Chương 50: Đột nhiên gặp gỡ Editor + beta: Nguyệt Nguyệt Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 51: Quỷ ấu trĩ Editor: Qiongne Beta: Nguyệt Nguyệt Bấm để xem An Đóa nhìn chằm chằm người trước mắt, trong mắt mang theo sự khinh bỉ làm trong mắt người đàn ông đều là xấu hổ cùng thẹn quá hóa giận, sự xấu hổ và giận dữ cùng mất mặt đó bị thiêu lên nóng rát bởi cái nhìn chằm chằm của cặp mắt sương mù xinh đẹp. "Đi thôi." Rốt cuộc, Tôn Nhiên mồ hôi đầy đầu xua xua tay: "Tiếp tục đi tìm, nhất định phải tìm thấy." Nói xong một trước một sau nhanh chóng rời đi. Cửa phòng vệ sinh phát ra âm thanh đóng cửa, An Đóa gấp không chờ nổi liền đẩy người đàn ông ra, cắn răng thấp giọng mắng: "Lưu manh!" Người đàn ông đau đầu nhìn lòng bàn tay mình bị cắn, nghe vậy nhìn cô không thể nói lý, chỉ vào chính mình khiếp sợ tới cực điểm: "Tôi lưu manh?" An Đóa ôm cánh tay cười lạnh, ánh mắt đào hoa cơ hồ tỏa ra tia lửa: "Trốn ở phòng vệ sinh nữ, không phải lưu manh là cái gì?" "Tôi.." Người đàn ông chỉ vào chính mình: "Cô.." Ậm ừ nửa ngày cũng chưa nói được gì, chỉ phải bực bội phất phất tay, vẻ mặt như gặp quỷ: "Tôi cuối cùng là biết cái gì gọi là chỉ có đàn bà cùng tiểu nhân là khó ở chung, lời nói của Khổng Phu Tử quả nhiên là chí lý. Tôi mà lưu manh sao, có lầm hay không? Cô gái, phụ nữ theo đuổi tôi xếp dài dằng dặc, đuổi cũng không đi, được chứ, tôi còn phải lưu manh?" Thấy vẻ mặt An Đóa không tin nhìn hắn, người đàn ông tức khắc tức giận trừng mắt, đột nhiên tháo khẩu trang trên mặt xuống, chỉ vào chính khuôn mặt tuấn tú của mình dùng sức để sát vào An Đóa, dương dương tự đắc nói: "Nhìn! Nhìn! Nhìn! Nhìn xem tôi là ai, cô cảm thấy tôi cần thiết phải làm lưu manh không, cô gái, hiện tại cần tôi ký tên cho cô không?" Sau khi bị tên lưu manh ở phòng vệ sinh lưu manh làm cho khiếp sợ sau, An Đóa lần thứ hai đứng hình, trừng lớn mắt nhìn người đàn ông. Sau một hồi nghiến răng nghiến lợi run rẩy, mới phản ứng lại. Đây thế mà lại là! Lại là.. Tề! Vân! Qua! Mái tóc màu vàng xán lạn nơi thái dương lộ dưới vành nón, so với người Châu Á gương mặt kia thâm thúy tinh xảo mà yêu nghiệt hơn vài phần, lúc này đôi môi hồng nhạt lộ ra đầy mặt tức giận trừng mắt nhìn cô, An Đóa.. An Đóa ngoài nghiến răng nghiến lợi ra, lại cảm thấy người trước mặt này còn ấu trĩ không nói lý hơn so với lần gặp mặt lúc trước. Nhận ra được ánh mắt khiếp sợ của An Đóa, Tề Vân Qua mạnh tay kéo khẩu trang lên, đôi tay để trong túi mặt mày hớn hở, một tay còn chống vách tường tỏ vẻ đẹp trai: "Như thế nào? Tin chưa? Cô gái cần tôi ký tên cho cô, coi như là kỷ niệm ngẫu nhiên gặp mặt tôi không?" Vẻ mặt An Đóa như nhìn người có bệnh, nhìn chằm chằm anh ta: "Kỷ niệm Tiểu Thiên Vương Tề Vân Qua vì trốn người, trốn đến WC nữ, hơn nữa còn có ý đồ gây rối với phụ nữ à?" "Ý đồ gây rối?" Tươi cười trên mặt Tề Vân Qua đột nhiên cứng đờ, giả vờ tức giận cất cao thanh âm, nhưng tốt xấu nghĩ tới đây là nơi nào lại lập tức đè thấp âm thanh xuống, quay đầu đi cắn răng tăng thêm ngữ khí: "Là cô xông vào WC của tôi!" An Đóa giễu cợt: "Đây là WC nữ!" An Đóa còn nhấn mạnh chữ 'nữ ', nhìn thấy sắc mặt Tề Vân Qua lúc xanh lúc trắng, thở hổn hển kéo cổ áo lộ ra một cần cổ trắng nõn thon dài, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên chật vật giải thích: "Đây là ngoài ý muốn." "Ha hả." An Đóa cười lạnh hai tiếng, cúi đầu nhìn nhìn thời gian rồi mở cửa phòng vệ sinh đi ra ngoài. Roman hiện tại có lẽ đã đến lượt rồi, cô lúc này đi ra là vừa kịp. "Không cho đi." Tề Vân Qua tức giận mất hết lý trí bước nhanh theo giữ chặt cô, chắn ngang: "Cô cười hai tiếng kia là có ý gì?" "Ý trên mặt chữ." An Đóa liếc mắt nhìn anh ta một cái, ánh mắt trượt xuống rơi xuống nơi mà chính mình đá trúng vào trước đó, mịt mờ cảnh cáo nói: "Chân tôi từ trước đến nay không có mắt, nếu chờ lát nữa ra chuyện gì thì anh đừng có trách." Tề Vân Qua phản xạ có điều kiện buông tay cô, hai chân khép chặt, giận đến cả khuôn mặt nóng rát, khàn khàn nói: "Cô là phụ nữ sao có thể đá nơi đó như.. Như vậy!" An Đóa bĩu môi mở cửa: "Chính là bởi vì là phụ nữ nên mới phải học được chiêu này, vừa rồi không phải dùng rất tốt hay sao?" Vừa dứt lời, An Đóa kéo tay nắm cửa đột nhiên đứng lại. Tề Vân Qua không thể hiểu được nhăn mày: "Này, cô có đi hay không? Không đi thì nhanh tránh ra, tôi còn có việc gấp." An Đóa nghe vậy mí mắt run lên, ngoài cười nhưng trong không cười tránh ra: "Anh tự nhiên." Tề Vân Qua nhướng mày, cổ quái nghĩ trong lòng: "Có gì sai sai nha." Tuy nói như thế nhưng vẫn tiến về phía trước một bước, nhưng một bước này anh ta đã hiểu, thấy rất rõ hai người đứng ngoài cửa, khuôn mặt tuấn tú tối sầm lộ rõ vẻ sụp đổ. Đậu má, biết ngay người phụ nữ này không có ý tốt! Người đại diện Tôn Nhiên hắc tuyến đầy mặt, gân xanh