Xuyên Không [Edit] Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hóa - Dạ Gia Đích Ly Trần

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nguyenhang2002, 11 Tháng chín 2021.

  1. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 10: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Tiệc sinh nhật bắt đầu lúc 8 giờ, 7 giờ Giang Hi đã tới Đồng gia. Lúc Vô Dược xuống lầu thấy Giang Hi đang cùng ba Đồng nói chuyện phiếm.

    Nghe được âm thanh Vô Dược đi xuống, Giang Hi cũng đứng lên. Thời điểm quay đầu thấy nhìn Vô Dược. Trong mắt đều là kinh diễm.

    Đồng Nguyệt vốn dĩ lớn lên đã đẹp, hôm nay còn trang điểm, hơn nữa Vô Dược mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, phủ thêm áo choàng màu trắng, kiểu tóc dùng ngọc trâm cột lên có vẻ trí thức thành thục khiến cô thêm vẻ nhẹ nhàng mà cao quý.

    Vô Dược cũng đánh giá Giang Hi một chút, anh mặc bộ tây trang làm thủ công, tóc đen mực được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, càng hiện lên vẻ mặt tuấn dật bất phàm của anh. Tỏa ra vẻ nam thần cấm dục!

    Ý nghĩ trong lòng Vô dược lúc này là: A a a! Thật muốn đem quần áo anh xé ra, đè anh xuống!

    Lúc Vô Dược bước đến bậc thang cuối cùng, Giang Hi lịch sự vươn tay, Vô Dược đặt tay lên tay anh, anh lộ ta nụ cười: "Công chúa của anh, em thật đẹp."

    Vô Dược cũng nhìn anh cười: "Cảm ơn, Giang Hi hôm nay cũng đặc biệt đẹp trai. Không đúng, anh vẫn luôn rất soái!"

    Ba Đồng: . Có một nữ nhi nhan khống như vậy cảm thấy thật mất mặt.

    Sau khi hai người rời đi ba Đồng cũng chuẩn bị ra cửa, dù sao đến Giang Hi cũng phải đi, ông không thể không nể mặt mũi như vậy.

    Buổi tiệc lần này là sinh nhật của thị trưởng, thị trưởng là người cầm quyền Trưởng gia một trong tứ đại gia tộc ở C thị nên thân phận và địa vị đương nhiên không thấp, người được mời đến đây có ai không phải người giới thượng lưu.

    Giang Hi và Vô Dược vừa tới cửa liền gây nên sự chú ý không hề nhẹ, bởi vì Đồng Nguyệt không thích những nơi như này nên không có mấy người biết cô.

    Một số người khe khẽ nói nhỏ:

    "Nam nhân kia thật soái, hình như là Giang Hi? Không biết nữ nhân bên cạnh anh ta là ai?"

    "Không biết! Hình như từ trước nay chưa từng thấy qua."

    "Thoạt nhìn rất có khí chất, không khéo là tiểu thư nhà ai a?"

    Tưởng Tư Duyên đứng bên cạnh Tưởng thị trưởng, lúc Giang Hi và Tưởng thị lễ phép gật đầu, Tưởng Tư Duyên nhìn về phía Vô Dược cười một cái.

    Trong trí nhớ của Đồng Nguyệt không có chuyện Tưởng Tư Duyên là thiên kim thị trưởng, xem ra Tưởng Tư Duyên so với nguyên chủ còn điệu thấp a.

    Tưởng thị trưởng, Tưởng Hưng như cảm thấy nữ nhi nhà mình biết Vô Dược, vì thế mở miệng: "Duyên Duyên, con biết bạn gái của Giang tổng sao?"

    Tưởng Tư Duyên gật gật đầu, cười trả lời: "Ba, đây là người con thường xuyên nói với ba, bạn cùng phòng thiên tài của con, Đồng Nguyệt."

    Vô Dược mỉm cười lễ phép, vươn nay: "Xin chào Tưởng thị trưởng, cháu tên Đồng Nguyệt."

    Tưởng Hưng cũng lễ phép bắt tay Vô Dược: "Xin chào! Hoan nghênh đến tham gia tiệc sinh nhật của ta."

    Con mắt Giang Hi nhìn lướt qua hai tay đang bắt tay nhau, tuy anh biết đây chỉ xuất phát từ phép lịch sự. Nhưng vẫn khiến anh cảm thấy khó chịu!

    Vô Dược như phát hiện Giang Hi không vui, sau khi buông tay Tưởng Hưng liền nắm lấy tay Giang Hi: "Tưởng thị trưởng, hiện tại nhiều người, ngài cứ bận trước, bọn cháu đi vào."

