Tên bài thơ: Chiều Tác giả: Hoan Hỉ Thể thơ: Ngũ ngôn Mây vờn trên đỉnh núi Lưỡng lự chẳng muốn đi Nghe lời gió thầm thì Trái tim reo rộn rã. Mặt trời đi vội qua Chốn trong ánh chiều tà Nhuốm hồng trong lời ngỏ Lạc bước chiều dần qua. Mây đã đi về xa Ngàn sao kia lấp lánh Thắp sáng muôn núi đồi Cho người đi quên lối. Ghi chú: Lúc đầu mình định đặt tên là "Chiều tối" nhưng trùng tên với bài "Chiều tối" của Bác, đặt "Chiều tím" lại trùng tên ca khúc "Chiều tím" của Ns. Đan Thọ, thi sĩ Đinh Hùng viết lời nên thôi chỉ một chữ: Chiều. Chiều tối là thời điểm con người ta có thể tạm gác lại những công việc bộn bề trong một ngày để con người ta có thể sống chậm lại, để cảm nhận sự bình yên và đẹp đẽ của cuộc sống, của tự nhiên.