trên trán giật liên hồi, mà trợ lý đứng bên cạnh càng không dám tin tưởng trừng lớn mắt: "Allen.. Anh, anh" sao lại từ WC nữ đi ra vậy, trợ lý nhỏ mới nhậm chức cảm thấy tam quan của mình đều bị nam thần đổi mới. "Câm miệng, cô dám nói mấy chữ vế sau kia, tôi cho cô nghỉ việc." Tề Vân Qua đè thấp thanh âm, làn da lộ ở trong không khí đỏ thành một mảng. An Đóa chỉ cảm thấy mớ hỗn độn phía trước bởi câu nói này mà được giải quyết, không khống chế được mà nhếch khóe miệng ho nhẹ một tiếng, thành công hấp dẫn ánh mắt của ba người, sau đó xụ mặt mở miệng nói: "Xin lỗi ba vị có chuyện gì thì có thể lùi ra phía sau một bước nói không, để tôi đi ra ngoài một chút." Thấy Tôn Nhiên dừng ánh mắt ở trên người mình, cô chớp chớp mắt, bình tĩnh nói: "Tất cả đều là ngoài ý muốn, yên tâm tôi không chụp ảnh, không lưu lại chứng cứ, cũng sẽ không nhàm chán đến mức tung lên mạng, rốt cuộc ở WC nữ gặp được loại sự tình này rất mất mặt." "Thấy tôi thực mất mặt?" Tề Vân Qua tức giận đến mạch não không bình thường cao giọng hỏi. An Đóa không để ý đến anh ta ngược lại nhìn về phía Tôn Nhiên, Tôn Nhiên xin lỗi cô cười: "Cô gái, thật sự xin lỗi, Allen cùng chúng tôi đùa giỡn nào biết sẽ trốn đến nơi này, cô nếu cần bồi thường gì, chúng tôi có thể.." "Cô ta yêu cầu bồi thường á?" Tề Vân Qua tức giận: "Tôi mới là người nên đi khám nam khoa xem huyết mạch nhà tôi có làm sao không đây?" Tiểu trợ lý đã bị nam thần không lựa lời dọa sợ rồi, mí mắt Tôn Nhiên hung hăng nhảy dựng cắn răng gào: "Allen, cậu an tĩnh một cho tôi được không." An Đóa 'phụt' một tiếng, nhịn không được bật cười, hai con ngươi xinh đẹp cười cong lên như trăng non, tựa như đang câu dẫn người: "Yên tâm, tôi sẽ không nói ra ngoài, dù.." Cô dừng một chút vừa cười vừa nói: "Dù sao thì anh Tề đây cũng phải đi khám nam khoa, ha ha ha.." Vẻ mặt Tôn Nhiên thảm không nỡ nhìn, nhìn An Đóa xua xua tay tiêu sái rời đi, giữ chặt nghệ sĩ nhà mình muốn xông lên, trầm giọng nghiêm túc nhắc nhở: "Cậu không phải muốn đi khám nam khoa sao, chúng ta đi luôn bây giờ nhé?" "Tôn Nhiên!" Tề Vân Qua cắn răng, ngay đến xúc động muốn cắn anh ta cũng có: "Anh mới phải đi khám ấy." VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC
Chương 52: Lại xảy ra chuyện Editor: Qiongne Beta: Nguyệt Nguyệt Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 53: Chính là quá nhiều chuyện Editor: Qiongne Beta: Nguyệt Nguyệt Bấm để xem An Đóa ngẩn ra, buột miệng thốt ra: "Anh Lý.. Anh tin tưởng tôi?" Lý Việt nhíu mày: "Cô nói cái gì đó, loại chuyện vớ vẩn trên mạng này có thể tin được sao?" Nói xong đột nhiên hỏi ngược lại: "Cô hôm nay đá cô ta?" An Đóa nghiêng đầu liếc nhìn anh ta một cái, chần chờ vài giây sau mới gật đầu đáp: "Đá, nhưng tôi dám cam đoan tuyệt đối sẽ không để lại vết thương, bức ảnh này có vấn đề." Lý Việt gật đầu, không hỏi cô cụ thể thế nào nữa. Loại sự tình này trong giới gặp rất nhiều, những gì An Đóa chịu đựng ngày hôm nay, muốn trả thù là rất bình thường, chính anh ta cũng trải qua loại sự tình này. Anh híp híp mắt suy nghĩ nói: "Miệng vết thương là kia thật ra rất dễ làm giả." Nhìn dáng vẻ giống như muốn giúp đỡ. An Đóa lắc đầu vội vàng cự tuyệt: "Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tin tức ngày hôm qua mới khiến anh bị kéo vào, nếu anh mà nói giúp tôi.." Cô cười khổ lắc đầu: "Chỉ sợ sự tình sẽ nháo đến lớn hơn nữa." Thậm chí cô còn lo lắng sau khi xảy ra chuyện này, đoàn phim sẽ xử lý như thế nào. So với Ngô Song Song có phần diễn quan trọng hơn, thì suất diễn của cô ít đến đáng thương. Huống chi Ngô Song Song cũng bỏ vốn vào đoàn hơn nữa phía sau có hậu đài, mà chính mình lại cái gì cũng không có. Mà sự việc hiện tại rõ ràng là đâm thủng mặt này, đoàn phim khẳng định phải ra mặt giải thích, mà dưới loại tình huống này khả năng đá cô ra khỏi đoàn để an ủi khán giả là rất lớn. An Đóa nhíu mày, cắn môi đỏ có chút không tiếp thu được chính mình vừa mới tiếp nhận vai Minh Hoan này, đã bị người đánh vào địa ngục. Cũng có chút không tiếp nhận sự bất lực hiện tại của chính mình, ai cũng có thể dẫm cô dưới chân, cô đã bao lâu không nếm thử quá loại cảm giác bất lực này, nhưng lần trọng sinh này mà trong khoảng thời gian ngắn tất cả đều trải qua một lần. Đột nhiên một chiếc ống hút đưa đến bên miệng, An Đóa theo bản năng uống vào một ngụm sữa bò. Lý Việt thuận tay đem sữa bò nhét vào tay cô, giống như người từng trải trấn an nói: "Đừng lo lắng, rồi sẽ có biện pháp giải quyết." An Đóa ngẩn ra, lắc đầu nói: "Anh Lý đừng dỗ tôi, tôi vẫn biết không thể giải quyết dễ dàng như vậy." Đạo diễn Vương cứ cho là che chở cô, cũng sẽ không vì cô mà tranh cãi cùng nhà đầu tư, dù quan hệ với người trong đoàn phim có tốt đến mấy, nhưng khi đụng tới miếng cơm của chính mình, mỗi người nói chuyện đều cẩn thận vài phần, không phải ai cũng giống Lý Việt ngang ngược không cho ai mặt mũi. "Đã nói đừng lo lắng mà." Lý Việt chọc vào trán cô một chút, nhướng mày trêu ghẹo: "Ngay cả khi cô thật sự phải rời đi, anh Lý cũng có bản lĩnh giúp cô lấy được buổi casting của đoàn phim khác." Nỗ lực của An Đóa, anh ta luôn để ở trong mắt, trong cuốn kịch bản nhiều đánh dấu ghi chú, mỗi lần diễn đều rất nhập vai, thời gian người khác diễn thì quan sát học tập, ngắn ngủn mấy ngày anh ta đều nhìn thấy. Đối với người luôn luôn nỗ lực từ trước đến nay anh ta rất thưởng thức, có thể giúp thì sẽ giúp. Huống chi.. Lý Việt híp híp mắt: "Chuyện này còn không nhất định đâu, vội gì chứ. Trước gọi điện thoại cho người đại diện của cô đi, đem chuyện này nói một lần, xem chuẩn bị xử lý như thế nào." An Đóa gật đầu cầm lấy di động vừa định gọi điện thoại, Phượng Phi cũng đã trước một bước gọi qua, âm thanh ở đầu dây điện thoại bên kia vẫn lãnh đạm ngạo nghễ như vậy, gọn gàng dứt khoát liền hỏi: "Ngô Song Song não tàn kia lại nổi điên?" An Đóa nhếch khóe miệng, dưới bầu không khí cấp bách này tự nhiên có chút an tâm và buồn cười khó hiểu, chớp chớp mắt ra vẻ không có việc gì trả lời: "Đúng vậy." Cô liếc mắt nhìn Lý Việt một cái, cúi đầu thành thành thật thật nói chuyện này từ đầu chí cuối một lần. Chờ nói đến lúc Ngô Song Song dẫm tay cô lại bị cô trở tay đẩy ngã, Lý Việt nhướng mày ngoài ý muốn nhìn cô một cái. Cùng lúc đó, một chiếc xe bảo mẫu màu đen lái ra khỏi bệnh viện. Tề Vân Qua vứt bỏ mũ lưỡi trai trên đầu ra, vứt bỏ một thân áo gió màu đen như một ông chú đáng khinh, một lần nữa lại biến trở về một minh tinh lóa mắt vô cùng, đặc biệt cool ngầu. Nhưng biểu tình của anh ta lại có chút mơ hồ, một bên lướt Weibo một bên nghe người đại diện bên cạnh bô lô ba la, phiền đến mức lông mày dựng hết cả lên. Đúng vào lúc này tay anh ta đang trượt trên màn hình di động đột nhiên dừng lại, kinh ngạc ồ lên một tiếng, như là không nhìn thấy rõ nên để sát vào click mở phóng đại hình ảnh, vài giây sau phát ra tiếng cười ha ha, cắn răng thống khoái nói: "Cô nhóc chết tiệt kia tôi nói cô sao lại nhìn quen mắt đến như vậy, thì ra là cô, cô cũng có ngày hôm nay!" Vừa dứt lời, anh ta đột nhiên nghĩ đến cổ tay mảnh khảnh kia, băng gạc màu trắng, ẩn ẩn vết máu, còn có mấy đầu ngón tay sưng đỏ, chính là mới bị thương không bao lâu, nếu là trên mạng nói chính là thật sự, người tới bệnh viện chính là cái gì Ngô Song Song, tại sao sẽ là cô? Nhíu mày tự hỏi như vậy đúng một giây đồng hồ, người đại diện ngồi phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh như trên bờ vực sụp đổ: "Allen, cậu hôm nay đầu rút gân có phải hay không, lỡ chuyến bay buổi biểu diễn kia phải làm sao bây giờ?" Trên khuôn mặt tuấn tú của Tề Vân Qua không chút để ý nói: "Chỉ cần nói thời gian của tôi không kịp không phải được rồi sao?" "Allen!" Lòng Tôn Nhiên tan nát thành bã rồi, đầy mặt vặn vẹo trừng mắt với Tề Vân Qua, quả thực sức cùng lực kiệt muốn đem đầu người này kéo đến con đường chính đáng: "Cậu biết có thể được mời đến buổi biểu diễn của Ngải Phi Á làm khách quý là cấp bậc gì không? Tất cả đều là người nổi danh thế giới âm nhạc, cậu có thể có được cơ hội này không lập tức nắm chắc được lại để vuột mất, cậu là muốn tức chết tôi phải không?" Buổi biểu diễn của Ngải Phi Á là đẳng cấp thế giới, có thể nghĩ Allen lộ mặt ở buổi biểu diễn ca hát là chuyện vinh hạnh cỡ nào, thậm chí có thể cho anh ta lập tức tiến thêm một bước, nhưng cố tình hoàng đế không vội thái giám đã gấp, con hàng này căn bản không để ở trong lòng, hiện tại còn cố ý bỏ chạy để lỡ chuyến bay. "Vậy thì có cái gì?" Mày kiếm của Tề Vân Qua giơ lên, trong đôi mắt có vài phần con lai thâm thúy tràn đầy tự tin cùng rực rỡ: "Một ngày nào đó tôi sẽ tự mình đạt tới cái độ cao kia, mà không phải khom lưng uốn gối sau dựa vào chân người khác đưa ra để bò lên." Tôn Nhiên.. Anh ta trừng mắt nhìn Tề Vân Qua, trên gương mặt anh tuấn kia tràn đầy quyết tâm cùng rực rỡ lóa mắt, nhìn dáng vẻ này của anh ta, Tôn Nhiên tự nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn phân nửa, âm thầm trấn an chính mình. Thôi, lại không phải lần đầu tiên biết tính cách của con hàng này, không đi thì không đi thôi, dù sao cũng chỉ là hợp xướng hơn một phút, đi cùng bị những người đó ép tới không chiếm được chút ống kính nào, chính mình ôn tồn đi giải thích một phen, hẳn là có thể giải quyết. Huống hồ lấy thiên phú của Allen cùng năng lực một ngày nào đó có thể đạt tới cái loại độ cao này, mới không cần đi ôm chân của người khác. Tôn Nhiên ảo tưởng ra Tề Vân Qua trở thành nhạc sĩ đẳng cấp thế giới, chính mình thành người đại diện đẳng cấp thế giới, ảo tưởng đến đây, liền thấy Tề Vân Qua bực bội nhăn mày như suy tư gì chống màn hình di động nói thầm: "Tôi mới vừa bị người phụ nữ kia cắn một ngụm, anh nói tôi có nên đi tiêm vắc-xin phòng bệnh chó dại không?" Cảm động cùng tình cảm mãnh liệt của Tôn Nhiên phụt một cái biến mất không thấy tăm hơi, nghiến răng nghiến lợi rống giận: "Nhịn xuống cho tôi!" Mà cùng lúc đó, nước M. Một khách sạn 5 sao, trong phòng tắm mờ hơi nước truyền ra tiếng nước chảy ào ào, trải trên sàn phòng tắm là chiếc thảm mềm mại màu nâu nhạt, một chiếc áo thủ công đắt tiền bị ném xuống đất một cách tùy ý, mang theo mùi nước hoa Cologne cùng rượu sau bữa tiệc. VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC
Chương 54: Trả đũa Editor: Qiongne Beta: Nguyệt Nguyệt Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 55: Thay đổi kịch bản Editor: Gỏi Cuốn Beta: Nguyệt Nguyệt Bấm để xem Hồ Phong nói lời nghiêm túc, chốc lát lại quay mặt về phía đạo diễn Vương cười nịnh nọt lấy lòng, nói giọng thăm dò: "Chuyện ồn ào trên mạng lớn như vậy, nếu không làm rõ ràng mọi chuyện chỉ sợ là khó mà xua tan cơn tức giận của cộng đồng mạng, đạo diễn Vương ông nghĩ sao?" Không thể không nói rằng đây là cách nhanh nhất để giải quyết chuyện này mà ai cũng sẽ không bị tổn thất, đoàn làm phim còn có thể nhận được nhiều sự chú ý, chỉ có duy nhất An Đóa bị tổn hại mà thôi. Cô hít thở sâu, một tia lửa giận chợt lóe lên trong mắt rồi biến mất, Hồ Phong chắc chắn cho rằng cô không có cách nào chống lại, vì vậy tùy tiện giở trò với cô sao? Rốt cuộc Hồ Phong là người đại diện hạng ba của cái công ty hạng ba nào mà tầm nhìn quá nông cạn. Cô nhẹ nhàng nở ra một nụ cười trào phúng, bình tĩnh đứng ở đó không hề chột dạ. Hồ Phong hùng hổ dọa người, An Đóa vô tội đều bị mọi người ở đây nhìn thấy. Đôi mắt Vương Nhược Minh càng ngày càng lạnh lùng hơn, ngọn lửa trong đầu đã dấy lên giờ lại điểm thêm nhiều đốm lửa nhỏ, ông ta híp mắt nhìn Hồ Phong: "Cậu nghĩ như vậy à?" Hồ Phong đánh giá sắc mặt của Vương Nhược Minh, nhận thấy sắc mặt này không khác với thường ngày nên thầm thở ra, nghĩ rằng cách của mình là tốt nhất nói: "Đạo diễn Vương ông cũng biết chuyện ồn ào này trở nên như bây giờ chúng ta đều khó xử giống như nhau, Song Song từng muốn giải thích trên mạng, nhưng những người hâm mộ căn bản không nghe lời giải thích, bây giờ chỉ có An Đóa tự mình giải thích mới có thể làm nguôi ngoai cơn tức giận này." "Còn sau đó thì sao?" Vương Nhược Minh hỏi lại. Tự cho rằng biện pháp của mình là tốt nhất trên đời Hồ Phong khẽ nhếch môi: "Sau đó thì toàn bộ quyền chủ động đều trong tay chúng ta, ông nói xem, như vậy đoàn làm phim vừa có người để ý lại còn được tuyên truyền, An Đóa.." Giọng anh ta có chút chân thành: "Bây giờ diễn viên giỏi có nhiều, trước đó An Đóa ở trên tay tôi thái độ cô ấy như thế nào tôi biết rất rõ, nếu còn ở lại đoàn làm phim của ông sợ rằng sẽ xảy ra nhiều chuyện ồn ào hơn, chi bằng.." "Cậu im miệng cho tôi!" Cơn giận dữ của Vương Nhược Minh cuối cùng cũng bùng phát, đột ngột đứng lên, mặt đen như đáy nồi, chửi ầm lên: "Từ khi nào mà đoàn làm phim của tôi, người của tôi lại đến phiên người đại diện hạng ba như cậu quyết định? Bà nó, cậu cho rằng tôi không dám đuổi Ngô Song Song ra khỏi đoàn làm phim phải không? Mới đến đoàn làm phim hai ngày mà đã đem đến cho tôi nhiều chuyện như vầy, cậu cho rằng tôi bị ngốc sao, cậu nói cái gì thì là cái đó à? Vậy chức đạo diễn này cậu đến làm luôn đi!" Những lời mắng chửi tục tĩu của Vương Nhược Minh gây sốc cho mọi người ngoại trừ Tiểu La, Ngô Song Song kinh sợ đến nỗi quên việc khóc lóc kể lể, ngây ngốc trừng mắt nhìn đạo diễn Vương. An Đóa đứng ở một bên cũng ngỡ ngàng, cô không ngờ đến rằng tính cách tiềm ẩn của đạo diễn Vương là như thế này. Tiểu La vui sướng nhếch miệng lên khi thấy người khác gặp họa, hung dữ trừng Hồ Béo một cái, hừ! Cho anh nói lung tung. Cho anh đắc ý, cho anh nếm khổ, mặc dù chú của cô bình thường thì vờ như dễ bắt nạt, nhưng thực tế đó là một ngọn núi lửa đang nổ tung, là tự anh ta đã châm ngòi cho nó, đây không phải là tự đâm đầu vào cái chết sao? " " Mẹ kiếp, diễn viên do ông đây tuyển cần cậu quản, bắt nạt sao? Cậu nghĩ thủ đoạn này có thể lừa được ai, không phải cậu muốn có bằng chứng sao, đưa cô ấy đi bệnh viện kiểm tra vết thương ngay lập tức, tôi thật sự muốn nhìn xem cô ấy bị thương như thế nào mà không thể đi. Làm trì hoãn đoàn phim, mới chút liền làm mưa làm gió, cậu thực sự cho rằng tôi không biết nóng giận, vì sợ người đứng sau cô ta à? Có rất nhiều người muốn đầu tư và đoàn phim của tôi, cũng không thiếu loại kĩ thuật diễn rác rưởi đạo đức suy đồi như vậy! Tôi cần tin tức giả của cậu để thu hút sự chú ý sao? Vương Nhược Minh tôi quay phim cho dù nó không được quảng bá thì cũng sẽ có người xem, ai cần cậu đem lại rắc rối cho tôi? Cậu nghĩ cậu là chủ tịch nước M hay là minh tinh thế giới? " Kĩ thuật diễn rác rưởi đạo đức suy đồi - Ngô Song Song sắc mặt cực kì khó coi. " Kĩ năng diễn xuất không tốt thì chăm chỉ học cho tôi, mới tới đã gây sự, cho rằng không ai có thể cản được cô ấy? Người như vậy tôi không hợp tác nổi, vậy thì để tôi rời khỏi ngay. "Ngọn lửa hừng hực bùng lên, đạo diễn Vương cuối cùng cũng đem cục tức ở ngực phát ra, chỉ vào Ngô Song Song đứng gần đó rồi đuổi đi. Ngô Song Song bị dọa choáng váng, vội vàng quay lại nhìn Hồ Phong. Gương mặt béo của Hồ Phong cứng đờ, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào đạo diễn Vương, dường như vẫn chưa lấy lại tinh thần sau khi nuốt một ngụm nước miếng. Mãi cho đến khi Ngô Song Song nôn nóng kéo anh ta lại, mới lấy lại tinh thần vội vàng tìm cách khắc phục:" Đạo.. đạo diễn Vương, đây.. đây không phải lỗi của chúng tôi.. "Vừa mới dứt lời đã cảm thấy sắc mặt của đạo diễn Vương càng khó nhìn, vội vàng sửa lại:" Đây đều là lỗi của chúng tôi, ông yên tâm tôi sẽ kêu Song Song xử lý thật tốt chuyện này, sẽ không làm cho đoàn phim của ông bị tổn thất, cầu xin ông rộng lượng, tha lỗi cho Song Song lần này, tôi cam đoan về sau cô ấy sẽ không bao giờ.. tái phạm nữa, nhất định sẽ chăm chỉ quay phim. Lại nói chuyện này cũng không phải lỗi của một mình Song Song, nếu An Đóa không động thủ, Song Song cũng sẽ không bị thương ngoài ý muốn rồi đăng bức ảnh đó. " An Đóa thấy Hồ Phong đã chết đến nơi còn không quên kéo người xuống nước, như say rượu, khóe môi cong lên mỉa mai, bởi vì chỉ số thông minh của hai người này. Quả nhiên, lửa giận của đạo diễn Vương càng lớn:" Cậu nói An Đóa là người ra tay trước, mẹ nó đầu tiên cậu đi lại hỏi đoàn phim, sau đó gạt tôi, vậy rốt cuộc là ai ra tay. Mẹ nó đợi người từ bệnh viện khâu vết thương trở về, giấy khám bệnh đều ở trên tay, cậu còn muốn tôi nói lung tung, trước tiên đưa Ngô Song Song đi khám vết thương rồi nói sau. " " Nói rất đúng! "Cửa phòng bị người mở ra, Thần Manh nhanh nhẹn tiến vào, trừng mắt nói:" Trước đó tôi đã nói Ngô Song Song không thích hợp với Lưu Huỳnh của tôi, các người lại không nghe, xem đi, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, còn gần như huỷ hoại Minh Hoàn của tôi. "Nói xong vội vàng nhìn An Đóa một vòng từ trên xuống dưới, thấy mặt cô không xảy ra việc gì mới nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục phẫn nộ nói:" Dù sao tôi không cần cô ấy diễn vai Lưu Huỳnh mau chóng đổi người cho tôi! Đổi người! " Nếu là thường ngày, biên kịch không có quyền lớn mà yêu cầu thay đổi người như vậy. Nhưng Thần Manh thì khác, bộ phim này là cô viết tiểu thuyết, cũng là cô chuyển thể, quyền lực ở đoàn phim của cô cũng không nhỏ, thậm chí ở cuộc tuyển chọn cũng là lắng nghe ý kiến của cô ấy, nghe đồn rằng chính cô ấy đã cho Lý Việt vào đoàn. Trong tình huống này, chỉ cần không phải kẻ ngốc sẽ có thể biết được Ngô Song Song không có bất kì cơ hội nào, hôm nay mới bắt đầu quay, căn bản phân cảnh của cô ấy không nhiều, Hồ Phong thật sự không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi nói:" Nhưng chuyện An Đóa đã ra tay với Song Song tất cả mọi người đều biết, đạo diễn Vương chỉ xử lý một mình Song Song thì thật không công bằng phải không? " Vương Nhược Minh bị không khí này làm cho vui vẻ, không đợi ông chụp lấy cái bàn tức giận, em gái Tiểu La liền rầm rì nói:" Nếu anh công bằng, vừa rồi sẽ không cậy thế ép người muốn An Đóa rời khỏi đoàn phim, cái này không phải là tự vả mặt mình sao?" Sắc mặt Hồ Phong lúc xanh lúc trắng, thịt béo run lên, còn vẻ mặt của Ngô Song Song xám xịt lại khi bị đánh bại. VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC
Chương 56: Ra đòn phủ đầu Editor + beta: Nguyệt Nguyệt Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 57: Cuộc chiến trên mạng náo nhiệt vô cùng Editor + beta: Nguyệt Nguyệt Bấm để xem Lý Việt lắc đầu, không thể không nói, chiêu này của đối phương thực sự dùng được. An Đóa cũng đã xem Weibo của Ngô Song Song, thậm chí còn có thể nhàn hạ thoải mái dùng acc clone đi cọ nhiệt bình luận cùng fan, tuy rằng lời nói của anti-fan mang tính chất thóa mạ, nhưng nói thế nào cũng giúp cô tăng thêm không ít fans, không phải sao? An Đóa tự mình trêu ghẹo như vậy, đối với việc mình bị cuốn vào trung tâm của cơn bão tin tức này thì bình tĩnh đến mức không thể bình tĩnh hơn. Trải qua quá nhiều, những thương tổn mà đối phương nghĩ rằng cô phải chịu thật sự giống như mưa bụi, căn bản không đáng nhắc đến. Dù sao cũng là người trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, đạo diễn Vương rất nhanh đã bình tĩnh lại, cầm điện thoại gọi đi một cuộc. An Đóa nhân cơ hội nghe lén được một cái tên, người bên đầu dây bên kia là Tổng giám đốc phòng Quan hệ công chúng của Giải Trí Lấp Lánh, An Đóa tấm tắc lắc đầu, cúi đầu nhìn về Weibo đang ồn ào náo động, trào phúng cong cong khoé môi. Chỉ trong nửa giờ, Weibo Official của Chiến Đông Phong đã xóa hết những ảnh tạo hình trước đó của Ngô Song Song, đồng thời đưa ra giải thích. Bởi vì một vài lý do cá nhân, diễn viên Ngô Song Song rời khỏi đoàn phim, buổi thử vai nhân vật Lưu Huỳnh sẽ được mở ra. Đối với vu hãm và phê phán trên mạng, chúng tôi sẽ dùng các biện pháp tiến hành phòng vệ. Weibo Official Chiến Đông Phong đáp lại. Động tác này giống như đang chứng thực sau khi Ngô Song Song bị ức hiếp thì bị đuổi ra khỏi đoàn phim, tin tức trên mạng bùng nổ thật mạnh, dường như biến thành xu thế đâm thẳng vào những người phía sau màn hình. Những lời chửi rủa An Đóa bây giờ là yêu cầu cô rời khỏi giới giải trí, mà đạo diễn Vương và Lý Việt cũng bị liên lụy, bị người ta chửi bới. Sức chiến đấu của fans Lý Việt cũng không yếu, thấy thần tượng của mình bị ức hiếp, ngay lập tức gõ bàn phím nã pháo phản kích, trong lúc nhất thời Weibo biến thành đại chiến giữa mấy bên, náo nhiệt giống như ăn Tết. An Đóa ôm đầu gối nhìn chằm chằm các fans của Lý Việt đang phấn khởi giao tranh, nghiêng mặt lén nhìn Lý Việt đang bình tĩnh ngồi trên sô pha, dường như thấy cô đang nhìn nên cầm lấy kịch bản gõ đầu cô: "Đã nhớ hết lời thoại chưa?" An Đóa nháy mắt che đầu, xấu hổ co rút khóe môi nhẹ giọng nói: "Anh Lý, tôi đã liên lụy anh, thật sự xin lỗi." Lý Việt nhướng mày, mày rậm che đi ý cười trong mắt: "Cô có thời gian nghĩ điều này, không bằng xem kịch bản cho tốt. Nói cho cô biết, sức chiến đấu của đạo diễn Vương phi phàm, tiểu nhân bình thường không lại gần ông ấy được, vấn đề nhỏ này chờ đến sáng mai sẽ biến mất, cô có tin hay không?" An Đóa chớp chớp mắt như đang nghĩ gì đó, trước kia cô chưa từng đóng phim do đạo diễn Vương quay, không hề hiểu biết về thân phận và bối cảnh của ông ấy, nhưng nghe Lý Việt nói vậy, giống như hậu trường của ông ấy không hề nhỏ.. "Được rồi." Sau khi Lý Việt nhấc đồng hồ nhìn thời gian, bỏ kịch bản trong tay ra duỗi người nói: "Tôi đi ngủ trước, sáng mai còn phải dậy sớm đóng phim." Nói xong vẫy tay chào cô rồi rời khỏi phòng, tâm trạng này quả thực làm người ta cảm thấy hổ thẹn không bằng. Ngắn ngủi vài giờ, lúc Weibo nháo đến ồn ào huyên náo, Phượng Phi dẫm lên đôi giày cao gót vô cùng khí thế xuất hiện ở khách sạn. Vừa thấy cô ấy đến, không chỉ có Roman mà cả An Đóa tâm thế không tồi cũng âm thầm nhàng thở ra. Phượng Phi mặc một bộ váy đen trắng thoải mái, càng thể hiện dáng người cao gầy cùng khí thế lạnh lùng kiêu ngạo của cô ấy, sau khi chào hỏi đạo diễn Vương mới đi tới bên cạnh An Đóa, nắm tay trái của cô lên xem xét, trong mắt vốn không ấm áp lại càng thêm lạnh lùng âm trầm, thở sâu một cái, lý trí nói: "Vết thương có nghiêm trọng không?" An Đóa lắc lắc đầu: "Không nghiêm trọng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc đóng phim." Phượng Phi trừng mắt nhìn cô: "Chị không hỏi việc đóng phim, mà hỏi cô có đau hay không." Trong phút chốc, cặp mặt sương mù đào hoa cười lên giống như hoa nở xuân về, cả khuôn mặt càng trở nên nhu hòa ấm áp: "Lúc đầu thì có đau, nhưng sau đó đã không có cảm giác gì. Chị Phi không cần lo lắng, bị thương khi đóng phim là chuyện bình thường." "Bình thường cái rắm." Hiếm khi Phượng Phi nóng nảy nói, sự tàn khốc và lạnh lẽo trong mắt quay cuồng tản ra: "Bị người khác ức hiếp như thế mà còn bảo bình thường." Nụ cười tươi của An Đóa càng thêm ngọt ngào, khó mà lùi bước, ổn trọng tiến lên kéo cánh tay của Phượng Phi: "Em cũng không bị hại, chân kia của Ngô Song Song mấy ngày nay cũng xem như bị phế rồi." Phượng Phi cười lạnh: "Kết quả thì sao, người ta đánh một nhưng liên lụy ba người, làm cho tất cả mọi người chỉ trích cô đấy, cô bản lĩnh như vậy sao chỉ chỉnh cô ta có một lần hử?" Biết đây là lời nói không biết lựa lời của Phượng Phi sau khi giận, An Đóa cũng không để trong lòng, lấy lòng chớp chớp mắt: "Chị Phi, đây không phải là em không kịp trở tay hay sao.." "Không kịp trở tay?" Phượng Phi cười lạnh mắng tiếp, lại thấy đạo diễn Vương gọi điện thoại xong vẫy tay với các cô, Phượng Phi thở thật sâu âm thần trừng mắt nhìn cô: "Chuyện này cô cứ giao cho chị giải quyết, cô về phòng nghỉ ngơi cho thật tốt, vết thương cũng không được chạm nước, nếu có đồ nặng phải bảo Roman hỗ trợ." An Đóa liên tục gật đầu, sau khi nhìn Phượng Phi dẫm lên giày cao gót đi đến chỗ mấy người đạo diễn Vương, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chớp mắt cười với Roman: "Đi thôi, chúng ta trở về ngủ, sáng mai còn có một cảnh quay nữa." Roman vội vàng chạy theo sau, cau mày lo lắng sốt ruột: "Chị An, chúng ta cứ trở về ngủ như vậy sao?" Không cần chờ công việc tiếp theo của Weibo sao? "Không cần." An Đóa đóng cửa lại nhìn ra bầu trời đêm đen như mực ngoài cửa sổ, khẽ cười nói: "Ngủ sớm một chút đi, chờ đến sáng mai thức dậy thì đã có thể giải quyết gần xong rồi." Trong phòng khách của khách sạn, Phượng Phi thu liễm tính tình nghe trợ lý đạo diễn nói xong, dừng một chút sau khi sắp xếp lại các tin tức trong đầu xong rồi mới nói: "Tôi có thể hỏi đoàn phim chuẩn bị xử lý như thế nào không? Dù sao chuyện này cũng cần hai bên chúng ta cùng nhau phối hợp." "Đây là điều tự nhiên." Đạo diễn Vương gật đầu: "Vốn dĩ chuẩn bị đăng ảnh tạo hình của An Đóa lên sau khi các tin tức trên mạng bắt đầu lên men, nhưng bây giờ xem ra cũng có thể đăng lên." Phượng Phi gật đầu, không hề ngoài ý muốn với quyết định của đạo diễn Vương, suy nghĩ một lúc cô ấy ngẩng đầu cười nói: "Ngài cứ yên tâm, tôi và An Đóa sẽ toàn lực phối hợp với cách xử lý của phía ngài." Công việc bên này rất nhanh đã được định xuống, đoàn phim nhanh chóng thông báo cho phòng Quan hệ công chúng của Giải Trí Lấp Lánh, phòng Quan hệ công chúng tăng ca nhìn những người trên mạng nhảy nhót vểnh đuôi đến buổi trưa hôm sau, cười lạnh một tiếng, sau một tiếng ra mệnh lệnh đồng thời bắt đầu hoạt động. Lúc bên Ngô Song Song đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối, mọi người ở đoàn làm phim cùng An Đóa bị đả kích như cặn bã, Weibo Official của 《Chiến Đông Phong》đột nhiên đăng một thông cáo mới. Weibo Official Chiến Đông Phong: Trải qua điều tra và xác nhận, cô Ngô Song Song sẽ rời khỏi đoàn phim 《Chiến Đông Phong》, đối với những ngôn luận và phê phán không chính xác về chúng tôi, chúng tôi sẽ tiến hành khiển trách thật nghiêm khắc, phía chúng tôi xác nhận bộ phim Chiến Đông Phong hoàn toàn thử vai lựa chọn nhân vật một cách công bằng, công khai, cô An Đóa lấy được nhân vật hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, không hề có tấm màn đen hay cửa sau như mọi người nói. Mà quan hệ mâu thuẫn của đoàn phim và cô Ngô Song Song, xin các vị đừng lấy câu cắt nghĩa theo cái nhìn phiến diện. Mà những đối tượng ẩn danh bôi đen chúng tôi trên mạng sẽ sử dụng luật pháp để tiến hành khởi tố và bắt giữ. VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI LOẠI HÌNH THỨC
Chương 58: Ảnh tạo hình cùng video liên tiếp Editor + beta: Nguyệt Nguyệt Please login and pay 500 xu to view this content.
Chương 59: Vả mặt bôm bốp Editor + beta: Nguyệt Nguyệt Bấm để xem Nói một câu cuối cùng, nếu còn có nghi ngờ thì hãy nhìn liên kết video chút nữa Weibo Official 《Chiến Đông Phong》đăng lên nhé, chờ mong một chút đi, tôi chỉ có thể nói cô ấy chính là Minh Hoàn trong lòng tôi, không có người thứ hai. Thần Manh vẫn luôn giữ im lặng cũng đã nói như vậy, những fan nguyên tác trước đó bị lừa dối lập tức khôi phục tỉnh táo, từng người lăn lộn gào khóc dưới Weibo. Nữ thần tôi yêu nhất: Hu hu hu, Thần Manh đại đại nói không sai, tôi nhìn thấy bức hình kia cũng sẽ say được không? Đây quả thật là Nữ thần nhà tôi a a a! Hu hu hu, tấm hình cuối cùng thực sự làm tôi muốn khóc, tôi chấp nhận! Cho dù An Đóa là 'Bình hoa' tôi cũng nhận, ít nhất thì mặc trang phục đơn giản giống y hệt như Nữ thần nhà tôi! Cho dù là 'bình hoa' theo bức ảnh này tôi cũng theo đuổi, bây giờ không có ai có thể diễn ra được phong phạm Nữ thần của nhà tôi cả, có một ảnh giống không khác lắm cho tôi liếm cũng được. Huống chi có thể làm Thần Manh đại đại kén chọn như thế vừa ý, chắc chắn kỹ thuật diễn sẽ vô cùng tốt, cuối cùng hu hu hu, đại đại liên kết video gì vậy, mau mau đăng lên đi, tôi đã load đi load lại rất nhiều lần Weibo Official rồi. Muối ăn mặn quá: Hu hu hu, ảnh chụp đẹp quá, trên lầu +1, cho dù là 'bình hoa' thì theo hình như vậy tôi cũng nhận, nữ thần của tôi, đã thực sự bước ra, chuẩn bị toàn lực liếm bình phong. Muốn nhìn thấy liên kết video quá đi. Ma đầu tới: Theo trên lầu, đã liếm bình phong. Tin tưởng ánh mắt của Thần Manh, có thể chụp ra những bức ảnh đẹp mắt như vậy, kỹ thuật diễn nhất định sẽ không kém đâu, hu hu hu, thật mong đợi Nữ thần nhà tôi xuất hiện trên TV. Sữa bò sữa chua: Đại đại thật đỉnh, chúng tôi sẽ không bao giờ bị người khác lừa dối nổ súng bừa bãi nữa, ngoan ngoãn ngồi đợi Chiến Đông Phong công chiếu, nhưng liên kết nối video là cái gì, lúc nào thì đăng, chờ đến gấp gáp quá. +2 +10086 Đang lúc mọi người lo lắng giậm chân, Weibo Official không nhanh không chậm đăng ra một liên kết video. Đột nhiên đăng một video dẫn sự chú ý của tất cả mọi người tới, bởi vì.. vì sao nhiều người thề son sắt như thế, tất cả mọi người không nhịn được mà mở video ra trước. Đây là ở giữa đại sảnh thử vai rộng rãi có chút đơn sơ, ống kính vừa lay động lại hơi mơ hồ, nhưng cho dù là vậy cũng có thể để mọi người nhìn rõ ai đang thử vai giữa sân. Dáng người tinh tế cao ngất, khuôn mặt nhu hòa tinh xảo, mặc chiếc áo thun trắng thuần cùng với quần jean màu xanh, nhìn qua mộc mạc vô cùng, lại làm cho tất cả mọi người sững sờ. Ngã! Người phụ nữ yêu diễm tác quái đã bị nói là đi cửa sau này, sao lại.. sao lại trong veo như nước thế, quả thật không phù hợp với thiết lập nhân vật đi cửa sau ức hiếp người khác, cảnh sắc hoàn toàn không thích hợp a a a? Không nói những người đang mắng chửi trong đầu, mà lúc này tiếng video bắt đầu vang lên, An Đóa đứng ở trong sân chậm rãi mở mắt ra. Trong nháy mắt vô số người ở trước màn hình đã bị hấp dẫn nhìn qua, những fan nguyên tác của 《Chiến Đông Phong》đều cảm thấy trái tim mình đập mạnh, sau đó hung hăng co rút, trong lúc nhất thời hô hấp tăng thêm mấy phần, chỉ nghe được tim mình đập bình bịch trong lồng ngực. Cặp mắt trách trời thương dân ôn hòa nhạt nhẽo, nhưng sâu ở trong mắt lại che giấu lạnh nhạt, mi mắt cuốn lên, không cần bất cứ động tác gì, chỉ có cặp mắt kia chậm rãi lướt qua mảnh hư vô trống rỗng xung quanh, đám người bỗng nhiên lại cảm thấy được sự hoài niệm cùng với sự thâm trầm thương cảm tận xương trong đôi mắt ấy. "..." Bên trong khu nhà dân cư bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu kích động, thiếu nữ gắt gao nhìn chằm chằm màn ảnh vội vàng lật sách trên kệ sách, nhanh chóng tìm được một tờ, sau đó bổ nhào lên trước màn hình lại vừa vặn nhìn thấy cô gái trong màn hình rũ mi xuống, nói khẽ: "Nhiên, ta đã từng tới." "A! A! A! Nữ thần của mình." Yên lặng một giây, thiếu nữ ôm sách nhìn chằm chằm vào màn hình bỗng nhiên rít gào, hai mắt bốc lên ánh lửa chăm chú nhìn màn hình chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết nhỏ. Trong video, An Đóa mặc quần áo vô cùng đơn giản, nhưng từ khi cô mở mắt, mỗi ánh mắt, mỗi động tác đều đưa mọi người vào năm tháng đó, nhìn thấy cả một đời của công chúa Minh Hoàn. Nhìn thấy người khổ sở cảm khái, một bên trong lòng nhịn không được chua xót không cam tâm cho vận mệnh sau đó của Minh Hoàn, một bên lại vì nàng đã báo được đại thù cuối cùng cũng có thể vui lòng mà vui sướng. Loại cảm xúc cực kỳ phức tạp này cứ như một căn bệnh cho đến khi video ngắn ngủi kèm theo tiếng ly rơi xuống vỡ tan mới khôi phục lại bình thường, không biết người quay video có ý gì, lúc này video vẫn chưa kết thúc, mà ống kính đột nhiên hướng về gương mặt thất vọng của những người đang xem An Đóa diễn xuất mà bị đánh vỡ, sau đó lại chuyển tới những mảnh vỡ của ly trên mặt đất, cùng vài mảnh vỡ trên chân Ngô Song Song, có thể nhìn thấy trên gương mặt của cô ta đang cười trên nỗi đau của người khác còn có câu nói cuối cùng: "Điều này làm sao có thể, cô ta làm sao có thể thông qua thử vai." Video đến đây thì im lặng dừng lại, trong lòng đông đảo người xem chỉ còn hai chữ, mẹ nó! Mà cùng lúc này, trong căn hộ ở xa, lúc video được phát hết trong nháy mắt, toàn thân Ngô Song Song cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ không dám tin, bỗng dưng đứng lên the thé nói: "Tại sao lại có video này!" Không đề cập tới tâm tình lo lắng của Ngô Song Song lúc này, ngay sau khi liên kết video được đăng lên, [Tôi phải gả cho nữ thần Minh Hoàn] kể từ lúc đăng tin thử vai vẫn luôn im lặng đột nhiên xông ra. Ta phải gả cho nữ thần Minh Hoàn: Quả quýt đỏ trên lầu đã xem video chưa, có mất mặt không? @quả quýt nhỏ . Nhìn thấy chưa, An Đóa không chỉ mặc trang phục dễ nhìn, kỹ thuật diễn cũng rất tốt, ha ha ha, trước đó đằng ấy còn nói người ta đi cửa sau, không có kỹ thuật diễn tâm tình bây giờ như thế nào? Có bị hai chữ "mẹ nó" lao nhanh qua đầu không? Weibo này vừa nhoi ra, đám người nị video và các bức ảnh làm cho rung động ngay lập tức tìm được thuốc an thần, đùng đùng ấn bàn phím bắt đầu trả lời. Liếm liếm quả táo nhỏ: +++++! Nơi đây chỉ có một vạn ký hiệu này mới có thể biểu đạt tâm tình của tôi lúc này! Sau đó tôi chỉ muốn nói vả mặt hay, hay cho một bộ phim cung đấu hiện đại, hóa ra thần chuyển ngoặt chính là như thế đấy! Cuối cùng tôi muốn nói, a a a 'bình hoa' các quỷ gì, đây chính là nữ thần của tôi, tôi quyết định quỳ liếm mấy bức ảnh cùng video mới đăng kia một vạn lần. Yêu Quý Từ nhất: Ôi chao, đã liếm bình phong, rất đẹp, diễn thật tốt, hoàn toàn diễn được phong phạm nữ thần, người nói người ta diễn xuất kém có tâm lý gì vậy? Có phải ghen ghét nên quấy phá không, mẹ nó. Kỹ thuật diễn này mà bị gọi là 'bình hoa', vậy thì tôi say thật rồi. Cuối cùng tôi muốn nói, vả mặt hay lắm! Nữ thần tôi yêu nhất: Nữ thần, quỳ liếm! Nữ thần, quỳ liếm! Hu hu hu nữ thần của tôi, tôi yêu cô một vạn năm. Sau đó tôi +1 với trên lầu, vả mặt quá hay! Vả mặt +2 +3 +4 +5 +1000 +10086 + mã số giấy CMND Một đoạn video ngắn chỉ hơn một phút đồng hồ được mở ra vô số lần, load đi load lại, được ngoi lên bảng điểm, mà video bị đăng lại vô số lần, hơn nữa mỗi lần đều sẽ tag @Quả Quýt đỏ nhảy nhót lợi hại nhất lên. VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC