Đam Mỹ [Edit] Vì Sao Các Nam Chính Đều Nhìn Tôi Bằng Ánh Mắt Đó - Công Tử Vu Ca

Discussion in 'Truyện Drop' started by EditorUU, Feb 13, 2022.

  1. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 4.3:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Tinh Thần mang theo tâm trạng sung sướng đi vào phòng bếp.

    Ba người Hoắc Thành, Đoan Nghệ Hoa và Ôn Nặc đang nhặt rau ở bên kia. Hai cao một thấp, người thì đẹp nam tính người thì đẹp thanh tú, cảnh tượng vô cùng duy mĩ. Tính cách của Hoắc Thành rộng rãi, lại có chút thô, chọc Ôn Nặc không ngừng cười.

    Nhìn các anh đẹp trai ở cạnh nhau đúng là cảnh đẹp ý vui.

    "Đầu bếp tớiii."

    "Ai nói giao phòng bếp cho tôi ấy nhỉ?" Địch Tinh Thần nói.

    Ba người đều cười nhìn về phía cậu. Hoắc Thành nói: "Bọn tôi cũng chỉ giúp đỡ chút thôi, anh Địch xem nguyên liệu bọn em vừa chuẩn bị thế nào."

    "Bây giờ đã gọi là anh Địch rồi cơ à?" Đoan Nghệ Hoa cười nói.

    "Mọi người vất vả rồi." Địch Tinh Thần vén tay áo: "Còn lại cứ giao cho tôi."

    Ôn Nặc nói: "Tôi ở lại giúp cậu nhé."

    "Không cần, tôi thích tự nấu hơn, mọi người ra phòng khách chơi đi." Địch Tinh Thần tống cổ bọn họ ra ngoài.

    Các anh đẹp trai phải tiếp xúc nhiều với nhau mới có lửa được chớ.

    Mọi người thấy không phải cậu khách sáo nên cũng đều đồng ý. Phòng bếp nhanh chóng chỉ còn lại một mình cậu.

    Phòng khách bên kia ngẫu nhiên vang lên tiếng cười của nhóm người Đoan Nghệ Hoa. Địch Tinh Thần cảm thấy mỹ mãn xoa xoa tay, bắt đầu nấu cơm.

    Lúc làm việc cậu luôn luôn chuyên chú, nên vừa bắt đầu nấu cơm biểu tình đã trở nên vô cùng nghiêm túc.

    Cậu nhìn thoáng qua thực đơn. Món ăn hôm nay cần nấu gồm có cánh gà hầm khoai tây, canh cà chua, bí xào tôm, trứng chưng với thịt băm, trứng gà đậu phụ, cà rốt xào và một đĩa cá lư hấp.

    Cậu vừa bật bếp, phòng của đạo diễn đã sợ ngây người

    "Cậu ấy là sinh viên à?"

    "Đúng vậy, sinh viên năm hai của Học viện vũ đạo."

    "Có thể là trước kia thường xuyên nấu cơm. Nhưng mà hiện nay tuổi này biết nấu cơm cũng thật hiếm thấy."

    "Lúc trước đi mời cậu ấy tham gia chương trình cậu ấy cũng nói biết nấu một chút."

    "Đây mà là một chút à, nhìn trình độ của người ta đi kìa."

    Trong màn hình, Địch Tinh Thần đang thái sợi củ cải, kỹ thuật thái sợi kia phải nói là cực nhanh. Phập, phập, phập liên tục mấy chục đao. Hai tay dừng lại, sạch sẽ nhanh nhẹn, một đĩa sợi củ cải đã ra đời. Mỗi sợi củ cải vừa mỏng vừa đều, trang trí xong càng làm người ta kinh ngạc vì quá đẹp.

    Kiểu chương trình quay trong nhà như chương trình của bọn họ, ánh sáng đều được điều chỉnh tốt, bảo đảm khách mời ở bất cứ nơi đâu trong biệt thự này đều có ánh sáng hoàn mỹ. Phòng bếp là khu vực quan trọng nên ánh sáng lại càng tốt hơn. Địch Tinh Thần mặc áo sơ mi mỏng, mắt phượng hơi rũ xuống, gương mặt kia phải nói là lấp lánh dưới màn ảnh.

    "Quay cận cảnh." Đạo diễn Quách nói.

    Màn ảnh được kéo gần lại, lúc thì chụp ngón tay thon dài của cậu, lúc thì lại quay khuôn mặt, góc cằm. Địch Tinh Thần có một khuôn mặt cực kỳ biết bắt góc máy, rất nhiều nhân viên công tác đều bị cậu làm cho mê mẩn.

