Ngôn Tình [Edit] Tôi Kết Hôn Với Dại Lão Cố Chấp - Trúc Tây Mộc Á Trứ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi cobexauxi, 10 Tháng ba 2022.

  1. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 10:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tin tức về việc Hoắc Tư Thành kết hôn vẫn chưa được lan truyền, nhưng đối với bạn bè của anh thì đó không là bí mật.

    Thẩm Thịnh luôn cho rằng anh Thành sẽ ở bên Triệu Mạn Vi, dù sao Triệu Mạn Vi chưa bao giờ che giấu suy nghĩ của mình đối với anh Thành, lại là con gái của một gia tộc nổi tiếng, bất kể gia đình hay địa vị thì hai người bọn họ rất xứng đôi vừa lứa.

    Ai biết được là anh Thành lại đột ngột kết hôn với con gái của một gia đình bình thường.

    Thẩm Thịnh cũng đã điều tra và phát hiện cặp vợ chồng này là những con buôn tiểu nhân điển hình, đứa con trai mà họ dạy dỗ lại càng không biết gì.

    *con buôn tiểu nhân (市侩小人) : Ban đầu dùng để chỉ người trung gian của doanh nghiệp, sau đó dùng để chỉ những người thô tục hám lợi.

    Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh lỗ.

    Với ý nghĩ này, Thẩm Thịnh thậm chí còn không đọc thông tin của Bạch Cửu mà trực tiếp coi nơi đó như là ổ rắn ổ chuột.

    Trong nhận thức của Thẩm Thịnh, Bạch Cửu phải là một người phụ nữ xấu xa, ngoại hình xấu xí, tính tình thô tục, ăn ngon, lười biếng và tham lam tiền bạc..

    "Cô, cô là Bạch Cửu?" nhìn cô gái có khí chất tao nhã, nụ cười nhàn nhạt này, anh dụi dụi mắt như thể vừa nhìn thấy ma.

    "Vâng, tôi là Bạch Cửu."

    Cô dừng lại một chút, sau đó nói thêm: "Vợ của Hoắc Tư Thành."

    Nghe được lời nói của cô, đôi mắt luôn lãnh đạm của Hoắc Tư Thành thoáng hiện vẻ buông lỏng kinh ngạc. Nhìn chằm chằm vào cô, trong mắt có một tia mê mang khó tả.

    "Mẹ nó! Làm sao cô có thể trông như thế này được?" Thẩm Thịnh mở to mắt nhìn Bạch Cửu, cố gắng tìm kiếm một số dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ trên khuôn mặt của cô.

    Bạch Cửu sờ sờ mặt của mình: "Xấu sao?"

    Thẩm Thịnh: "..."

    Bởi vì cô không có xấu xí mới làm cho người ta há hốc mồm!

    Thẩm Thịnh vội vàng lấy điện thoại di động ra, tìm thông tin chưa mở ở một góc hộp thư, nhìn thoáng qua bức ảnh.

    "..."

    Không khí im lặng một cách kỳ lạ trong vài giây.

    Thẩm Thịnh im lặng cất điện thoại di động, rồi nghiêm đưa tay về phía Bạch Cửu: "Chào em dâu, tôi là Thẩm Thịnh, là đàn em của anh Thành."

    Đây là một cử chỉ thiện chí, Bạch Cửu đương nhiên không thể làm mất mặt đối phương.

    "Thẩm thiếu, xin chào."

    Trước khi cô thể nhấc tay phải lên, cổ tay đã bị một lòng bàn tay rộng nắm lấy.

    Hoắc Tư Thành lạnh lùng liếc nhìn Thẩm Thịnh, khuôn mặt tuấn tú lộ ra chút hung ác.

    Thẩm Thịnh: "..."

    Không, không phải chỉ là bắt tay một chút thôi sao.

    Còn nhìn anh với ánh mắt như thể sắp chặt tay anh tới nơi rồi?

    Để tránh bối rối, Thẩm Thịnh khôn ngoan xoay người cầm ly cà phê trên bàn lên nhấp một ngụm.

    Kiếp trước Bạch Cửu biết tính chiếm hữu của người đàn ông này đối với cô rất kinh người, cho nên vẻ mặt tương đối bình tĩnh.

    Sau khi uống cà phê, Thẩm Thịnh vì choáng váng mà sững lại: "Anh Thành, em dâu xinh đẹp như vậy, có gì phải giấu diếm? Nếu anh giới thiệu em dâu với tụi em trước đó, em cũng sẽ không.."

    "Dự án đầu tư giải trí Hoàn bị hủy bỏ." Hoắc Tư Thành đột ngột nói.

    Thẩm Thịnh sững sờ: "Hủy? Khi nào?"

    "Vừa rồi."

    Thẩm Thịnh: "..."

    Không

    Anh nói gì?

    Tại sao lại bị hủy bỏ?

    Ánh mắt Bạch Cửu đồng tình nhìn về phía đối phương, như là đang nhìn dáng vẻ của hai kẻ ngốc.

    Hoắc Tư Thành vẻ mặt vô cảm nói lại: "Trong một phút nữa, dự án bất động sản ở phía đông thành phố cũng có thể bị thu hồi."

    Thẩm Thịnh hiểu được câu này.

    Nó có nghĩa là, cho anh một phút để rời đi.

    Thẩm Thịnh trái tim tan nát: "Anh Thành, em nghĩ sự hợp tác dự án Hoàn Ngu có thể cứu vãn được."

    Hoắc Tư Thành: "10 giây."

    Thẩm Thịnh thở dài đứng lên, chạy ra ngoài không quên quay đầu lại quát:"Ngày mai em sẽ đến công ty tìm anh!
     
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng ba 2022
  2. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 11:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi Thẩm Thịnh rời đi, bầu không khí đột nhiên im lặng.

    Bàn tay Bạch Cửu vẫn bị người đàn ông nắm lấy, sự cọ xát từ mu bàn tay khiến thần kinh cô căng thẳng, cô hít một hơi thật sâu rồi mới từ từ thả lỏng.

    "Anh ăn chưa?" Bạch Tửu nắm tay người đàn ông hỏi.

    Hoắc Tư Thành nhìn hai bàn tay đang đan vào nhau, nghiêm túc nói: "Chưa."

    "Cùng nhau ăn đi. Em đặc biệt dặn nhà bếp nấu canh cá diếc vào buổi trưa. Anh có muốn uống không?'

    Cô kéo anh đứng dậy đi về phía nhà ăn.

    Hoắc Tư Thành đi phía sau, đôi mắt sâu thẩm nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô

    " Thật ra em cũng có thể nấu canh cá diếc, nhưng hương vị có thể không bằng đầu bếp năm sao thuê ở nhà, nhưng em có thể làm sủi cảo rau hẹ, đây cũng là món ngon nhất mà em nấu đó. "

    Cô dừng một chút. Quay đầu nhìn anh, ngập ngừng hỏi:" Anh có ăn rau hẹ được không? "

    Tả Vưu vừa mới từ bên ngoài trở về mang theo tài liệu, nghe được những lời này, liền tiến lên hai bước định nói thiếu gia không ăn rau hẹ được, lại nghe thấy một giọng nói trầm khàn khác

    Hoắc Sĩ Thành:" Có. "

    Tả Vưu:"... "

    Bạch Tửu nhếch môi cười:" Vậy hôm khác em sẽ làm sủi cảo cho anh, hôm nay uống canh cá diếc đi. "

    Hoắc Sĩ Thành:" Ừ. "

    Người đàn ông này đột nhiên nghe lời như vậy làm cô cảm thấy không quen lắm.

    Bạch Tửu đột nhiên nhớ tới kiếp trước, chỉ cần cô ngoan ngoãn không chạy trốn, anh gần như luôn nghe lời cô.

    Cô nói muốn đến đài quan sát để xem cận cảnh các ngôi sao, sau đó anh đã cho người san bằng cái ao ở phía tây của Cẩm Trúc Viên rồi tự mình thiết kế một đài quan sát.

    Ngoài việc không để cô rời khỏi Cẩm Trúc Viên, dù cho cô muốn có ngôi sao, anh sẽ bằng mọi giá hái xuống được cho cô.

    Thảo nào mà Lâm Thư Hàm sắp đặt cô hết lần này đến lần khác khiến cô chết đi sống lại, cô không muốn loại đàn ông đẹp trai nhiều tiền này nhưng không có nghĩa là người khác không muốn.

    Nhưng thật đáng tiếc khi Hoắc Tư Thành không muốn ai khác ngoài cô.

    Nghĩ đến điều này, Bạch Tửu cảm thấy có một cảm giác kinh hãi khi bị nhìn chằm chằm bởi một con dã thú.

    Bạch Tửu:"... "

    Có gì mà tự hào chứ!

    Cô vội vàng cúi đầu ăn, nhân tiện không quên múc thêm một bát canh cho người đàn ông đối diện.

    Tả Vưu vừa chứng kiến thiếu gia uống hết năm bát canh trong một nốt nhạc.

    Tả Vưu khẽ liếc Bạch Tửu:"... "

    Người phụ nữ này rốt cuộc đã cho thiếu gia ăn loại mê hồn dược gì vậy?

    " Em về phòng xem lại bài. "Ăn cơm tối xong, Bạch Tửu vội vàng trở về phòng làm bài trắc nghiệm, chỉ vội hôn lên mặt anh một cái rồi chạy lên lầu.

    Tả Vưu thấy Bạch Tửu chuyên cần và nghiêm túc như vậy, không khỏi đề nghị:" Thiếu gia, anh có muốn thuê gia sư cho cô ấy? "

    Ánh mắt nhìn hướng cô gái chạy đi của Hoắc Tư Thành thu lại, sau đó giống như lưỡi dao sắc bén bắn về phía hắn.

    Tả Vưu cảm thấy lời đề nghị của hắn là đúng, nghe nói cô ấy chỉ còn nửa tháng nữa là sẽ thi vào đại học, lúc này đang là giai đoạn quan trọng, không có thầy cô ở bên giúp đỡ sẽ trở nên yếu thế.

    Là một cựu học tra, Tả Vưu hiểu sâu sắc điều này.

    Về phần thiếu gia, người luôn xuất chúng từ nhỏ đến lớn, sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác của bọn học tra như hắn được.

    Hoắc Sĩ Thành nhàn nhạt nói:" Gọi Trịnh thúc trở lại. "

    " Thiếu gia, Trịnh thúc đã về hưu.. "

    Sau khi nhận được cái liếc mắt lạnh lùng của Hoắc Tư Thành, hắn lập tức thay đổi lời nói:" Nhưng chỉ cần anh nói một lời, Trịnh thúc dù về hưu cũng sẽ lập tức quay lại, cái đó.. anh muốn Trịnh thúc làm gì? "?"

    Hoắc Tư Thành: "Đưa Bạch Cửu đi học."

    Tả Vưu: "..."
     
    Huonh, Mèo A Mao Huỳnh MaiAilaalia thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2022
  3. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    10 giờ tối

    Sau khi Bạch Tửu làm xong bài toán cuối cùng thì đi tắm.

    Trong tủ đã sắp xếp đầy đủ quần áo, có vẻ như vì không biết sở thích của cô nên có đủ loại quần áo, rõ ràng là hàng mới tinh. Logo trên quần áo cũng là một thứ xa xỉ mà trước đây cô không thể nào mua nổi.

    Bạch Tửu chọn một bộ đồ ngủ màu hồng dâu mặc vào, tóc dài xõa xuống thắt lưng, sau đó đi xuống lầu hâm nóng một ly sữa mang theo đến thư phòng.

    Nếu không có chuyện gì, giờ này chắc là Hoắc Tư Thành vẫn đang làm việc

    Tiếng gõ cửa vang lên.

    "Hoắc Tư Thành, anh ngủ chưa?" Giọng nói của cô từ bên ngoài truyền đến.

    Một giây tiếp theo, cánh cửa mở ra.

    Bạch Tửu vừa ngẩng đầu lên, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng, sâu như vực thẳm của anh.

    Ngón tay cầm ly của cô không khỏi có chút siết chặt, nhưng sau đó lại thả lỏng.

    "Sao còn chưa ngủ?" Bạch Tửu mím môi nhát gan hỏi.

    Hoắc Tư Thành: "Bây giờ ngủ."

    "Em hâm nóng cho anh một ly sữa, anh uống xong đi ngủ sớm đi." Cô đạp dép lê dưới chân, bàn chân ngọc tròn trịa lộ ra..

    Hoắc tư Thành đột nhiên cau mày, nghiêm nghị nói: "Mang dép vào."

    "Hả?" Cô ngây người nhìn anh.

    "Bị cảm thì làm sao mà tới trường được?" Anh đột nhiên ngồi xổm xuống đặt bàn chân nhỏ của cô vào đôi dép thỏ xinh xắn.

    Nghe thấy lời nói của anh, Bạch Tửu sững sờ.

    Hoắc Tư Thành vừa nói cái gì?

    Cô.. cô có thể trở lại trường học?

    Bạch Tửu còn chưa kịp tỉnh lại thì đã bị mắt cá chân đã bị đánh một cái, cô còn không có thời gian suy nghĩ về hành dộng của anh.

    Cô ôm lấy anh, giọng điệu kích động không thể che giấu: "Hoắc Tư Thành, cảm ơn anh!"

    Cô vốn tưởng mình sẽ phải tốn thêm chút công sức mới có thể khiến anh đồng ý để cô ra ngoài nhưng không ngờ nó lại đến bất ngờ n như vậy.

    Nhưng tại sao Hoắc Tư Thành lại đột nhiên đồng ý cho cô đi học?

    Hoắc Tư Thành đưa tay ôm vòng eo thon thả của cô, véo cằm cô muốn hôn.

    "Chờ đã.." Bạch Tửu hơi nghiêng đầu, đứng trước người đàn ông đưa sữa lên, "Anh uống sữa trước đi."

    Hoắc Tư Thành từ khi đi học chưa từng uống sữa: "..."

    "

    Nhìn thấy anh không cầm lấy ly sữa, Bạch Tửu rốt cuộc nhận ra có gì đó không ổn:" Anh không thích uống sữa sao? "

    Hoắc Tư Thành nhìn vẻ mặt thận trọng của cô, có điều, khuôn mặt nhìn không ra một chút cảm xúc gì

    " Không sao, anh không thích thì em uống vậy. "

    Bạch Tửu nâng ly lên nhấp một ngụm sữa, chưa kịp nuốt xuống thì đã bị hôn..

    "... "

    Cô lại uống một ngụm sữa, sau đó lại bị hôn lần nữa.

    Bạch Tửu:"... "

    Thì ra không phải là không thích uống sữa, mà là không thích uống sữa trong cốc.

    Cứ như vậy, cô nhấp một ngụm rồi anh lại đoạt một ngụm cho tới khi ly sữa đã thấy đáy.

    Bạch Tửu cảm thấy đầu lưỡi có chút tê dại nên lau miệng, nhón chân gõ lên đôi môi mỏng của anh:" Ngủ ngon mơ đẹp."

    Sau đó liền chạy đi.

    Hoắc Tư Thành vẫn đứng ở cửa nhìn bóng lưng cô rời đi, trong mắt hiện lên vẻ thâm trầm.
     
    Huonh, Mèo A Mao Huỳnh MaiAilaalia thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2022
  4. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Tửu trở lại phòng, trong vẫn còn rất hào hứng.

    Đời trước cô cầu bỏ lệnh cấm lâu như vậy, nhưng đời này lại có được nhanh vậy.

    Nhưng mà đây không phải là dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm, dù sao thì cô vẫn phải quay lại đây vào buổi tối.

    Nhưng điều đó có vấn đề gì?

    So với kiếp trước, hiện tại chuyện này đã rất tốt rồi.

    Sau khi thu dọn sách giáo khoa và ôn bài cho buổi học ngày mai, Bạch Cửu nằm trên giường nghe từ vựng tiếng Anh rồi lăn đùng ra ngủ.

    Sáng hôm sau, Bạch Tửu đi tắm rửa thay quần áo trong tinh thần phấn chấn, bữa sáng còn không muốn ăn liền xách theo cặp sách đi rồi

    Nhưng khi nhìn thấy người đàn ô đang ngồi trên ghế sô pha đọc tạp chí tài chính trên cầu thang, tốc độ vui mừng của cô chậm lại.

    "Hoắc Tư Thành, chào buổi sáng." Nở nụ cười không chê vào đâu được, Bạch Tửu lưng đeo cặp sách đi về phía anh.

    "Chào buổi sáng." Mắt người đàn ông dán chặt vào cô ngay khi cô xuất hiện.

    "Anh đang đợi em cùng ăn sáng à?"

    "Ừ."

    "Vậy anh đợi em một chút" Bạch Cửu đặt cặp sách xuống đi vào bếp.

    Khi Tả Vưu và Trịnh thúc cùng đi vào thì thấy thiếu gia đang ngoan ngoãn ngồi ở bàn ăn, bưng bát cháo của cô gái bên cạnh chậm rãi ăn xong.

    Tả Vưu: "..."

    Mặc dù rất vui khi thấy thiếu gia ăn sáng.

    Nhưng tại sao anh lại ăn thức ăn thừa của người khác vậy?

    Thói sạch sẽ ở anh đi đâu rồi?

    Trịnh thúc cũng sửng sốt, đẩy Tả Vưu vẻ mặt đau khổ nói: "Có phải là do già cả hoa mắt, hay là cách chúng ta vào cửa sai?"

