Bài viết: 869 

Khổ thân bạn Ngọc quá. Mình từng trải qua tình cảnh tương tự. Hồi đó 2 mẹ con làm chung một chỗ. Mẹ mình hiền lành nên mấy bà mấy cô, mấy thằng thanh niên cứ chửi bới bắt nạt. Mình cũng rất muốn bảo vệ mẹ, nhiều lúc buồn bã khóc trong đau khổ. Ngặt nỗi, chỗ làm của mình toàn dân anh chị, đầu gấu đầu mặn ngập tràn. Về sau mình đã phải học cách thích nghi và lấy cứng đối cứng. Không khoan nhượng. Muốn ra chữ gì thì ra, sau này mình mới lên làm quản lý được.
Woa, bạn tuyệt vời quá, chúc mừng bạn sau bao khó khăn đã thành công lên làm quản lý nhé.

Người ngoài nhìn vào thì cứ nói 'sau mày không chửi lại bả đi này nọ..'Chứ họ nào biết được nổi khổ của người trong cuộc, người ta dám chửi bà tổ trưởng vì người ta có máu mặt, có người bảo kê, còn mẹ con nhà mình thì bà tổ trưởng biết rõ hoàn cảnh hết rồi, nên mới dám ăn hiếp mình như thế á, nghĩ sao trong xưởng có khoảng 30 QC, mà tối ngày bà chỉ sai có mỗi mình thôi, một ngày mình ngồi ít nhất là 2 chỗ, nhiều nhất là 7-8 chỗ luôn á, chỗ nào ứ hàng đống đống là bả kêu mình lại giải quyết, mình vừa xong một chỗ là bả sai đi chỗ khác làm liền luôn á, không cho mình thời gian để thở luôn.
Người ta ứ xin người phụ thì bả cho, tới khi mình xin thì bả lại chửi mình, nói 'có vậy cũng làm không xong, vậy làm QC làm chi, xuống làm thợ phụ luôn đi' mình nghe xong khó chịu lắm bạn ạ, không cho thì thôi, đằng này bả lại nói vậy, sao bả không nghĩ tới năm xưa lúc bả mới làm QC có làm được như mình hiện tại không.
Mẹ mình thì tiếc công việc này, bởi mẹ 44 tuổi rồi, còn không biết may nữa, công ty này là công ty dễ nhất ở khu công nghiệp này rồi, nên mẹ không muốn nghỉ, mẹ nói: Cứ làm hết ngày rồi về con ơi, họ nói sao thì cứ kệ họ.
Giờ mình cũng không biết nên làm sao luôn?
