Review Truyện Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Sưu Tầm, 24 Tháng chín 2021.

  1. Sưu Tầm The Very Important Personal

    Bài viết:
    662
    [​IMG]

    Tác giả: Ức Tích Nhan

    Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị

    Trạng Thái: Hoàn Thành

    Độ dài: 477

    Truyện Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo tác giả Ức Tích Nhan là một truyện dí dỏm và khá thú vị truyện cũng không mang nhiều chất lãng mạn, nhưng cũng có một chút hương vị tình yêu. Đây là truyện tình cảm của hai người tưởng chừng không có điểm cuối. Còn nhiều bất ngờ trong truyện mời các bạn khám phá nhé.

    [​IMG]

    Truyện Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo là một truyện khá thú vị, truyện không quá nặng nề hay đậm chất lãng mạn mà là một truyện hài hước có, vui vẻ có, nhưng cũng mang theo vị tình yêu thoảng qua. Đây là truyện tình cảm của hai người tưởng chừng không có điểm cuối. Cô là con gái cưng của một gia đình giàu có bậc nhất tại thành phố A, nhỏ nhắn xinh xắn như một búp bê Lolita, tính tình bướng bỉnh thường hay gây rối, ham vui rất yêu thích đi du lịch đây đó cuộc sống không buồn không lo nhưng lại rất lém lỉnh!

    [​IMG]

    Anh là cậu cả nhà họ Lăng, một gia đình lừng lẫy khét tiếng ở Kinh Đô. Mặt mũi lúc nào cũng lạnh lùng khép kín, lòng dạ khó đoán, cứ như một ông chú già khó tính! Nhưng anh lại chính là ân nhân cứu mạng cô, tuy nhiên ở trong mắt cô cũng chính là 'ông chú già' khó khăn thường hay gây khó dễ cho cô ở mọi lúc mọi nơi!

    Bất thình lình hay tin có người tới nhà ngỏ lời cầu hôn, sắc mặt Úc Tử Duyệt đen như đáy nồi cười cười mà như mếu, mình mới có hai mươi tuổi thôi mà! Hơn nữa đối tượng cầu hôn ấy lại chính là Lăng Bắc Hàn, người đã từng gây thù chuốc oán với mình?

    Nhưng chỉ trong vòng một đêm, cô nhóc ấy đã bị kích thích mà thay đổi chủ ý! "Con đồng ý! Con đồng ý lấy Lăng Bắc Hàn!" Cứ như vậy, một cô gái chỉ mới hai mươi tuổi, bởi sự giận dỗi vì bị phụ tình mà đi lấy một người đàn ông những ba mươi tuổi. Do đó, cuộc sống đặc sắc sau khi cưới của một cô bé Lolita ranh mãnh và ông chú quân nhân khó tính sẽ được bắt đầu.

    [​IMG]

    Lời của cô khiến anh tổn thương lần nữa, anh ngày đêm bận rộn, người ta lại không thèm quan tâm, cũng chưa từng nghĩ tới sẽ gả cho anh! Lục Khải Chính tức giận như bị lửa đốt, hận không thể tiến lại bóp chết cô! Anh cũng tức giận xông lên phía trước, một tay đẩy cô ngã ra, "A.. anh.. anh làm gì thế?"

    "Xoẹt"

    Lục Khải Chính nổi giận giống như con sư tử phát điên, sắc mặt xanh mét, dữ tợn, điên cuồng vừa xé rách quần áo của cô, vừa mắng, "Nhan Tịch! Coi như cô có dũng khí! Cô không xứng để tôi như vậy vì cô! Coi như Lục Khải Chính tôi có mắt như mù mới yêu cô điên cuồng như vậy!"

    "Lục Khải Chính! Anh buông ra! Đứa bé! Anh sẽ làm bị thương đến nó mất! Anh điên rồi, anh buông tôi ra!" Chưa từng nhìn thấy dáng vẻ giận dữ như vậy của Lục Khải Chính, Nhan Tịch kinh hồn bạt vía quát, đôi tay vung vẩy loạn xạ.

    "Mất rồi thì càng tốt! Không phải là cô muốn rời khỏi tôi sao? Không có đứa bé này, cái gì cũng sẽ không còn nữa! Cô nên vui mừng! Cô là đồ đàn bà ích kỷ!" Lục Khải Chính gào xong, tháo dây lưng ra, tách chân của cô ra.

    "..."

    Anh trực tiếp tiến vào, khổ sở như tê liệt làm cô thét lên chói tai, hai mắt mở lớn, sững sờ nhìn anh, không ngờ anh lại đối xử với cô như vậy!

    Lục Khải Chính tức giận điên khùng, không còn chút lý trí nào, anh chỉ biết cô không tin anh, cô không coi anh làm người đàn ông có thể vì cô mà che gió che mưa, cảm thấy cô không đủ yêu anh, nỗ lực cô bỏ ra, tình yêu cô thể hiện không nhiều bằng anh! Anh điên cuồng không để ý đến cô đang đau đớn gào thét, cho đến khi cảm giác có gì đó ướt át thấm ra ngoài.

    Đỏ thẫm chói mắt, làm anh dừng động tác lại, giống như là bị người đánh cho một gậy chợt tỉnh táo lại.

    "Nhan Tịch!" Hoàn hồn, anh liền hét lên, Nhan Tịch lúc này giống như một cái cọc gỗ, cứng đờ không nhúc nhích. Lục Khải Chính vội sửa lại quần áo ngay ngắn, cũng sửa sang cho cô xong, sau đó ôm cô lên, lao ra khỏi phòng.

    Cô giống như cái cọc gỗ, cứng ngắc ở trong ngực của anh, không cảm nhận được dịch thể ấm áp chảy ra, chỉ thấy khóe mắt cô đang chảy ra nước mắt. Lục Khải Chính nhìn cô, trong lòng không biết là đau lòng hay là tức giận, "Lái nhanh lên!" Anh giận dữ quát tài xế, nếu như đứa bé này lại bị mất, bọn họ có thể thật sự sẽ không thể ở bên nhau được."
     
    Vice nekTùy Tiện thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...