Tình yêu là một trong những tình cảm mãnh liệt nhất chỉ có ở con người. Hiểu một cách đơn giản, tình yêu là sự rung cảm và quyến luyến sâu sắc giữa hai người với nhau. Du Phong cũng nói lên quan điểm tình yêu ấy, lúc đằm thắm, lúc đau buồn nhưng chỉ cần cùng nhau nắm tay, ta sẽ đi đến mọi miền Trái Đất. Và "Đừng thêm một lần buông tay cô ấy" Yêu một người con gái sợ yêu thương, Là phải chân thành và luôn kiên định, Bởi sau những dửng dưng, bất cần, nguội lạnh, Cô ấy vẫn khát khao được hạnh phúc một ngày.. Yêu một người con gái trót không may, Đừng thêm một lần buông tay cô ấy (trích Du Phong ) Sau đây là tuyển tập thơ hay của Du Phong: Dỗ Dành Bấm để xem Cô gái à, em không ổn đúng không? Nói tôi biết đừng để lòng băng giá Người ta đến rồi mang đi tất cả Em thấy mình đã đủ đáng thương chưa? Cô gái à, đừng theo dấu vết mưa Lật tung hết bốn mùa năm tháng ấy Em có chờ đợi, thiết tha đến mấy Người ấy cũng không lưu luyến nhớ mong gì.. Cô gái à, đừng khóc nữa nín đi Vấn vương vì những điều không xứng đáng Tự nhốt mình vào nỗi buồn vô hạn Sẽ được gì ngoài tiếc nuối không nguôi? Cô gái à, đến lúc phải buông xuôi Trả em về lại niềm vui như cũ Hãy để dại khờ phía sau giấc ngủ Bước tiếp thôi hạnh phúc đang chờ. Chuyện của cát Bấm để xem Mây lơ lửng êm đềm Trò chuyện với ánh trăng Trăng sáng tỏ vô ngần Kể chuyện tình của cát Ngày xưa sóng dịu mát Vui vầy cùng biển khơi Tới tận nơi chân trời Nơi bình yên, hạnh phúc Sóng dịu dàng chân thật Ôm lấy cát lẻ loi "Mình cứ mãi muôn đời Yêu nhau thôi, cát nhé!" Cát mỉm cười khe khẽ Nhìn ánh mắt dịu êm "Mình cứ mãi êm đềm Bên nhau thôi, sóng nhỉ!" Những ngọt ngào âm ỉ Trôi mãi cùng thời gian Niềm hạnh phúc bạc vàng Tưởng muôn đời có thật! Có ngờ đâu, vụt mất.. * * *Một ngày gió lả lơi Cuốn xa tận chân trời Ngày bình yên của cát Ở một miền sa mạc Xương rồng nằm lẻ loi Gió vô tình, lả lơi Đặt cát ngay xuống đó Sóng gầm như thác đổ Cát đau khổ khóc òa Mà vẫn mãi chia xa Mối tình đầu tha thiết Gió đùa vui ác thiệt Sao nỡ tách xa rời Sao mỗi đứa một nơi.. Nước mắt hòa.. đắng chát Cát thẫn thờ ngơ ngác Xương rồng buồn sẻ chia Giọt nước mắt đầm đìa Cát ngồi ôn chuyện cũ Xương rồng buồn ủ rũ An ủi bạn mới quen: "Cát hãy sống êm đềm Ở nơi đây vậy nhé!" Xương rồng cười vui vẻ Đời đã bớt lẻ loi.. Còn nơi tận chân trời Gió vô tâm bay mãi.. Chỉ còn sóng ở lại Gào thét mãi muôn đời Một nỗi nhớ chơi vơi.. Yêu.. muôn đời là thế! Hay chúng mình là-gì-đó của nhau! Bấm để xem Không ngọt ngào như tình bạn.. Chẳng lãng mạn giống tình yêu.. Chỉ lơ đãng bước bên nhau những chiều, Hoàng hôn nhạt dần, bóng mờ che phủ. Hay chúng mình tạm quên đi chuyện cũ, Quên hôm qua, quên cả mãi sau này. Chỉ dịu dàng tay nắm lấy bàn tay, Siết nhẹ thôi, cho lòng thêm ấm lại.. Hay chúng mình ở bên nhau mãi mãi Chỉ sánh đôi, không chút thề nguyền Chỉ âm thầm, lặng lẽ ở bên Không ghen tuông hay muộn phiền, giận dỗi.. Hay chúng mình đừng âu lo tội lỗi Ai khi yêu chẳng gian dối vài phần Ai cũng có những giờ phút phân tâm Chới với lòng khi trái tim đi lạc Hay chúng mình đừng đợi chờ gì khác Chỉ êm đềm đứng cạnh nhau thôi Ánh nhìn kia đã hiểu thấu nhau rồi Mong chi nữa những điều không có thật.. Hay chúng mình đừng lay nhau thức giấc.. Anh dắt em về Bấm để xem Anh dắt em về thưa chuyện với ông bà, Về nhưng tháng năm mình cùng nhau gắn bó Về giấc mơ có một gia đình nhỏ Về nguyện ước suốt đời yêu mãi chẳng lìa xa.. Anh dắt em về xin phép mẹ cha Dù bão tố phong ba, cũng nguyện là đôi uyên ương bước cùng đường, chung lối Cùng nắm tay đi qua hết tháng năm dài nông nổi Đến cuối bến cuộc đời vẫn hạnh phúc dù tóc bạc da ngăm.. Anh dắt em về tính chuyện trăm năm.. (còn tiếp )
giá như Bấm để xem Em biết rồi điều ấy sẽ xảy ra Anh đừng nói cho lòng nhau thêm nặng. Chỉ có duyên mà không có phận, Mình hãy quên và làm lại từ đầu. Mà thực ra thì đã có gì đâu.. Cách hoa rã rời khi vừa chớm nở, Vầng trăng chưa kịp tròn đầy đã vỡ, Chuyện vui buồn chưa hẹ đã dở dang. Cuộc đời ai chẳng muốn xé vài trang Bởi quá vội vàng nên không kịp nghĩ, Bởi quá vội vàng nên giờ mình chỉ Tồn tại trong nhau bởi chút xót xa lòng. Giá như ngày xưa anh đừng hỏi: Yêu không? Thì em đã đâu trả lời rằng: Có.. Bài này của Du Phong làm mình xúc động lắm vì nó thể hiện sự hối hận của một chàng trai đối với cô gái mà mình yêu, kết thúc chỉ có duyên chứ không có phận, chỉ còn lại hai chữ: "Giá như" cho nhau.
Cô ấy Bấm để xem Cô ấy không buồn và nhung nhớ nữa đâu! Cô ấy đã gật đầu mỉm cười chào quá khứ.. Cô ấy tự mình thu về từng mảnh vỡ, Lặng lẽ âm thầm ngồi ghép nối thản nhiên. Có thể chẳng bao giờ trở lại vẹn nguyên, Và bình yên nơi này cũng chưa về tới, Cô ấy vẫn tìn và vẫn hằng chờ đợi Đến một ngày hạnh phúc sẽ đến bên. Có biết bao điều đáng nhớ hay quên, Cô ấy nhủ lòng đừng nên cố chấp. Chỉ cần trái tim mình luôn chân thật, Chẳng có ai thương, cô ấy tự thương mình. Câu cuối nghe thực sự đau lòng, hoàn cảnh của một cô gái sau khi chia tay, chẳng còn ai kề bên cô ấy và chăm sóc cô ấy nữa, cô ấy chỉ còn cách tự yêu lấy mình thôi.
Lặng Bấm để xem Có những người chưa hẳn bị lãng quên, Họ chỉ ngủ yên ở một miền xa lắm. Đợi một ngày khi ti mình trống vắng, Họ bất giác hiện lên rõ nét như ngày nào.. Có những người mang đi hết khát khao, Mang cả niềm tin đổ vào nơi biển cả. Cứ tưởng người đi làm trái tim băng giá, Gặp lại người, tim bỗng hóa cuồng điên. Có những ngọt ngào chỉ như một thói quen, Dùng năm tháng êm đềm mong thay đổi, Chỉ là cố lờ đi chấm lại thành ba chấm.. Chắc bởi chẳng cam lòng nên luôn vương vấn, Đành cứ thế mang theo, tự sống, tự đày mình. Câu chuyện buồn được khắc họa theo nét có chút hiện đại ấy. Không ngờ tình yêu sau khi kết thúc lại buồn bã đến thế. (Còn tiếp)