

ANH CƯỚI
Ai cũng muốn quên những ngày xưa cũ
Chuyện đau lòng muốn buông bỏ đi thôi
Nhưng nước mắt nào mà không mặn bờ môi
Khi lệ ướt lại nhớ về ngày ấy
* * *
Giữa chúng ta bao chuyện từng nếm trải
Vậy mà người đành buông bỏ đi mau
Đến nỗi rằng một câu hỏi tại sao
Vậy mà em chẳng trả lời anh được
* * *
Chuyện ngày nào mà mình cùng mơ ước
Một mái nhà và bọn trẻ mè nheo
Em đi rồi bỗng nó biến mất theo
Dìm anh vào trong muôn vàn hụt hẫng
* * *
Anh tự hỏi rằng có bao giờ hối hận
Cảm giác này có hoang hoải trong em
Tự hỏi rằng, em đã có bao giờ đem
Chuyện mình ra để mà lau nước mắt
* * *
Hay là em biến nó thành bí mật
Muốn rằng mình trở thành kẻ lạ xa
Em muốn rằng chuyện chen giữa chúng ta
Xóa sạch đi biến nó thành khoảng trống
* * *
Nhưng cuộc đời nào phải đâu giấc mộng
Quên một người nào có dễ thế đâu
Nhất là kẻ gieo ta mối tình đầu
Cũng rất đau.. ở trong lòng.. đúng chứ?
* * *
Ngày em đi em muốn anh tha thứ
Những dại khờ đã trót lỡ của em
Nhưng em à từ lâu anh đã xem
Chuyện chúng mình chỉ như là cơn gió
* * *
Ban đầu thì đôi ba lần muốn bỏ
Cố dặn mình cứ vứt quách cho xong
Cố bảo lòng thôi đừng nặng nhớ mong
Chân thong dong để bước về phía trước
* * *
Nhưng thật sự vẫn không sao hiểu được
Càng muốn quên càng lại nhớ em à
Mỗi lần nghe rỉ rả bản tình ca
Tim lại nhói và âm thầm chảy máu
* * *
Anh cố tìm một nơi mà nương náu
Cố trốn người trốn kỉ niệm ùa về
Nhưng chỉ làm ngày tháng trở lê thê
Anh biết mình đã sai khi buông xuống
* * *
Vậy là anh mặc tim mình gió cuốn
Nhớ thì nhớ chẳng phải đắn đo gì
Suy cho cùng em cũng đã bước đi
Còn gì đâu để mà buông với nắm
* * *
Thanh thản lòng anh bước đi thật chậm
Cố đứng lên cố dò dẫm một mình
Qua đêm rồi bỗng lóe ánh bình minh
Không có em.. thì ra anh vẫn bước
* * *
Em biết không giờ bao la phía trước
Anh cũng yêu.. cũng có kẻ đợi chờ
Nhưng khác em người ấy chẳng thờ ơ
.
.
.
Em tới nhé.. ngày hôm nay.. anh cưới?
* * *
#CatSAMac
Ai cũng muốn quên những ngày xưa cũ
Chuyện đau lòng muốn buông bỏ đi thôi
Nhưng nước mắt nào mà không mặn bờ môi
Khi lệ ướt lại nhớ về ngày ấy
* * *
Giữa chúng ta bao chuyện từng nếm trải
Vậy mà người đành buông bỏ đi mau
Đến nỗi rằng một câu hỏi tại sao
Vậy mà em chẳng trả lời anh được
* * *
Chuyện ngày nào mà mình cùng mơ ước
Một mái nhà và bọn trẻ mè nheo
Em đi rồi bỗng nó biến mất theo
Dìm anh vào trong muôn vàn hụt hẫng
* * *
Anh tự hỏi rằng có bao giờ hối hận
Cảm giác này có hoang hoải trong em
Tự hỏi rằng, em đã có bao giờ đem
Chuyện mình ra để mà lau nước mắt
* * *
Hay là em biến nó thành bí mật
Muốn rằng mình trở thành kẻ lạ xa
Em muốn rằng chuyện chen giữa chúng ta
Xóa sạch đi biến nó thành khoảng trống
* * *
Nhưng cuộc đời nào phải đâu giấc mộng
Quên một người nào có dễ thế đâu
Nhất là kẻ gieo ta mối tình đầu
Cũng rất đau.. ở trong lòng.. đúng chứ?
* * *
Ngày em đi em muốn anh tha thứ
Những dại khờ đã trót lỡ của em
Nhưng em à từ lâu anh đã xem
Chuyện chúng mình chỉ như là cơn gió
* * *
Ban đầu thì đôi ba lần muốn bỏ
Cố dặn mình cứ vứt quách cho xong
Cố bảo lòng thôi đừng nặng nhớ mong
Chân thong dong để bước về phía trước
* * *
Nhưng thật sự vẫn không sao hiểu được
Càng muốn quên càng lại nhớ em à
Mỗi lần nghe rỉ rả bản tình ca
Tim lại nhói và âm thầm chảy máu
* * *
Anh cố tìm một nơi mà nương náu
Cố trốn người trốn kỉ niệm ùa về
Nhưng chỉ làm ngày tháng trở lê thê
Anh biết mình đã sai khi buông xuống
* * *
Vậy là anh mặc tim mình gió cuốn
Nhớ thì nhớ chẳng phải đắn đo gì
Suy cho cùng em cũng đã bước đi
Còn gì đâu để mà buông với nắm
* * *
Thanh thản lòng anh bước đi thật chậm
Cố đứng lên cố dò dẫm một mình
Qua đêm rồi bỗng lóe ánh bình minh
Không có em.. thì ra anh vẫn bước
* * *
Em biết không giờ bao la phía trước
Anh cũng yêu.. cũng có kẻ đợi chờ
Nhưng khác em người ấy chẳng thờ ơ
.
.
.
Em tới nhé.. ngày hôm nay.. anh cưới?
* * *
#CatSAMac
Last edited by a moderator: