QUÊ - Đình Viễn Hạ Quê hương ta sao đẹp lắm em ơi! Cánh đồng xanh bát ngát đượm hương trời Những cội đa đầu làng râm bóng mát Em từng ngồi ngắm giăng sáng, sao rơi. Dòng sông ấy, em đã từng bé lại Trong nắng trưa lạc lõng áng mây bay Vài cánh diều trong gió chiều em thả Giữa bụi rơm em ngồi cất tiếng ca. Tiếng gà gáy gọi mặt trời ló dạng Giọng chim chiều thôi thúc ánh hoàng hôn Để con xuồng em chèo ra sông nhỏ Hòa với trời mây tạm gác âu lo. Buổi xế chiều nơi em từng hò hẹn Con đường vương nắng lạ lại thật quen Hai hàng hoa cúc dại ven lối nhỏ Cập bến trên sông in bóng con đò. END.