Chào bạn. Truyện này Link hết chưa ạ? Còn phiên ngoại gì nữa không? Chương cuối bạn bổ sung thêm nội dung đạt tối thiểu 950 từ nhé, bổ sung xong báo lại để mình xét duyệt về box hoàn thành. Truyện bị neo ở box đang viết nếu không duyệt về hoàn thành sau một thời gian không có chương mới sẽ bị tool tự động quét về box truyện drop nên bạn tranh thủ bổ sung rồi báo mình nha. Thân!
Link Bạn dùng dấu hai chấm kết thúc lời dẫn trước câu thoại ạ, không dùng dấu phẩy nhé. Ví dụ: "Đúng là gặp ma rồi!" Hưng vội vàng nhét điện thoại và ví tiền vào túi quần, nói không ra hơi, "Nhã.. Nhã An.. hình như.. cô ấy.. chết.. chết rồi!" Sửa thành: "Đúng là gặp ma rồi!" Hưng vội vàng nhét điện thoại và ví tiền vào túi quần, nói không ra hơi: "Nhã.. Nhã An.. hình như.. cô ấy.. chết.. chết rồi!" Dấu phẩy trong trường hợp này thường xuất hiện ở truyện Trung nhưng khi dịch, edit sang tiếng Việt thì sửa lại đúng ngữ pháp tiếng Việt là dấu hai chấm ạ.
Nghe nói đêm qua khí lạnh ùa về, nhưng bị tắc biên quá nên lại hẹn tối nay. Đến cả không khí lạnh còn delay nữa huống chi là con người.
Khi tâm trạng thay đổi theo thời tiết là cảm giác thế nào? Sáng nay bước chân ra khỏi nhà trời âm u, mưa nhẹ, tự nhiên thấy buồn chán và mệt mỏi. Còn bây giờ thì trời lại nắng và gió nhẹ, đồng thời cũng cảm thấy tâm trạng khởi sắc hơn một chút. Như vậy có bình thường không?
Nếu có một người không hẳn là hoàn toàn xa lạ, nhưng cũng không quá thân thiết đột nhiên chạy tới ôm bạn, bạn sẽ làm gì?
Mình là người khá thích cảm giác ôm và được ôm. Có lần mình gặp chuyện buồn trong công việc, chạy về cổng công ty thì gặp cậu bạn, mình chẳng nghĩ nhiều mà chạy tới ôm cậu ấy luôn, cậu ấy không đẩy ra mà chỉ hỏi "Sao thế!". Tự nhiên khoảnh khắc ấy cảm thấy được an ủi. Tâm trạng tồi tệ cũng tan biến luôn.
@Thanh Trắc Nguyễn Văn Em cũng nghĩ là có thể họ sẽ có chuyện gì đó cần tâm sự hay an ủi thầy ạ. Chỉ sợ mình đẩy họ ra thì lại làm họ tổn thương.