

[COLOR=rgb(89, 0, 179) ]CÁI ÔM CỦA MẸ[/COLOR] (Full)
_Lê Thảo_
Danh sách các đoản văn:
Đoản 1:
Đứa trẻ ngồi dưới gốc cây.
_Lê Thảo_
Danh sách các đoản văn:
Đoản 1: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 2: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 3: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 4: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 5: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 6: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 7 :(End) Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Thảo luận- Góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Lê Thảo (PP1901)
Đoản 2: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 3: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 4: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 5: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 6: Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Đoản 7 :(End) Đoản - [Full] Cái Ôm Của Mẹ - Lê Thảo PP1901
Thảo luận- Góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Của Lê Thảo (PP1901)

Đoản 1:
Đứa trẻ ngồi dưới gốc cây.
Nó ngồi một mình dưới những mảnh xanh xanh rì rào trên cao, đưa ánh mắt ấy, cái thứ gì đó bòng bọng, lem nhem, ướt át và hun hút: Một chút lóe chóe, thì thào, một chút chạnh chọe, chua ngoa. Bực tức, hậm hực biết mấy!
"Xoạt! Bộp!" Viên đá cháy nắng bỏng rát và lấm láp mồ hôi, ừ đấy, nó ném một phát mạnh lên tán lá và cái thứ cháy đen thui chả khác nó là mấy kia rơi bõm xuống đống bùn, nhớp nháp, quánh lỏng. Cục tức trong bụng trào ra lại nuốt vào, nó vẫn chưa khạc được cái thứ nóng nóng quằn quại và tím tái kia. Chẳng biết được sự giận dữ này là cái thá gì, nhưng thi thoảng nó bấu, nó vít có khi nó cào, nó xé, có lúc nó bóp, nó vặn, ấy đấy ông trời nhìn đi, giờ thì chỉ còn lại một thằng bé với cái xác bẩn bùn, đen đen, với cái đôi bàn tay chỉ biết ném mấy thứ rác rưởi ven đường, đôi chân cơ bắp và nếu nắm thử thì êm êm như tấm nệm cao su mới mua, với cái mặt nhăn nhó càu cạu và với cái miệng hôi thối, tục tĩu. Ôi trời, ông hãy nhìn xem, ông có thương nó không? Ông có thấy thương không?
Còn mụ già nhà nó thì chẳng thương đâu!
Chỉnh sửa cuối: