"Ồ, vậy sao?" Lục San San cười nhạt: "Hàn Phong khó tính lắm đấy, không biết trợ lý mới có trụ nổi không." Cô ta liếc xéo Nhã Linh: "Cũng phải thôi, từ trước tới nay chỉ ở nhà làm tiểu thư, giờ ra ngoài bươn chải chắc không quen."
@Thảo quả quả
Cách trình bày câu thoại chung dòng với lời dẫn rất dễ hiểu lầm. Bạn tách câu thoại và lời dẫn hẳn ra luôn nhé.
"Ồ, vậy sao?"
Lục San San cười nhạt:
"Hàn Phong khó tính lắm đấy, không biết trợ lý mới có trụ nổi không."
Cô ta liếc xéo Nhã Linh:
"Cũng phải thôi, từ trước tới nay chỉ ở nhà làm tiểu thư, giờ ra ngoài bươn chải chắc không quen."
(Note: Đây là cách hiểu của mình khi đọc đoạn văn ngắn này)
Mình và mod
@Tiên Phan hiểu theo hai ý khác nhau.
Tiên cho rằng câu dẫn "Lục San San cười nhạt" là lời dẫn cho câu phía trước: "Ồ, vậy sao?" nên dùng dấu chấm cuối câu.
"Ồ, vậy sao?" Lục San San cười nhạt.
"Hàn Phong khó tính lắm đấy, không biết trợ lý mới có trụ nổi không."
Cô ta liếc xéo Nhã Linh:
"Cũng phải thôi, từ trước tới nay chỉ ở nhà làm tiểu thư, giờ ra ngoài bươn chải chắc không quen."
Có thể mình đã hiểu sai ý bạn hoặc cũng có thể đơn giản là bạn dùng sai dấu câu. Để hạn chế nhập nhằng giữa câu thoại và lời dẫn như trường hợp này, bạn viết câu thoại ra câu thoại, câu dẫn truyện ra câu dẫn chuyện đi nhé.
Mỗi Chiqu với Tiên thôi đã thấy hai người hiểu hai ý rồi nè.