Chào bạn, mình là Swaka - thành viên bang Land of Oblivion, sau khi đọc tác phẩm Gió đã từng đến hay chưa? - Hạ Miêu thì mình xin mạn phép góp ý đôi lời.
Về hình thức: Mình thấy bạn chưa ghi đủ thông tin chẳng hạn như tên truyện, tác giả, link thảo luận.. như các truyện khác của bạn. Có lẽ vì đây là câu chuyện cũ, theo lời bạn, vì tiếc nên vẫn đăng lên. Mình nghĩ bạn nên thêm các mục vào đi nha, đặc biệt là thêm một bức ảnh minh họa nhẹ nhàng nữa thì quá ok luôn, tại vì câu chuyện của bạn đã rất nhẹ nhàng rồi.
Bỏ qua tất cả thì việc trình bày còn lại của bạn cũng rất là ok luôn. Mà nhìn bạn có chút xíu tương đồng với mình á, đôi khi mình cũng hay viết vu vơ cho tâm trạng của nhận vật rồi hai ba dòng rồi xuống hàng, cơ mà bạn tách đoạn rất khéo, đọc không cảm giác ngắn quá, vừa đủ.
Về nội dung: Có lẽ đây chỉ là tự truyện về một ngày trời gió nhẹ nắng đẹp nhỉ? Cái cảm giác dịu dàng, nhẹ nhàng bao trùm lấy toàn truyện luôn. Rất nhẹ nhàng, nhưng nó khiến mình suy nghĩ nhiều điều. Cái sự nhẹ nhàng ấy như cố xóa đi nỗi đau khổ về mối tình tương tư, nhưng vô tình lại làm bật lên nổi đau ấy.
Hình ảnh bạn xử lý rất rất là tốt luôn. Trà vị thanh thanh, sô cô la đắng, gió nhẹ nhàng len lỏi. Tất cả đều là những chi tiết nhỏ, nhưng góp nhặt lại nó tạo nên được bầu không khí của truyện. Câu chuyện này không có lời thoại nhưng nó lại không bị khô khan hay "đuối" khi đọc hết. Nó rất nhẹ nhàng, cho nên tránh được việc nhàm chán.
Mình đọc kha khá các tác phẩm của bạn, giọng văn của bạn vẫn vậy, vẫn rất hay, viết chắc tay. Nhưng mà có lẽ đây là câu chuyện động lại trong lòng mình nhiều cảm xúc nhất, nó khơi lên một cái gì đó trong mình, không nói ra được, nhưng nó vẫn cứ tồn tại trong lòng.
Cảm ơn bạn về câu chuyện này, rất hay. Mình cũng mong chờ các tác phẩm khác của bạn. Bên trên là đôi lời cảm nhận và góp ý, nếu có sai sót mong bạn bỏ qua.
Thân ái.
Về hình thức: Mình thấy bạn chưa ghi đủ thông tin chẳng hạn như tên truyện, tác giả, link thảo luận.. như các truyện khác của bạn. Có lẽ vì đây là câu chuyện cũ, theo lời bạn, vì tiếc nên vẫn đăng lên. Mình nghĩ bạn nên thêm các mục vào đi nha, đặc biệt là thêm một bức ảnh minh họa nhẹ nhàng nữa thì quá ok luôn, tại vì câu chuyện của bạn đã rất nhẹ nhàng rồi.
Bỏ qua tất cả thì việc trình bày còn lại của bạn cũng rất là ok luôn. Mà nhìn bạn có chút xíu tương đồng với mình á, đôi khi mình cũng hay viết vu vơ cho tâm trạng của nhận vật rồi hai ba dòng rồi xuống hàng, cơ mà bạn tách đoạn rất khéo, đọc không cảm giác ngắn quá, vừa đủ.
Về nội dung: Có lẽ đây chỉ là tự truyện về một ngày trời gió nhẹ nắng đẹp nhỉ? Cái cảm giác dịu dàng, nhẹ nhàng bao trùm lấy toàn truyện luôn. Rất nhẹ nhàng, nhưng nó khiến mình suy nghĩ nhiều điều. Cái sự nhẹ nhàng ấy như cố xóa đi nỗi đau khổ về mối tình tương tư, nhưng vô tình lại làm bật lên nổi đau ấy.
Hình ảnh bạn xử lý rất rất là tốt luôn. Trà vị thanh thanh, sô cô la đắng, gió nhẹ nhàng len lỏi. Tất cả đều là những chi tiết nhỏ, nhưng góp nhặt lại nó tạo nên được bầu không khí của truyện. Câu chuyện này không có lời thoại nhưng nó lại không bị khô khan hay "đuối" khi đọc hết. Nó rất nhẹ nhàng, cho nên tránh được việc nhàm chán.
Mình đọc kha khá các tác phẩm của bạn, giọng văn của bạn vẫn vậy, vẫn rất hay, viết chắc tay. Nhưng mà có lẽ đây là câu chuyện động lại trong lòng mình nhiều cảm xúc nhất, nó khơi lên một cái gì đó trong mình, không nói ra được, nhưng nó vẫn cứ tồn tại trong lòng.
Cảm ơn bạn về câu chuyện này, rất hay. Mình cũng mong chờ các tác phẩm khác của bạn. Bên trên là đôi lời cảm nhận và góp ý, nếu có sai sót mong bạn bỏ qua.
Thân ái.