Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành. * Hãy cùng giải nghĩa câu trên nhé: *Chim chắp cánh "và" Cây liền cành "từ lâu đã được các tác giả cổ điển Trung Quốc và Việt Nam sử dụng để nói về tình yêu không thể chia ly. Hai hình tượng này có tích như sau: Sách Nhĩ Nhã chép: Chim Kiêm giống chim le le, lông màu xanh, chỉ có một cánh và một mắt, thường ở phương Nam. Mỗi khi muốn bay thì hai con phải chắp cánh với nhau mới bay được. Chim này gọi là tỷ dực điểu, cũng gọi là Kiêm Kiêm. Cây liền cành là cành của hai cây giao nhau. Nguyên đời Chiến Quốc (479-221 trước D. L) vua nước Tống tên Yển vốn người hiếu sắc, dâm bạo. Một hôm đến chơi ở gò Phong Phụ, bắt gặp một phụ nữ hái dâu rất đẹp. Vua dọ hỏi biết là vợ của nho sĩ Hàn Phùng, người họ Tức. Vua liền cho đòi Hàn, bảo đem vợ lại hiến mình. Hàn sợ uy quyền, về thuật cho vợ nghe và khóc hỏi có bằng lòng không? Tức Thị làm thơ để tỏ ý mình: Núi nam có con chim Núi bắc giăng lưới bắt. Chim mặc sức bay cao, Lưới kia đành quăng vất. Vua Tống say mê sắc đẹp của nàng, theo đuổi không thôi. Liền sai người đến tận nhà Hàn, cướp lấy người ngọc. Hàn thấy vợ bị bắt đưa lên xe đi, lòng như dao cắt, biết không phương giải cứu, kiếp này khó họp, đau đớn quá mà tự tử. Vua Tống đem Tức Thị lên đài Thanh Lăng, cưỡng bách, bảo nàng: – Ta đây là vua một nước, có đủ uy quyền sinh sát trong tay. Muốn phúc, ta cho phúc. Muốn họa, ta cho họa. Phương chi chồng nàng đã chết, nàng còn ở với ai. Nếu bằng thờ quả nhân, cùng tay bắt mặt kề thì sẽ được phong hoàng hậu. Tức Thị nổi giận làm thơ tỏ ý mình: Chim có trống mái, Chẳng theo phượng hoàng. Thiếp là thứ dân, Chẳng thích Tống Vương. Vua Tống tức quá, bảo: – Nàng đến đây rồi, dẫu không muốn thờ ta cũng không thể được. Tức Thị thấy thế cùng, nói: – Để thiếp tắm gội, thay áo, lạy linh hồn chồng cũ rồi sẽ xin hầu đại vương. Vua Tống bằng lòng cho Tức Thị tắm gội, thay áo xong, ngửa trông lên không, chắp tay vái hai vái rồi từ trên lầu đâm đầu xuống. Vua Tống hoảng hốt, vội níu lại nhưng không kịp, trông nàng đã tắt thở rồi. Khám xem trong mình nàng có một bức thư. Đại ý nói: Sau khi chết xin cho đem thi thể cùng chôn một mộ với chồng, dưới suối vàng sẽ đội ân sâu. Vua Tống cả giận, cho người chôn riêng một nơi, làm hai mộ cách xa nhau. Được ba hôm, bỗng một đêm có giống cây Văn Tử mọc ở cạnh hai ngôi mộ. Chỉ trong tuần nhật, cây ấy dài hơn ba thước, những cành quấn quít lấy nhau như một. Thỉnh thoảng có một đôi chim uyên ương đậu ở trên cành, giao đầu kêu nhau một giọng bi thương. Người trong xóm thương xót, cho đó là oan hồn của vợ chồng Hàn Phùng hóa sinh; và gọi thứ cây ấy là" Cây tương tư".