Bài viết: 769 



Bài Thơ Thứ 101
Trình bày: Ngạo Thất Gia
Có những lúc chỉ còn một mình, tôi thường nhớ về chính mình của thuở ấy, cái thời bản thân vẫn chỉ là một đứa nhóc nhỏ bé, vẫn ngây ngô, vẫn nô đùa, vẫn vô tư làm những điều mình yêu thích, đi tìm kiếm những sự mới mẻ, lúc vấp ngã thì khóc sau đó lại cười toe khi được cho kẹo, lúc ấy ôi sao hoài niệm làm sao, thật bình yên ấm áp làm sao, cũng trong thời điểm đó luôn có gia đình bên cạnh tôi, những người đã cho tôi tình yêu thương vô bờ bến, là những người luôn vươn tay ra kéo tôi lên khi tôi vấp ngã, là những người sẽ luôn dỗ tôi nín khóc, là những người vẫn sẽ dõi theo tôi từ khi ấy cho đến cả khi chập chững bước vào đời như lúc này, những người ấy đều được gọi là "Người nhà".
Composed: Tiểu Điền Thích Viết Nhạc
Lyrics: Lô Sênh AL
Trans: Bánh bột
"Ánh trăng soi rọi bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng, lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam, cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi."
"Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ, hoa tuyết, người thân."
"Rất nhiều ngày trống rỗng, có nhiều lúc tôi tin rằng cô đơn sẽ theo mình đến suốt đời.."
"Bài Thơ Thứ 101" là một bài hát có giai điệu nhẹ nhàng, trầm lắng, được thể hiện bởi Ngạo Thất Gia, nghe vào mình cảm thấy trong lòng như lắng đọng lại, cảm giác bình yên, ấm áp làm sao, và đọc lời mình thấy nó rất thơ, giống hệt tên bài hát vậy, đọc xong mình càng cảm thấy trong lòng an yên hơn, nhất là đoạn ê ê a a ấy, cơ mà vẫn có gì đó cực buồn và cô đơn, bài này mang lại khá nhiều cảm xúc cho mình, nhưng cảm giác chung cũng như đầu tiên nhất khi mình nghe từ đầu chỉ có một từ hay mà thôi, nên mình mới đem lên để mọi người cùng nghe và cảm nhận nè, rồi cuối cùng chúc các bạn có nhiều ngày thật bình yên, ấm áp nhé, cũng mong mọi người có những phút giây thư giãn với bản nhạc này nha!
Lời bài hát:
你看寒風輕藏起晚霞
雲溫柔的將雨滴融化
說不清的話如何放下
用盡我所有的表達
還記得偷偷夾的童話
兒時的心事琢磨回答
不在意的別離記得嗎
你藏進對白裡的家
麻雀又在窗口住下
鄰居家孩童要學話
記憶中咿咿呀呀
是母親白髮
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
還記得偷偷夾的童話
兒時的心事琢磨回答
不在意的別離記得嗎
你藏進對白裡的家
麻雀又在窗口住下
鄰居家孩童要學話
記憶中咿咿呀呀
是母親白髮
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
Pinyin:
Nǐ kàn hán fēng qīng cáng qǐ wǎnxía
Yún wēnróu de jiāng yǔdī rónghùa
Shuō bu qīng dehùa rúhé fàngxìa
Yòng jìn wǒ suǒyǒu de biǎodá
Hái jìdé tōutōu jiā de tónghùa
Er shí de xīnshì zhuómó húidá
Bù zàiyì de biélí jìdé ma
Nǐ cáng jìn dùibái lǐ de jiā
Máquè yòu zài chuāngkǒu zhù xìa
Línjū jiā háitóng yào xué hùa
Jìyì zhōng yī yīyā ya
Shì mǔqīn bái fà
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Hái jìdé tōutōu jiā de tónghùa
Er shí de xīnshì zhuómó húidá
Bù zàiyì de biélí jìdé ma
Nǐ cáng jìn dùibái lǐ de jiā
Máquè yòu zài chuāngkǒu zhù xìa
Línjū jiā háitóng yào xué hùa
Jìyì zhōng yī yīyā ya
Shì mǔqīn bái fà
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Vietsub:
Cậu nhìn xem, cơn gió lạnh
Ẩn mình dưới ánh hoàng hôn
Áng mây dịu dàng
Quyện hòa cùng cơn mưa
Lời chưa nói rõ,
Buông tay sao đành
Dù tôi dốc sức tỏ bày thâm tâm
Vẫn nhớ quyển truyện
Chúng ta lén kẹp vào
Suy nghĩ thuở còn thơ
