

Tên bài Thơ: Hãy Dậy Đi Con Gái
Tác giả: Ngọc Thiền Sầu
**
Con gái ơi hãy cho ba xin lỗi
Bao ngày qua như cái xác không hồn
Ba đã sai vì những gì đánh đổi?
Là ba sai nên hại cả ba người
Cậu ấy, vợ ba và cả thiên thần nhỏ.
**
Con gái ơi hãy thứ tha cho má
Vì ích kỷ là cái cớ của tình yêu
Đáng lẽ ra có con là đã đủ
Nhưng tâm can nó không nói vậy đâu..
**
Con gái à tất cả là vì chú
Nếu đã buông chẳng nên xuất hiện nữa
Nếu đã thương thì thôi đành chấp nhận
Chúc hạnh phúc vì sao bất hạnh tới?
**
Không con ơi là do ông bà cả
Những chiếc roi rồi những trận cãi vã
Là người thân chẳng thân bằng người lạ?
Những tranh chấp càng đẩy lại càng xa..
**
Bài ca ấy cả gia đình đều cất
Tiếng hòa nhạc hay tiếng khóc thương đau?
Giữa đêm tối bà con hát ông nghe
Khúc hát đó vang vọng từ phòng ngủ
Ba con khóc ông chẳng hề muốn đâu..
**
Ông biết chứ tình yêu của người trẻ
Nhưng chẳng thể chấp nhận được đâu con
Làm mệt lả tinh thần đứa con nhỏ
Lại đau lòng, vất vả bà khuyên ngăn
Nhưng dường như tất cả đều là sai.
**
Ông sai rồi ôi nàng công chúa nhỏ
Dậy đi con, cháu ngoan của ông nội
Hãy thức dậy cả gia đình ta sửa
Những sai lầm đáng lẽ chẳng nên có
Những niềm vui, hạnh phúc kia trở lại.
**
Hãy dậy đi thiên thần nhỏ bé hỡi!
Con nhìn kìa má đang khóc thương tâm
Cả ông bà và cả người chú nữa
Lòng ba đau sao nước mắt chẳng rơi?
Ba nhớ con, về nhà thôi con hỡi..
**
Ngày mai thôi ba và má ly dị
Ngày mai kia ngay khi ký giấy tờ
Ba và má rồi sẽ có hạnh phúc
Nhưng nó chẳng vẹn tròn được đâu con
Giá như là một giấc mơ thật tốt!
**
Ly đã vỡ làm sao lành lại được?
Dòng nước xuôi chẳng bao giờ chảy ngược?
Em đặt cược cả tính mạng là sai?
Điều ước nhỏ về một nhà hạnh phúc
Trước sau gì cũng có được thôi em..
Tác giả: Ngọc Thiền Sầu

**
Con gái ơi hãy cho ba xin lỗi
Bao ngày qua như cái xác không hồn
Ba đã sai vì những gì đánh đổi?
Là ba sai nên hại cả ba người
Cậu ấy, vợ ba và cả thiên thần nhỏ.
**
Con gái ơi hãy thứ tha cho má
Vì ích kỷ là cái cớ của tình yêu
Đáng lẽ ra có con là đã đủ
Nhưng tâm can nó không nói vậy đâu..
**
Con gái à tất cả là vì chú
Nếu đã buông chẳng nên xuất hiện nữa
Nếu đã thương thì thôi đành chấp nhận
Chúc hạnh phúc vì sao bất hạnh tới?
**
Không con ơi là do ông bà cả
Những chiếc roi rồi những trận cãi vã
Là người thân chẳng thân bằng người lạ?
Những tranh chấp càng đẩy lại càng xa..
**
Bài ca ấy cả gia đình đều cất
Tiếng hòa nhạc hay tiếng khóc thương đau?
Giữa đêm tối bà con hát ông nghe
Khúc hát đó vang vọng từ phòng ngủ
Ba con khóc ông chẳng hề muốn đâu..
**
Ông biết chứ tình yêu của người trẻ
Nhưng chẳng thể chấp nhận được đâu con
Làm mệt lả tinh thần đứa con nhỏ
Lại đau lòng, vất vả bà khuyên ngăn
Nhưng dường như tất cả đều là sai.
**
Ông sai rồi ôi nàng công chúa nhỏ
Dậy đi con, cháu ngoan của ông nội
Hãy thức dậy cả gia đình ta sửa
Những sai lầm đáng lẽ chẳng nên có
Những niềm vui, hạnh phúc kia trở lại.
**
Hãy dậy đi thiên thần nhỏ bé hỡi!
Con nhìn kìa má đang khóc thương tâm
Cả ông bà và cả người chú nữa
Lòng ba đau sao nước mắt chẳng rơi?
Ba nhớ con, về nhà thôi con hỡi..
**
Ngày mai thôi ba và má ly dị
Ngày mai kia ngay khi ký giấy tờ
Ba và má rồi sẽ có hạnh phúc
Nhưng nó chẳng vẹn tròn được đâu con
Giá như là một giấc mơ thật tốt!
**
Ly đã vỡ làm sao lành lại được?
Dòng nước xuôi chẳng bao giờ chảy ngược?
Em đặt cược cả tính mạng là sai?
Điều ước nhỏ về một nhà hạnh phúc
Trước sau gì cũng có được thôi em..
Hà Nội, ngày 17 tháng 12 năm 2022
Ngọc Thiền Sầu
[Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Ngọc Thiền Sầu
Ngọc Thiền Sầu
[Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Ngọc Thiền Sầu
Đôi lời của tác giả: Nếu ai đã theo dõi 2 tác phẩm Gạt Bỏ và Phải Làm Sao thì bài thơ Hãy Dậy Đi Con Gái có thể coi là phần cuối của câu chuyện buồn này. Có thể bạn chưa biết thì những bài thơ trên chính là một câu chuyện có lẽ đã thực sự sảy ra ở đâu đó trong xã hội của chúng ta hoặc có lẽ là không.
Nếu như Gạt Bỏ kể về câu chuyện tình đẹp của hai chàng thiếu niên nhưng bị vùi dập vì định kiến của gia đình thì Phải Làm Sao thực chất chính là một bức di thư mà người con gái gửi lại cho những người mà bé yêu thương trước khi làm những điều dại dột. Và cuối cùng Hãy Dậy Đi Con Gái lại là một phần tâm trạng, một phần nỗi đau của những người ở lại. Họ ăn năn, hối hận nhưng tất cả đều đã muộn màng.
Qua đây mình muốn nhắn gửi vài lời tới mọi người đó là "Hãy sống vì chính mình, là chính mình và làm chính mình. Đừng vì những suy nghĩ tiêu cực của người khác mà thay đổi ước mơ, thay đổi lối sống của bản thân vì đơn giản bạn là bạn. Không ai có thể sống thay thế bạn!"
Mình hi vọng câu chuyện buồn này không hề có thực và chúc những ai đang đi trên con đường đầy chông gai này sẽ sớm gặt hái được những trái ngọt! ^^
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ghé qua ủng hộ mình!

Chỉnh sửa cuối: