Con người, ai ai cũng đều có những suy nghĩ, quan điểm riêng. Và phần lớn chúng ta luôn muốn tìm cách để bảo vệ quan điểm mỗi khi tranh luận về vấn đề gì đó. Nhưng nếu như ta bảo vệ quan điểm bằng mọi cách dù cho những thứ ta thấy, những thứ ta nghe và rồi có những thứ chứng minh rằng quan điểm của ta đang không đúng thì liệu điều đó có phải là tốt?
Tui từng được nghe tại một trường hè về sự hiểu biết của con người như sau:
Con người:
- Biết là mình biết cái gì đó;
- Biết là mình không biết cái gì đó;
- Không biết là mình biết cái gì đó;
- Không biết là mình không biết cái gì đó.
Nếu rơi vào trường hợp đầu tiên, mình biết điều đó, và mình biết nó đúng, thì bảo vệ nó chẳng có gì là sai cả, trừ khi bạn nói với một người mà họ biết là họ sai nhưng họ vẫn cãi cố, cãi cùn, thì thôi, mình nghỉ luôn cho đỡ mệt.
Còn nếu rơi vào ba trường hợp còn lại, bản thân mình không nắm chắc về câu trả lời của mình, về việc quan điểm của mình là đúng hay sai, thì thôi, đừng cãi nữa, về học lại cho chắc đã, rồi cãi sau. Không biết thì học, chẳng có gì sai cả. Còn cứ cố gân đầu gân cổ lên cãi cho bằng được, thì e là mất tất chứ chẳng được gì.
Mọi cuộc tranh luận đều mang lại giá trị nào đó. Có những lúc bạn cần bảo vệ quan điểm của mình, có lúc không, điều đó tùy thuộc vào sự đánh giá của bạn về tình huống mà bạn gặp phải, cũng như người mà bạn đang tranh luận. Chỉ cần bạn tranh luận với thái độ và tinh thần cầu thị, thì việc bạn thuyết phục được ai đó nghe theo bạn, hay bạn bị ai đó thuyết phục nghe theo họ không quan trọng, quan trọng là bạn đã đạt được kiến thức mới thông qua nó, vậy là đủ.