Dần dần có đáp án
Không màng đến chia ly,
Cậu có còn nhớ
"Gia đình" hàm ý trong lời cậu nói
Chim sẻ đậu lại trên ô cửa sổ
Đứa bé hàng xóm
Bập bẹ tập nói
Tiếng ê ê a a trong ký ức
Là mái tóc mẹ bạc phơ
Ánh trăng soi rọi
Bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng,
Lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam
Cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi
Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận
Nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng
Đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ,
Hoa tuyết, người thân
Vẫn nhớ quyển truyện
Chúng ta lén kẹp vào
Suy nghĩ thuở còn thơ
Dần dần có đáp án
Không màng đến chia ly,
Cậu có còn nhớ
"Gia đình" hàm ý trong lời cậu nói
Chim sẻ đậu lại trên ô cửa sổ
Đứa bé hàng xóm
Bập bẹ tập nói
Tiếng ê ê a a trong ký ức
Là mái tóc mẹ bạc phơ
Ánh trăng soi rọi
Bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng,
Lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam
Cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi
Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận
Nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng
Đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ,
Hoa tuyết, người thân.
Trình bày: Ngạo Thất Gia
Có những lúc chỉ còn một mình, tôi thường nhớ về chính mình của thuở ấy, cái thời bản thân vẫn chỉ là một đứa nhóc nhỏ bé, vẫn ngây ngô, vẫn nô đùa, vẫn vô tư làm những điều mình yêu thích, đi tìm kiếm những sự mới mẻ, lúc vấp ngã thì khóc sau đó lại cười toe khi được cho kẹo, lúc ấy ôi sao hoài niệm làm sao, thật bình yên ấm áp làm sao, cũng trong thời điểm đó luôn có gia đình bên cạnh tôi, những người đã cho tôi tình yêu thương vô bờ bến, là những người luôn vươn tay ra kéo tôi lên khi tôi vấp ngã, là những người sẽ luôn dỗ tôi nín khóc, là những người vẫn sẽ dõi theo tôi từ khi ấy cho đến cả khi chập chững bước vào đời như lúc này, những người ấy đều được gọi là "Người nhà".
Composed: Tiểu Điền Thích Viết Nhạc
Lyrics: Lô Sênh AL
Trans: Bánh bột
"Ánh trăng soi rọi bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng, lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam, cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi."
"Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ, hoa tuyết, người thân."
"Rất nhiều ngày trống rỗng, có nhiều lúc tôi tin rằng cô đơn sẽ theo mình đến suốt đời.."
"Bài Thơ Thứ 101" là một bài hát có giai điệu nhẹ nhàng, trầm lắng, được thể hiện bởi Ngạo Thất Gia, nghe vào mình cảm thấy trong lòng như lắng đọng lại, cảm giác bình yên, ấm áp làm sao, và đọc lời mình thấy nó rất thơ, giống hệt tên bài hát vậy, đọc xong mình càng cảm thấy trong lòng an yên hơn, nhất là đoạn ê ê a a ấy, cơ mà vẫn có gì đó cực buồn và cô đơn, bài này mang lại khá nhiều cảm xúc cho mình, nhưng cảm giác chung cũng như đầu tiên nhất khi mình nghe từ đầu chỉ có một từ hay mà thôi, nên mình mới đem lên để mọi người cùng nghe và cảm nhận nè, rồi cuối cùng chúc các bạn có nhiều ngày thật bình yên, ấm áp nhé, cũng mong mọi người có những phút giây thư giãn với bản nhạc này nha!