    "Được, được. Mời!" Tưởng Hưng cũng phát hiện biểu cảm vi diệu của Giang Hi, liền lập tức phụ họa.

    Vô Dược ngẩng đầu nhìn Giang Hi, khóe miệng nở ra một nụ cười ngọt ngào: "Làm sao vậy? Không vui?"

    Giang Hi nhẹ nhàng sờ soạng đầu cô một chút: "Không có, đừng nghĩ nhiều."

    Sau khi hai người đi vào lại càng xuất hiện nhiều lời nghị luận:

    "Nam nhân kia là ai? Là Giang Hi sao? Người thật so với trên ảnh còn đẹp hơn!"

    "Đúng đúng đúng, siêu soái, chỉ là mỹ nữ bên cạnh anh ta là ai?"

    "Không biết, nhưng nữ nhân kia cũng thật đẹp."

    "Bộ lễ phục trên người cô ấy còn là sản phẩm mới nhất của LC số lượng có hạn nữa."

    "Hành vi cử chỉ cũng không tệ, chẳng lẽ là thiên kim nhà ai vừa du học nước ngoài trở về?"

    "Tôi nghe nói Giang Hi và Đồng gia có hôn ước, cô ấy không phải là thiên kim Đồng gia đi?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  2. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 11: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (10)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Giang Hi cúi đầu, âm thanh trầm thấp ôn nhu vang lên bên tai cô: "Về sau cùng anh xuất hiện nhiều hơn đi?" Anh muốn gắn tên của anh lên người cô.

    Vô Dược nhìn khuôn mặt tuấn tú được phóng đại của anh, nghe âm thanh ôn nhu. Gật gật đầu trả lời: "Được!"

    Là một người vừa là nhan khống vừa là thanh khống, ai có thể nói cho cô biết, làm sao mới có thể ngăn cản mị lực của nam thần không? Lời nói của nam thần ngoài việc nghe theo, việc còn lại là chỉ có thể nghe theo.

    Nghe được câu trả lời của cô Giang Hi không khỏi gợi lên môi, lộ ra nụ cười vui vẻ.

    Người vẫn luôn chăm chú nhìn Giang Hi, Vô Dược không khỏi lại ngây người. Trong lòng không khỏi mắng một câu: MMP, rõ ràng mỗi ngày đều nhìn nhưng vì sao ngoài việc cảm thấy vẻ ngoài anh càng ngày càng đẹp thì lại không có chút cảm giác chán ghét nào? Nam thần có độc!

    Giang Hi nhìn vẻ mặt đáng yêu của cô liền giật mình, cảm giác trái tim của mình lúc này đang được một hơi ấm bao quanh, mà người cho anh ấm áp chính là Đồng Nguyệt (thật ra là Vô Dược). Cho nên, người cùng anh đoạt Đồng Nguyệt hoặc làm cô tổn thương đều đáng chết.

    Không bao lâu, Tần Hàn dắt Tô Tích bước vào. Xem như người mới trong thương giới, Tần Hàn cũng gây sự chú ý không kém Giang Hi.

    Chỉ là, nói thật Tần Hàn tuy cũng là soái ca nhưng so với Giang Hi hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Mắt nhìn của nữ chủ và nữ phụ đều là mắt mù.

    Dưới ánh mắt của mọi người, so với Vô Dược thong dong bình tĩnh thì Tô Tích rõ ràng là khẩn trương thất thố hơn.

    "Nữ nhân kia là ai a? Cũng chưa thấy qua."

    "Không biết, nhìn dáng vẻ hẳn không phải người trong giới."

    "Tôi nghe nói cô ta là một nhân viên nhỏ trong công ty của Tần Hàn."

    "Dựa vào thượng vị?"

    "Chậc chậc, thật là không biết xấu hổ!"

    * * *

    Âm thanh bọn họ tuy không lớn nhưng cũng không nhỏ, truyền vào tai Tô Tích rất rõ ràng. Sắc mặt Tô Tích nháy mắt liền trắng bệch.

    Đi chung với bọn họ còn có nữ phụ Lâm Li, Vô Dược nhìn thoáng qua Lâm Li, là thanh mai trúc mã của nam chủ, sinh ra trong thế gia, dung mạo nằm trong top 50 thế giới. Năng lực vài phút ném nữ chủ xa mười con phố. Thật không biết vì sao cô ấy lại thua nữ chủ? Chẳng lẽ vì cái gọi là hào quang vai chính?

    "Đang nhìn cái gì?" Âm thanh nặng nề của Giang Hi vang lên bên tai Vô Dược, nếu nghiêm túc nghe còn có thể nghe được anh đang không vui.

    Đáng chết, cô không phải nói không thích Tần Hàn sao? Vì sao còn nhìn hắn?