    Tả Vưu cố gắng hết sức để giữ nghiêm túc:" "Là chúng ta già cả mắt mờ."

    Trịnh thúc nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái, thầm nghĩ: "Lão đầu à, tôi ngoài năm mươi mắt mờ là chuyện bình thường rồi, anh tuổi còn trẻ ánh mắt cũng không tốt sao?

    Bạch Tửu ngẩng đầu lên nhìn thấy Tả Vưu thì ngay lập tức vẫy tay với anh ta.

    Tả Vưu bước tới trong ánh mắt như mũi tên của thiếu gia, mặt không chút thay đổi, đưa tay quệt mồ hôi lạnh" Thiếu gia, thiếu phu nhân. "

    Bạch Tửu nghiêm túc nói," Trợ lý Tả, tôi vừa bảo nhà bếp hầm canh lúc 9 giờ rưỡi. Khoảng hai tiếng nữa là xong. Mười hai giờ, người giúp việc sẽ đến công ty đưa canh, cho nên đến lúc đó mặc kệ các thiếu gia đang vội cái gì anh cũng phải nhìn anh ấy đem canh uống xong, được chứ? "

    Tả vưu sửng sốt một lúc rồi phục hồi tinh thần lập tức đáp ứng nói:" Được ạ "

    " Còn có, sau khi thiếu gia uống xong canh, phiền anh đối chụp hình cái cái chén gửi cho tôi ".

    Tả vưu trộm liếc mắt nhìn nam nhân thần sắc đạm mạc:" Được ạ, phu nhân "

    " Có nhà hàng thuốc nào gần công ty không? Anh nói cho tôi biết số điện thoại đi ". Bạch Tửu lấy điện thoại ra chuẩn bị lưu số.

    Tả Vưu trong lòng chấn động, nhưng cũng nghiêm túc gật đầu:" Có, số điện thoại là 188xxxxxxxx. "

    " Ok. "Bạch Tửu nhìn người đàn ông bên cạnh rồi nhẹ nhàng nói:" Vậy em đến trường đây "

    Thấy sắc mặt anh ảm đạm, cô vội vàng cúi người hôn lên khóe môi anh:" Em sẽ nhớ anh. "

    Hoắc Tư Thành không cho cô cơ hội lùi lại, đè nặng cái ót của cô thâm nhập nhấm nháp rồi mới buông tay

    " Em đi đây. "

    Đeo cặp sách lên lưng, Bạch Tửu vẫy tay với anh rồi sau đó quay người bước đi mà không nhìn lại.

    Một lúc lâu sau, giọng nói của anh vang lên:" Cài một bộ theo dõi "

    Trái tim Tả Vưu run lên:" Vâng, thiếu gia."

    Không ngờ thiếu gia lại có tính chiếm hữu mạnh mẽ như vậy đối với vợ mình..

    Ngay cả hệ thống kiểm soát theo dõi cũng được bố trí.
     
    HuonhMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2022
  5. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trịnh thúc đã từng lái xe cho lão gia, sau khi lão gia qua đời, ông đã đệ đơn từ chức lên Hoắc Tư Thành.

    Vốn tưởng rằng từ nay sẽ được nghỉ để bảo dưỡng tuổi thọ, nhưng không ngờ sau một năm nghỉ hưu lại được mời về làm tài xế cho thiếu phu nhân, chịu trách nhiệm đưa thiếu phu nhân đến trường mỗi ngày.

    Trịnh thúc không bất mãn với quyết định của thiếu gia, ngược lại rất vui mừng vì thiếu gia có thể giao cho ông một nhiệm vụ quan trọng như vậy.

    Ông cảm thấy như mình có thể lái xe thêm năm mươi năm nữa.

    Nhìn chiếc xe dần dần rời khỏi Cẩm Trúc Viên, Bạch Tửu cuối cùng cũng có cảm giác dễ chịu như được tái sinh.

    Đời này khác kiếp trước.

    Cô sẽ không có một kết cục bi thảm như vậy nữa, và cô.. sẽ không chết.

    Nghĩ đến đây, não của Bạch Tửu đột nhiên cứng đờ trong giây lát.

    Cô và.. ai sẽ không chết?

    Bạch Cửu nhớ rõ là mình đã nhảy xuống tòa nhà một mình, dù là trong nửa năm đó tinh thần cô vẫn luôn hoảng hốt thậm chí còn quên rất nhiều việc, nhưng khoảnh khắc cô nhảy xuống, cô cảm thấy mình rất tỉnh táo và lý trí..

    Vậy tại sao cô lại có ảo tưởng chết cùng một người khác chứ?

    "Thiếu phu nhân, đến trường học rồi."

    Đúng lúc này, lời nhắc nhở của Trịnh thúc từ ghế lái truyền đến.

    Bạch Cửu định thần lại mỉm cười nói: "Cảm ơn bác."

    "Buổi tối tôi lại đến đón phu nhân"

    "Phiền bác rồi"

    "Thiếu phu nhân đi thong thả"

    Bạch Tửu xuống xe, cô đến trường không tính là sớm, hiện giờ cổng trường đã có học sinh lục đục tiến vào.

    Xe của Hoắc gia không có lộ rõ tiêu chí hơn nữa vẻ ngoài lại thấp điệu nên lúc Bạch Tửu xuống xe không được nhiều người chú ý.

    Nhưng nếu có người trong giới thượng lưu ở đây, họ nhất định sẽ nhận ra chiếc xe này là độc quyền của Hoắc gia, trên thị trường gần như là không có người bán.

    Nhưng cửa trường đều là học sinh con nhà ít quyền thế, tự nhiên không biết điều này

    Trường trung học Thanh Nguyên không phải là trường trung học tốt nhất ở Thâm thành, nhưng nguồn học sinh và tỷ lệ nhập học hàng năm của trường cũng được xếp vào hàng đầu thành phố.

    Bạch Tửu học lớp chọn trong trường, đồng thời đây cũng là lớp xuất sắc được trường công nhận sau nhiều kỳ thi.