    "1 vừa đẹp trai vừa biết nấu ăn, tôi không tin không có ai thích." Biên kịch Lưu nói.

    "Rất giỏi."

    Địch Tinh Thần hoảng sợ, cậu ngẩng đầu lên, đã thấy Bùi Úc một bàn tay cắm túi quần, một bàn tay cầm cốc nước đứng cạnh tủ lạnh nhìn mình.

    "Sắp xong rồi." Địch Tinh Thần nói.

    Bùi Úc ở bên cạnh nhìn cậu nấu cơm, tiếng cười của nhóm người Hồ Anh thường thường truyền tới bên này, Địch Tinh Thần hỏi: "Sao anh không ra ngoài kia nói chuyện với bọn họ?"

    Bùi Úc nói: "Đói."

    "Vậy anh bưng đồ ăn lên bàn ăn đi, tôi xong ngay đây." Địch Tinh Thần nói.

    Nấu cơm là việc tốn sức, lúc này trán cậu đã toát đầy mồ hôi. Hai tay đang đảo thức ăn nên đành phải dùng cánh tay lau đi giọt mồ hôi sắp chảy xuống khóe mắt. Bùi Úc bèn lấy một ít giấy lau mồ hôi trên trán cậu.

    "Cảm ơn."

    "Ừ." Bùi Úc duỗi tay bưng thức ăn, nhóm người Hoắc Thành thấy thế tất cả đều đi tới.

    "Ui, đây là đồ ăn cậu vừa nấu à?" Ôn Nặc giật mình nói.

    "Tôi cho rằng chỉ là gạo thêm nước, không ngờ lại là quả bom nguyên tử."

    Nhóm người Hồ Anh đều cảm thấy ngoài ý muốn, mọi người kéo ghế ngồi xuống nhìn bàn đồ ăn ngon trước mặt.

    Sắc hương vị đều đầy đủ.

    Hoắc Thành mở một lọ rượu vang đỏ: "Mọi người uống một ly đi, thứ nhất là chúc mừng chúng ta đã tới đây, thứ hai là cảm ơn Tinh Thần đã vất vả nấu bữa cơm này cho chúng ta."

    Mọi người cùng nhau chạm ly, Hoắc Thành cảm thấy uống rượu vang đỏ không đã ghiền nên mở thêm một lọ rượu trắng.

    "Khi nào khách mời còn lại mới tới?"

    "Chúng ta vừa hỏi tổ chương trình, bọn họ nói chắc chiều nay sẽ tới."

    "Là Nghiêm Chấp à?"

    Ôn Nặc không ngừng gật đầu: "Là anh ấy, tôi nhìn thấy tin nhắn trong nhóm chat của fans."

    "Cậu ở trong fan club của Nghiêm Chấp à?" Hoắc Thành cầm ly rượu, vừa nhấp một ngụm vừa híp mắt nhìn cậu ấy.

    Ôn Nặc đỏ mặt, "Ừm" một tiếng.

    "Có phải hắn rất nổi tiếng không?" Đoan Nghệ Hoa hỏi.

    "Hắn cực kỳ nổi tiếng đó, hình như trong số tám người chúng ta thì hắn nổi tiếng nhất nhỉ?" Hồ Anh nói.

    "Hắn có rất nhiều fans." Lâm Thanh Ninh nói, "Trông cũng rất đẹp trai."

    Tiếng chuông cửa bên ngoài bỗng nhiên leng keng leng keng vang lên vài tiếng, Đoan Nghệ Hoa ngồi thẳng dậy quay qua nhìn.

    "Hình như có người ấn chuông cửa." Ôn Nặc nói.

    "Không phải là nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới luôn chứ?"

    Ôn Nặc đứng dậy chạy ra mở cửa, ngoài kia vang lên một giọng nam xa lạ: "Xin chào."

    "Xin chào." Ôn Nặc nói.

    Tất cả mấy người bọn họ đều đứng lên, chỉ một lát sau đã thấy Ôn Nặc chạy về với khuôn mặt đỏ ửng.

    Hồ Anh đang định hỏi cậu ấy, đã thấy một người đàn ông trẻ tuổi vai rộng eo thon, mặc áo sơ mi trắng, đeo mắt kính gọng vàng đi tới.

    Máy thả thính.

    Đây là từ đầu tiên nhảy ra từ trong đầu Địch Tinh Thần.
     
    Andhjggg, Moonle, Qnyuy and 9 others like this.
  2. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 5.1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn thấy bản nhân, vẻ mặt của tất cả mọi người đều có một sự thay đổi kì lạ.

    Địch Tinh Thần đang cực kì phấn khích!

    Nghiêm Chấp!

    Nam chính Hải Đường có sức hút nhất trong quyển tiểu thuyết này! Mặt người dạ thú!

    Gameshow yêu đương không giống như phim ảnh, rất ít khi có những tình tiết như trong tưởng tượng. Vậy nên tinh hoa đều nằm ở vẻ mặt và góc quay. Cậu không nhịn được mà dùng đôi mắt liếc sang các khách mời khác.

    Đôi mắt của bốn vị khách mời đội Đỏ tràn đầy kinh diễn, Đoan Nghệ Hoa vẫn luôn lịch sự trưởng thành dường như lại hơi hoảng loạn, không ngừng mím môi, Hồ Anh hơi lùi về phía sau một bước, không cầm lòng được mà nói: "Đẹp trai quá."

    "Chào mọi người." Đối phương nhìn mọi người, trên người tỏa ra khí chất lịch lãm, cấm dục, trầm tĩnh và ôn hòa. Từ trên xuống dưới bao gồm cả vali trong tay hắn đều lộ ra một loại thói ở sạch: "Tôi là Nghiêm Chấp."

    Địch Tinh Thần nhìn về phía Bùi Úc và Hoắc Thành.

    Hoắc Thành luôn chú ý tới biểu tình của mình trước máy ảnh. Khuôn mặt vẫn đang nở nụ cười, hắn khẽ nhăn mũi, vẻ mặt có hơi cảnh giác và đề phòng. Lúc thì nhìn Nghiêm Chấp, lúc thì lại nhìn về phía bốn vị khách mời của đội Đỏ. Khi nhận ra họ đều hưng phấn và kinh diễm, nụ cười bên khóe rõ ràng nhạt dần.

    Vẻ mặt của Bùi Úc lại đột nhiên trở nên nghiêm túc.

    Đây là biểu tình của bản năng khi động vật giống đực gặp phải kẻ địch mạnh.

    Hiu hiu, xức xắc! *boni 79*

    Cậu đã tưởng tượng ra hình ảnh sau khi kỳ này được cắt nốt biên tập lại, chèn thêm tiếng tim đập thình thịch sẽ kích thích và lãng mạn thế nào, tốt nhất là cho mỗi người một cảnh quay cận mặt.

    Địch Tinh Thần không nhịn được mà cười khẽ một tiếng. Tiếng cười này, lại làm Bùi Úc và Hoắc Thành đều nhìn về phía cậu. Bùi Úc khẽ mím đôi môi mỏng, còn Hoắc Thành thì lại bật cười theo cậu.

    "Để va li ở đây là được." Đoan Nghệ Hoa nói.

    "Ăn cơm chưa?" Hồ Anh hỏi.

    Nghiêm Chấp khẽ lắc đầu.

    "Vừa lúc, bọn tôi cũng đang ăn." Hồ Anh nói.

    "Tôi đi lấy bây đũa." Ôn Nặc nói.

    Lâm Thanh Ninh nói: "Cậu ngồi xuống trước đi, ghế.."

    Lâm Thanh Ninh nhìn xung quanh, Hoắc Thành chủ động kéo một cái ghế khác sang.

    "Cảm ơn." Nghiêm Chấp nói.

    "Ngồi đi." Hoắc Thành nói.

    "Tôi đi vệ sinh chút." Nghiêm Chấp hơi khách sáo nói.

    "Vậy tôi dẫn cậu về phòng trước," Hoắc Thành cười nói, "Hai chúng ta ở cùng một phòng."

    Nghiêm Chấp gật đầu rồi nhìn thoáng qua mọi người, cuối cùng dừng trên mặt Địch Tinh Thần, ánh mắt hơi dừng lại.

    Địch Tinh Thần mỉm cười với hắn.

    Nghiêm Chấp gật đầu một cái rồi xách va li đi theo Hoắc Thành về phòng của bọn họ.

    Địch Tinh Thần cười nói với nhóm người Hồ Anh: "Đẹp trai nhỉ."

    "Đúng vậy, mẹ nó đẹp trai thật sự." Ánh mắt Hồ Anh cực nóng.

    Lâm Thanh Ninh nói: "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người thật, không ngờ còn đẹp trai hơn trên TV."

    Ôn Nặc và Đoan Nghệ Hoa đặt bát đũa của Nghiêm Chấp lên trên bàn.

    Nghiêm Chấp giống như một hòn đá rơi xuống hòi nước đang yên ả, làm nó lập tức sôi trào.

    Không khí trong phòng ăn thay đổi chỉ trong nháy mắt, cảm giác của gameshow yêu đương cũng đã xuất hiện.

    Nụ cười trên mặt Địch Tinh Thần vẫn luôn không biến mất: "À đúng rồi, ly rượu vang đỏ!"

    Cậu nói xong bèn lập tức hưng phấn đứng dậy chạy đi lấy ly rượu, như là vừa được tiêm máu gà vậy.

    Bùi Úc nhấp một ngụm rượu vang đỏ, khuỷu tay chạm vào bàn ăn, ngón tay thon dài nhéo ly rượu, nhẹ nhàng lắc lư. Ngẩng đầu lại Lâm Thanh Ninh đang mỉm cười nhìn mình, ánh mắt có chút hài hước. Bùi Úc hơi hơi nhướng mày, khuôn mặt thoạt nhìn càng thêm sắc bén.

    Một lát sau, Hoắc Thành ra ngoài trước. Hắn đi tới bàn ăn kéo ghế ra ngồi rồi nhìn thoáng qua mọi người.

    Lại một lát sau, Nghiêm Chấp cũng từ trong phòng đi ra.

    Vị trí của hắn là ở bên cạnh Địch Tinh Thần.

    "Cậu tới hơi muộn nên đồ ăn có thể không ngon như lúc đầu." Đoan Nghệ Hoa nói.

    "Không sao, tôi ăn gì cũng được." Nghiêm Chấp nói.

    "Cậu ăn mì hay ăn cơm?"

    "Mì."

    Hồ Anh lập tức đứng lên, chủ động múc một bát mì đưa cho Nghiêm Chấp.

    Người đẹp, làm tốt lắm, yêu đương là phải giành được thế chủ động!

    Nghiêm Chấp nhìn mọi người, ánh mắt trầm tĩnh như một hồ nước sâu, nụ cười lại có chút khách sáo, nói: "Mọi người đừng nhìn tôi chằm chăm như vậy, tôi sẽ thấy xấu hổ."

    Mọi người đều nở nụ cười.

    Nghiêm Chấp nhìn về phía Địch Tinh Thần: "Trung Vũ à?"
     
    Andhjggg, Qnyuy, dhudhe and 6 others like this.
    Last edited: Mar 9, 2022
  3. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 5.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Tinh Thần ngạc nhiên: "Sao anh biết?"

    "Hai người quen nhau à?" Hoắc Thành hỏi.

    Địch Tinh Thần nói: "Không quen, nếu tôi từng gặp chắc chắn sẽ nhớ rõ, đại thần mà."

    Mọi người đều nhìn về phía Nghiêm Chấp.

    Nghiêm Chấp cười cười, người ngồi đối diện hắn – Ôn Nặc hai bên tai nóng bỏng, không dám nhìn thẳng.

    "Cậu ấy rất nổi tiếng ở Trung Vũ." Nghiêm Chấp nói.

    Hắn vừa nói vậy, ngay cả Địch Tinh Thần cũng tò mò. Cậu nhìn về phía Nghiêm Chấp, Nghiêm Chấp cười nhìn về phía cậu, ôn nhuận lại thân sĩ.

    "Em gái tôi cũng học ở Trung Vũ, tôi từng tới trường học của con bé, may mắn được gặp một lần." Nghiêm Chấp nói.

    Hắn chậm rãi nói, nghe cực kỳ thoải mái. Hai cảm giác đối lập thẹn thùng và trầm ổn trên người hắn lại hài hòa cực kỳ, cao cấp, lại thân sĩ.

    Hoắc Thành cầm ly rượu lên uống một ngụm. Vẻ mặt của Bùi Úc vẫn luôn rất nghiêm trọng. Hắn hơi nhíu mày, duỗi tay lau khóe môi, cằm ẩn ẩn lộ ra góc cạnh.

    "Vậy mà tôi lại không nhớ gì cả." Địch Tinh Thần nói, "Chắc chắn là không nhìn thấy, nếu không người đẹp trai như vậy chắc chắn tôi sẽ nhớ rõ."

    Nghiêm Chấp điển trai, tính tình cũng tốt, ngoài thói ở sạch quá nặng, tính cách chậm nhiệt, nội hướng, cơ hồ không có khuyết điểm nào rõ ràng. Nếu nói Bùi Úc là loại hình mà nữ sinh thích, Hoắc Thành là loại hình mà nam sinh thích, vậy Nghiêm Chấp chính là loại hình mà cả nam nữ đều thích.

    Hắn đến, làm căn nhà Đỏ Xanh lần đầu tiên có cảm giác rung động, cũng làm tin nhắn rung động có một sự thay đổi cực kỳ lớn.

    Bởi vì trong nguyên tác, tới trạm dừng chân thứ hai Nghiêm Chấp mới đến, vắng họp suốt bảy ngày.

    Làm sao bây giờ, cậu cảm thấy Nghiêm Chấp vừa đến, Bùi Úc lập tức thất sủng.

    Đẹp trai, dễ tính, nổi tiếng, có thực lực, về cơ bản có thể xem là một người đàn ông hoàn hảo. Điều quan trọng nhất là, dưới vẻ ngoài cấm dục và có thói ở sạch đó, lại là một linh hồn cực kỳ ấm áp. Trong nguyên tác không thiếu phí bút mực hình dung cái gì là "cấm dục gợi cảm", lại trong tối ngoài sáng không biết ám chỉ bao nhiêu lần hắn có thiên phú dị bẩm!

    Nghiêm Chấp thậm chí bởi vì có lần mặc quần đùi đi ra ngoài, bởi vì bên dưới lắc lư quá rõ ràng mà lên hot search, fans nam đều gọi hắn là anh ch*m to.

    Tóm lại, phong cách mà tác giả viết về hắn khác hoàn toàn với phong cách viết về hai vị còn lại, nam chính trong cuốn tiểu thuyết này là Hải Đường thật rồi!

    Đãi ngộ của hắn cũng tốt hơn những người khác. Ví dụ như Hoắc Thành không biết nấu ăn, cư dân mạng sẽ nói, xã hội hiện đại, đàn ông phải biết nấu ăn mới là một người chồng tốt. Nhưng Nghiêm Chấp lại là kẻ ngu ngốc trong sinh hoạt, ngay cả bếp gas bật như nào hắn cũng không biết. Vậy mà cư dân mạng lại sôi nổi tỏ vẻ, đại lão gặp thần giết thần khi chơi game, sinh hoạt trong hiện thực lại điều đơn giản nhất cũng không biết. A a a, đáng yêu quá, muốn chăm sóc anh ấy quá!

    Đừng có mà tiêu chuẩn kép một cách quá đáng vậy chứ!

    Sự khác nhau giữa mùa này và ba mùa trước chính là quay về cuộc sống và công việc thường ngày của bọn họ. Bởi vì tổ chương trình còn phải quay thêm mấy cảnh về công việc và học tập, cho nên sau khi ăn cơm xong mọi người lập tức đi ra ngoài.

    "Cậu không phải đi làm à?" Hoắc Thành hỏi Nghiêm Chấp.

    Nghiêm Chấp lắc đầu: "Không cần."

    Nhóm người Đoan Nghệ Hoa lộ ra ánh mắt hâm mộ: "Sướng thế."

    Mọi người cơ hồ là ra ngoài cùng một thời gian, bên ngoài căn nhà Đỏ Xanh là một hàng siêu xe. Địch Tinh Thần cõng cặp sách đi ra từ trong phòng, lại thấy Nghiêm Chấp đang ngồi trong phòng khách.

    "Tôi đi đây." Cậu mỉm cười vẫy tay.

    "Trung Vũ cách nơi này rất xa, cậu gọi taxi à?" Nghiêm Chấp hỏi.

    Địch Tinh Thần nói: "Gần đây có trạm xe buýt."

    "Tôi đưa cậu đi." Nghiêm Chấp nói.

    Địch Tinh Thần hơi sửng sốt, Nghiêm Chấp bèn cầm chìa khóa xe đứng dậy: "Vừa lúc đi ra ngoài đi dạo, quen thuộc hoàn cảnh xung quanh."

    Địch Tinh Thần cười nói: "Vậy cảm ơn anh."

    Hai người cùng đi ra ngoài, lúc thay giày, Địch Tinh Thần quay đầu lại nhìn Nghiêm Chấp: "Trước kia chúng ta đã từng gặp nhau rồi à?"

    "Là ngày kỷ niệm thành lập trường năm ngoái, tôi đeo khẩu trang."

    "Tôi nói mà, nếu đã gặp anh thì sao mà tôi không nhớ được."

    Cậu đẩy cửa ra, đã thấy chiếc siêu xe của Hồ Anh nhanh chóng lướt qua. Tiếng xe thể thao vang lên làm Hoắc Thành và Đoan Nghệ Hoa đều không nhịn được mà quay đầu nhìn.

    Địch Tinh Thần nhìn thoáng qua máy quay phim, cảnh tượng Hồ Anh chạy siêu xe màu đỏ này chắc chắn là rất hoa lệ.

    "Địch Tinh Thần."

    Cậu quay đầu nhìn, là Bùi Úc.

    Bùi Úc đội mũ lưỡi trai, trên người là một cây đen, nhìn qua rất lạnh lùng.

    "Ngồi xe của tôi đi, tôi chở cậu một đoạn." Bùi Úc nhàn nhạt nói.
     
    Andhjggg, Qnyuy, dhudhe and 6 others like this.
  4. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 6.1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Tinh Thần hơi ngạc nhiên.

    Ai không biết còn tưởng cậu là vạn nhân mê được ông trời yêu mến đấy.

    Cũng tại các nam chính ai ai cũng đẹp trai và tốt bụng quá mà.

    Nhưng mà ngại quá, cậu có người đưa đi rồi.

    "Nghiêm Chấp nói đưa tôi đi mất rồi." Địch Tinh Thần nói.

    Bùi Úc sửng sốt rồi nhìn về phía Nghiêm Chấp đang đi sau cậu.

    Nghiêm Chấp cười khẽ. *boni 16*

    Bùi Úc trực tiếp lên xe. *boni 81*

    "Cảm ơn nhé." Địch Tinh Thần ngượng ngùng nói.

    Bùi Úc không nói gì, mở cửa xe Maybach rời đi.

    Đoan Nghệ Hoa đứng bên cạnh nói: "Anh ta vậy mà còn chủ động mời người khác lên xe, đúng là hiếm có."

    Hoắc Thành nghe vậy cười một tiếng, nói với Địch Tinh Thần: "Vậy tôi đi trước nhé."

    "Ôn Nặc đâu?" Địch Tinh Thần hỏi.

    Ở đây không chỉ có mình cậu không có xe, còn Ôn Nặc nữa mà.

    "Thanh Ninh đưa cậu ấy đi rồi." Đoan Nghệ Hoa nói.

    Chậc, Lâm Thanh Ninh này.

    Sao không biết tạo cơ hội cho Ôn Nặc vậy kìa.

    Địch Tinh Thần lên xe của Nghiêm Chấp. Xe của hắn là một chiếc Land Rover màu trắng, trông cực kỳ ngầu.

    Trong xe vừa mới lắp máy quay, Nghiêm Chấp ra dấu với cậu.

    Địch Tinh Thần còn làm động tác OK trước máy quay.

    "Em gái anh học loại hình nào vậy?"

    "Con bé học nhảy hiện đại, cũng là năm hai giống cậu." Nghiêm Chấp vừa xoay tay lái vừa nói: "Nếu sau này có cơ hội thì tôi sẽ giới thiệu hai người quen biết nhau, mọi người có thể cùng nhau ăn cơm."

    Địch Tinh Thần cười nói: "Được đó."

    Cậu quay đầu nhìn về phía Nghiêm Chấp. Nghiêm Chấp cũng nhìn về phía cậu và lộ ra nụ cười thương hiệu của mình, giống như rất ngượng ngùng, nhưng ánh mắt lại không có chút né tránh nào.. sự tương phản và mâu thuẫn cùng xuất hiện trên khuôn mặt đẹp trai ấy, thật sự làm người ta dễ dàng sa vào.

    Rơi vào rồi mới biết người này không phải quân tử, mà là ác ma bước ra từ trong liệt hỏa.

    Cũng may người đàn ông này không liên quan gì đến mình, cậu chỉ im lặng thưởng thức vẻ đẹp đấy là được.

    Người công cụ cũng có thể không hề rung động trước sắp đẹp.

    Cậu chỉ tò mò một chuyện duy nhất.

    Đây cũng là nghi vấn lớn nhất của cậu khi đi du lịch ở đất nước hoa Hải Đường nở rộ.

    Mọi người đều biết, Hải Đường có thừa thụ song tính.

    *Song tính: 2 giới tính ở cùng một cơ thể

    Và công 20cm.

    Ờ thì.. Không biết Nghiêm Chấp là bao nhiêu.

    Đúng rồi, Nghiêm Chấp còn có một biệt danh, gọi là Lưỡi Dài.

    Haiz, từ Hải Đường về, cậu đã không còn trong sáng nữa rồi.

    Nghiêm Chấp lái xe tới cổng trường học viện vũ đạo: "Mấy giờ cậu tan học? Nếu tôi có thời gian sẽ tới đây đón cậu."

    Địch Tinh Thần hơi ngạc nhiên, cậu nói: "6 giờ."

    Nghiêm Chấp gật đầu một cái rồi nói: "Tôi đi đây."

    Địch Tinh Thần đứng ở ven đường, nhìn xe Nghiêm Chấp đi xa.

    Cậu cảm thấy Nghiêm Chấp người này nhìn văn tĩnh nội liễm, nhưng thật ra lại rất có khống chế dục. Ví dụ như hắn không hỏi mấy giờ cậu tan học, sau câu nghi vấn trực tiếp là một câu trần thuật, không phải nói "Tôi tới đón cậu", mà bỏ thêm "Nếu có thời gian". Nhìn có vẻ rất tùy ý nhưng ngay cả cơ hội từ chối cũng không cho đối phương. Sau khi biết thì trực tiếp lái xe đi, không để đối phương nói tiếp.

    Sạch sẽ nhanh nhẹn.

    Đối xử với cậu đã như vậy rồi, nếu dùng chiêu này với nhóm người Ôn Nặc thì..

    Run S là YYDS.

    Thật ra hôm nay Địch Tinh Thần không có tiết học gì, chủ yếu là phối hợp tổ chương trình quay vài cảnh ở trường. Sau khi quay xong cậu bèn đi tới thư viện, ngây người đến gần sáu giờ mới nhanh chóng nhét sách vào trong cặp đi tới cổng trường. Vì sợ Nghiêm Chấp đợi lâu nên sáu giờ kém mười cậu đã tới ngoài cổng.

    Kết quả chưa tới cổng trường, cậu đã nhìn thấy chiếc Land Rover quen thuộc kia từ xa.

    Nghiêm Chấp dựa vào cửa xe nhìn vào trong trường. Ánh nắng vàng chiếu xuống mái tóc, làn da trắng nõn, khuôn mặt điển trai, xứng với cặp kính gọng vàng, đúng chuẩn nam thần giáng thế.

    Địch Tinh Thần vừa chạy vừa vẫy tay với hắn.

    Nghiêm Chấp ngồi thẳng người, nụ cười tỏa nắng dịu dàng.

    "Anh tới sớm vậy." Địch Tinh Thần mở cửa xe ngồi xuống: "Chờ tôi có lâu không?"

    "Chỉ mấy phút thôi."

    "Lúc trước tôi còn định nói lỡ anh tới đón mà không tìm thấy tôi thì làm sao, chúng ta cũng không có số điện thoại của nhau."

    "Dù sao tôi cũng không có chuyện gì nên tới đây trước." Nghiêm Chấp nói.

    "Thật ra tôi vẫn luôn rất tò mò, lúc không thi đấu thì các tuyển thủ như anh sẽ làm gì."

    "Ngày thường bọn tôi cũng chỉ huấn luyện thôi, rất nhàm chán." Nghiêm Chấp nói, "Gần đây bởi vì tham gia chương trình này nên có khá nhiều thời gian trống."
     
    Andhjggg, Qnyuy, dhudhe and 7 others like this.
    Last edited: Mar 9, 2022
  5. Anngonxemhay

    Messages:
    1
    Truyện hay lắm luôn! Với lại hợp gu của tôi lắm đóa
     
    Andhjggg, Haiyen2817, Meii99 and 7 others like this.
    Last edited: Mar 3, 2022
  6. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 6.2:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghiêm Chấp là bị công ty đẩy tới đây. Thật ra người được chọn tham gia chương trình này không phải hắn mà là một đại thần khác trong đội của hắn. Nhưng một tháng trước đối phương lộ tin có bạn gái trong buổi livestream nên không thể tới được nữa. Đúng lúc tổ chương trình cảm thấy Nghiêm Chấp phù hợp với các tiêu chí của gameshow yêu đương hơn nên yêu cầu công ty đổi người.

    Trường học của cậu cách căn nhà Đỏ Xanh hơi xa, lại bị tắc đường. Nên khi về tới nơi còn muộn hơn so với cậu đoán một chút. Chiếc xe dừng lại ở gara, vừa bước xuống xe, Địch Tinh Thần đã nhìn thấy một hàng siêu xe bên cạnh: "Xem ra mọi người đều đã về rồi."

    Còn có người đổi sang chiếc siêu xe khác.

    Cậu đoán là Hồ Anh, lần này đổi sang siêu xe màu xanh.

    Thay siêu xe như thay quần áo, mỗi ngày một chiếc khác nhau.

    Hai người bọn họ đi vào, vừa đang cởi giày đã thấy Ôn Nặc chạy tới, cậu ấy nhìn thấy cả hai thì khẽ sửng sốt: "Ơ, sao hai người lại về cùng lúc vậy?"

    "Anh Nghiêm đi đón tôi." Địch Tinh Thần cười nói.

    Nhóm người Đoan Nghệ Hoa đều đang chơi cờ nhảy trong phòng khách, nghe thấy tiếng động cũng đều nhìn về phía hai người.

    "Nghiêm Chấp đi đón Tinh Thần à?" Đoan Nghệ Hoa hỏi.

    Mọi người sôi nổi đứng dậy, chỉ có Bùi Úc vẫn nhìn chằm chằm bàn cờ trước mặt, đầu cũng không thèm ngẩng lên.

    Địch Tinh Thần vừa đi vào vừa nói: "Ngại quá, tôi về hơi muộn, mọi người đều đói rồi đúng không, tôi lập tức đi nấu cơm."

    Cậu nói xong rồi mang cặp sách đi vào trong phòng.

    Đoan Nghệ Hoa hỏi Nghiêm Chấp: "Cậu đi đón Tinh Thần à?"

    Nghiêm Chấp "Ừ" một tiếng, nói: "Đúng lúc đi ngang qua."

    Hồ Anh khẽ nhướng mày, chợt nghe thấy "Cạch" một tiếng. Có một quân cờ trên bàn cờ rơi xuống đất rồi lăn tới gần chân Bùi Úc.

    Sau khi Địch Tinh Thần về phòng thì lập tức thả cặp sách xuống, vào nhà vệ sinh, lúc ra ngoài đã thấu Bùi Úc bước vào.

    "Chào buổi tối." Địch Tinh Thần cười chào hỏi anh.

    Bùi Úc chỉ "Ừm" một tiếng, cũng không nhìn cậu.

    Trong lòng Địch Tinh Thần lúc này chỉ muốn nhanh chóng đi nấu cơm, cậu vội vàng chạy ra ngoài.

    Bùi Úc quay đầu nhìn cậu*boni 1*, lại nhìn camera nhỏ ở phòng khách.

    Nhân viên công tác: "Có phải anh ấy đang tức giận không?"

    "Vừa nãy chơi cờ nhảy tôi thấy vẫn còn bình thường lắm mà."

    "Nhà sản xuất Chu nói, người này cứ như vậy, tính tính khó đoán lắm."

    "Vừa nãy chơi trò chơi anh ta toàn thắng, có thua ván nào đâu. Bao nhiêu người khen giỏi thì có chuyện gì để mà tức giận chứ."

    "Tính cách đúng là kì quái, tiếc cho một khuôn mặt đẹp trai."

    Bùi Úc đương nhiên không nghe thấy nhân viên công tác thì thầm. Hắn nằm trên sô pha trong phòng khách một lúc, nghe thấy bên kia vô cùng ồn ào. Nghe rõ nhất là giọng nói của Địch Tinh Thần, giọng nói trong trẻo lộ ra sự hoạt bát của cậu.

    Xem ra tâm trạng hôm nay rất vui.

    Hoắc Thành là người cuối cùng về, vừa về đã thấy một nhóm người vây quanh phòng bếp nhìn Địch Tinh Thần nấu ăn.

    "Sao mọi người đều đứng ở đây vậy?" Hắn cười hỏi.

    "Bọn tôi đang cúng bái kĩ năng dùng dao của anh Địch." Hồ Anh nói.

    Hoắc Thành cười cười, hắn nhìn một vòng mới hỏi: "Thế mà tôi không phải là người về muộn nhất? Bùi Úc còn muộn hơn cả tôi cơ à."

    "Anh ấy về sớm, đang ở trong phòng." Ôn Nặc nói.

    "Không biết một mình ở trong phòng làm cái gì." Hồ Anh nói.

    Hoắc Thành về phòng thay quần áo. Lúc ra thuận tiện đi tới phòng bên cạnh, vừa đẩy cửa ra đã thấy Bùi Úc đang nằm trên sô pha.

    "Làm gì vậy?" Hoắc Thành hỏi.

    Bùi Úc ngồi dậy nói: "Không làm gì."

    "Đừng ở trong phòng một mình vậy, ra ngoài nói chuyện với mọi người đi." Hoắc Thành nói.

    Bùi Úc nói: "Làm ầm ĩ."

    Hoắc Thành cười cười: "Nhiều người mới sôi động. Anh có thể đi xem kỹ thuật cắt gọt của Tinh Thần, hai chữ trâu bò tôi nói mệt lắm rồi."

    Thời gian hôm nay khá ít ỏi, Hồ Anh và Đoan Nghệ Hoa lại muốn ăn uống điều độ giảm béo. Vậy nên cậu chỉ làm mấy phần salad, một phần mì Ý, còn có hai đĩa rau trộn. Chưa đến nửa tiếng là cơm tối đã hoàn thành.

    "Ăn cơm thôi." Địch Tinh Thần gọi

    Mọi người cùng đi tới bàn ăn, Địch Tinh Thần còn cố ý đi sau cùng.

    Phải biết rằng, vị trí ngồi mỗi lần ăn cơm cũng là cảnh tượng kinh điển trong gameshow yêu đương đó!
     
    Andhjggg, chanhchuale, Qnyuy and 11 others like this.
    Last edited: Mar 9, 2022
  7. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 6.3:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 7.1:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2022
  9. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 7.2:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. EditorUU

    Messages:
    17
    Chương 7.3:

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Mar 9, 2022
Trả lời qua Facebook
Loading...