy đất các, mặt mày thì bầm dập. Được một hai lần Ba em nhịn không được mới biểu lại hỏi, anh hai e trả lời thật là con bị thằng kia chặn đường đánh. Ba em nghe xong thì hỏi nguyên do mới biết con mình bị đầu gấu ăn hiếp bấy lâu. Lúc này tức lắm nhưng củng không tìm hàng xóm mắng vốn mà dạy anh hai em là "phải dũng cảm lên, đã bị đánh thì phải đánh lại không được sợ, phải mở to mắt ra nhìn đòn mà đánh" anh hai em được cái rất ngoan, rất nghe lời. Hôm sau, hàng xóm đem thằng con trai bị nâu một mắt lại mắng vốn ba em làm ầm ỷ lên. Ba em mới mời hàng xóm vào nhà kêu luôn hai đứa đánh nhau lại hỏi chuyện. Lúc đó anh em kể lại hết mình bị bắt nạt ra sau rồi đánh lại thế nào. Ba em chốt hạ từ nay "Hai đứa không được đánh nhau nữa" "axy không được ăn hiếp thằng xyz nữa, bạn bè phải yêu thương giúp đỡ nhau.." xong nói với hàng xóm "con nít mà chị, tụi nó còn nhỏ không biết gì đâu, chơi chung xóm cho có anh có em.. mà thằng xyz bị thằng axy đánh quài mà tui có kiếm chị đâu..". Hàng xóm tức dẫn con về mà không nói được tiếng nào.
Xong ba em khen anh em "giỏi, nhưng từ nay không kiếm thằng kia đánh nữa nghe chưa. Ba mà nghe con đáng thằng kia nữa thì biết tay".
Từ đó thằng kia không dám đánh anh em nữa..
Ba em là người cha rất thương con, nhưng củng rất nghiên khắc khiến con cái vừa thương, vừa sợ. Lúc đó có cảm giác Ba làm gì củng hợp lý, điều ba làm là đạo lý.
Từ thực tế hoàn cảnh bản thân e nghĩ khi con mình bị tổn thương thì người làm cha làm mẹ nào mà chẳng xót con. Nhưng người lớn củng chính là tấm gương cho con, nên giải quyết tình huống phải cẩn thận vì vô hình đó là lúc trẻ con đang học hỏi một cách thụ động những việc làm của người lớn.
Và đặt biệt em nghĩ là phải dạy trẻ phải biết nhường nhịn (nhường đồ chơi cho em) và phải biết tự bảo vệ mình (mách người lớn)..
Đó là cả một hành trình dài chị ạ, người làm cha làm mẹ phải nghị lực lăm chúc chị luôn mạnh khỏe!
Ngày xưa ba em và hàng xóm củng xích mích vụ này. Mà ba em rất thương con, dạy con phải luôn biết tế nhị, nhường nhịn.. Rồi có một ngày anh hai em đi học bị thằng chung xóm chặn đường đánh. Anh em được cái thấp bé, gầy như que củi nên lúc nào củng bị đánh nhừ, về đến nhà là mình mẩy đất các, mặt mày thì bầm dập. Được một hai lần Ba em nhịn không được mới biểu lại hỏi, anh hai e trả lời thật là con bị thằng kia chặn đường đánh. Ba em nghe xong thì hỏi nguyên do mới biết con mình bị đầu gấu ăn hiếp bấy lâu. Lúc này tức lắm nhưng củng không tìm hàng xóm mắng vốn mà dạy anh hai em là "phải dũng cảm lên, đã bị đánh thì phải đánh lại không được sợ, phải mở to mắt ra nhìn đòn mà đánh" anh hai em được cái rất ngoan, rất nghe lời. Hôm sau, hàng xóm đem thằng con trai bị nâu một mắt lại mắng vốn ba em làm ầm ỷ lên. Ba em mới mời hàng xóm vào nhà kêu luôn hai đứa đánh nhau lại hỏi chuyện. Lúc đó anh em kể lại hết mình bị bắt nạt ra sau rồi đánh lại thế nào. Ba em chốt hạ từ nay "Hai đứa không được đánh nhau nữa" "axy không được ăn hiếp thằng xyz nữa, bạn bè phải yêu thương giúp đỡ nhau.." xong nói với hàng xóm "con nít mà chị, tụi nó còn nhỏ không biết gì đâu, chơi chung xóm cho có anh có em.. mà thằng xyz bị thằng axy đánh quài mà tui có kiếm chị đâu..". Hàng xóm tức dẫn con về mà không nói được tiếng nào.
Xong ba em khen anh em "giỏi, nhưng từ nay không kiếm thằng kia đánh nữa nghe chưa. Ba mà nghe con đáng thằng kia nữa thì biết tay".
Từ đó thằng kia không dám đánh anh em nữa..
Ba em là người cha rất thương con, nhưng củng rất nghiên khắc khiến con cái vừa thương, vừa sợ. Lúc đó có cảm giác Ba làm gì củng hợp lý, điều ba làm là đạo lý.
Từ thực tế hoàn cảnh bản thân e nghĩ khi con mình bị tổn thương thì người làm cha làm mẹ nào mà chẳng xót con. Nhưng người lớn củng chính là tấm gương cho con, nên giải quyết tình huống phải cẩn thận vì vô hình đó là lúc trẻ con đang học hỏi một cách thụ động những việc làm của người lớn.
Và đặt biệt em nghĩ là phải dạy trẻ phải biết nhường nhịn (nhường đồ chơi cho em) và phải biết tự bảo vệ mình (mách người lớn)..
Đó là cả một hành trình dài chị ạ, người làm cha làm mẹ phải nghị lực lăm chúc chị luôn mạnh khỏe!