

1. Người trao có nửa nụ cười
Mà ta mất cả một đời để quên.
2. Nắng bỏ đi và nắng không về nữa..
Dốc cạn lòng chỉ thấy những con mưa.
3. Em ngược đường, ngược lối để yêu anh.
Ngược những giấc mơ của thời nông nổi
Nơi phố xưa anh ngược chiều gió thổi.
Bởi yêu anh, em ngược cả lòng mình.
4. Trong núi có rừng, rừng có cây.
Lòng em có chàng, chàng nào hay.
5. Năm năm tháng tháng hoa chẳng đổi.
Tháng tháng năm năm người khác rồi.
6. Hoa nở là duyên, hoa tàn là nghiệt.
Người đến là phúc, người đi là phận.
Duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan.
Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên.
Không cưỡng, không cầu, không mong, không khổ.
7. Trăm lối đi chỉ mong một lối về.
Trăm người cần chỉ muốn một người mong.
8. Không ai đưa em qua ngày giông bão.
Che cho em qua những cơn mưa rào.
Chỉ mình em dưới góc phố ồn ào.
Đôi vai gầy chẳng biết dựa vào ai.
9. Ba mươi ba thiên cung
Cao nhất Thiên Ly Hận
Bốn trăm bốn mươi bệnh
Khổ nhất bệnh tương tư.
10. Đừng cố níu những gì xa tầm với.
Mây của trời, hãy để gió cuốn đi.
11. Người đi, một nửa hồn tôi mất.
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
12. Có lòng trồng hoa, hoa chẳng nở.
Vô tình cắm liễu, liễu lại xanh.
13. Lạc hoa hữu ý vô tình thủy
Lưu thủy vô tình luyến lạc hoa
(Hoa rơi có ý theo nước chảy
Nước chảy vô tình cuốn hoa trôi)
14. Trăng kia ai vẽ mà tròn.
Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.
15. Suốt bao năm lòng ta ưu tĩnh
Tương ngộ chàng tĩnh lặng hóa phong ba.
16. Cuối chân trời, mây và biển hôn nhau.
Bờ lặng lẽ, cúi đầu không dám khóc.
17. Mình chỉ là kẻ đơn phương
Hết lòng hết dạ đi thương một người.
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười.
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
18. Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?
19. Ta không thể nhắm mắt
Khi đang băng qua đường
Cũng như không thể ghét
Một người mình đã thương.
20. Uống nhầm một ánh mắt,
Cơn say theo cả đời.
Thương thầm một nụ cười,
Cả một đời phiêu lãng.
- Pearlchan-
Mà ta mất cả một đời để quên.
2. Nắng bỏ đi và nắng không về nữa..
Dốc cạn lòng chỉ thấy những con mưa.
3. Em ngược đường, ngược lối để yêu anh.
Ngược những giấc mơ của thời nông nổi
Nơi phố xưa anh ngược chiều gió thổi.
Bởi yêu anh, em ngược cả lòng mình.
4. Trong núi có rừng, rừng có cây.
Lòng em có chàng, chàng nào hay.
5. Năm năm tháng tháng hoa chẳng đổi.
Tháng tháng năm năm người khác rồi.
6. Hoa nở là duyên, hoa tàn là nghiệt.
Người đến là phúc, người đi là phận.
Duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan.
Vạn pháp do duyên, vạn sự tùy duyên.
Không cưỡng, không cầu, không mong, không khổ.
7. Trăm lối đi chỉ mong một lối về.
Trăm người cần chỉ muốn một người mong.
8. Không ai đưa em qua ngày giông bão.
Che cho em qua những cơn mưa rào.
Chỉ mình em dưới góc phố ồn ào.
Đôi vai gầy chẳng biết dựa vào ai.
9. Ba mươi ba thiên cung
Cao nhất Thiên Ly Hận
Bốn trăm bốn mươi bệnh
Khổ nhất bệnh tương tư.
10. Đừng cố níu những gì xa tầm với.
Mây của trời, hãy để gió cuốn đi.
11. Người đi, một nửa hồn tôi mất.
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.
12. Có lòng trồng hoa, hoa chẳng nở.
Vô tình cắm liễu, liễu lại xanh.
13. Lạc hoa hữu ý vô tình thủy
Lưu thủy vô tình luyến lạc hoa
(Hoa rơi có ý theo nước chảy
Nước chảy vô tình cuốn hoa trôi)
14. Trăng kia ai vẽ mà tròn.
Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.
15. Suốt bao năm lòng ta ưu tĩnh
Tương ngộ chàng tĩnh lặng hóa phong ba.
16. Cuối chân trời, mây và biển hôn nhau.
Bờ lặng lẽ, cúi đầu không dám khóc.
17. Mình chỉ là kẻ đơn phương
Hết lòng hết dạ đi thương một người.
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười.
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
18. Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?
19. Ta không thể nhắm mắt
Khi đang băng qua đường
Cũng như không thể ghét
Một người mình đã thương.
20. Uống nhầm một ánh mắt,
Cơn say theo cả đời.
Thương thầm một nụ cười,
Cả một đời phiêu lãng.
- Pearlchan-