CƠM CHIỀU QUÊ MẸ Bấy lâu con ở nơi xa, Suốt ngày quần quật kiếm ra đồng tiền. Sáng ra thức dậy đi liền, Làm thuê đất khách ở miền lợi danh. Mấy khi được bữa cơm lành, Toàn ăn hàng quán vội nhanh vào làm. Thời gian nó dính như sam, Ngày qua tháng lại nó giam lấy mình. Nhớ quê ơn nghĩa ân tình, Nuôi con khôn lớn bóng hình mẹ cha. Nghỉ làm ít bữa về nhà, Kiếm cơm mẹ nấu lửa quê ấm lòng. Cơm chiều với cá rô đồng, Kho khô chấm chuối ngon không gì bằng. Canh thì nấu với ít măng, Chua chua ngọt ngọt mặn mà tình thương. Bếp củi khói tỏa mờ sương, Cay cay khóe mắt vấn vương quê nhà. Tuy giờ cha mẹ đã già, Con nay khôn lớn nhưng mà vẫn cưng, Mày về mấy bữa tao mừng, Cứ ăn rồi ngủ đến chừng rồi đi. Sẵn tay phụ việc ít khi, Mẹ kêu để đó tao đi vô liền. Nơi mà không chút buồn phiền, Chính là quê mẹ một miền thân yêu. Tác giả: Hien Thanh Cao