Đường khó đi hay dễ đi là do bản thân lựa chọn, người khiến bạn đau lòng hay hạnh phúc cũng là do bạn cho phép, cho nên có hối hận cũng là vô dụng. An ủi cũng chỉ là những lời nói ấm áp vô dụng, đừng nghĩ có thể dựa vào người khác, mà hãy nghĩ cách để biến bản thân trở nên ưu tú hơn. Bạn cần phải trở thành một người trầm tĩnh, cho dù có chuyện gì cũng phải bình tĩnh tỏ ra bình thản. Không được phiền não, không được thầm thương trộm nhớ, không được quay đầu. Hãy cứ ngẩng cao đầu tiến về phía trước. Cứ sống tốt cuộc sống của bản thân không cần phải sống để làm hài lòng người khác nên cũng không cần nghe lời người khác bàn tán. Bạn phải nhớ không phải tất cả cá trên thế giới này đều sống chung một biển. Bạn nhất định phải có nguyên tắc sống riêng của mình. Trân trọng bản thân, sống cuộc sống vì chính mình. Ngàn vạn lần đừng vì nhân nhượng người khác mà làm tủi thân chính mình. Đừng để thời gian trôi qua đi bạn mới nhận ra rằng, người bạn cần xin lỗi nhất lại chính là bản thân mình. Đi gặp những người mà bạn muốn gặp. Theo đuổi những người mà bạn thích. Làm những việc mà bạn muốn. Nhân lúc mặt trời còn đang chiếu rọi, nhân lúc gió chưa thổi to. Sự đơn giản của cuộc sống nằm ở người xuất hiện trong giấc mơ của bạn. Tỉnh dậy rồi hãy đi gặp người ấy.