- Xu
- 26,463
Chương 10: Gặp mặt phò mã tương lai (2)

Doanh Tiểu Hạ phụng phịu giục nha hoàn của mình rồi lại đi tới chỗ Lư Đức Toàn đang đứng, đúng lúc y sai bảo một nha hoàn nào đó.
Nàng chủ yếu là dõi theo y nhưng sự hiếu kỳ lại làm cho đôi mắt nàng nhìn về phía nha hoàn kia.
Ấn tượng đầu tiên của nha hoàn đó để lại cho nàng là nàng ta có đôi nét giống Đặng Lâm, chỉ có điều trông nàng ta dịu dàng và nữ tính hơn Đặng Lâm rất nhiều.
Từ chăm chú nhìn Lư Đức Toàn lại thành ra chăm chú nhìn nha hoàn kia, mãi đến khi y khua tay trước mặt nàng mới nhận ra sự tồn tại của y, đôi mắt đen hờ hững nhìn y, không hề biết nên làm gì. Y chỉ còn biết cách thở dài não nề, không nói không giằng mà đẩy nàng vào chính điện.
Trong Càn Thanh cung đang náo nhiệt vô cùng. Các vị quan văn quan võ tới đón tiếp sứ giả "suýt thì thông gia" đông đủ, trò chuyện rôm rả ở chiếu dưới. Ca nữ múa hát ầm ĩ. Ở chiếu trên, nơi ngai rồng của Hoàng Thượng, Doanh Chính vận bộ long bào sáng chói đang vui vẻ nhấp từng ngụm rượu.
Tuy biểu cảm của Người nghiêm trang chứ không có gì gọi là vui vẻ cả nhưng đôi mắt Người lại ánh lên điều đó, chỉ có nhi nữ Doanh Tiểu Hạ của Người mới nhận ra mà thôi.
Bên tay trái người, ngồi chiếu trên dưới ngai rồng là Thái tử Doanh Thiên Bảo vận áo bào dài màu đỏ rượu, đang yên ắng quan sát vị Hoàng tử và sứ giả của nước khác.
Riêng ca ca, kể cả có là Doanh Tiểu Hạ cũng không thể khiến y cười. Người duy nhất có thể khiến y cười là mẫu thân của nàng, Cố hoàng hậu, nhưng giờ Người đã qua đời rồi, Doanh Thiên Bảo cũng trở thành một pho tượng băng không thể tan chảy luôn.
Bên trái Hoàng Thượng, cùng chiếu và đối diện với Doanh Thiên Bảo là vị sứ giả mà nàng đã đồng ý đó.
"Công công, vị sứ giả kia là ai vậy? Trông không giống sứ giả thông thường tẹo nào." Doanh Tiểu Hạ thì thào hỏi.
Lư Đức Toàn nghe thấy nàng hỏi liền bước chậm lại, trả lời nhỉ tiếng không kém gì nàng, "Kia là Hiền phi nương nương của Ấn quốc. Nàng ta được Ấn vương phái đi theo Hoàng tử với danh nghĩa là sứ giả Ấn quốc."
Thật kì lạ. Chỉ là một buổi gặp mặt và hứa hôn giữa hai nước, đâu cần phải phái đích thân một phi tần nương nương qua chứ? Mà sao đã mất công phái không phái hẳn Hoàng quý phi hay Hoàng hậu mà chỉ là một Hiền phi?
Đi tới trước ngai rồng, Doanh Tiểu Hạ dừng lại. Trước khi quay về bên Hoàng Thượng, Lư Đức Toàn còn nhắn nàng, "Hiền phi này đang rất được sủng ái, có nguy cơ sẽ làm Tân Hoàng hậu của Ấn quốc, Người nhất định phải cẩn thận." Rồi nháy mắt với nàng một cái, đi luôn.
Nàng nhớ không nhầm khi mình tìm hiểu về các nước cũng đã đọc qua về Ấn quốc, nàng chắc chắn Ấn vương đã có Hoàng hậu là Dương thị, sao giờ Lư công công lại bảo Hiền phi này sắp lên làm Tân Hoàng hậu chứ?
Thôi, việc này giải quyết sau, trước mắt vẫn nên giải quyết cho xong chuyện này đã.
Doanh Tiểu Hạ quỳ xuống hành lễ.
"Nhi thần thỉnh an Hoàng thượng. Phụ hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế."
Doanh Chính thấy nhi nữ của mình xinh đẹp như vậy, lòng ngập tràn tự hào.
"Đứng lên đi Tiểu Hạ. Ban ngồi."
Nàng mau chóng đi tới bên cạnh Doanh Thiên Bảo, yên vị cạnh y.
Bữa tiệc lại tiếp tục, cũng chẳng ai để ý tới nàng lắm.
"Âu Dương Hạo, con trai Ấn vương Âu Dương Phong, không quá lí tưởng." Doanh Thiên Bảo nói, mắt vẫn nhìn thẳng. Thực chất ý y muốn nói là "không chút lí tưởng".
Mặc dù là người đề xuất việc tuyển phò mã cho muội muội nhưng chính y cũng không muốn muội muội mình gả cho một nam nhân kém ấn tượng như Ấn Hoàng tử một chút nào.
Thấy muội muội vẫn còn trơ ra không biết y nói với ai, y hỏi câu khác nhưng tâm điểm vẫn là Hoàng tử Ấn quốc.
"Muội chắc muội muốn thành thân với hắn chứ?"
"À ừm, muội chắc."
Thực ra nàng là đoạn tụ, nào có hứng thú với nam nhân. Nhưng.. nàng càng không thể nói điều đó với phụ hoàng hay huynh trưởng, chỉ đành chọn người trông yếu ớt nhất để thành thân, đơn giản vì nàng nghĩ hắn sẽ chết sớm.
Âu Dương Hạo là người con cuối cùng của Âu Dương Phong, cũng là Hoàng tử yếu đuối nhất trong số mười bảy công chúa và hoàng tử. Nàng nghe nói hắn sắp chết vì lâm bệnh nan y rồi, có lẽ nàng chỉ cần chịu đựng hắn vài năm thôi, sau đó nàng sẽ được quay về Tần quốc.
Nàng chủ yếu là dõi theo y nhưng sự hiếu kỳ lại làm cho đôi mắt nàng nhìn về phía nha hoàn kia.
Ấn tượng đầu tiên của nha hoàn đó để lại cho nàng là nàng ta có đôi nét giống Đặng Lâm, chỉ có điều trông nàng ta dịu dàng và nữ tính hơn Đặng Lâm rất nhiều.
Từ chăm chú nhìn Lư Đức Toàn lại thành ra chăm chú nhìn nha hoàn kia, mãi đến khi y khua tay trước mặt nàng mới nhận ra sự tồn tại của y, đôi mắt đen hờ hững nhìn y, không hề biết nên làm gì. Y chỉ còn biết cách thở dài não nề, không nói không giằng mà đẩy nàng vào chính điện.
Trong Càn Thanh cung đang náo nhiệt vô cùng. Các vị quan văn quan võ tới đón tiếp sứ giả "suýt thì thông gia" đông đủ, trò chuyện rôm rả ở chiếu dưới. Ca nữ múa hát ầm ĩ. Ở chiếu trên, nơi ngai rồng của Hoàng Thượng, Doanh Chính vận bộ long bào sáng chói đang vui vẻ nhấp từng ngụm rượu.
Tuy biểu cảm của Người nghiêm trang chứ không có gì gọi là vui vẻ cả nhưng đôi mắt Người lại ánh lên điều đó, chỉ có nhi nữ Doanh Tiểu Hạ của Người mới nhận ra mà thôi.
Bên tay trái người, ngồi chiếu trên dưới ngai rồng là Thái tử Doanh Thiên Bảo vận áo bào dài màu đỏ rượu, đang yên ắng quan sát vị Hoàng tử và sứ giả của nước khác.
Riêng ca ca, kể cả có là Doanh Tiểu Hạ cũng không thể khiến y cười. Người duy nhất có thể khiến y cười là mẫu thân của nàng, Cố hoàng hậu, nhưng giờ Người đã qua đời rồi, Doanh Thiên Bảo cũng trở thành một pho tượng băng không thể tan chảy luôn.
Bên trái Hoàng Thượng, cùng chiếu và đối diện với Doanh Thiên Bảo là vị sứ giả mà nàng đã đồng ý đó.
"Công công, vị sứ giả kia là ai vậy? Trông không giống sứ giả thông thường tẹo nào." Doanh Tiểu Hạ thì thào hỏi.
Lư Đức Toàn nghe thấy nàng hỏi liền bước chậm lại, trả lời nhỉ tiếng không kém gì nàng, "Kia là Hiền phi nương nương của Ấn quốc. Nàng ta được Ấn vương phái đi theo Hoàng tử với danh nghĩa là sứ giả Ấn quốc."
Thật kì lạ. Chỉ là một buổi gặp mặt và hứa hôn giữa hai nước, đâu cần phải phái đích thân một phi tần nương nương qua chứ? Mà sao đã mất công phái không phái hẳn Hoàng quý phi hay Hoàng hậu mà chỉ là một Hiền phi?
Đi tới trước ngai rồng, Doanh Tiểu Hạ dừng lại. Trước khi quay về bên Hoàng Thượng, Lư Đức Toàn còn nhắn nàng, "Hiền phi này đang rất được sủng ái, có nguy cơ sẽ làm Tân Hoàng hậu của Ấn quốc, Người nhất định phải cẩn thận." Rồi nháy mắt với nàng một cái, đi luôn.
Nàng nhớ không nhầm khi mình tìm hiểu về các nước cũng đã đọc qua về Ấn quốc, nàng chắc chắn Ấn vương đã có Hoàng hậu là Dương thị, sao giờ Lư công công lại bảo Hiền phi này sắp lên làm Tân Hoàng hậu chứ?
Thôi, việc này giải quyết sau, trước mắt vẫn nên giải quyết cho xong chuyện này đã.
Doanh Tiểu Hạ quỳ xuống hành lễ.
"Nhi thần thỉnh an Hoàng thượng. Phụ hoàng vạn tuế, vạn vạn tuế."
Doanh Chính thấy nhi nữ của mình xinh đẹp như vậy, lòng ngập tràn tự hào.
"Đứng lên đi Tiểu Hạ. Ban ngồi."
Nàng mau chóng đi tới bên cạnh Doanh Thiên Bảo, yên vị cạnh y.
Bữa tiệc lại tiếp tục, cũng chẳng ai để ý tới nàng lắm.
"Âu Dương Hạo, con trai Ấn vương Âu Dương Phong, không quá lí tưởng." Doanh Thiên Bảo nói, mắt vẫn nhìn thẳng. Thực chất ý y muốn nói là "không chút lí tưởng".
Mặc dù là người đề xuất việc tuyển phò mã cho muội muội nhưng chính y cũng không muốn muội muội mình gả cho một nam nhân kém ấn tượng như Ấn Hoàng tử một chút nào.
Thấy muội muội vẫn còn trơ ra không biết y nói với ai, y hỏi câu khác nhưng tâm điểm vẫn là Hoàng tử Ấn quốc.
"Muội chắc muội muốn thành thân với hắn chứ?"
"À ừm, muội chắc."
Thực ra nàng là đoạn tụ, nào có hứng thú với nam nhân. Nhưng.. nàng càng không thể nói điều đó với phụ hoàng hay huynh trưởng, chỉ đành chọn người trông yếu ớt nhất để thành thân, đơn giản vì nàng nghĩ hắn sẽ chết sớm.
Âu Dương Hạo là người con cuối cùng của Âu Dương Phong, cũng là Hoàng tử yếu đuối nhất trong số mười bảy công chúa và hoàng tử. Nàng nghe nói hắn sắp chết vì lâm bệnh nan y rồi, có lẽ nàng chỉ cần chịu đựng hắn vài năm thôi, sau đó nàng sẽ được quay về Tần quốc.
Chỉnh sửa cuối: