Bài viết: 0 

Có gì mà đáng buồn đâu?
Có duyên không nợ, có cầu chẳng thông.
Tỏ tình đâu nhất thiết mong,
Người ta hoan hỉ chờ trông tình này?
Nhưng mà bạn đã rất hay.
Yêu dám bày tỏ, nói thay cõi lòng.
Người ta có đón nhận không,
Lại là việc khác, chẳng trông, chẳng chờ.
Bởi vì tình ái tôn thờ,
Yêu không dám nói, kẻ khờ ngu si.
Tương lai hối tiếc một khi.
Sẽ là trễ muộn, chẳng chi xoay vần.
Còn như người ấy không cần,
Tấm tình của bạn, một lần, không sao!
Yêu người chả phải ước ao?
Mong người hạnh phúc ra sao mai này?
Nếu Người duyên đã sum vầy,
Thì ta nên chúc đủ đầy lương duyên.
Còn bạn, phận gái thuyền quyên.
Có người đang đợi nơi miền xa xăm!
Bạn nói rất đúng
Vạn sự tùy duyên thôi