Gió Qua Tóc Bay Chùm hoa bưởi rụng trước sân nhà em. Nắng đã lên nhưng còn đợi một ai đó, Chiếc lá lặng lẽ rơi xuống một khoảng trời. Em biết đời đâu có mãi chữ nhớ mong, Anh ra đi quên hình bóng đó. Cơn gió tuy nhẹ nhưng làm tóc em bay, Năm ấy mười tám tuổi đẹp nhất thanh xuân ta từng có. Lẽ bước ra đi không chịu nói một lời, Tình thiên thu rồi cũng sẽ phai nhạt. Hoa nở rồi cùng sẽ tàn, Tình đẹp đến mấy rồi tình cũng sẽ tan. Lục Tiểu Hồng