Phong ca đã trở về chưa?
Sao để Ri chốn mưa rơi thế này
Vắng ca trời đất đảo quay
Thơ văn bay nhảy không hay đường về
Phong ca hảo hảo quay về
Cho Ri tham khảo chút nghề nào ca!!!
Trời mang mầm họa xuống nhân gian
Cả quê hương luống những điêu tàn
Covid hoành hành khắp mọi nẻo
Người người cơ cực cảnh lầm than!
Phong ta đi vắng một thời gian để giúp mọi người ở Bắc Giang. Tạm biệt Hân muội, Mịch đệ, Tiểu Ri, Lam muội nhé...
Phong ca vốn thuộc cõi thiên
Hóa thân là gió tầng cao tiên thần
Ngỡ rằng đệ chẳng dám gần
Nhưng đệ nào phải người trần ca ơi
Nhân gian người ở nơi nơi
Chỉ đôi ta đó tiên rơi đọa đày
Cõi trần lạc thú dễ say
Đôi ta thuật mất, nên ngày đớn đau
Chỉ còn nương tựa vào nhau
Nếu không đại kiếp vướng bao hồng trần
Thế thì nạn lớn càng gần
Nếu như muốn tránh ngàn lần nhớ ghi
Đệ đây vốn đóa lưu ly
Hoa rơi gió thổi, lạ chi chuyện này
Đệ ca cùng ở nơi đây
Thôi thì hợp sức hóa mây về trời.
Phong ca, ta đã like hết các bài của huynh rồi. Hay ta bỏ like rồi like lại nhé!
À, phải rồi, ta sẽ tha thứ cho huynh vụ vừa nãy, coi như tặng hoa. Huynh chịu không?
Phong ca hnay tự dưng có duyên gặp mặt, đúng hôm Hoàng Tuyền mở cửa phái ta đi tặng hoa. Mấy ngày qua ta cũng có qua đây chơi nhưng k gặp ca ca, thôi thì tặng ca ca bó hoa làm quà. Dạo này ca ca khỏe k
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-
Nhưng mà covid nó xơi ngon lành
Bắc Giang nó tới hoành hành
Theo đoàn thiện nguyện vi hành xuống đây
Bình thường cưỡi gió cưỡi mây
Biết đâu nhân thế có ngày lao đao
Tuy rằng cũng chẳng làm sao
Nhưng mà có lẽ trời cao nó hờn
Nhân ta cảm nhiễm phong hàn
Covid nó mới kéo đàn nó quây
Thôi thì sẵn dịp tiện đây
Tranh thủ vỗ béo chờ ngày thăng thiên
Chỉ buồn không có bạn hiền
Rượu không cho uống tức điên cả người
Đành ngồi nhìn ngắm bầu trời
Nhớ Ri tiểu muội ở nơi...thiên đàng.