1 người đang xem
222 2
Chàng Là Sớm Tối

Trình bày: Oa Oa

Tác từ: Thanh Sơ Tế

Tác khúc: Ashley Trinh

Biên khúc: Ly Thương Thương Thương

Nếu bạn là người yêu thích những bản nhạc cổ phong đượm buồn, có chiều sâu và đậm chất điện ảnh thì "Chàng Là Sớm Tối" của Oa Oa chắc chắn sẽ khiến bạn rung động từ những giai điệu đầu tiên. Với tựa đề "Chàng là sớm tối", bài hát như một lời thổ lộ đầy thi vị và tiếc nuối, là khúc độc thoại của một người đã lạc mất một mối duyên xưa, chỉ còn biết nhớ thương qua từng sớm từng chiều.

Tác phẩm có sự góp mặt của nhiều cái tên tài năng: Nhạc được sáng tác bởi Ashley Trinh, phần lời bởi Thanh Sơ Tế, và biên khúc được chăm chút bởi Ly Thương Thương Thương, một cái tên nghe thôi cũng đã đủ thơ. Từng giai điệu được dệt bằng tiếng đàn mềm mại, réo rắt, quyện cùng chất giọng như thì thầm trong gió của Oa Oa, khiến bài hát mang màu sắc vừa bi hùng vừa lãng đãng, rất riêng và rất ám ảnh.

Điều đặc biệt là dù đã thuộc lòng giai điệu, nhưng mỗi lần nghe lại, cảm xúc lại khác nhau: Có lúc là nỗi buồn lặng thầm, có lúc lại thấy như đang ngồi giữa chiến trường cũ, nhìn cát bụi vùi lấp những năm tháng tuổi trẻ. Nó không chỉ kể chuyện, nó khơi lại cả ký ức xa xôi, thật hay tưởng tượng đều khiến người ta đau.

Phần lời ca là một điểm sáng không thể không nhắc đến. Với phong cách cổ ngữ pha chút Hán Việt, mỗi câu chữ như một đoạn thơ trích từ sử thi, mang đầy hình ảnh và cảm xúc: "Ta giương cung tựa nguyệt – Say bắn sao trời nghiêng ngả tháng năm", câu hát đó, không phải chỉ là tình, mà còn là chí, là hùng tâm tráng chí của một người từng sống hết mình.

"Chàng Là Sớm Tối" không đơn thuần là một bản nhạc mà nó là một đoạn đời, một bức tranh, và cũng là một lời tiễn biệt. Dành cho những ai từng yêu, từng nhớ, và từng không thể quên.



Lời bài hát

边角摧落长空的晚霞

灼痛少年染血的脸颊

还能再沙场笑谈

猎猎旌旗间, 覆碎月如挂

煞血衰晚 迎人世变化

如今故人已败将披甲

枪笛吹梦, 梦中杨柳千发

梦醒, 转身不见他

风卷千堆雪

叹我半世狂妄无解

纵马逐剑引桃花血

何曾悔其灭

青云浮摇埋名利节

无退路的落子醉绝

我挽弓如月

醉射星汉倾倒流年

铭刻伤口痛如酒烈

荒唐夜雪侵人间

锋刃在剑之似

相识的眼

常见出鞘映关山狂沙

再赠故人后半世荣华

枪笛吹断, 梦中杨柳千发

梦醒, 转身不见他

风卷千堆雪

笑我一世狂妄无解

纵马逐剑引桃花血

何曾毁身灭

夙愿在念不息英杰

无顾忌的落子醉绝

若挽弓如月

醉射星汉倾倒流年

铭刻伤口痛如酒烈

荒唐人间走一遍

平生所愿之愿

生不逢年

风卷千堆雪

笑我半世狂妄无解

纵马逐剑引桃花血

何曾毁身灭

夙愿在念不息英杰

无顾忌的落子醉绝

若挽弓如月

醉射星汉倾倒流年

铭刻伤口痛如酒烈

荒唐人间走一遍

愿之愿你我皆

偏执如剑

Pinyin

Biān jiǎo cuī luò cháng kōng de wǎn xía

Zhuó tòng shǎo nían rǎn xuè de liǎn jía

Húan néng zài shā cháng xìao tán

Liè liè jīng qí jiān, fù sùi yuè rú gùa

Shà xuè shuāi wǎn yíng rén shì bìan hùa

Rú jīn gù rén yǐ bài jiāng pī jiǎ

Qiāng dí chuī mèng, mèng zhōng yáng liǔ qiān fā

Mèng xǐng, zhuǎn shēn bù jìan tā

Fēng jùan qiān duī xuě

Tàn wǒ bàn shì kúang wàng wú jiě

Zòng mǎ zhuō jìan yǐn táo huā xuè

Hé zēng huǐ qí miè

Qīng yún fú yáo mái míng lì jié

Wú tùi lù de luò zǐ zùi jué

Wǒ wǎn gōng rú yuè

Zùi shè xīng hàn qīng dǎo líu nían

Míng kè shāng kǒu tòng rú jiǔ liè

Huāng táng yè xuě qīn rén jiān

Fēng rèn zài jìan zhī sì

Xiāng shì de yǎn

Cháng jìan chū qìao yíng guān shān kúang shā

Zài zèng gù rén hòu bàn shì róng húa

Qiāng dí chuī dùan, mèng zhōng yáng liǔ qiān fā

Mèng xǐng, zhuǎn shēn bù jìan tā

Fēng jùan qiān duī xuě

Xìao wǒ yī shì kúang wàng wú jiě

Zòng mǎ zhuō jìan yǐn táo huā xuè

Hé zēng huǐ shēn miè

Sù yùan zài nìan bù xī yīng jié

Wú gù jì de luò zǐ zùi jué

Ruò wǎn gōng rú yuè

Zùi shè xīng hàn qīng dǎo líu nían

Míng kè shāng kǒu tòng rú jiǔ liè

Huāng táng rén jiān zǒu yī bìan

Píng shēng suǒ yùan zhī yùan

Shēng bù féng nían

Fēng jùan qiān duī xuě

Xìao wǒ bàn shì kúang wàng wú jiě

Zòng mǎ zhuō jìan yǐn táo huā xuè

Hé zēng huǐ shēn miè

Sù yùan zài nìan bù xī yīng jié

Wú gù jì de luò zǐ zùi jué

Ruò wǎn gōng rú yuè

Zùi shè xīng hàn qīng dǎo líu nían

Míng kè shāng kǒu tòng rú jiǔ liè

Huāng táng rén jiān zǒu yī bìan

Yùan zhī yùan nǐ wǒ jiē

Piān zhí rú jìan

Lời Việt

Bên góc tàn rơi, trời chiều rực ánh tà

Rát bỏng thiếu niên, má loang nhuộm huyết sa

Còn mong nơi sa trường cười đùa nhẹ dạ

Giữa gió phất cờ, trăng vỡ rụng như hoa

Máu hồng chưa ráo, nhân gian vần xoay hóa

Người cũ nay bại, khoác giáp lạnh phôi pha

Sáo thổi giấc mơ, liễu xanh vờn ngàn dải

Tỉnh giấc, quay đầu chẳng thấy bóng người xa

Gió cuốn ngàn tầng tuyết

Than ta nửa kiếp ngông cuồng chẳng tha

Cưỡi ngựa, vung gươm, máu hoa rơi lệ

Há từng hối thân đọa

Mây nổi chìm chôn danh vọng cùng hào quang

Bước không lối thoái, rượu say tan nát

Ta giương cung tựa nguyệt

Say bắn sao trời nghiêng ngả tháng năm

Khắc lên thương tích đau như rượu cháy

Đêm lạnh ngập ngụa chốn nhân gian

Lưỡi kiếm tựa gió lướt

Ánh mắt thân quen

Thường thấy gươm trần soi núi cát hoang tàn

Trao lại cố nhân nửa đời vinh quang

Sáo ngừng giấc mộng, liễu xanh vờn ngàn dải

Tỉnh giấc, quay đầu chẳng thấy bóng người xa

Gió cuốn ngàn tầng tuyết

Cười ta một kiếp ngông cuồng chẳng tha

Cưỡi ngựa, vung gươm, máu hoa rơi lệ

Há từng tiếc thân qua

Nguyện xưa còn đó, hào kiệt chưa lụi

Bước không kiêng kỵ, rượu say tan nát

Nếu giương cung tựa nguyệt

Say bắn sao trời nghiêng ngả tháng năm

Khắc lên thương tích đau như rượu cháy

Nhân gian hỗn độn bước qua một lần

Cả đời ước vọng chẳng ngừng

Sống chẳng gặp thời xuân

Gió cuốn ngàn tầng tuyết

Cười ta nửa kiếp ngông cuồng chẳng tha

Cưỡi ngựa, vung gươm, máu hoa rơi lệ

Há từng tiếc thân qua

Nguyện xưa còn đó, hào kiệt chưa lụi

Bước không kiêng kỵ, rượu say tan nát

Nếu giương cung tựa nguyệt

Say bắn sao trời nghiêng ngả tháng năm

Khắc lên thương tích đau như rượu cháy

Nhân gian hỗn độn bước qua một lần

Nguyện ước, nguyện ta và người

Cứng cỏi tựa gươm
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Back