Lời bài hát:
你看寒風輕藏起晚霞
雲溫柔的將雨滴融化
說不清的話如何放下
用盡我所有的表達
還記得偷偷夾的童話
兒時的心事琢磨回答
不在意的別離記得嗎
你藏進對白裡的家
麻雀又在窗口住下
鄰居家孩童要學話
記憶中咿咿呀呀
是母親白髮
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
還記得偷偷夾的童話
兒時的心事琢磨回答
不在意的別離記得嗎
你藏進對白裡的家
麻雀又在窗口住下
鄰居家孩童要學話
記憶中咿咿呀呀
是母親白髮
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
月亮照進夢中魯冰花
星星不說話遊子回家
春天跟著南下 燕子走了
雨一茬又一茬
枯木說回來打個電話
反覆確認卻無人應答
爺爺種的杏花 開滿枝椏
蟬鳴霜葉雪花 人家
Pinyin:
Nǐ kàn hán fēng qīng cáng qǐ wǎnxía
Yún wēnróu de jiāng yǔdī rónghùa
Shuō bu qīng dehùa rúhé fàngxìa
Yòng jìn wǒ suǒyǒu de biǎodá
Hái jìdé tōutōu jiā de tónghùa
Er shí de xīnshì zhuómó húidá
Bù zàiyì de biélí jìdé ma
Nǐ cáng jìn dùibái lǐ de jiā
Máquè yòu zài chuāngkǒu zhù xìa
Línjū jiā háitóng yào xué hùa
Jìyì zhōng yī yīyā ya
Shì mǔqīn bái fà
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Hái jìdé tōutōu jiā de tónghùa
Er shí de xīnshì zhuómó húidá
Bù zàiyì de biélí jìdé ma
Nǐ cáng jìn dùibái lǐ de jiā
Máquè yòu zài chuāngkǒu zhù xìa
Línjū jiā háitóng yào xué hùa
Jìyì zhōng yī yīyā ya
Shì mǔqīn bái fà
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Yuèlìang zhào jìn mèng zhōng lǔ bīnghuā
Xīngxīng bù shuōhùa yóuzǐ húi jiā
Chūntiān gēnzhe nánxìa yànzi zǒule
Yǔ yī chá yòu yī chá
Kūmù shuō húilái dǎ gè dìanhùa
Fǎnfù quèrèn què wú rén yìngdá
Yéyé zhǒng de xìng huā kāi mǎn zhīyā
Chán míng shuāng yè xuěhuā rénjiā
Vietsub:
Cậu nhìn xem, cơn gió lạnh
Ẩn mình dưới ánh hoàng hôn
Áng mây dịu dàng
Quyện hòa cùng cơn mưa
Lời chưa nói rõ,
Buông tay sao đành
Dù tôi dốc sức tỏ bày thâm tâm
Vẫn nhớ quyển truyện
Chúng ta lén kẹp vào
Suy nghĩ thuở còn thơ
Dần dần có đáp án
Không màng đến chia ly,
Cậu có còn nhớ
"Gia đình" hàm ý trong lời cậu nói
Chim sẻ đậu lại trên ô cửa sổ
Đứa bé hàng xóm
Bập bẹ tập nói
Tiếng ê ê a a trong ký ức
Là mái tóc mẹ bạc phơ
Ánh trăng soi rọi
Bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng,
Lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam
Cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi
Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận
Nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng
Đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ,
Hoa tuyết, người thân
Vẫn nhớ quyển truyện
Chúng ta lén kẹp vào
Suy nghĩ thuở còn thơ
Dần dần có đáp án
Không màng đến chia ly,
Cậu có còn nhớ
"Gia đình" hàm ý trong lời cậu nói
Chim sẻ đậu lại trên ô cửa sổ
Đứa bé hàng xóm
Bập bẹ tập nói
Tiếng ê ê a a trong ký ức
Là mái tóc mẹ bạc phơ
Ánh trăng soi rọi
Bông hoa lupin trong giấc mơ
Sao trời thinh lặng,
Lãng tử bước về nhà
Xuân về phương nam
Cánh én đã bay mất
Mưa từng đợt từng đợt rơi
Cành khô bảo sẽ liên lạc khi quay về
Nhiều lần xác nhận
Nhưng lại không người đáp lời
Cây hạnh ông trồng
Đã nở rộ sum suê
Ve kêu, lá đỏ,
Hoa tuyết, người thân.