Chiều Hoàng Hôn Tác giả: Dương Hoàng Đã về chiều trong cái lạnh mùa đông Màu trắng xóa ở bờ sông hiu quạnh Sương giăng lớp càng thấy mờ nhân ảnh Đứng mênh mang nhìn thấy cảnh nhớ người. Đông đã về mang cái lạnh khắp nơi Muốn tìm lại làn hơi nào nồng ấm Trời giá buốt nhớ chút tình sâu đậm Nhưng ngoài kia là bóng thẫm xa mờ. Hoàng hôn buồn ta đứng lặng bơ vơ Tình chết vội để bài thơ dang dở Ta ngơ ngẩn với niềm vương sầu nhớ Lòng bâng khuâng nhớ người ở phương nào. Đông lại về cõi hồn lại xuyến xao Người xưa hỡi có khi nào nghĩ tới Ta đứng đó cùng nỗi buồn diệu vợi Chiều miên man còn đứng đợi chờ người.