HÔN NHAU LẦN CUỐI - Nguyễn Bính
Cầm tay, anh khẽ nói
Khóc lóc mà làm chi?
Hôn nhau một lần cuối,
Em về đi, anh đi.
Rồi một, hai, ba năm,
Danh thành anh trở lại.
Với em, anh chăn tằm,
Với em, anh dệt vải.
Ta sẽ là vợ chồng.
Sẽ yêu nhau mãi mãi.
Sẽ se sợi chỉ hồng,
Sẽ hát câu ân ái...
LỬA ĐÒ - Nguyễn Bính
Suốt trời không một điểm sao
Suốt trời mực ở nơi nào, loang ra.
Lửa đò chong cái giăng hoa
Mõ sông dục dục, canh gà te te.
Chừ đây bên nớ bên tê
Sương thu xuống, gió thu về bồng bênh
Đàn ai chùng đứt dây tình
Nổi lên một tiếng buồn tênh rồi chìm.
(Huế 1941)
VÂNG - Nguyễn Bính
Lạ quá làm sao tôi cứ buồn
Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn
Làm sao tôi cứ tương tư mãi
Người đã cùng tôi phụ rất tròn
Thì ra chỉ có thế mà thôi
Yêu đấy, không yêu đấy để rồi
Mắc hẳn đường tơ sang cửi khác
Dệt từng tấm mộng để dâng ai
Khuyên mãi sơn cho chữ ái tình...
CÔ LÁI ĐÒ - Nguyễn Bính
Xuân đã đem mong nhớ trở về,
Lòng cô gái ở bến sông kia.
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
Trên bến cùng ai đã nặng thề.
Nhưng rồi người khách tình xuân ấy,
Đi biệt không vềvới bến sông.
Đã mấy lần xuân trôi chảy mãi,
Mấy lần cô gái mỏi mòn trông..
Xuân này đến nữa...
Bóng Bướm
Cành dâu cao, lá dâu cao
Lênh đênh bóng bướm trôi vào mắt em.
Anh đi đèn sách mười niên
Biết rằng bóng bướm có lên kinh thành.
Cành dâu xanh, lá dâu xanh
Một mình em hái, một mình em thương.
Mới rồi mãn khóa thi hương
Ngựa điều, võng tía qua đường những ai?
Nguồn: Thi ca Việt...
CHỨC NỮ, NGƯU LANG
Trên trời Chức Nữ với Ngưu Lang
Một dải sông Ngân lệ mấy hàng
(Tản Đà)
Sông Ngân nước chảy hững hờ
Ngưu Lang ngồi khóc bên bờ sông Ngân
Một năm gặp được mấy lần!
Anh khổ vô ngần Chức Nữ em ơi!
Đôi ta chẳng hợp lòng trời
Một dòng nước bạc ngăn đôi chung tình
Chẳng cho...
Vài Nét Rừng - Nguyễn Bính (thơ hay)
1.
Xanh cây xanh cỏ xanh đồi
Xanh rừng xanh núi da trời cũng xanh
Áo chàm cô Mán thanh thanh
Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư.
2.
Cỏ đồi ai nhuộm mà xanh
Áo em ai nhuộm mà anh thấy chàm
Da trời ai nhuộm mà lam
Tình ta ai nhuộm ai làm cho phai...
Tên bài thơ: Vườn hoang
Tác giả: Nguyễn Bính
Lòng tôi là cả một vườn hoang,
Vắng cả chim xanh, cả bướm vàng.
Từ dạo mồng tơi thôi trổ lá,
Thì cô hàng xóm cũng thôi sang.
Cánh cửa vườn hoang từ dạo ấy,
Mấy dòng tơ trắng nhện niêm phong.
Ai đi qua đấy, về qua đấy,
Hãy xóa giùm tôi lấy một...
Thơ: Chờ nhau
Tác giả: Nguyễn Bính
Láng giềng đã đỏ đèn đâu
Chờ em ăn dập miếng giầu em sang
Đôi ta cùng ở một làng
Cùng chung một ngõ vội vàng chi anh
Em nghe họ nói mong manh
Hình như họ biết chúng mình với nhau.
Ai làm cả gió đắt cau,
Mấy hôm sương muối cho trầu đổ non.
1937
Cô Hái Mơ là một bài thơ hay được trích trong tập Lỡ Bước Sang Ngang của nhà thơ Nguyễn Bính. Thơ Nguyễn Bính "chân quê", giản dị, mộc mạc, nhẹ nhàng, trong sáng, và hồn nhiên như ca dao trữ tình. Ông viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình...
Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh,
Tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ.
Tôi thấy quanh tôi và tất cả,
Kinh thành Hà Nội chít khăn sô.
Nước mắt chạy quanh, tình thắt lại,
Giờ đây tôi khóc một người về!
Giờ đây tôi thấy hồn cay đắng,
Như có ai mời chén biệt ly!
Sáng nay vô số lá vàng rơi...
Những cuộc chia lìa khởi tự đây
Cây đàn sum họp đứt từng dây
Những đời phiêu bạt thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tối ngày.
Có lần tôi thấy hai cô gái
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
"Đường về nhà chị chắc xa xôi?"
Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn...
Láng giềng đã đỏ đèn đâu?
Chờ em ăn dập miếng giầu em sang.
Đôi ta cùng ở một làng,
Cùng chung một ngõ, vội vàng chi anh?
Em nghe họ nói mong manh,
Hình như họ biết chúng mình.. với nhau.
Ai làm cả gió đắt cau,
Mấy hôm sương muối cho giầu đổ non?
Lời bình:
Đây là lục bát, nên có thể là...
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có giậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng..
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi, bướm hãy vào...
Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.
Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.
1937
Nguồn:
1. Nguyễn Bính, Nước giếng thơi, NXB Hội...
Thăm thẳm trời xanh lộng đáy hồ,
Mùi hoa thiên lý thoảng chiều thu.
Con cò bay lả trong câu hát,
Giấc trẻ say dài nhịp võng ru.
Lá thấp cành cao gió đuổi nhau,
Góc vườn rụng vội chiếc mo cau.
Trái na mở mắt, nhìn ngơ ngác,
Đàn kiến trường chinh tự thủa nào.
Lúa trổ đòng tơ...
Bài thơ Gửi người vợ miền Nam của Nguyễn Bính là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho tình cảm lứa đôi gắn liền với tình yêu đất nước trong giai đoạn đất nước chia cắt hai miền. Đọc bài thơ, ta như được bước vào một bức tranh đầy chân thực và xúc động: vừa có nỗi nhớ nhung của người chồng ở...
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: "Thôn Ðoài hát tối nay"
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi...
Ghen
Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi và mắt chỉ..
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi
Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai
Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ..
Đừng tắm chiều nay, biển lắm người
Tôi muốn mùi thơm của nước hoa...
Tặng chị Trúc thân yêu
1
"- Em ơi! Em ở lại nhà
Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
Mẹ già một nắng hai sương
Chị đi một bước trăm đường xót xa
Cậy em, em ở lại nhà
Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương
Hôm nay xác pháo đầy đường
Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng
Chuyến này chị bước...
Thông điệp của bài thơ chân quê
Chân Quê là bài thơ được nhiều nhà phê bình đánh giá là bài thơ tiêu biểu về hồn quê của Nguyễn Bính. Bài thơ chất chứa niềm lo âu, day dứt, dự cảm của tác giả về những đổi thay nhanh chóng, làm mất đi sắc quê hương. Bài thơ là một câu chuyện tình yêu giữa chàng...
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò...
Em như cô gái hãy còn Xuân
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần
Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở
Gái Xuân giũ lụa bên sông Vân
Xuân đi, Xuân đến, hãy còn Xuân
Cô gái trông Xuân đến bao lần
Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở
Gái Xuân giũ lụa bên sông Vân
Lòng Xuân lơ đãng, má Xuân hồng
Cô gái Xuân mơ...
Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không!
Nín đi! Mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi, các chị trông!
Ương ương dở dở quá đi thôi!
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào, lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương...