Truyện Ma [Edit] Âm Hôn Khó Chia Lìa - Tích Vân Khát Vũ

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Mèo A Mao Huỳnh Mai, 31 Tháng năm 2020.

  1. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 64.2: Giật Dây.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng một 2022
  2. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 65.1: Thi thể lái xe.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng một 2022
  3. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 65.2: Thi thể lái xe.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 66.1: Thi vương.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 66.2: Thi vương.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 67.1: Nhập cục giả mê mang.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 67.2: Nhập cục giả mê mang. (*)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    (*)Mơ màng bị kéo vào cuộc chơi.

    Tôi hít sâu một hơi, lúc này mới đem cơn giận dữ chua xót ở trong lòng mình đè xuống, rồi nỗ lực nở nụ cười nhìn Mặc Dật mà nói: "Việc này rõ ràng có liên quan tới Lục Tư Tề, hình như trong chỗ tối còn có một phần thế lực khác, muốn phá vỡ kế hoạch của Lục Linh nhưng thủ đoạn đó quá mức đẫm máu, hơn nữa mỗi lần đều dẫn tôi nhập cuộc, nên tôi muốn ở lại nhìn xem, anh... Nếu anh bận rộn, cứ về trước đi, có Tề Sở ở đây, còn có người của chị Dương nên tôi sẽ không xảy ra việc gì đâu."

    Tôi đã cố gắng hết sức bình tĩnh để nói ra, lại không ngờ Mặc Dật quay đầu liếc nhìn tôi một cái và cười lạnh rồi trực tiếp biến mất không thấy tăm hơi đâu.

    Lạc Lạc ở bên trong xe có chút sợ hãi nhìn tôi, con bé ngước lên khuôn mặt nhỏ nhắn, nhỏ giọng nói: "Chú ấy tức giận ạ?"

    Tôi đá mạnh vào thân xe một cước, đảo mắt nhìn con dốc đầy cây cỏ phía sau hàng rào bảo hộ mà cười khổ một tiếng.

    Lục Tư Tề bảo tôi đừng quản những việc này, nhưng anh ta lại quên mất chính anh ta mới là người lôi kéo tôi vào việc này. Mặc Dật tức giận, nhưng vì sao y lại tức giận chứ? Người dùng Mạn Thù Sa bện vòng hoa cũng không phải là tôi.

    Y có người yêu khắc cốt ghi tâm như vậy mà tôi còn chưa hỏi đến, còn tôi chỉ hỏi Lục Tư Tề có một câu thì y liền không nóng không lạnh mà hờn dỗi.

    Tôi hít sâu hai lần, đốt lên mấy nén hương cắm ở bên cạnh hàng rào bảo hộ.

    Lúc này hương châm lên đã bình thường trở lại, ở bên kia Tề Sở cùng chị Dương tìm điện thoại gọi cho ai đó, sau đó chị Dương ở một bên thu gom thi thể, còn Tề Sở thì điều tra ra điều dị thường.

    Tôi rút giấy trong ba lô ra và đốt ở bên cạnh hương.

    Đường thông âm dương, hy vọng chủ nhân của những thi thể này có thể đi được rồi.

    Đang đốt, thì tôi thấy một người phụ nữ từ dưới hàng rào bảo hộ chậm rãi bay lên, sắc mặt của cô ta trắng bệch, hình như là rất sợ hãi, sau khi bay lên nhìn tôi còn há miệng muốn nói cái gì đó nhưng rồi lại nói không nên lời.

    Gần đây tôi gặp quỷ nhiều cho nên cũng bĩnh tĩnh chỉ lẳng lặng nhìn cô ta.

    Hai mắt cô ta rơi nước mắt làm mặt ướt đẫm, tiếp theo cô ta há miệng ra và cố gắng chỉ chỉ ngón tay vào miệng chính mình.

    Trong miệng kia trống rỗng cũng không có đầu lưỡi, tôi liền hiểu rõ gật gật đầu lại, nhưng cô ta vẫn sốt ruột như cũ và dùng ngón tay chỉ vào hai mặt bên ở trong miệng.

    Tôi đột nhiên nhớ lại những chiếc răng bị nuốt kia, nhìn cô ấy nói: "Răng của cô bị nhổ à?"

    Nữ quỷ kia gật gật đầu đáp lại, còn muốn nói gì đó nhưng đột nhiên trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ, xoay người muốn bỏ chạy nhưng theo sau cơ thể cô ta liền mềm nhũn rồi rơi xuống.

    Mà ngay dưới hàng rào tôi đã thấy Bố Đạm Trần, ông vẫn mặc một bộ đường trang màu trắng như cũ đang ngẩng đầu lên nhìn tôi, còn trong tay cầm một con rối vải mềm, ông ta trầm giọng nói với tôi: "Cho nên, cô chính là Vân Thanh? Lục Tư Tề cầu rối kết duyên với người kia, chính là cô?"

    Tim của tôi đang đập thì đột nhiên ngừng lại, mấy việc liên tiếp xảy ra đều có bóng dáng của người này, nhưng ông ta không phải là đồng bọn với Lục Tư Tề sao?

    "Đúng vậy, lại gặp mặt!" Tôi cười, giơ tay ra sau đầu sửa sang lại tóc, ngón tay gạt gạt.

    Bố Đạm Trần không để ý đến động tác nhỏ này của tôi, mà ngẩng đầu nhìn tôi nói: "Đàn thi này không phải tôi làm, tôi cùng Lục Tư Tề giống nhau là đều có thể cảm nhận được tình huống của cô, nên tôi liền tới tìm cô, vì dù sao thì con rối đó cũng do tôi chế tạo!"

    Thai quỷ trong bụng nhỏ bắt đầu chậm rãi chuyển động, tôi bị đau đến mức toàn thân đều mềm nhũn ra, mỗi lần đụng phải Bố Đạm Trần này đều không có chuyện tốt mà, tôi dùng tay bám vào hàng rào bảo hộ, dựa vào hàng rào chống đỡ bụng nhỏ, rồi hướng ông ta nói: "Vậy nhìn thấy rồi, có vừa lòng chưa?"

    Ông ta vẫn cười khẽ như trước: "Chúng ta có thể làm giao dịch, tôi có biện pháp giúp cô lấy ra thai quỷ, cũng có thể cởi bỏ con rối kết duyên, thậm chí có thể làm Phủ Quân người làm cô mang thai không tìm được cô, còn có thể giúp cô cứu bà ngoại của cô từ chỗ Lục Tư Tề ra, tìm cho các người một nơi an ổn để ẩn cư, cô thấy sao?"

    "Điều kiện là gì?" Nghe như ông ta đã nghĩ giúp cô trên mọi khía cạnh.

    Bụng nhỏ của tôi bắt đầu đau lên, nhưng Mặc Dật vẫn không xuất hiện, trong lòng tôi vì thế mà từ từ dâng lên sự bi thương.

    "Cô không cần làm gì." Bố Đạm Trần híp híp mắt, sắc mặt vô cùng thản nhiên, nhìn tôi: "Chắc cô biết giá trị của quỷ thai này chứ, tôi muốn chính là nó, cô xem được không?"

    Tôi cười lạnh một tiếng, duỗi tay sờ tóc sau gáy, lúc này một thanh đao lớn ở phía sau cơ thể của tôi liền hướng xuống dưới hàng rào bảo hộ mà cắm.

    Gió từ đao tạo ra rất dữ dội, sượt qua mặt tôi, tôi liền không dám động đậy chút nào, chỉ nghe thấy Bố Đạm Trần cười ha ha lớn tiếng: "Vân Thanh, có một ngày cô sẽ đến tìm tôi, đến lúc đó điều kiện vẫn như cũ."

    "Vẫn là con rối." Tề Sở nhấc đao lớn trong tay lên, chỉ thấy có hai thứ một lớn một nhỏ cắm ở trên mũi đao, là một con rối mà bên trong có một cái răng.

    Tôi duỗi tay cầm lấy con rối, ngồi ở bên cạnh hàng rào bảo hộ, tay còn lại che lại bụng nhỏ, ngẩng đầu lên nhìn Tề Sở, trầm giọng nói: "Anh nói xem tôi vì cái gì phải kiên trì?"

    Đó đúng thật là một điều kiện tốt, nghe có vẻ rất hấp dẫn nhưng tôi lại thản nhiên từ chối nó.

    Tề Sở từ bên trong xe cầm lấy bình nước, mở nắp đưa cho tôi, tôi uống một ngụm, quay đầu nhìn những thi thể rách nát kia: "Bọn họ có khả năng cũng không có răng."

    Tôi nặng nề hít sâu một hơi.

    Cuộc chơi này càng lúc càng sâu, tôi ở bên trong cuộc chơi nhưng không biết vì sao mình lại nhập cuộc!

    [​IMG]

    Editor: Alissa
    Cập nhật 22/1/22
    Đăng trước một chương mai mình tiếp, tranh thủ thời gian.
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng một 2022
  8. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 68.1: Quái mộng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi uống một chút nước, thai quỷ trong bụng nhỏ dường như đã từ từ bình tĩnh lại, cơ thể tôi cũng không mềm nhũn lắm, tôi nhìn Tề Sở cười nói: "Lần này, e là chúng ta đã tiếp xúc với một manh mối rất quan trọng, Lục Tư Tề và Bố Đạm Trần đều tới, bên kia cũng phái tới rất nhiều thi thể, sợ là muốn xử lý manh mối."

    "Cô không sao chứ?" Tề Sở duỗi tay đỡ tôi dậy, liếc nhìn bụng dưới của tôi: "Vật nhỏ này cũng khá là... khá..."

    Có lẽ anh ta không tìm được từ nào chính xác để diễn tả, anh ta nói "khá" hai lần rồi mà vẫn không nói ra được cái gì.

    "Khá là phiền phức." Tôi duỗi tay sờ bụng nhỏ, nhìn lại thời gian, cũng đã là rạng sáng rồi, nếu không xử lý hết được phần tay chân gãy của thi thể, chỉ sợ là sẽ rất phiền phức.

    Bên kia có mấy chiếc xe lái qua đây, phỏng chừng là xe của bọn người chị Dương, họ nhanh chóng thu dọn thi thể trên mặt đất và dùng vòi phun rửa sạch.

    Tề Sở kéo tôi lên xe ngồi nghỉ ngơi, có lẽ thấy sắc mặt tôi không được tốt cho nên có hơi lo lắng hỏi: "Có muốn nhờ Mặc Dật đại lão tới xem cô một chút không? Rốt cuộc thai quỷ..."

    Lần trước, bởi vì phản hồn hương giả mà làm cho thai quỷ vô cùng kích động, tôi suýt nữa là mất mạng, may mà có Tề Sở ra tay cứu tôi một mạng, đoán chừng trong lòng anh ta vẫn còn sợ hãi.

    Nhưng thai quỷ cùng Mặc Dật có quan hệ huyết mạch với nhau cho nên nếu có động tĩnh gì anh ta đều biết nhưng lần trước không tới, lần này cũng không tới...

    Lần trước bị trì hoãn là do chuyện Lục Tư Tề bỏ trốn, lần này thì sao? Hay là bởi vì tức giận?

    Tôi lắc lắc đầu cười khổ, uống thêm mấy ngụm nước thấy cũng đỡ đau rồi nên lúc này mới nhìn về phía Tề Sở lắc đầu.

    Anh ta vẫn còn muốn nói tiếp, nhưng chị Dương đã đi tới, chị ấy nhìn tôi một cái: "Cô bao lâu rồi chưa ngủ?"

    "Không sao đâu?" Tôi vội đứng dậy nhìn chị Dương hỏi: "Sao rồi?"

    "Tất cả thi thể ở đây đều không có răng hàm sau, đều bị nhổ toàn bộ." Chị Dương đưa máy tính bảng cho tôi rồi thở dài, "Chúng tôi quét một vài cái xác còn nguyên khuôn mặt vào hệ thống, những thi thể này đều có đầy đủ giấy chứng tử, cũng như là giấy chứng nhận hoả táng (thiêu), nói cách khác..."

    "Tất cả những thi thể này hoàn toàn đến từ lò hoả táng?" Tôi nhìn xem một chút tư liệu rồi đưa máy tính bảng cho Tề Sở, anh em nhà họ Vệ vận chuyển những thi thể này rời khỏi lò hoả táng hay sao?

    Chị Dương cười ha ha hai tiếng, nhìn tôi nói: "Còn một chuyện nữa tôi phải nói với cô."

    Chị ấy nói rất thận trọng khiến tôi cùng Tề Sở có chút lo lắng.

    "Thi thể của Vệ Phi Hổ cùng vợ của anh ta không thấy đâu, hơn nữa, thi thể của tất cả người nhà họ Vệ cũng biến mất." Chị Dương nói, lấy lại máy tính bảng, click hai cái rồi lại đưa cho chúng tôi: "Thi thể của Vệ Phi Hổ có thể là một trong đống hỗn loạn kia, nhưng thi thể của bọn người Vệ Kiến Quốc là tự đi ra từ tủ đông và biến mất."

    Đồn công an của thị trấn không có nhà xác, cho nên trực tiếp đưa thi thể đến bệnh viện trên thị trấn, mà dù gì cũng còn liên quan đến một vụ án nữa cho nên không có cách nào xử lý những thi thể này.

    Từ camera giám sát có thể thấy, những người chết thảm trong gia đình nhà họ Vệ là bò ra từ tủ đông, cơ thể trần truồng bước ra ngoài như là người mộng du vậy, đi lại không khác gì người thường nếu trừ bỏ việc híp hai mắt.

    "Vết máu đã biến mất bên ngoài bệnh viện." Chị Dương mở camera giám sát ở lối vào bệnh viện cho chúng tôi xem, rồi thấp giọng nói: "Bọn họ không có xuất hiện bên ngoài bệnh viện, mà ở bên trong cũng không tìm thấy, giống như những thi thể này bốc hơi ở trong nhà xác."

    Nghe đến đây, tôi cảm thấy có hơi đau đầu, lại nhìn chị Dương cười khổ nói: "Lại làm phiền chị rồi."

    Những việc này xảy ra chính là muốn dẫn tôi nhập cuộc, nhưng chị Dương lại không để ý mà nói với tôi: "Kỳ thật là cô đang giúp chúng tôi đó!"

    "Đường dây buôn bán nội tạng lần trước bị điều tra ra, liên quan đến trăm cỗ thi thể, hơn hai trăm người sống, hơn nữa..." Chị Dương thở dài và nhẹ giọng nói: "Chúng tôi đã tìm thấy những thi thể bị lấy nội tạng..."

    Nhìn theo ánh mắt của chị ấy tôi đột nhiên nhớ tới những cái thi thể này vốn không hề nguyên vẹn, toàn bộ đều bị khiếm khuyết.

    Nói cách khác, những thi thể này chính là thi thể của những người bị lấy nội tạng, thật đúng là không để lãng phí chút nào mà, lợi dụng triệt để, nhưng ai là người thả nhiều thi thể này ra?

    Hơn ba trăm thi thể đột nhiên xuất hiện trên đường cao tốc, làm sao vận chuyển đến được đây, còn là đoạn đường vừa xảy ra tai nạn?

    Đây là những manh mối mà chị Dương tạm thời tìm ra được, còn vị đại sư thu mua thi thể từ anh em nhà họ Vệ thì vẫn chưa có tin tức.

    Chúng tôi chờ ở đây cũng không có ích lợi gì, Tề Sở hỏi tôi có muốn về viện nghiên cứu của chị Dương để ngủ một lúc không.

    Editor: Alissa
    Cập nhật 23/1
     
  9. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 68.2: Quái mộng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "An ninh ở đó rất đầy đủ, cô cũng đã thấy qua vào lần trước rồi, ngoài ra còn có một căn phòng cao su, cô có thể nghỉ ngơi ở trong đó." Tề Sở nói, kéo tấm gương trên nóc xe xuống.

    Mấy đêm qua tôi không ngủ ngon nên mặt xanh cả rồi, mắt thì đen nhánh, đầu sưng rất đau, nhìn qua trong giống như sắp tắt thở đến nơi, vậy nên tôi gật đầu với Tề Sở.

    Phòng cao su này phỏng chừng là dùng để nhốt những tội phạm có khuynh hướng tự ngược, tự sát, Tề Sở đặc biệt lấy cho tôi chăn bông sạch sẽ, rồi dẫn tôi vào, lại cố tình làm kiểm tra khắp nơi rồi giúp tôi trải chăn.

    Tôi biết tay nghề nấu ăn của Tề Sở khá tốt, lại không ngờ tới anh ta dọn phòng trải giường chiếu cũng rất ngăn nắp, hơn nữa động tác cũng lưu loát, trông vô cùng thoải mái.

    Chờ tôi nằm trên giường xong, anh ta còn cố ý dán bùa ở bốn phía và cẩn thận kiểm tra các góc. Trong lòng tôi bỗng nhiên trở nên an tĩnh xuống, nhìn Tề Sở nói: "Người của Long Hổ Sơn đều biết những việc này sao?"

    "Hả?" Tề Sở vẻ mặt khó hiểu nhìn tôi.

    Có vẻ tôi hỏi hơi quá về đời tư của anh ta rồi, nên tôi liền lắc đầu, mà giờ đầu tôi choáng váng lắm, toàn thân giống như mất sức, tôi nhắm mắt lại nói với Tề Sở: "Cảm ơn, dù sao chúng ta cũng đã từng trải qua đồng sinh cộng tử."

    (*) Tình nghĩa sâu nặng, có thể sống chết cùng nhau.

    "Tôi ở bên ngoài, cô cứ an tâm mà ngủ, tôi sẽ khoá cửa lại nên sẽ không có ai vào làm cô bị thương đâu." Tề Sở vẫy tay với tôi và cười.

    Cái chăn này vừa mới phơi qua nắng hay gì mà còn thơm mùi nắng, tôi hít vào hai lần lại cảm thấy đầu mình vì đụng một cái mà giờ đã sưng đau quá trời, rồi tôi lấy từ ba lô ra trầm hương và thắp lên, ngửi thấy mùi hương quen thuộc, lúc này tôi mới bình tĩnh trở lại.

    Lần này trong mộng không có người tụng niệm nhưng hình như có một người nào đó đứng ở trong nước đang dùng kim châm thứ gì ấy.

    Tôi chậm rãi bước tới còn chưa tới gần đã ngửi thấy mùi máu tươi tanh nồng, rồi đập vào trước mắt là máu đỏ tươi, đâu phải nước đâu mà là một ao máu.

    "Vân Thanh... Vân Thanh..." Người nọ quay lưng về phía ánh sáng, ánh sáng phản chiếu vào máu hắt lên người đó nên cả người đó cũng đỏ tươi, người đó vẫy tay với tôi nói: "Đến đây... sẽ ổn thôi."

    Tôi một bên đi về phía người nọ vừa nghĩ có chỗ nào không đúng.

    Mắt thấy chân sắp bước vào trong máu loãng thì đột nhiên bụng nhỏ tôi đau nhói, thật giống như thai quỷ trong bụng đá mạnh một cái, lại giống như là đụng vào cái gì đó, tôi đau đến mức cong người, liền che lại bụng nhỏ hít thở.

    Mùi máu tanh xộc vào mũi tôi, nhưng khi tôi cúi đầu thì nhìn thấy một khuôn mặt phản chiếu ở trong máu, một khuôn mặt rách nát giống như từng thớ thịt được khâu lại lên mặt.

    Trên khuôn mặt đó còn có cả sợi trùng máu bò nhúc nhích, cực kỳ giống với bộ dáng thân thể được khâu lại của Lục Tư Tề.

    Tôi đột nhiên bừng tỉnh, lại phát hiện mình là đi tới góc tường, bụng nhỏ bị va vào cái bàn mà Tề Sở để ở góc khiến cho thai quỷ trong bụng nhỏ động đậy dữ dội.

    "Vân Thanh?" Tề Sở nghe được tiếng động nên mở cửa ra, nhìn tôi quơ quơ tay trước mắt nói: "Cô muốn đi tắm rửa không?"

    Lúc này, tôi mới phát hiện ra toàn thân mình đã ướt đẫm mồ hôi, máu trên trán chảy xuống mặt, tôi gật đầu với Tề Sở.

    Anh ta không hỏi gì cả đi mượn quần áo của chị Dương cho tôi rồi dẫn tôi đến phòng tắm.

    Khi tôi đang tắm thì không biết vì sao mà mình lại đột nhiên bụm lấy nước trong và uống một ngụm.

    Nước ấm này có vị không ngon lắm, còn có thoang thoảng mùi thuốc sát trùng, cũng không phải mùi máu tanh tưởi trong mộng.

    Chờ tôi tắm xong và đi ra khỏi phòng thì trời bên ngoài chỉ sáng lên một ít, sắc mặt tôi cũng khá hơn một chút, còn Tề Sở đã đặc biệt chuẩn bị cho tôi nước trứng gà đường nâu, anh ta đưa cho tôi nói: "Chị Dương và những người khác đều làm thêm giờ, còn đang tra xe của anh em nhà họ Vệ xem còn sót lại thứ gì đó không. Cô không cần phải lo lắng, chúng ta cũng không giúp được gì nên tôi đưa cô về trước."

    Bên trong trứng gà đường nâu còn cho thêm rượu gạo, vô cùng thơm và ngọt, trứng là đánh thành sợi, sau khi nước sôi thì tắt bếp, đổ ra, vừa mịn vừa mềm, tôi húp từng ngụm vừa nghe Tề Sở sắp xếp giúp tôi, trong lòng tôi ấm lên theo bát nước trứng gà đường nâu này, nói với anh ta: "Anh đừng đối tốt với tôi như vậy, tôi sợ không có gì đền đáp anh."

    "Nói bậy gì đó!" Tề Sở gõ gõ vào bát tôi một cái rồi trầm giọng nói: "Cái này còn không phải là vì đồng sinh công tử à, tôi còn mong cô giúp chúng tôi tìm ra nhiều manh mối nữa đó."

    Tôi cười hắc hắc, bưng cái bát uống cạn một hơi rồi nói với Tề Sở: "Đưa tôi đến nhà Lục Tư Tề."

    Tề Sở sửng sốt, sau đó lập tức hiểu rõ nhà của Lục Tư Tề mà tôi nói chính là phòng tân hôn trước đây của tôi cùng người đó.

    Chỉ là tôi không muốn nhắc đến từ này nữa và đến bây giờ tôi cũng không thể nghĩ ra được là Mặc Dật đang điên vụ gì.

    "Cô tin tưởng Lục Tư Tề sao?"

    Tôi thấy Tề Sở muốn đi thu dọn bát thì vội đoạt lấy: "Việc này không thể để anh làm."

    Tôi cũng không dám ăn nhiều đồ ăn miễn phí, vì như vậy trong lòng sẽ áy náy cho nên giúp anh ta rửa chén, nói: "Lục Tư Tề cố ý nói thế thì đi xem cũng không sao mà dù gì Lục Tư Tề giả kia cũng không còn, nên trong phòng hẳn là không sao. Lần trước anh đi xem, có tra ra được gì không?

    "Tôi không biết cái kia tồn tại là dạng gì, có thể xem là oán linh đi, gã chắp vá nhiều nội tạng tay chân thành chính gã, đồ chắp vá lung tung là gã tìm." Nói đến đây Tề Sở chậc lưỡi, khoanh tay trước ngực nhìn tôi rửa bát.

    Sau khi thu dọn xong xuôi, Tề Sở đưa tôi đến phòng 2601 kia.

    Dây cảnh cáo giăng ở chỗ đó vẫn chưa được tháo xuống nhưng mà bên trong đã thu dọn rất sạch sẽ.

    Tôi đứng ở trong phòng suy nghĩ là không biết Lục Tư Tề để lại gì cho tôi, đang nghĩ ngợi thì di động đổ chuông và đó là dãy số của Lục Tư Tề.

    Tề Sở kinh ngạc khi nhìn thấy dãy số, hướng về phía tôi nhỏ giọng nói: "Số này cũng được dùng cho việc giao hàng lần trước? Chẳng lẽ tên quái vật lần trước chưa chết?"

    [​IMG]
    Editor: Alissa
    Cập nhật 23/1/22
     
  10. Alissa Trên đời này không có Nếu Như vì thế đừng Hối Hận.

    Bài viết:
    1,885
    Chương 69.1: Giữ lại răng.

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...