Bài viết: 65 



[COLOR=rgb(0, 0, 255) ]Cô Đơn Giữa Cuộc Tình[/COLOR]
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Trình bày: Hiển Vinh
Hiển Vinh là một nam ca sĩ phòng trà với giọng hát trầm ấm, nồng nàn. Nếu như có một cuộc họp mặt các nam ca sĩ thì chắc chắn Hiển Vinh sẽ.. nổi bật hơn hết, bởi anh cao đến 1, 83 mét, nặng trên 90 kg. Anh tâm sự: "Ca hát với tôi là ước mơ. Đạt được rồi thì cố gắng hoàn thiện và duy trì để lưu lại trong lòng khán giả một chút gì đó lắng đọng. Bản thân tôi dù không phải là một ca sĩ có tên tuổi lẫy lừng như các đồng nghiệp khác, nhưng cũng được nhiều khán giả biết tới và thương yêu, đó cũng là một niềm hạnh phúc trong cuộc đời của mình".
Từng có những giai điệu làm ta say đắm đến thế. Rồi chợt lãng quên, rồi lại chợt bắt gặp nó trong một quán cà phê quen thuộc, hay trong một buổi dạ tiệc, có khi lại vô tình lục lại trong list nhạc cũ. Một lần nữa, những giai điệu ấy lại len lỏi trong trái tim mỗi người chúng ta.
Lời bài hát:
Anh cô đơn quá giữa bao chuyện của đôi ta
Anh thấy sợ hãi hai chúng ta đang trôi về hai nơi
Bao lâu ta đã chẳng còn thể nói với nhau
Trong anh là bế tắc những nghĩ suy cứ chồng chéo lên nhau.
Giờ đây đôi ta lạ lẫm
Giờ đây ta cứ như hai người dưng dù còn yêu và yêu
Dù ta vẫn luôn dành tất cả cho nhau vậy thôi
Những đêm về giật mình nhận ra mình đã xa lắm.
Điệp khúc:
Khi người ta cô đơn trái tim mong manh trở nên yếu mềm
Cố sắt đá bên ngoài để che giấu khi con tim tổn thương
Khi người ta cô đơn chẳng còn niềm tin hay mơ mộng chi
Đôi tim xưa thấy nhau nay đã khác nhịp rồi.
Giờ đây đôi ta lạ lẫm
Giờ đây ta cứ như hai người dưng dù còn yêu và yêu
Dù ta vẫn luôn dành tất cả cho nhau vậy thôi
Những đêm về giật mình nhận ra mình đã xa lắm
Khi người ta cô đơn trái tim mong manh trở nên yếu mềm
Cố sắt đá bên ngoài để che giấu khi con tim tổn thương
Khi người ta cô đơn chẳng còn niềm tin hay mơ mộng chi
Đôi tim xưa thấy nhau nay đã khác nhịp rồi
Anh đã sống với nỗi cô đơn trong em dường như quá lâu
Sống với nỗi nghi ngờ giờ đây đã như là một thói quen
Cố kìm nén cảm xúc giấu vào trong tim mãi mãi về sau
Để lỡ nếu có mất nhau sẽ không thấy tuyệt vọng
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Lỡ nếu có mất nhau sẽ không thấy tuyệt vọng.[/COLOR]
Anh thấy sợ hãi hai chúng ta đang trôi về hai nơi
Bao lâu ta đã chẳng còn thể nói với nhau
Trong anh là bế tắc những nghĩ suy cứ chồng chéo lên nhau.
Giờ đây đôi ta lạ lẫm
Giờ đây ta cứ như hai người dưng dù còn yêu và yêu
Dù ta vẫn luôn dành tất cả cho nhau vậy thôi
Những đêm về giật mình nhận ra mình đã xa lắm.
Điệp khúc:
Khi người ta cô đơn trái tim mong manh trở nên yếu mềm
Cố sắt đá bên ngoài để che giấu khi con tim tổn thương
Khi người ta cô đơn chẳng còn niềm tin hay mơ mộng chi
Đôi tim xưa thấy nhau nay đã khác nhịp rồi.
Giờ đây đôi ta lạ lẫm
Giờ đây ta cứ như hai người dưng dù còn yêu và yêu
Dù ta vẫn luôn dành tất cả cho nhau vậy thôi
Những đêm về giật mình nhận ra mình đã xa lắm
Khi người ta cô đơn trái tim mong manh trở nên yếu mềm
Cố sắt đá bên ngoài để che giấu khi con tim tổn thương
Khi người ta cô đơn chẳng còn niềm tin hay mơ mộng chi
Đôi tim xưa thấy nhau nay đã khác nhịp rồi
Anh đã sống với nỗi cô đơn trong em dường như quá lâu
Sống với nỗi nghi ngờ giờ đây đã như là một thói quen
Cố kìm nén cảm xúc giấu vào trong tim mãi mãi về sau
Để lỡ nếu có mất nhau sẽ không thấy tuyệt vọng
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Lỡ nếu có mất nhau sẽ không thấy tuyệt vọng.[/COLOR]
Last edited by a moderator: