Gió thổi nhẹ, mơn man trên những cành cây khẳng khiu nơi góc phố, cuốn luôn đi những chiếc lá vàng khô còn sót lại, vương vấn không rời về với cội. Gió đông ấy, có một chút gì lạnh lẽo, một chút gì rạo rực, lại thoáng chút đơn độc không thể nói hết thành lời. Ta ngồi trong quán cà phê, nhâm nhi...