Ca khúc: Mưa rơi bao lâu nữa mới khiến người bung rộng tán ô Trình bày: Lưu Lực Dương. Cảm nhận: Cùng là 10 năm, ít nhất Bình Tà vẫn còn có tương lai, nhưng câu chuyện Tán Tu ngay từ đầu đã là bi kịch. Hồi đó hễ coi cái này là khóc, mình ngồi đọc chương 16xx nói về "nếu đường đời còn rất dài" cảm thấy anh Thu mà còn sống thì Diệp Tu sẽ không lẻ loi nhìn nhân vật từng vào sinh ra tử với mình bây giờ lại phối hợp với ng khác. "Tôi có một cậu bạn, chơi Vinh Quang rất giỏi, sau này cậu ấy chết." Mưa rơi bao lâu nữa mới khiến người bung rộng tán ô? Người đã bung ô nhưng bên cạnh người liệu có còn ai hay không? Lyric: 要多少斑 驳青苔才会入墙 yào duō shǎo bān bó qīng tái cái hùi rù qíang Yếu đa thiểu ban bác thanh đài tài hội nhập tường Cần bao nhiêu sắc úa để rêu xanh phủ kín tường 多少雨你才会撑起纸伞 duō shǎo yǔ nǐ cái hùi chēng qǐ zhǐ sǎn Đa thiểu vũ nhĩ tài hội xanh khởi chỉ tán Cần bao nhiêu mưa nữa để chàng bung chiếc ô giấy 落花在亭外又依稀了几番 luò huā zài tíng wài yòu yī xī le jǐ fān Lạc hoa tại đình ngoại hựu y hi liễu kỷ phiên Ngoài đình hoa rơi man mác như trách than 流水送走呼唤我不忍想 líu shuǐ sòng zǒu hū hùan wǒ bù rěn xiǎng Lưu thủy tống tẩu hô hoán ngã bất nhẫn tưởng Những lời van xin của thiếp đã trôi theo dòng nước. 风惊扰河岸也唏嘘了垂杨 fēng jīng rǎo hé àn yě xī xū le chúi yáng Phong kinh nhiễu hà ngạn dã hí hư liễu thùy dương Gió đang khóc than, dương liễu ủ rủ bên sông 你 低头唏嘘了那些过往 nǐ dī tóu xī xū le nà xiē guò wǎng Nhĩ đê đầu hí hư liễu na ta quá vãng Chàng cúi đầu thổn thức kỷ niệm xưa 夕阳映屋檐斜照木格子窗 xī yáng yìng wū yán xié zhào mù gé zi chuāng Tịch dương ánh ốc diêm tà chiếu mộc cách tử song Ánh tà dương trên mái hiên nhà nghiên soi qua những ô cửa sổ 悠然的旧时光我却黯然 yōu rán de jìu shí guāng wǒ què àn rán Du nhiên đích cựu thì quang ngã khước ảm nhiên Mang theo tia sáng khoan thai của ngày xưa nhưng lòng thiếp rất u sầu 一句一伤无 话可讲 yī jù yī shāng wú hùa kě jiǎng Nhất cú nhất thương vô thoại khả giảng Mỗi lời nói đều là một vết thương khó giải bày 你坐看缘分了断 nǐ zuò kàn yúan fèn le dùan Nhĩ tọa khán duyến phân liễu đoạn Chàng ngồi đó nhìn duyên phận đôi ta kết thúc 当意念已转再多遗憾 dāng yì nìan yǐ zhuǎn zài duō yí hàn Đương ý niệm dĩ chuyển tái đa di hám Để tâm nguyện hóa thành hối tiếc suốt đời 也只是空谈 yě zhī shì kōng tán Dã chích thị không đàm Tất cả chỉ là lời phù phiếm 一句一伤无 话可讲 yī jù yī shāng wú hùa kě jiǎng Nhất cú nhất thương vô thoại khả giảng Mỗi câu nói là một nỗi đau khó chữa lành 我起身安静拈香 wǒ qǐ shēn ān jìng niǎn xiāng Ngã khởi thân an tĩnh niêm hương Thiếp gượng dậy bình thản thắp một nén hương 我停止想像你的模样 wǒ tíng zhǐ xiǎng xìang nǐ de mó yàng Ngã đình chỉ tưởng tượng nhĩ đích mô dạng Thiếp đã thôi tưởng nhớ đến hình bóng của chàng 闭上眼倔强 bì shàng yǎn jué qíang Bế thượng nhãn quật cường Khép mắt lại dặn lòng phải kiên cường.