Cách đây 7 năm khi học lớp 8, mình có học lớp thanh nhạc ở nhà thiếu nhi quận 5, lớp đó nằm ở cuối dãy lầu 5, mình hay nghe kể là lầu 5 có ma nên sợ lắm, lúc nào đi hay về cũng đi cùng với mấy chị học chung, có một hôm ba mình chở mình đi học sớm, mình lên thẳng lớp luôn vì lúc đó khoảng 4-5h chiều trời còn sáng nên mình cũng không sợ mấy, mình bước vào lớp thì thấy có một người con trai từ đầu đến chân đều ướt nhẹp, mình phải nói là ướt kiểu như vừa tắm mưa xong í nước nhễu tõng tõng xuống sàn lun, mặc áo sơ mi, đeo cặp chéo và mang mắt kính nhìn như sinh viên, lúc mình bước vô thì người đó quay qua nhìn mình, cái ánh mắt đó ghê lắm tới bây giờ mình vẫn còn nhớ rõ, nhưng lúc đó không biết nên mình nghĩ chắc là học sinh mới vì lớp nhạc của mình cũng có nhiều anh chị lớn học nữa. Người đó cứ nhìn mình suốt như vậy mà không nói gì làm mình thấy ghê ghê nên để cặp đó đi ra trước cửa lớp ngồi. Một lúc sau thì chị bạn của mình lên chị cũng vào lớp cất cặp rồi ra hỏi mình sao em không vô lớp mình bảo trong lớp có thằng nào mới vô nhìn ghê lắm thì chị í nói chị có thấy ai đâu mình cãi là nó ngồi bàn đầu người nó ướt nhẹp nhễu nước ướt cả bàn ghế chị không thấy sao mình tức quá dắt chị vào thì hoàn toàn không có gì hết, chỗ ngồi của người đó khô queo, về nhà mình kể cho cô hàng xóm nge thì nói chắc là người ta bị chết dưới nước, mình bệnh suốt cả tuần rồi nghỉ học luôn vì sợ, tới bây giờ mình vẫn không quên được ánh mắt đó nhìn một cái là lạnh cả sống lưng, huhu.