Tay viết vần thơ, tâm ngẩn ngơ Thầm hỏi nặng mang tự bao giờ Buông bỏ cớ sao lòng ngất lịm Lí trí bao giờ thắng con tim?
1. Đường làng độc bước rẽ mái tranh Lưng còng vẫn đợi mái đầu xanh Bầy trẻ lao chao mừng ríu rít Bóng cô láng giềng vẫn lặng thinh.
2. Hái một nhành hoa đến nhà ai Đặt hoa lên mái tóc em cài Thư ngỏ ngập ngừng trao e ngại Nắng chiều sưởi ấm mãi tình yêu.
3. Líu lo chim hót vang đầu ngỏ Đào mai nở rộ khắp phố phường Tương tư trong tim hình bóng nhỏ Xuân này tôi đã biết nhớ thương.
4. Hết phép khi trời vừa đổ hạ Mẹ già, em nhỏ mắt rưng rưng Cô em láng giềng buồn trong dạ Tiễn bước tôi đi, lệ nhạt nhòa.
5. Tiếng gà cuối xóm gáy tan canh Đường về đầu ngỏ chợt vắng tanh Trăng treo lơ lửng trên nhành trúc Sương mờ giăng phủ cánh đồng xanh.