    Từ khi vào cấp 3, Bạch Tửu luôn là học sinh trong lớp chọn, tuy kém môn toán và địa lý nhưng điểm số các môn khác của cô lại thuộc hàng tốt nhất trong bảng xếp hạng của trường.

    Điểm xét tuyển của kỳ thi tuyển sinh đại học cũng là tổng điểm, không phải điểm môn riêng.

    Trong lớp học, ngay lúc Bạch Tửu đặt cặp sách xuống, Lâm Thư Hàm đã chạy đến chỗ cô.

    "Tiểu Tửu, sao cậu lại đến trường?" Lâm Thư Hàm ngồi vào chỗ trống trước mặt cô, thấp giọng trêu chọc, "Nhưng mà thân phận của cậu và Hoắc thiếu quá chênh lệch, nếu không học thì cậu hãy chăm chỉ rang bị kiến thức cho bản thân, sau này khả năng ly hôn rất cao đó."

    "Nhường một chút." Bạch Tửu lấy sách tài liệu ra và ra hiệu cho Lâm Thư Hàm bỏ bàn tay đang để trên bàn của cô đi.

    Giọng điệu của cô vô cùng lạnh lùng, cho dù Lâm Thư Hàm có cố gắng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, cô ta vẫn có thể cảm nhận được sự ghẻ lạnh của Bạch Tửu đối với cô ta.

    Một tia ghen tị hiện lên trong mắt Lâm Thư Hàm, tuy rằng chỉ là thoáng qua, nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ sắp bật khóc.

    "Tiểu Tửu, trước đây mình có thích Diêu Phỉ Nam, nhưng sau đó cậu ấy nói với mình người cậu ấy thích là cậu, mình thấy cậu và bạn học Diêu có mối quan hệ tốt nên nghĩ là cậu cũng thích cậu ấy."

    "Có phải không?" Bạch Cửu vẫn giữ thái độ lạnh lùng không chút lay chuyển đó.

    "Tiểu Tửu, mình không cố ý làm vậy." Lâm Thư Hàm trông có vẻ đau khổ đáng thương, bộ dạng này có thể khiến bất kì ai thương tiếc cho cô ta.

    Nhưng Bạch Tửu, người đã bị cô ta giết chết một lần, lại không hề thương cảm, chỉ khẽ nhếch mép.

    Vẫn không biết ăn năn.

    Cô liền chờ đợi đối phương một ngày kia quỳ xuống đất xin tha.
     
    HuonhMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2022
  6. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chuongw 15: Em muốn báo cáo có người đang yêu đương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sắp đến giờ học rồi, cậu về trước đi, đừng chiếm chỗ của người khác." Bạch Tửu mở sách ra, thờ ơ nói không ngẩng đầu lên.

    "Vậy mình sẽ tìm cậu sau giờ học."

    Lâm Thư Hàm đứng dậy rời đi sau khi nói xong..

    Bạch Tửu lạnh lùng liếc nhìn về phía đối phương đang rời đi, sau đó cúi đầu tiếp tục đọc sách.

    Kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến gần, mọi người đều lấy tài liệu ôn tập ra để đọc hoặc đang làm thử nhiều bài kiểm tra khác nhau, và Bạch Tửu cũng không ngoại lệ.

    Số ngày đếm ngược đến kỳ thi tuyển sinh đại học trên bảng đen đã thay đổi từ 15 thành 14, số ngày giảm xuống dường như nhắc nhở học sinh là kỳ thi tuyển sinh đại học sắp diễn ra.

    "Bạch Tửu, đây là bài kiểm tra cho kỳ thi thử cuối cùng của cậu. Hôm qua cậu không đến nên giáo viên đã nhờ mình giữ lại cho cậu." Lớp Trưởng mang mấy bài kiểm tra đến trước lớp.

    Bạch Tửu cầm lấy, ngẩng đầu lên mỉm cười, "Cảm ơn."

    "Không có gì."

    Có bốn bài thi, Toán Văn Anh cùng văn tổng, trong đó hai môn thành tích đều ở 140 điểm trở lên, chỉ có toán học cùng văn tổng, một môn 70, một môn 215, tổng là 568

    Nếu muốn thi vào khoa văn học kịch của trường đại học Thâm Quyến thì vẫn là sáu bảy mươi điểm.

    Bạch Tửu biết thứ làm cô mất điểm nhiều nhất là toán học và địa lý, vậy nên bây giờ cô chủ yếu ôn tập toán học và địa lý.

    Sau khi đọc sai tất cả các câu hỏi, Bạch Tửu đặt tờ giấy kiểm tra xuống, ghi nhớ các từ trong khi chờ giáo viên đến lớp.

    Cô đã không trải qua cuộc sống như thế này trong một thời gian dài.

    Cuộc sống hàng ngày của học sinh cấp ba là làm bài kiểm tra, sau đó là giáo viên giải thích bài kiểm tra

    Trong năm thứ ba trung học, nhà trường rất nghiêm khắc trong việc yêu đương của học sinh, khi có tin đồn Bạch Tửu thích Diêu Phỉ Nam, cô đã được giáo viên mời đến nói chuyện trong văn phòng.

    Khi đó, cô không vì tình chị em mà phản bội Lâm Thư Hàm, nhưng ngày nay đã khác xưa, chỉ cần một ngày "tình yêu" với Diêu phỉ Nam không được làm sáng tỏ, nó sẽ trở thành một quả bom hẹn giờ tích tắc, Hoắc Tư Thành sẽ tức giận.

    Vì vậy, cô phải tự mình gỡ bom.

    Khi đến văn phòng Văn phòng Học vụ, Bạch Tửu ngoan ngoãn gõ cửa để thể hiện sự tồn tại của mình.

    "Mời vào."

    "Xin chào cô giáo, em muốn báo cáo có người đang có quan hệ yêu đương trong trường."

    Nghe được lời của Bạch Tửu, chủ nhiệm giáo vụ nghiêm mặt nói: "Là ai yêu đương?"

    "Lâm Thư Hàm và Diêu Phỉ nam." Bạch Tửu hơi cúi đầu xuống, có vẻ hơi xấu hổ, "Em biết đánh người sau lưng là sai, nhưng Thư Hàm là bạn thân của em, chúng em cũng đã hẹn nhau cùng thi chung đại học trong tương lai, nhưng bây giờ sắp tới kỳ thi tuyển sinh đại học, Thư hàm lại..

    Nghe tin học sinh yêu đương đang học năm cuối cấp ba, chủ nhiệm giáo vụ càng chú ý đến vấn đề này:" Em có bằng chứng gì không? "

    " Trước đây Thư Hàm đã viết một bức thư tình cho bạn học Diêu. "Bạch Tửu bỏ phong bì ra.

    Khi bàn giao nó, cô ngập ngừng nói:" Thưa thầy, mặc dù em làm điều này là vì lợi ích của Thư Hàm, nhưng nếu Thư Hàm biết em nói với thầy là cậu ấy thích bạn học Diêu, cậu ấy chắc chắn sẽ giận em, vậy em có thể yêu cầu thầy không tiết lộ tên của em không ạ. "."

    Cô gái vừa thấy chính là học sinh ngoan ngoãn, từng câu từng chữ đều vì bạn bè, chủ nhiệm gióa vụ luôn thích các học sinh thành tích tốt, biết Bạch Tửu là học sinh ưu tú, đối với cô càng vừa lòng.

    Ông không chút do dự trả lời: "Được."

    "Cảm ơn thầy ạ"

    Sau khi ra khỏi phòng làm việc, vẻ mặt ngây thơ và ngoan ngoãn của Bạch Tửu biến thành lãnh đạm

    Cô biết Chủ nhiệm giáo vụ ngoài miệng đáp ứng rất tốt, nhưng cô sẽ không bao giờ để tên của Diêu Phỉ Nam xuất hiện ở mặt trên vào lúc công khai thư tình.

    Xét cho cùng, Diêu gia là một trong những cổ đông lớn của trường.
     
    HuonhMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  7. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 16: Thư tình của Tửu Tửu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Buổi trưa, bức thư tình của Bạch Tửu gửi cho chủ nhiệm giáo vụ xuất hiện trên bảng thông báo, nhưng tên của Diêu Phỉ Nam đã được đánh mã, Lâm Thư Hàn cũng được đổi thành đồng học Lâm.

    Bạch Tửu biết khi Lâm Thư Hàn nhìn thấy bức thư tình này, cô ta sẽ biết đó là do cô báo với thầy mà không cần đoán mò, nhưng vậy thì sao chứ?

    Cô không còn là Bạch Tửu ngu ngốc của kiếp trước rồi.

    Sau tiết học cuối cùng vào buổi sáng, Bạch Tửu vội vàng lấy điện thoại di động ra, trốn ở cửa sau của phòng học bấm số điện thoại đặt hàng của nhà hàng.

    Bạch Tửu gọi rất nhiều bữa ăn bổ dưỡng cho dạ dày, sau đó gửi đến văn phòng của Hoắc Tư Thành, sau khi suy nghĩ, cô đã yêu cầu người phục vụ nhà hàng viết một tấm thiệp tình yêu cho cô

    Mười hai giờ, người giúp việc của Cẩm Trúc Viên đã giao canh hầm đến công ty đúng hẹn, Hoắc Tư Thành lúc này đang họp trong phòng hội nghị.

    Tả Vưu do dự trong vài giây, cuối cùng bước vào phòng họp đầy không khí áp lực nặng nề, "thiếu gia, canh hầm mà phu nhân dặn người giúp việc nấu đã được giao đến rồi."

    Phòng hội nghị an tĩnh đến phảng phất một cây châm rơi trên mặt đất đều có thể nghe thấy, bởi vậy cho dù Tả Vưu đè thấp tiếng nói xuống, các quản lý cấp cao vẫn nghe rõ ràng lời anh ta nói.

    Phu nhân?

    Là mẹ của Hoắc tổng sao?

    Nhưng ba mẹ của Hoắc tổng đã mất lâu rồi mà?

    Vậy thì phu nhân trong miệng trợ lý Tả chính là..

    Khuôn mặt Hoắc Tư Thành lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn Tả Vưu, hình dáng tuấn tú lộ ra vẻ không hài lòng.

    Tả Vưu biết thiếu gia không thích bị người khác quấy rầy khi đang làm việc, nhưng: "Phu nhân nói, chụp lại chén canh không mà anh uống xong gửi cho cô ấy"

    Tả Vưu vừa dứt lời thì Trình Húc vừa mới nghe điện thoại xuống lầu đã xuất hiện ở cửa phòng họp với một hộp thức ăn khác.

    "Hoắc tổng, bữa trưa mà phu nhân gọi cho anh đã đến rồi."

    Quản lý cấp cao: "..."

    Vậy phu nhân đó thực sự là vợ của Hoắc tổng?

    Nhưng mà Hoắc tổng kết hôn khi nào chứ?

    Toàn bộ người trong phòng họp tức khắc an tĩnh như gà, nơm nớp lo sợ thậm chí còn không dám ra tiếng.

    Lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.

    Mọi người cẩn thận ngẩng đầu nhìn người đàn ông ngồi trên ghế chính, chỉ thấy người đàn ông đang nhìn xuống điện thoại di động trên bàn, không biết người gọi là ai, trên màn hình sáng lên, vẻ mặt lạnh lùng của anh lập tức cứng lại rồi biến thành bình tĩnh.

    Tả Vưu, người đang đứng ở một bên, lén liếc nhìn nó, anh ta chắc chắn là mình nhìn thấy hai từ - Tửu Tửu hiển thị ở giữa màn hình.

    Công ty có chính sách yêu cầu tắt tiếng điện thoại di động trong các cuộc họp.

    Anh ta cho là, thiếu gia với tư cách là người nắm quyền trong công ty, đương nhiên không thể vi phạm quy định.

    Cho nên chỉ có thể là người gọi điện thoại được thiếu gia đặt thành một mối quan tâm đặc biệt, mới hoàn toàn bỏ qua mọi giới hạn đối với điện thoại di động.

    Hai giây sau khi tiếng chuông vang lên, những ngón tay trắng nõn mảnh mai của người đàn ông lướt trên màn hình.

    Đã kết nối với cuộc gọi điện video

    Giây tiếp theo, một gương mặt thanh tú không chút son phấn xuất hiện trong màn ảnh, cô gái mặc đồng phục học sinh xanh trắng, điện thoại đặt ngang nên vẫn có thể nhìn thấy bữa trưa đơn giản trước mặt cô gái.

    "Anh có nhìn thấy tấm thiệp em viết cho anh không?" Có vẻ như chất lượng hình ảnh không được rõ ràng lắm, Bạch Tửu tiến lại gần điện thoại để điều chỉnh độ rõ nét, ống kính bị rung hai lần trước khi ổn định.

    Kể từ khi cô gái xuất hiện trên màn ảnh, đôi mắt sâu và u ám của Hoắc Tư Thành không hề rời khỏi cô.

    Nghe những lời của Bạch Tửu, đôi mắt của Hoắc Tư Thành đột nhiên nhìn về phía Tả Vưu và Trình Húc

    Đôi mắt sắc lạnh ấy dường như đang hỏi: Ai trong số các người đã bí mật giữ bức thư tình mà Tửu Tửu viết cho tôi?
     
    Huonh thích bài này.
  8. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    *bafu 22**bafu 22*Chương 17: Thư tình của Tửu Tửu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tả Vưu tay không lập tức nhìn về phía Trình Húc: "..."

    Trình Húc: "..."

    Trình Húc thận trọng lấy thẻ trong hộp thức ăn ra đưa cho Hoắc Tư Thành giống như đệ tấu chương lên cho hoàng đế.

    Thực ra trên tấm thiệp chỉ có hai dòng chữ - giấy ngắn tình dài, gửi anh ngàn nụ hôn.

    Bạch Tửu nhìn thấy tấm thẻ trên tay anh ở bên kia của đoạn video, dư quang trộm liếc mắt nhìn thần sắc của anh rồi ngượng ngùng sờ mũi nói: "Anh có thấy không?"

    Ngón tay cầm thẻ của anh khẽ siết lại, sau một lúc rồi dừng, anh quay lại nhìn cô

    Dường như có chút khát vọng cháy bỏng ẩn hiện trong đôi mắt đen láy: "Có."

    Bạch Tửu mím môi cười, sau đó vội vàng đẩy phần cơm trưa trước mặt lại gần máy quay: "Em sắp ăn trưa rồi, anh ăn cơm chưa?"

    Tả Vưu đặc biệt muốn trả lời cho Hoắc Tư Thành: Không ăn.

    Vừa rồi nhắc nhở thiếu gia uống canh, thiếu chút nữa đã bị bị thiếu gia sát hại.

    Tả Vưu: Thật khó khăn mà!

    Bạch Tửu không đợi anh trả lời, nói thẳng: "Em không nhận được tin nhắn của trợ lý Tả, cho nên anh không uống canh mà em dặn đầu bếp nấu cho anh đúng không?

    Đối phương mím môi mỏng không nói gì.

    Bạch Tửu khẽ thở dài, cất giọng dỗ dành," Em ăn cơm một mình rất cô đơn, anh có thể xem video ăn cùng em được không? "

    Hoắc Sĩ Thành:" Được. "

    Thấy vậy, Tả Vưu đặc biệt có mắt nói mọi người tan họp trước sau đó yêu cầu người giúp việc sắp xếp hộp cách nhiệt cùng chén đũa dọn ra.

    Trình Húc cũng vội vàng lấy đồ ăn trong hộp đồ ăn ra đặt lên bàn, trong lòng thực sự rất ngưỡng mộ vợ của thiếu gia

    Phải biết là, khi Hoắc tổng đang làm việc, nếu có người chen ngang vào thì hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.

    Nhưng phu nhân không chỉ gọi điện lúc Hoắc tổng đang họp mà còn yêu cầu Hoắc tổng cùng ăn trưa trong phòng họp, kiểu này là tội ác tày trời với người khác, nhưng với phu nhân thì hoàn toàn miễn nhiễm với nó!

    Trình Húc ở trong lòng hạ quyết tâm, về sau đắc tội ai đều tuyệt không thể đắc tội phu nhân.

    Bạch Tửu không biết những người xung quanh Hoắc Tư Thành đang nghĩ gì, cô bây giờ đang vùi đầu ăn cơm trước ánh mắt của anh

    Bạch Tửu đút một miếng bắp cải vào miệng, ngẩng đầu nhìn anh, cau mày nói:" Sao anh không uống? Một lúc nữa canh sẽ không ngon. "

    Hoắc Tư Thành:" Ừ. "

    Người đàn ông không nóng không lạnh mà lên tiếng, bưng canh trên bàn lên uống một ngụm, ánh mắt nhìn cô một khắc cũng chưa thu hồi.

    Bạch Tửu làm dịu đi nỗi sợ đàn ông khắc sâu trong xương tủy, thỉnh thoảng cắn một miếng cơm, sau đó nhắc nhở anh ăn xong canh.

    Hai mươi phút sau, bữa trưa cuối cùng cũng kết thúc.

    Thần kinh căng thẳng của Bạch Tửu dần dần thả lỏng, cô gần như muốn cúp video trong giây tiếp theo, nhưng cô đã cưỡng lại ý muốn dó.

    " Anh làm việc tiếp đi, em cũng về lớp đọc sách. "

    Nghe thấy lời cô nói, mặt mày anh sa sầm ngay lập tức, rõ ràng là không vui, Tả Vưu và Trình Húc vì lo lắng nên suýt nữa hét lên: Phu nhân nhanh lên, mau dỗ dành thiếu gia đi, nếu không họ nhất định sẽ đau khổ sau khi cô cúp video.

