Cảm nhận về nhân vật ông sáu trong tác phẩm Chiếc Lược Ngà

Thảo luận trong 'Học Online' bắt đầu bởi Cam Thuong, 20 Tháng một 2022.

  1. Cam Thuong My name is Cẩm Thương :)

    Bài viết:
    92
    Có những câu chuyện đọc ngàn lần không thể nhớ, lại có những câu chuyện đọc một lần mà không thể quên. "Chiếc lược ngà" là một tác phẩm như thế để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả. Truyện viết về tình cha con sâu nặng trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh, và góp phần tạo nên sự xuất sắc cho truyện ngắn chính là hình tượng người cha - ông Sáu.

    Ông Sáu vốn là một người nông dân Nam Bộ tham gia vào cuộc kháng chiến chống Pháp, để lại vợ và con thơ, tức bé Thu. Sau bao năm ròng rã, có đợt được nghỉ ba ngày, ông quay trở về thăm gia đình. Chính vào khoảng thời gian này, một câu chuyện éo le và cảm động đã diễn ra. Từ đó làm sáng lên tình yêu và phẩm chất của ông Sáu. Vẻ đẹp của nhân vật ông Sáu mà người đọc cảm nhận trước hết là vẻ đẹp của người lính Cách mạng. Kháng chiến bùng nổ, ông Sáu từ giã những gì thân thương nhất: Con thơ, vợ trẻ lên đường làm Cách mạng. Khi ông ra đi, bé Thu, con gái đầu lòng, cũng là đứa con gái duy nhất của ông chưa đầy một tuổi. Vậy mà, đằng đẵng suốt những năm kháng chiến, ông không một lần về thăm con, bởi với những người lính "đâu có giặc là ta phải đi".

    Vậy là ông Sáu đã hi sinh tình riêng, đặt tình chung lên trên, đi theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc, quyết hi sinh đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ mảnh đất, ngọn cỏ dân tộc, bỏ lại sau lưng ánh mắt non nớt của đứa con thơ và người vợ tảo tần ngày đêm mong ngóng. Lòng yêu nước của người nông dân Nam Bộ được khắc họa thật mạnh mẽ, quyết liệt. Không chỉ là một người chiến sĩ yêu nước, ông Sáu còn là một người cha giàu lòng yêu thương con. Khi còn ở rừng ông luôn nhớ thương con, khao khát được gặp con, được sống trong tình yêu của bé Thu. Ông Sáu chỉ được thấy con qua tấm ảnh nhỏ. Sau nhiều năm xa cách, ông được nghỉ phép về thăm nhà, nhưng thời gian chỉ gói gọn vẻn vẹn trong ba ngày ngắn ngủi. Nỗi khao khát muốn gặp lại con khiến cho ông Sáu bồi hồi suốt quãng đường về nhà, "cái tình người cha cứ nôn nao trong lòng anh". Xuồng chưa cập bến, nhìn thấy một đứa trẻ chơi nhà chòi, đoán biết là con, không chờ xuồng cặp lại bến, anh đã nhún chân nhảy thót lên, xô chiếc xuồng tạt ra làm xuồng chới với. "Anh bước vội vàng với những bước dài, rồi dừng lại kêu to: Thu! Con". Đây là hành động có phần gấp gáp, vội vàng của một người cha nóng lòng muốn gặp con. Đáp lại tình cảm của ông Sáu bé Thu nhìn một cách ngơ ngác, lạ lùng và vụt chạy kêu thét lên: Má! Má! Điều ấy đã khiến ông Sáu vô cùng đau đớn, thất vọng, "đứng sững lại đó, nhìn theo con, nỗi đau đớn khiến mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy". Mặc dù vậy, nhưng ông vẫn rất thương con lắm, ông rất hiểu sự ngây thơ, bồng bột của con cho nên suốt ba ngày được nghỉ phép, ông không muốn đi đâu, chỉ ru rú trong nhà, luôn tìm cách vỗ về con, chăm sóc và bù đắp cho con những tháng ngày sống thiếu hơi ấm của tình cha. Ông chăm sóc, chiều chuộng con và chỉ mong một tiếng "ba" từ con bé. Mọi cố gắng của ông từ việc "giả vờ không nghe" đến việc dồn nó vào thế bí khi phải chắt nước cơm, nhưng không có kết quả. Mặc cho Thu bướng bỉnh, nhưng ông Sáu vẫn dành cho con những tình cảm sâu sắc. Trong bữa cơm, ông đã ân cần gắp miếng cá to và ngon vào bát của bé Thu. Hành động này chứng tỏ tình cảm cha con rất sâu đậm. Kể cả khi ông Sáu đánh con vì đã hất miếng trứng cá ra khỏi bát làm cơm tung tóe thì đó cũng chỉ là bởi ông quá thương con, quá đau đớn khi nhìn thấy sự lạnh lùng của cô bé giành cho mình. Đến ngày lên đường, dù nhìn thấy bé Thu ở trong góc nhà, dù rất muốn đến gần ôm và tạm biệt con nhưng ông Sáu lại sợ những phản ứng sợ hãi, chối bỏ của con mà chỉ đứng đó nhìn con với ánh mắt đầy đau khổ. Khi chuẩn bị bước lên xuồng, bé Thu bất ngờ chạy đến gọi cha, ông Sáu đã vô cùng xúc động ôm chầm lấy con, lấy khăn tay lau nước mắt và âu yếm hôn lên mái tóc của con. Có thể thấy, đây là lần đầu tiên ông Sáu rơi nước mắt nhưng đây là giọt nước mắt hạnh phúc, giọt nước mắt trùng phùng của tình cảm cha con. Sau buổi chia tay với con gái yêu để trở lại chiến trường Nam Bộ tiếp tục kháng chiến. Tình yêu thương con của ông Sáu trong những ngày ở chiến khu càng thêm da diết. Ông Sáu đã mang theo tình yêu thương và nỗi nhớ con vào chiến trường xen lẫn cả sự ân hận vì đã đánh con. Ông đánh bé Thu rồi sau đó dằn vặt, day dứt khôn nguôi. Đồng thời ông đã dồn hết tâm sức vào việc làm "chiếc lược ngà". Ông vui mừng phấn khởi khi kiếm được khúc ngà, sau đó dùng vỏ đạn hai mươi li đập mỏng làm cưa. Ông tự tay cưa từng chiếc răng lược thành một chiếc lược ngà một cách thận trọng, tỉ mỉ, khéo léo và cố công như người thợ bạc. Khi cây lược được hoàn thành, ông tỉ mẩn, gò công khắc lên chiếc lược dòng chữ "Yêu nhớ tặng Thu con của ba". Sau khi làm xong cây lược ông Sáu phần nào với đi nỗi nhớ con, nỗi ân hận vì đã đánh con. Cây lược ngà ấy chưa chải được mái tóc của con, nhưng nó như gỡ gối được phần nào tâm trạng ông Sáu. Có cây lược bên cạnh ông càng khao khát được gặp con và tận tay trao cho con chiếc lược. Thỉnh thoảng những lúc rãnh rỗi ông lại lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên lên tóc cho bóng, thêm mượt. Nhưng rồi một chuyện không may xảy ra. Thật trớ trêu thay, ông Sáu đã hi sinh khi chưa kịp trao tận tay con món quà ấy, thế nhưng ánh mắt, cái nhìn không đủ lời diễn tả của ông đã nói lên tất cả tình yêu thương ông dành cho bé Thu "trong giờ phút cuối cùng, không đủ sức để trăn trối điều gì, hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được, ông đưa tay vào túi, móc cây lược.." nhờ bạn ông là bác Ba - người đồng đội trao lại cho bé Thu. Đó là tình cảm cao đẹp, sâu nặng cảm động trong hoàn cảnh éo le, khắc nghiệt của chiến tranh. Tình phụ tử bất diệt ấy không bao giờ chết đi và mãi mãi bất tử ở chiếc lược ngà, trong lòng bé thu, trong lòng bác Ba, trong trái tim âm thầm của độc giả. Bằng cách xây dựng hình tượng nhân vật ông Sáu, Nguyễn Quang Sáng muốn gửi đến chúng ta thông điệp đầy nhân văn: Tình phụ tử cao đẹp, thiêng liêng. Bom đạn có thể hủy diệt tất cả nhưng không thể cướp đi tình cha con thiêng liêng, sâu nặng. Với cách kể chuyện tự nhiên theo ngôi thứ nhất, cách xây dựng tình huống truyện độc đáo, bất ngờ đã góp phần thể hiện chân thực, chính xác hình tượng ông Sáu. Ngoài ra tác giả còn miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật hết sức tinh tế, sâu sắc. Ngôn ngữ đậm chất địa phương Nam Bộ, mộc mạc, tình cảm đã làm giàu đẹp thêm cho tác phẩm cũng như tài năng của ông.

    Hình ảnh nhân vật ông Sáu – người chiến sĩ Cách mạng, người cha trong truyện "Chiếc lược ngà" đã để lại vết khắc trong lòng bạn đọc về tình phụ tử sâu sắc. Chiếc lược ngà và những dòng chữ trên sống lưng lược mãi mãi là kỉ vật, là nhân chứng về nỗi đau, về bi kịch đầy máu và nước mắt của những năm chiến tranh. Ông Sáu là người lính của một thế hệ anh hùng mở đường đi trước đã nếm trải nhiều gian khổ và hi sinh. Ông là hình ảnh đại diện tiêu biểu của con người Việt Nam sẵn sàng hi sinh tất cả vì độc lập dân tộc, thống nhất đất nước.

    Tác giả: DNNY
     
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...