Chào chị, em là thành viên của bang From To Zero, hôm nay ghé qua đây có vài lời muốn góp ý về truyện ngắn "Thương Hải Tang Điền" của chị ạ!
Nội dung: Về nội dung câu chuyện này quả thực rất ngược, rất hợp gu của em. Lăng Thanh Sở từ nhỏ đã nếm trải sự đáng sợ nơi hoàng cung và mang trong mình suy nghĩ trả thù mãnh liệt. Hắn dùng mọi cách, thậm chí là mọi thủ đoạn để trả thù, lên ngôi vua, bất chấp cả việc lợi dụng Nhạc Sở Hoan - cô gái yêu hắn hơn cả và nguyện hi sinh vì hắn mà lấy người nàng không yêu như Lăng Tư Viễn. Chi tiết Sở Hoan nói xin lỗi Thanh Sở vì không giữ được tâm mình, bởi nàng cuối cùng cũng động lòng với Tư Viễn, khiến em có suy nghĩ rất khác. Đối với em Sở Hoan chẳng có lỗi gì cả, Tư Viễn chẳng thua kém gì hắn về tài về mạo, xét về tình yêu dành cho nàng em tin chỉ có hơn chứ không có kém. Nếu Thanh Sở yêu nàng đủ nhiều thì khi biết nàng gả cho Tư Viễn đã chẳng im lặng như vậy, hắn biết thừa là khi ấy nàng không yêu Tư Viễn còn gì! Cái kết của chị làm em rất thỏa mãn, cả Sở Hoan và Tư Viễn chết, còn lại Thanh Sở dù đau đớn, tuyệt vọng đến đâu cũng không thể tự vẫn. Hắn ở lại để lo cho bá tánh, cũng trải nghiệm cảm giác tâm can nguội lạnh, ân hận vì đã không biết trân trọng Sở Hoan. Nội dung và logic câu chuyện khá tốt, cách chị truyền đạt cũng tương đối ổn nữa.
Hình thức: Chị trình bày rất đẹp mắt, rõ ràng, lỗi chính tả hầu như không có, chỉ là một số chỗ em nghĩ chị nên đổi cách dùng từ cho thích hợp với tình huống.
VD: Mới đầu thấy hắn thay đổi phụ hoàng còn quan tâm chăm sóc, nhưng cung tần mỹ nữ xung quanh, hoàng tử công chúa ngày một nhiều, dần dà hắn lẻ loi không thế lực, trở thành một hoàng tử không được sủng.
-> Mới đầu thấy hắn thay đổi phụ hoàng còn quan tâm chăm sóc, nhưng cung tần mỹ nữ xung quanh, hoàng tử công chúa ngày một nhiều, dần dà hắn lẻ loi không thế lực, trở thành một hoàng tử thất sủng. (Bối cảnh truyện là cổ trang, em nghĩ cụm từ "thất sủng" nghe sẽ ổn hơn.)
Nàng trong lúc đi ngoài, lại với tì nữ lạc đường.
-> Nàng trong lúc đi ra ngoài, lại cùng với tì nữ lạc đường.
Lần thứ hai gặp nàng- mười tuổi, hắn - mười hai tuổi một lời không hợp bị đám huynh đệ vây đánh, nàng bộ dạng xinh xắn, đáng yêu không hề thay đổi nhưng lại thêm phần kiêu căng.
-> Lần thứ hai gặp nàng- mười tuổi, hắn - mười hai tuổi một lời không hợp bị đám huynh đệ vây đánh, nàng bộ dạng xinh xắn, đáng yêu không hề thay đổi nhưng lại thêm phần mạnh mẽ. (Em cảm thấy "kiêu căng" ý nghĩa khá tiêu cực, không phù hợp để nói về Sở Hoan, có lẽ dùng từ nhẹ nhàng như "mạnh mẽ" sẽ phù hợp hơn.)
Khi nàng biết hắn không giữ lời hứa tru sát Lăng Tư Viễn, bỗng thất hồn lạc phách, nhìn hắn lạnh lùng, đau xót.
-> Khi nàng biết hắn không giữ lời hứa mà truy sát Lăng Tư Viễn, bỗng thất hồn lạc phách, nhìn hắn lạnh lùng, đau xót. (Trong câu này chị nên thêm từ "mà" hoặc từ gì tương tự để làm rõ nghĩa của câu, tuy chỉ có một từ "mà" nhưng có hoặc không có sẽ làm thay đổi nghĩa của câu ấy chị.)
Đây là những góp ý khách quan của em, chúc chị viết ngày càng hay hơn và có nhiều độc giả hơn nhé!