    " Buổi tối em sẽ về sớm! "Bạch Tửu cũng nhận ra sự anh không vui, vậy nên cô chịu đựng sự xấu hổ thổi một nụ hôn gió cho người đàn ông trên màn hình.

    Anh hơi nheo mắt, lông mi cực dài che đi dục vọng xấu xa nguyên thủy nhất trong mắt, còn có chút đỏ tươi mơ hồ.

    Bạch Tửu không rõ tâm trạng của anh lúc này, nên để dỗ dành anh, cô nói nhỏ:" Anh lại gần thêm chút nữa đi. "

    Hoắc Tư Thành cầm điện thoại lại gần theo lời cô, sau đó là tiếng

    " Ba"!
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng tư 2022
  9. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    *bafu 19**bafu 19**bafu 19*Chương trống
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng tư 2022
  10. cobexauxi

    Bài viết:
    0
    Chương 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bạch Tửu gần như nhắm mắt lại hôn trên màn ảnh, thật tình cờ LÀ nụ hôn ấy lại ở ngay trước môi mỏng của nam nhân.

    Trong khoảnh khắc đó, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông lộ ra chút mê mang, đồng tử hơi co rút lại.

    "Em thật sự phải trở về phòng họp." Bạch Tửu lúc này không còn cảm thấy xấu hổ nữa, cách màn hình hôn thêm một cái khác.

    Khuôn mặt đóng băng vạn năm của Hoắc Tư Thành có thể thấy được đang tan chảy bằng mắt thường "Ừ."

    "Tạm biệt."

    Bạch Tửu vẫy vẫy tay, rồi không chút do dự cúp video.

    Không có ánh mắt của người đàn ông, cảm giác áp bức mạnh mẽ biến mất, Bạch Tửu cất điện thoại vào túi, đem theo hộp cơm rời khỏi góc nhà ăn.

    Khi cô quay trở lại lớp học, mấy người bạn cùng lớp thường đang ôn tập không ngờ lại tụ tập lại trò chuyện.

    Nội dung của cuộc trò chuyện đương nhiên là bức thư tình được xuất hiện trên bảng thông báo vào buổi trưa.

    Bạch Cửu không tham gia vào câu chuyện phiếm của bọn họ, cô lấy tờ giấy kiểm tra ra bắt đầu làm các câu hỏi.

    "Chúng ta sắp tốt nghiệp rồi mà ngày càng có nhiều điều xảy ra ở trường."

    "Còn có cái gì nữa sao?"

    "Này, cậu không biết à?" Nam sinh nói với giọng tì tiện, "nghe nói Cố Phồn Tinh ban ba cùng Diêu Phỉ Nam đã đánh nhau bên ngoài trường."

    Bạch Tửu nghe vậy liền dừng bút lại, không còn chú ý vào tờ giấy kiểm tra.

    "Tại sao hai người họ lại đánh nhau chứ?"

    "Vì tình yêu." nam sinh liếc nhìn Bạch Tửu, hạ giọng, "Đây là một mối tình tay ba kinh thiên động địa, câu chuyện phải bắt đầu từ mối tình yêu thầm năm ngoái.."

    "Loảng xoảng!

    " Lời nói bị ngắt quãng bởi tiếng đá vào chân bàn.

    Ngẩng đầu nhìn thấy một thiếu niên tóc nhuộm màu xám bạc, dung mạo sắc sảo đang nheo mắt nhìn nam sinh, đôi mắt hơi nhướng lên với vẻ hung hãn lạnh lùng.

    Nam sinh ngượng ngùng lập tức im lặng, nhìn thiếu niên đi ngang qua mình đi về phía bàn của Bạch Tửu.

    "Tửu Tửu, ra ngoài một chút." Thiếu niên gõ bàn, giọng nói thanh lãnh không khàn khàn khó nghe như nam sinh đang trong thời kỳ vỡ giọng.

    Bạch Tửu bất đắc dĩ nhìn cậu, ngón tay thon dài đậy nắp bút, sau đó đứng dậy đi theo cậu ra khỏi lớp học đến nhà kho hẻo lánh ở phía sau trường.

    "Bức thư tình trên bảng thông báo là cậu giao cho Phòng Học vụ?" Thiếu niên đứng dưới bức tường đổ nát, hai tay thản nhiên nhét vào túi quần, giọng nói trầm thấp.

    "Ừ." Bạch Tửu thừa nhận, nhưng cô cũng có điều muốn hỏi người bên kia, "Tinh tỷ, chị thực sự đánh nhau với Diêu Phỉ Nam sao?

    Thiếu niên..

    Không, phải là Cố Phồn Tinh không nặng không nhẹ giơ tay gõ đầu cô một cái," gọi anh trai ".

    Bạch Tửu một bên nghiêng đầu trốn, một bên cười nói:" Chị. "

    Cố Phồn Tinh đáy mắt mang theo nụ cười nhẹ:" Không cùng chị hồi sự sao? "

    Bạch Tửu dựa vào tường, ngón chân liên tục đá mấy viên đá nhỏ trên mặt đất, giọng điệu lãnh đạm:" Chị đã Biết rồi? "

    " Ba mẹ em đã bán ngôi nhà cũ. "Cố Phồn Tinh rướn người lên, lấy ra một cây kẹo mút từ bộ đồng phục học sinh đang mang trên người, xé lớp bọc kẹo nhét thẳng vào miệng Bạch Tửu," rêu rao kém chút nữa đã dán lên trán chữ "Bán con gái để lấy vinh quang".

    Bạch Tửu cười, hiếm khi nghe thấy Cố Phồn Tinh nói với giọng chế giễu như vậy.

    Nhìn thấy cô như vậy, Cố Phồn Tinh cười xùy một cái, duỗi tay nhéo má cô: "Còn cười được."
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng tư 2022
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...