Tản Văn Bồng Bềnh Kí Ức - Hồng Mến

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Hồng Mến, 31 Tháng bảy 2023.

  1. Hồng Mến

    Bài viết:
    101
    Bồng bềnh kí ức

    Tác giả: Hồng Mến

    upload_2023-10-6_15-19-29.png

    * * *​

    Đêm ấy, trăng loang nổ giữa bầu trời mênh mang, bé ngồi nghe tiếng sóng biển rì rầm kể tâm tư như người bạn tình nhân. Nhưng sóng chẳng thể nghe được những nhớ thương mong đợi và ấm ức giận hờn đang chất ngất trong lòng bé. Sóng cứ dạt dào dạt dào vui đùa đuổi theo nhau như những đôi bạn trẻ để lại bé giữa đêm nhạt nhòa trong ánh trăng mờ ảo cùng ánh điện nơi thị thành hòa vào tiếng nhạc reo vui phía sau lưng.

    Trong bé bây giờ ngày cũ là ngọt ngào, phía trước là nỗi buồn và hiện tại là niềm đau. Ngày hôm qua đâu rồi chú, ngày hôm qua đôi bàn tay ấy sấy chải tóc cho bé, ngày hôm qua đôi bàn tay ấy nhẹ nhàng đội mũ cho bé, những con tôm, những quả chôm chôm bé ăn đều mang hơi ấm của đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay mang theo dẫu vết của thời gian, bé hôn lên đôi bàn tay ấy trong cảm giác hạnh phúc ngọt ngào. Những lúc chú chăm sóc cho bé, bé thấy vầng trán chú đẫm mồ hôi. Bé muốn hôn lên vầng trán ấy, hôn cả những vùng da mất sắc tố bởi thời gian để chú biết bé yêu chú nhường nào. Bé thấy thương chú hơn sau những nhỏ nhặt đời thường chú lo cho bé. Rồi những ngày chú im lặng lo công việc bé cứ lo sợ vì chú ở một mình.. Bây giờ chỉ còn là kí ức của riêng bé. Bé muốn nói cùng chú bao điều, muốn làm cùng chú bao điều nhưng không được nữa rồi phải không chú.

    Hôm nay bé đến, bầu trời nơi chú mưa ướt môi má bé.. Cũng vẫn là mưa, mưa như ngày mình đi bên nhau, đứng dưới mưa, nghe mưa rơi trong tiếng vui đùa. Hôm nay mưa bé nhớ và thèm cảm giác ngày hôm ấy, cái cảm giác hai người đứng dưới gốc cây ven hồ trú mưa, nghe tiếng mưa xen tiếng nói cười.. Bây giờ chỉ còn là kí ức của riêng bé.

    Chú đánh thức những tin yêu trong bé, chú làm hồi sinh tình yêu trong bé, chú làm sống lại những hổng cầu đã chết trong bé rồi chú lại im lặng chà xát cho tàn chết tất cả trong bé. Những tháng ngày qua chú đã cho bé nghị lực, niềm tin trong cuộc sống, cho bé cả hàng nước mắt và trái tim yêu chết lặng cùng thời gian. Chú tập cho bé thói quen có chú, thói quen sáng-chiều-tối đợi tin chú, trò chuyện cùng chú. Bây giờ chú lại tập cho bé từ bỏ thói quen thân thuộc. Ngày xưa bé không học nhớ vậy mà bài học nhớ chú ngày nào bé cũng thuộc, một chút, một chút thêm mỗi ngày nhưng ngày nào bé cũng nhớ. Bé bây giờ phải học cách tìm quên, tìm quên chú. Chú dạy bé học cách tìm quên, mỗi ngày học cách tìm quên chú một chút dẫu trong bé vẫn luôn rất nhớ chú mỗi khi bình minh thức dậy, khi hoàng hôn khuất lặng phía chân trời và mỗi lần thức giấc những đêm đêm. Có phải chú chợt đến chợt đi trong bé như bầu trời chợt nắng chợt mưa.

    Sau chuyến đi, ngày bé trở lại nơi trốn cũ, hành trang mang trở lại vẫn là món quà quê dành cho chú và bộ đồ đi du lịch cho ba người. Lòng thấy buồn, cuộc sống không phải điều gì mình muốn mình mong là được phải không chú. Giờ đây, những đêm không ngủ bé ngồi đọc lại những dòng tin xưa mình viết cho nhau. Bé thấy lòng mình thật buồn vì sao bé lại đọc đi đọc lại những dòng tin trên Zalo mang tín hiệu "người lạ" và đọc đi đọc lại những dòng tin nhắn trên Facebook của người chặn mình.. bé thấy đau lòng, đau lòng chú ạ.. Một người mang tên "người lạ" mà sao bé đọc hết ngày này qua ngày khác mà không hết được những dòng tin nhắn và những hình ảnh chú trao. Bé ngồi nghe lại những lời ca chú hát, bé vẫn nghĩ là chú hát cho riêng bé, nhưng chú ơi có phải bài hát cho bé giờ đã hát cho bao người. Bé ngẹn lòng mình đau nhói nuốt nước mắt vào trong che giấu cảm xúc khi bên con bởi cuộc sống thường ngày con bé vẫn nhắc tên chú.

    Những ngày không có chú bé cũng buồn và hụt hẫng thật nhiều, bé về học lại cách mạnh mẽ để vượt qua nỗi đau. Bé còn biết làm gì nữa đây nghe tim mình nhói đau. Những ngày có chú bé nói cười thật nhiều. Bây giờ vắng chú bé như một ngôi đền rộng không muốn ai đến cầu kinh. Bây giờ ai dạy cho bé học lại cách mỉm cười, để mỉm cười với tất cả những gì của cuộc sống đời thường đang vây quanh bé.

    Những đêm nằm không ngủ, bé cứ nghĩ sao nỗi buồn cứ chất ngất vây quanh bé. Dẫu vẫn tự dặn lòng mình dù cuộc sống có như thế nào cũng phải cố gắng vượt qua vì bản thân phải cố gắng để ngày mai có cuộc sống tốt đẹp hơn hoặc bây giờ mới có chút khó khăn đã không biết cố gắng sau này khó khăn bế tắc hơn thì phải làm sao. Vậy mà bé vẫn yếu đuối như thế này. Bé bây giờ biết lòng mình còn nhiều dại khờ và còn nhiều lần vấp ngã. Bé bây giờ đã đi qua chất ngất những thương đau và bão giông, nhưng sao còn yếu mềm và đặt hết tin yêu vào miền lặng thinh.

    Bé bây giờ chỉ biết thương nhớ yêu chú cho đến kiệt cùng nên có những cuộc chia ly bé chẳng thể lường trước. Chú im lặng cho bé đau rát lòng mình, nhưng có đớn đau nào mà không phải tự vực dậy đứng lên phải không chú. Bé bây giờ ước mình là chiếc máy, để một lần bấm dalete là chẳng còn kí ức những ngày có chú. Chẳng còn nhớ, chẳng còn thương, chẳng còn yêu và chẳng ôm ấp những ngày qua để rồi mang yêu nhớ đi tự làm khổ mình.

    Chú bây giờ vẫn ngày ngày thong dong trong những chiều không vội vã. Rồi cũng sẽ đến một ngày sẽ có một người đến bên chú làm nơi cho chú tìm về và có những ấm êm. Chú như một buổi sáng mùa đông, người như tia nắng ấm áp theo về.

    Bé bây giờ ngẹn ngào ôm vùng kí ức nhớ - quên, ôm kỉ niệm về chú trong bồng bềnh xuôi - ngược. Chuyện tình mình có thể với người khác thì đó là chuyện bình thường như những nhỏ nhặt đời thường, là chuyện thoảng qua. Nhưng với bé, đó là tình yêu, là được sống hết mình, yêu hết mình để không hề hối tiếc. Bây giờ chỉ còn những nghĩ suy của riêng bé. Chú có còn yêu, còn thương, còn nhớ bé, bé sẽ đợi chú vào một ngày bão lòng chú đã tạnh. Nếu bão lòng trong chú chẳng thể tan, bé luôn mong, chúc và nguyện cầu cho chú một đời bình an.

    Bé-người luôn yêu chú hơn tất cả những điều muốn nói.
     
    Ngọc Thiền Sầu thích bài này.
    Last edited by a moderator: 6 Tháng mười 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...