Tình Si Tôi yêu người Yêu chân thành tha thiết Dâng cả trái tim này cho người Dù biết rằng người không hề yêu tôi. Tôi yêu người Yêu si cuồng thắm thiết Dâng cả cuộc đời này cho người Dù biết rằng người mãi mãi chẳng yêu tôi. Yêu người như si cuồng Yêu người như điên dại Nhưng vì sao Người không hề yêu tôi. Người nhìn tôi bằng ánh mắt hờ hững Người có biết tim này như vỡ vụn Nhưng vì sao tôi vẫn yêu người Không màng tất cả để yêu người. - Huỳnh Mai-
1 Tôi đã không còn là con ốc sên Tôi đã không còn là con ốc sên Chậm chạp từng bước bò lên đỉnh tường Cứ ngỡ có một ngày mình sẽ đến Nhưng than ôi sức kiệt, tàn hơi Rơi trở lại chẳng thể leo lên. Tôi đã không còn gì nữa với anh Một cuộc hôn nhân không có nghĩa gì Dứt khoát ra đi tìm tương lai mới Anh ơi anh có nhớ một người Một người vợ anh chưa từng yêu. Bây giờ tôi ngồi đây Tay nâng lên mấy cung đàn Lời ngâm nga hát về dĩ vãng Ôi! Dĩ vãng xa rồi Mà sao vẫn cứ hoài Chạnh lòng không thể vơi. Tôi đã không còn là con ốc sên Chậm chạp từng bước bò lên đỉnh tường Dứt khoát ra đi tìm tương lai mới Tương lai kia ánh sáng rạng ngời Không nỗi sầu đau khổ ngày đêm. - Huỳnh Mai-
2 Bâng khuâng hoàng hôn Chiều xuống dần tan buông nắng vàng Hoàng hôn giăng khắp cánh đồng xanh Nhà ai khói bếp như mây trắng Mái lá đơn sơ mà ấm tình. Trẻ nhỏ tung tăng chơi thả diều Cánh diều theo gió bay thật cao Cười vang khúc khích trên đồng lúa Tuổi thơ ôi đẹp biết bao nhiêu. Tôi là người lữ khách tha hương Không gì lưu luyến trên vạn nẻo đường Thoáng thấy ánh hoàng hôn dần tắt Lòng chợt lưu luyến phút bình yên. Chiều xuống dần buông khắp cánh đồng Hoàng hôn lịm tắt nơi phương xa Nhà ai khói bếp không còn nữa Lòng tôi bâng khuâng còn thẫn thờ. - Huỳnh Mai-
3 Hoa Phù Dung Phù Dung sớm nở tối tàn Cuộc đời ngắn ngủi chỉ trong một ngày Sáng ra trong trắng trinh nguyên Chiều lại nhuộm sắc hồng đau xé lòng Trông thì xinh đẹp lắm thay Nhưng đâu ai biết ngày sau chẳng còn Chỉ còn trơ trọi xác hoa Rơi đi đâu đó chẳng ai đoái hoài Hoa nào mà chẳng không tàn Nhưng Phù Dung lại chỉ trong một ngày. Chân tình cũng tựa đóa hoa Ngắn ngủi phút chốc rồi tàn như hoa. - Huỳnh Mai-
4 Kẻ đến muộn Dù vẫn biết người và.. Người ấy vẫn yêu nhau Còn yêu rất mặn nồng. Sao lòng tôi vẫn yêu Mà không hề thay đổi Dù ai chẳng đoái hoài. Người lạnh lùng xa cách Tôi đau khổ một mình Người ơi người nào thấu Tôi đớn đau trong lòng Nhìn người bên người ấy Ôi xót xa tận cùng Sao người chẳng nhìn tôi Cho tôi một ánh mắt Dù thoáng chốc mà thôi. Ôi! Người ơi! Người ơi. Tình yêu tôi trao người Là tình đầu Cớ sao người Nở ngoảnh mặt làm ngơ. Tôi biết tôi đến muộn Tìm nhặt cánh hoa rơi Mà người còn giữ nó Để người khác nâng niu Tôi đến với tình yêu Biết giải thích làm sao Tôi là kẻ đến muộn Đành khổ đau một mình. - Huỳnh Mai-
5 Tình yêu ta trao nhau Những lời yêu chân ái. Em trao cả cho anh Gió chiều thu êm đưa Rung hàng cây lưa thưa Anh cùng em bước nhỏ Trên đường đầy lá rụng Ta cùng nhau nói cười Bây giờ anh còn nhớ? Những lời yêu thắm thiết Em nguyện dành cho anh Con đường mình đi qua Dẫu đầy bao chông gai Nhưng lòng em vẫn nguyện Yêu mình anh suốt đời Cho dù bao khổ nhọc Bao thăng trầm trong cuộc đời Đêm đêm nằm nghe tiếng thở Của mình em nức nở Em khẽ nhắc tên anh Đêm đêm nhìn trăng sáng tỏ Bên ngoài khung cửa sổ Em lại nhớ đến anh * * * Thời gian trôi đi Lòng anh không nguôi Em giờ nơi chốn nào Nơi này anh vẫn tìm Con tim như thổn thức Tìm em biết nơi đâu Ôi hỡi người Có hiểu thấu cho chăng. Tình yêu anh trao đó Em sẽ mãi không quên. Xin được gọi tên anh Giữa cuồng hoang lên cao Em chìm trong giấc ngủ Anh nằm nghe tiếng thở Ngỡ là một giấc mộng Nhưng xin đừng bao giờ tỉnh. Những lời yêu tha thiết Xin nguyện dành cho nhau Anh còn gì cho em Em còn gì cho anh Sẽ trao nhau tất cả Dù hết cuộc đời này Tình yêu ta trao đó Mãi mãi vẫn không phai. - Huỳnh Mai-
6 Tân hôn đơn bóng một mình Đêm tân hôn, đơn bóng một mình Phòng không gối chiếc, anh giờ nơi nao Em thầm, tủi phận thương thân Khóc đời con gái, bước sang nhà chồng. Duyên đôi ta, cha mẹ sắp bài Phần em đâu dám, cãi lời song thân Hỏi rằng, em lỗi lầm chi Mà anh nỡ bỏ em đi cho đành? Anh ơi anh! Ơi hỡi người ơi! Sao anh, không nghĩ cho em? Phận em, thân gái bọt bèo Lênh đênh giữa dòng đời Nào biết sẽ về nơi đâu. Anh ơi anh! Ơi hỡi người ơi! Sao anh, nỡ bỏ mà đi? Trong khi, em không lỗi gì. Tại sao anh lại không nghĩ Em chỉ là phận gái mà thôi. - Huỳnh Mai-
7 Quán nhỏ lề đường Cuộc mưu sinh trãi bao tháng ngày Đây gánh hàng rong Đây quán nhỏ ven đường Cho dù đơn sơ, cho dù giản dị Nhưng thấy no lòng người công nhân xa xứ. * * * Đời công nhân gian truân khổ nhọc Đây gánh hàng rong Đây quán nhỏ ven đường Xin mời anh vào, xin mời chị ghé Những người lao động Nhọc nhằn suốt ngày đêm. * * * Sáng ra, cất bước đi làm Một tô hủ tiếu, quán nhỏ bên lề Không thì xôi bánh hàng rong Miễn là được no lòng. Đêm về, mỗi bước gian truân Vẫn là quán nhỏ, vỉa hè ghé vô Ai sơn hào, ai hải vị mặc ai Riêng tôi quán nhỏ, lề đường vẫn cứ vui. * * * Mộng cao sang dám đâu ảo tưởng Tuy gánh hàng rong, tuy quán nhỏ ven đường Dù không cao sang, dù không trọng quý Nhưng luôn vẫn chào đón anh vào nơi đây. * * * Dù anh không lắm bạc nhiều tiền Tôi vẫn mời anh một bữa no lòng Vì tôi và anh, cùng chung số phận Đều là những người nghèo khó xa xứ tìm mưu sinh. - Huỳnh Mai-
8 Tình anh đơn phương Nhiều lần anh muốn Thốt lên lời yêu Để khỏi nặng sầu Riêng mang hình bóng Trót lỡ yêu người ấy Hỡi em hiểu thấu Nỗi đau thầm kín Anh ôm riêng lấy Bao nỗi sầu trên lối về. * * * Cuộc đời anh đây Đắng cay nhiều hơn Ở tuổi vào đời Bao nhiêu lần khóc Bởi khổ đau nhiều quá Ngỡ không còn nữa Trái tim thổn thức Nhưng khi em đến Anh mới hiểu mình vẫn yêu. * * * Bao năm qua rồi giờ vẫn thấy Yêu người đầy thắm thiết Nhưng anh đành ôm mối tình Lặng thầm riêng một bóng Đêm lạnh thương nhớ ai. * * * Tình này đơn phương Trót trao về em Dẫu rằng phải buồn Xa em dù chỉ Phút chốc nhưng vẫn thấy Nhớ nhung vì đâu Tương tư một bóng Xin mang theo nỗi yêu Một mình không thể vơi. -Huỳnh Mai-
9 Xin đừng nói yêu tôi * * * Xin đừng nói yêu tôi Như loài chim biết nói Xin đừng nói yêu tôi Như lời người say nói ra Xin đừng nói yêu tôi Chữ yêu không nghĩa gì Đối với tôi nữa người ơi * * * Xin đừng nói yêu tôi Như lời đùa vui hờ hững Xin đừng nói yêu tôi Khi lòng dạ người không thương Xin đừng nói yêu tôi Chữ yêu thương gì đó Bây giờ đã xa lắm người ơi. * * * Ôi tình yêu Tình yêu như một giấc chiêm bao Tình yêu như một thoáng hư vô Chỉ làm cho đong đầy nhung nhớ Chỉ làm cho đau trái tim này Chỉ làm cho tâm hồn lạnh giá Ơi hỡi tình yêu * * * Xin đừng nói yêu tôi Khi trái tim tôi lạnh giá Xin đừng nói yêu tôi Khi người chỉ là giấc mơ. Xin đừng nói yêu tôi Trái tim tôi giờ chỉ Có mỗi riêng tôi mà thôi. Xin đừng nói yêu tôi. - Huỳnh Mai-