Chào bạn!
Mình có xem qua truyện Tiên Hiệp - Hỗn Độn Dược Thần - Hắc Huyết Tử Vương của bạn. Mình có đôi dòng phát biểu suy nghĩ về truyện nhé!
Đầu tiên thể loại bạn viết là tiên hiệp, nghe nó khá hấp dẫn nha!
Cách bạn đưa ra sự xuất hiện các nhân vật mình cũng thích tuy nhiên mình thấy bạn sử dụng quá nhiều tiếng Hán Việt nên khi vào trong văn xuôi nó gây khó hiểu vô cùng. Phải tra google mới hiểu! ^^
À việc dùng từ mượn đúng nơi đúng chỗ nó mới có tác dụng. Ngay cả khi truyện tiên hiệp Trung Quốc dịch ra câu cú cũng đều thuần Việt cả, ngoại trừ đọc edit, covert. Mình thấy bạn nên hạn chế dùng từ mượn vì khi ráp từ vào câu, thật sự nó không đúng cấu trúc ngôn ngữ Việt. Hiểu nôm na là câu sẽ thiếu thành phần chủ ngữ hoặc vị ngữ, đôi lúc nó cộc lốc, nghe nó thiếu sự trao chuốt.
Mình thấy bạn hầu như không miêu tả cảnh vật xung quanh. Bạn chỉ quanh quẩn các hành động của nhân vật chính nên câu chuyện nó hơi khô khan và thiếu chiều sâu. Phải có cái nền mới nổi bật câu chuyện bạn nhỉ! ^^
Có vài chi tiết hơi hiện đại mà bạn quên này, đó là 10km á! Bạn thấy ngộ không? Thời này thì có dặm, trượng, hải lí.. chen cái 10km nó hơi "đột phá" hén! ^^
Mình thấy bạn dùng từ "xem ra, thì ra" hơi bị nhiều đó. Kiểu như tác giả đang muốn dẫn lối cho người đọc dễ hình dung câu chuyện. Mà dùng nhiều quá thì nó dẫn tới lỗi lặp từ, vậy sẽ kém hấp dẫn ùi! ^^
Mình nghĩ bạn nên trao chuốt câu từ cho nhuần nhuyễn tí, bớt lạm dụng từ gốc Hán để tác phẩm trông chỉnh chu và thuần Việt hơn bạn nhé!
Chúc tác phẩm bạn thành công!
Chào bạn nè! ^^