    Cùng lúc đó âm thanh hệ thống lạnh băng cũng vang lên: [Đinh~Giá trị hắc hóa của Giang Hi +5, giá trị hắc hóa hiện tại là 80.]

    Vô Dược ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt thâm thuý của Giang Hi, tay nắm cánh tay anh không khỏi gia tăng lực, nở ra một nụ cười, tuỳ hứng nói: "Đương nhiên là nhìn Tần Hàn.. Mỹ nhân đằng sau, cô ấy đẹp như vậy, em có nói với anh thì anh cũng không được nhìn."

    Khi nghe được Tần Hàn, mặt Giang Hi đã tối lại nhưng nghe đến sau đó nháy mắt mặt Giang Hi lại ôn nhu xuống, nhéo nhéo mặt Vô Dược: "Có đẹp cũng không đẹp bằng một phần vạn của em."

    Vô Dược tự nhiên được thả thính khẽ hừ nhẹ, làm bộ dạng không cao hứng: "Miệng lưỡi trơn chu."

    Nhìn bộ dạng đáng yêu của cô, tâm tình Giang Hi cũng vui vẻ lên: "Cũng chỉ đối với em. Nếu là người khác anh còn khinh thường."

    Vô Dược ngạo kiều trở lại: "Ba ba nói, người nói nhiều lời âu yếm càng không thể tin."

    Giang Hi cúi đầu sát bên tai cô, hơi thở chiếu thẳng lên cổ cô, âm thanh kiên quyết trầm thấp từng câu từng chữ nói: "Nếu anh thật sự lừa em, anh cũng sẽ lừa cả đời, không nhiều cũng không phải ít."

    Mặt Vô Dược đỏ lên, nói là nam thần cao lãnh cấm dục đâu, vì sao biến thành lưu manh miệng đầy lời âu yếm vậy?

    Vô Dược quay mặt đi, đột nhiên thấy Tô Tích giả dạng làm tiểu bạch thỏ, hơi hơi câu môi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  3. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 12: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (11)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Tiệc tối đang bắt đầu thì Vô Dược thấy Tô Tích đang đi ra hoa viên.

    Tiệc tối đêm nay có nam phụ thứ ba, người thừa kế Thời gia một trong tứ đại gia tộc của L quốc Thời Thiên Ngôn. Đã đến lúc anh lên sân khấu.

    Nguyên cốt truyện là: Tô Tích bởi vì không quen ở trong yến hội nên chàm chán đi dạo trong hoa viên. Vừa vặn có người muốn lấy lòng Lâm Li cho nên liền đi gây chút phiền toái cho Tô Tích. Trùng hợp lúc Thời Thiên Ngôn đi ngang qua, thấy nữ chủ bất khuất liền đối với nữ chủ sinh ra hảo cảm. Sau đó thuận tay giúp cô.

    Sau đó liền ở hoa viên nói chuyện một hồi, sau khi nói chuyện phiếm, Thời Thiên Ngôn cảm thấy Tô Tích là một cô gái trong sáng. Là người sinh ra trong đại gia tộc, trong lòng ít nhiều đều có chút mưu kế, đương nhiên sẽ luôn hướng tới những điều tốt đẹp. Cho nên sau khi nói chuyện phiếm, Thời Thiên Ngôn liền thích Tô Tích.

    Mãi đến khi Tần Hàn đến tìm Tô Tích, nhìn thấy hai người liền ghen tuông, sau khi trở về cùng Tô Tích cãi nhau một trận, lẽ ra phải cãi nhau một trận lớn cuối cùng lại thành nói ra cảm xúc của bản thân. Cãi nhau xong không những cảm tình không rớt mà ngược lại còn tốt hơn.

    Vô Dược phun ra khẩu huyết: Hay tôi cũng nên thử cẩu huyết một chút!

    Tĩnh Dạ: Chỉ cần cô muốn tôi có thể tìm xem.

    Vô Dược lập tức lắc lắc đầu: Không không không.. Không cần!

    Sau đó Vô Dược như nhớ tới cái gì: Đúng rồi, giá trị hắc hóa là cái gì?

    Tĩnh Dạ: Chính là chỉ số hắc hóa a.

    Vô Dược: Cái đó.. 80 có tính là cao không?

    Tĩnh Dạ cười nhẹ: Kí chủ cảm thấy sao?

    * * *

    "Cô là ai?"

    Phía sau Vô Dược đột nhiên truyền đến một âm thanh cao lãnh, Vô Dược quay đầu lại phát hiện người đó là nam phụ số ba.

    Thấy hắn tới gần, Vô Dược yên lặng lùi một bước, nhàn nhạt hỏi lại: "Vậy anh là ai?"

    Thời Thiên Ngôn đáy mắt xẹt qua ý cười, nhưng âm thanh cao lãnh trước sau như một: "Tôi là Thời Thiên Ngôn, cô là ai?"

    Vô Dược liếc mắt nhìn hắn sau đó tiếp tục quan sát Tô Tích, môi đỏ chậm rãi phun ra hai chữ: "Đồng Nguyệt."

    Thời Thiên Ngôn nhìn theo ánh mắt Vô Dược, sau đó thấy Tô Tích mày hơi nhăn lại: "Cô quen cô ấy?"

    "Ừ." Vô Dược lạnh nhạt lên tiếng.

    Một lúc sau Thời Thiên Ngôn lại hỏi: "Vậy sao cô không đi giúp cô ấy?"

    Vô Dược đưa ánh mắt ngu ngốc nhìn qua hắn: "Vậy anh vì sao không đi giúp cô ta?"

    "Tôi không quen cô ấy." Thời Thiên Ngôn buột miệng thốt ra.

    Hai tai Vô Dược khoanh trước ngực, nhàn nhạt nhìn Thời Thiên Ngôn: "Anh không quen biết cô ta nên anh không giúp đỡ, cô ta lại là kẻ thù của tôi, không gây thêm rắc rối cho cô ta đã là tốt lắm rồi, anh nói đúng không?"

    Thời Thiên Ngôn gật gật đầu: "Hình như.. Rất có đạo lý!"

    Vô Dược: .

    Vô Dược lặng lẽ cùng Tĩnh Dạ nói chuyện: Tiểu Dạ Dạ, tôi rốt cuộc cũng biết vì sao hắn lại thích Tô Tích.

    Tĩnh Dạ: . Khụ khụ! Kỳ thật.. Thời Thiên Ngôn ở trên thương giới vẫn có địa vị không tồi..

    "Cô làm sao vậy?" Nhìn Vô Dược phát ngốc Thời Thiên Ngôn nhịn không được hỏi lại.

    Vô Dược lắc lắc đầu, đột nhiên nhìn thấy Giang Hi sắp tới đây liền nói với Thời Thiên Ngôn: "Vị hôn phu của tôi tới rồi, xin lỗi không tiếp anh được."

    Giang Hi mỉm cười hướng Vô Dược đi tới, một mặt âm thầm từ đáy mắt anh hiện lên.

    Vô Dược nhào vào trong lòng ngực anh, đang muốn mở miệng liền nghe được âm thanh hệ thống: [Đinh~giá trị hắc hóa của nam thần Giang Hi +5, giá trị hắc hóa hiện tại 85.]

    Cái quỷ gì? Vô Dược vẻ mặt mộng bức, nam thần đang tốt tự nhiên giá trị hắc hóa lại tăng? Chẳng lẽ thấy cô nói chuyện với người khác liền không thoải mái?

    Giang Hi hôn hôn cái trán của cô, ôn nhu hỏi: "Sao lại đi tới nơi này?"

    Vô Dược mỉm cười trả lời: "Em thấy ở trong kia quá nhàm chán cho nên muốn ra đây hít thở không khí. Chúng ta hiện tại trở về đi!"

    Giang Hi gật gật đầu: "Được!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  4. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 13: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (12)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Vô Dược hiểu ra lúc này Thời Thiên Ngôn khẳng định sẽ không giúp Tô Tích nữa, cho nên bình thản lôi kéo Giang Hi trở về.

    Thời Thiên Ngôn thấy Vô Dược chủ động nhào vào trong lòng ngực Giang Hi, lại thấy động tác tay trong tay của hai người. Con mắt đen xinh đẹp của Thời Thiên Ngôn không khỏi mang theo chút mất mát. Hắn vất vả lắm mới cảm thấy mình có hứng thú với một người, đáng tiếc cô lại có vị hôn phu. Hắn không phải một người dễ dàng từ bỏ, nhưng nhìn hành động của bọn họ, hắn hiểu mình không thể chen vào được.

    Khi Vô Dược trở lại hội trường vừa lúc thấy ba Đồng đang nói chuyện với mấy người bạn.

    "Đồng thúc thúc!"

    "Ba ba!"

    Vô Dược và Giang Hi đi đến cạnh ba Đồng, ngoan ngoãn chào.

    Sau đó Vô Dược đối với vài vị bằng hữu của ba Đồng hơi hơi mỉm cười: "Chào các vị thúc thúc."

    Giang Hi cũng lộ ra một nụ cười lễ phép, xem như chào hỏi.

    Giang Hi tuy là vãn bối, nhưng trên thương trường anh chính là đế vương. Anh chủ động khiến vài vị trưởng bối ở đây thụ sủng nhược kinh. Mấy người cũng lễ phép cười đáp lại.

    Một trưởng bối đứng gần ba Đồng mở miệng hỏi: "Lão Đồng a, đây là con gái của ông?"

    Ba Đồng gật gật đầu: "Đúng vậy. Con gái của tôi Đồng Nguyệt."

    Trưởng bối: "Nghe nói con gái của ông học rất giỏi, không hổ danh là con gái của A Uyển. Lớn lên và học tập đều rất tốt."

    Ba Đồng kiêu ngạo trả lời: "Đó là đương nhiên."

    Vô Dược lễ phép trả lời: "Cảm ơn thúc thúc khen ngợi."

    Sau đó nói với ba Đồng: "Ba, vậy ba và vài vị thúc thúc từ từ nói chuyện, con và Giang Hi không quấy rầy nữa."

    Ba Đồng gật gật đầu: "Được! Đi đi, chơi vui vẻ."

    Vô Dược và Giang Hi chào hỏi qua vài vị trưởng bối rồi liền rời đi.

    Sau khi bọn họ rời đi vài vị trưởng bối không chờ nổi lên tiếng:

    "Giang Hi thật là tuấn tú lịch sự a!"

    "Đúng vậy! Đúng vậy! Lão Đồng tìm được một con rể tốt thật."

    * * *

    Nghe bọn họ nói xong ba Đồng đối với Giang Hi càng ngày càng vừa lòng, trong ánh mắt tràn đầy vui vẻ.

    Thời điểm Tô Tích trở về, trong người đều là ánh mắt kinh hoảng, lễ phục trên người cũng hoàn toàn thay đổi. Quả nhiên thiếu sự trợ giúp của Thời Thiên Ngôn, cô ta ăn không ít đau khổ.

    Giang Hi theo ánh mắt của cô thấy Tô Tích, anh đương nhiên biết Tô Tích, vì thế cúi đầu nhẹ giọng hỏi: "Nghĩ gì vậy? Hả? Muốn anh giúp không?"

    Vô Dược quay đầu lại nhẹ nhàng hôn cánh môi mềm mại của Giang Hi một cái: "Không cần rồi, thù em phải đích thân báo."

    Cô còn không quên đại vai ác nam thần này cũng là người theo đuổi Tô Tích, sao cô có thể để Giang Hi có cơ hội tiếp xúc với cô ta.

    Giang Hi tựa hồ đối với nụ hôn nhàn nhạt vừa nãy có chút bất mãn, đang muốn hôn lại một cái thì đột nhiên bị đánh gãy.

    Tô Mộ kinh hỉ kêu một tiếng: "Đồng.. Đồng học tỷ."

    Vô Dược quay đầu lại nhìn cũng kinh ngạc một chút, sau đó cho hắn một nụ cười lễ phép.

    Tô Mộ tiến lên trước, mãi đến khi cảm thấy khí lạnh của Giang Hi mới phát hiện nam nhân bên cạnh Vô Dược. "Học tỷ, vị này là?"

    "Tôi là vị, hôn, phu của Nguyệt Nguyệt." Giang Hi ôm eo Vô Dược bá đạo tuyên bố chủ quyền, khóe môi hơi gợi lên, cố ý đem vị hôn phu nhấn trọng âm.

    Sắc mặt học đệ Tiểu Tô nháy mắt tái nhợt, trong mắt tràn đầy đả kích và mất mát. Rõ ràng là hắn thích học tỷ trước. Thời điểm hắn vừa lên cao trung liền thích cô, người này dựa vào cái gì?

    Nếu Giang Hi biết khẳng định sẽ khinh thường nói: 5 năm tính cái gì? Anh đã thích cô hai đời.

    Tô Mộ dù sao cũng lớn lên trong thế gia, khuôn mặt trắng bệch đối với Giang Hi chào hỏi: "Xin chào, tôi là học đệ của Đồng học tỷ, Tô Mộ."

    Giang Hi không vươn tay nắm lấy tay hắn, môi mỏng nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Giang Hi."

    "Xin lỗi, chúng tôi không tiếp được." Sau đó lôi kéo Vô Dược rời đi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  5. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 14: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (13)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Giang Hi đưa Vô Dược ra bên ngoài tới một góc tối không người. Còn chưa nói gì hệ thống liền nhắc nhở: [Đinh~giá trị hắc hóa của nam thần Giang Hi +3, Giá trị hắc hóa hiện tại là 88.]

    Mẹ nó, cái quỷ gì. Vì sao nam thần lại hắc hóa?

    Giang Hi đè cô lên góc tường hung hăng mà hôn lên, bá đạo cướp đoạt ngọt ngào trong miệng cô.

    Qua một hồi lâu, Vô Dược cảm thấy hô hấp khó khăn mới nhẹ nhàng đẩy anh ra: "Ưm~Giang.. Giang Hi.."

    Tiếng gọi của cô đánh thức anh, cuối cùng buông tha cô. Vô Dược vô lực dựa vào người anh thở dốc.

    Giang Hi nhẹ nhàng ôm cô, đáy mắt lướt qua tia ảo não nhưng trong đó càng nhiều phần nóng bỏng và điên cuồng. Anh biết rõ hai người không có bất cứ quan hệ gì nhưng anh vẫn không thể khắc chế bản thân không tức giận, anh không thích có bất cứ nam nhân nào xuất hiện bên cạnh cô, không muốn bất cứ người nào hấp dẫn sự chú ý của cô.

    Rõ ràng nói chỉ cần có cô bên cạnh là được. Nhưng mà lúc cô ở bên anh, lúc cô nói thích anh. Chính anh lại bắt đầu không cam lòng, càng muốn càng nhiều, anh muốn cô yêu anh giống như anh yêu cô, muốn trong lòng cô đều là anh, muốn trong mắt cô chỉ có anh.

    Cuối cùng chờ Vô Dược ổn định lại, anh lại hôn lên một lần nữa, bất đồng với nụ hôn bá đạo vừa rồi giờ là một nụ hôn ôn nhu.

    Lúc anh còn muốn hôn lần thứ ba thì Vô Dược đã nhanh tay bịt kín miệng lại, con mắt nhìn anh còn chứa chút mê ly: "Không.. Không thể hôn nữa, còn hôn nữa miệng sẽ sưng lên."

    Giang Hi dừng một chút, yên lặng ôm cô vào trong lòng ngực, vùi đầu trên cổ cô, mạnh mẽ hưởng thụ hơi thở riêng của cô.

    Vô Dược ôm eo anh, nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

    Âm thanh Giang Hi khàn khàn mang chút cầu xin: "Nguyệt Nguyệt, vĩnh viễn đừng rời khỏi anh được không?"

    Vô Dược ngẩn người, tuy rằng không hiểu vì sao Giang Hi lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng cô vẫn trả lời rất nghiêm túc: "Được!"

    Vô Dược không ra tay với Tô Tích nữa, chỉ là đôi khi có vài người lại cứ thích nhảy nhót trước mặt cô.

    Thời điểm tiệc tối kết thúc, Vô Dược gặp Tô Tích ở toilet.

    Vô Dược nhàn nhạt mỉm cười: "A~đây không phải Tô tiểu thư sao? Thật trùng hợp a?"

    Sắc mặt Tô Tích có hơi đen, tâm tình không tốt bởi vì tiệc tối hôm nay sau khi gặp được Đồng Nguyệt lại càng không vui.

    Cô hôm nay mới biết Đồng Nguyệt vậy mà lại là thiên kim Đồng gia, cô chỉ biết gia thế Đồng Nguyệt không tồi, không nghĩ tới lại tốt như vậy.

    Cô không hiểu vì sao người khác có mệnh tốt như vậy, dựa vào cái gì cô lại không được. Tô Mộ cũng vậy, Đồng Nguyệt cũng thế.

    Vô Dược nhàn nhạt phun ra: "Tô Tích, tối nay cô có cảm nghĩ gì? Cô một mực cảm thấy chỉ cần Tần Hàn thích cô, cô liền có chỗ dựa sao. Chỉ là cô có nghĩ tới không? Tần Hàn có thể thích cô bao lâu? Mười năm? Hai mươi năm?

    Hắn hiện tại có thể thích cô, về sau tất nhiên cũng có thể thích người khác. Cô chung quy cũng không phải là người trong vòng, chỉ cần Tần Hàn không thích cô, cô cái gì cũng không có."

    Tô Tích tức giận trả lời: "Sẽ không, anh ấy từng nói sẽ vĩnh viễn thích tôi, tôi cũng sẽ khiến anh ấy vĩnh viễn thích tôi."

    Vô Dược cười nhạt: "Ha hả~phải không?"

    Lúc Vô Dược rời đi Tô Tích còn ở đó ngây người không biết nghĩ gì.

    Khi Vô Dược tính trở lại bên cạnh Giang Hi thì thấy Lâm Li bước đến: "Này, Đồng tiểu thư, cô chờ một chút."

    Vô Dược ngừng lại: "A? Lâm Li?"

    Lâm Li gật đầu một cái: "Ừ, tôi là Lâm Li. Vừa nãy.. Tôi đều nghe được, cô vì sao.."

    Vô Dược nhàn nhạt cười: "Tôi nói tôi cùng cô ta có thù oán cô tin không?"

    Lâm Li sửng sốt một chút, nhăn mi lại, tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn trả lời: "Tôi tin."
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  6. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 15: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (14)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Vô Dược cười cười, chậm rãi nói: "Lâm Li, cô thật đáng yêu."

    Sau đó tiện tay cầm ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm sau đó nói: "Lâm Li, cô cảm thấy Tần Hàn thật sự đáng để cô thích hay sao? Nghe nói hai người là thanh mai trúc mã đúng không? Nếu hắn thích cô thì sớm đã thích. Cô ưu tú như vậy, hà tất vì một người không quý trọng cô mà đánh mất chính mình?"

    Vô Dược nói xong liền quay lại bên người Giang Hi, để lại Lâm Li tự suy nghĩ.

    Tĩnh Dạ: Kí chủ cô nói Lâm Li đối với nam chủ có buông xuống được không?

    Vô Dược: Có thể hay không tôi không biết, nhưng Lâm Li là người cao ngạo như vậy, chắc chắn sẽ không quấn lấy Tần Hàn như trước nữa. Không có nữ phụ tác động, tôi ngược lại rất muốn xem xem hai bọn họ gắn bó keo sơn như thế nào.

    Giang Hi nhéo nhéo cái mũi Vô Dược: "Làm gì mà lâu như vậy?"

    Vô Dược thành thật trả lời: "Gặp được Tô Tích."

    Đôi mắt Giang Hi phát lạnh, thật đáng chết, vậy mà lại là cô ta. Anh có nên ra tay trước một bước không?

    Từ sau khi Giang Hi nói chuyện với ba Đồng, Vô Dược và Giang Hi chính thức sống chung.

    Vô Dược tắm rửa xong liền nằm lên giường ngủ rồi, khi Giang Hi trở lại phòng thì chỉ thấy khuôn mặt đang ngủ của cô.

    Giang Hi an tĩnh nhìn cô, trong con mắt có ôn nhu vô hạn cùng dục vọng chiếm hữu mãnh liệt.

    Sau khi kết thúc tập luyện thì ngày chính thức biểu diễn cũng đến. Trước khi lên bục Đồng Nguyệt gặp được Tô Mộ.

    So với học đệ ngây ngô tràn đầy sức sống trước đó, hiện tại Tô Mộc nhiều thêm vài phần tiều tuỵ và thành thục.

    Tô Mộ: "Học tỷ.. Chị không thích Tô Tích phải không?"

    Vô Dược sửng sốt, nhớ tới Tô Mộ là em họ của Tô Tích. Nhưng không giống ở chỗ, mẹ của Tô Mộ là tiểu thư gia chủ Tô gia, cha Tô Mộ ở rể Tô gia, vừa hay hai người đều họ Tô, cho nên đối với vấn đề theo họ cha hay họ mẹ không có quá nhiều phiền phức. Tô Mộ trưởng thành trong Tô gia, đối với người bình thường không hiểu quy củ như Tô Tích rất không thích.

    Vô Dược không nói phải hay không phải, chỉ nhàn nhạt cười.

    "Học tỷ, em thích chị. Chị có thể không biết nhưng em thích chị 5 năm rồi.."

    * * *

    Buổi biểu diễn xem như rất thành công, sau khi biểu diễn xong tiết mục của mình Đồng Nguyệt liền kéo Giang Hi rời đi.

    Hai người đi tới bờ sông, Giang Hi mở miệng hỏi: "Tốt nghiệp xong em có tính toán gì chưa?"

    Kỳ thực Đồng Nguyệt thật sự rất thích dương cầm, sau khi Đồng Nguyệt chết còn có tiếc nuối nhỏ. Chính là không tham gia cuộc thi đàn dương cầm thế giới lần thứ 70.

    Vô Dược mở miệng: "Em sẽ không xuất ngoại, nhưng em muốn tiếp tục học dương cầm. Em muốn học cao hơn, học ở đây."

    Vô Dược nhào vào trong lòng ngực anh: "Em muốn ở cùng anh."

    Giang Hi nghe thấy trái tim đột nhiên mãnh liệt nhảy dựng lên. Cúi đầu hôn lên môi cô: "Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt anh thật sự rất yêu em."

    [Đinh! Giá trị yêu thích nam thần +1, giá trị yêu thích hiện tại là 98!]

    Giữa trưa Vô Dược mới rời giường, cô một lần nữa cảm thấy nam nhân cấm dục quá lâu thật đáng sợ.

    Giang Hi ngồi xuống bên cạnh cô, vuốt vuốt mái tóc của cô: "Dậy đi, anh làm món ăn em thích nhất rồi."

    Vô Dược mơ hồ cọ cọ tay anh: "Anh không đi làm sao?"

    Giang Hi hôn hôn má cô: "Anh chăm sóc em không tốt sao?"

    Vô Dược cười: "Tốt thì tốt, nhưng anh không đi làm kiếm tiền sau này làm sao nuôi em a? Hả?"

    Giang Hi cười cười, nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt cô: "Cho dù từ nay về sau anh không đi làm nữa cũng có thể nuôi em."

    Giang Hi: "Được rồi, mau dậy đi. Anh xuống dưới chờ em, mau rửa mặt đi."

    Vô Dược gật gật đầu chuẩn bị rời giường, nhìn bóng lưng Giang Hi, một loại cảm giác hạnh phúc không biết từ đâu ra.

    Tĩnh Dạ nhàn nhạt mở miệng: "Kí chủ cô thích Giang Hi sao?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  7. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 16: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (15)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Vô Dược sửng sốt: Tôi..

    Vô Dược không biết, chỉ là Giang Hi cho cô cảm giác quá mức quen thuộc. Bất tri bất giác khiến Vô Dược cảm thấy chính mình thích anh.

    [Đinh~]

    Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên, một giọng nam xa lạ nói: Kí chủ thân mến, cô có thể thích Giang Hi a, bởi vì sau khi cô nhập vào cơ thể Đồng Nguyệt thì cô chính là Đồng Nguyệt. Cô có 80% tình cảm của Đồng Nguyệt. Nếu nói là tình cảm của cô nói với Giang Hi, không bằng nói là tình cảm của Đồng Nguyệt đối với Giang Hi.

    Vô Dược: 80% cao như vậy sao?

    Giọng nam xa lạ: Đúng, để không bị OOC cũng như không bị phát hiện. Hiện tại cô có 70% tính cách và 80% tình cảm của chủ thể.

    Vô Dược: . A.. Cái đó, anh là ai?

    Giọng nam xa lạ: Tôi là chủ hệ thống, danh hiệu là 0, cô có thể gọi tôi là Mặc.

    Vô Dược ồ một tiếng: Vậy Tiểu Dạ Dạ đi đâu rồi?

    Mặc: Số 8 đang nghỉ ngơi, cho nên tôi thay thế cô ấy trả lời vấn đề của cô. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai cô ấy có thể trở về hỗ trợ cô.

    Khóe miệng Vô Dược nháy nháy, nói chuyện phiếm một chút cũng có thể chạy trốn, Tiểu Dạ Dạ cũng không đáng tin cậy quá đi? Cô có nên suy xét xin đổi một hệ thống khác không?

    Mạc: Nếu cô không còn vấn đề gì thì tôi không quấy rầy cô nữa. Có yêu cầu gì thì gọi tên tôi là được.

    Vô Dược gật gật đầu: Được.

    Có chủ hệ thống trả lời, Vô Dược cũng không rối rắm nữa. Vui vẻ rửa mặt xong. Sau đó chạy xuống nhà.

    Khẳng định Giang Hi hoàn mỹ không có khuyết điểm, Vô Dược cũng không giấu đi cảm giác của bản thân nữa. Cô hôn lên mặt anh một cái rồi thưởng thức đồ ăn ngon mà mình thích.

    - - Một năm sau --

    Đồng Nguyệt tham gia cuộc thi dương cầm thế giới, dễ dàng qua vòng tuyển chọn và các loại thử thách. Cuối cùng chọn chương đầu tiên trong một bản sonata của Beethoven, đoạt được quán quân.

    Khúc nhạc này nằm trong đoạn giữa kì cuối tác phẩm của vị đại sư kia, bên trong bao gồm nhiều vận mệnh tình cảm chông gai và bấp bênh. Đồng Nguyệt còn trẻ như vậy thế nhưng cô lại có thể biểu diễn vô cùng tinh tế. Thật sự làm cho ban giám khảo kinh ngạc.

    Ngoài việc hoàn thành tâm nguyện nhỏ của Đồng Nguyệt, còn có một tin tức tốt là Tô Tích cùng Tần Hàn chia tay.

    Lời nói lúc trước của Vô Dược như chôn trong lòng Tô Tích một cây gai. Làm sao cũng không thể nhổ ra được, dần dần mất đi lý trí, đối với Tần Hàn cũng bắt đầu không tin tưởng.

    Trong một năm, khiến cho kết cục của hai người cả đời không qua lại với nhau.

    Sau khi tách ra, cuộc sống và công việc của Tô Tích đều không được như ý. Vì sau khi rời khỏi công ty của Tần Hàn, tới công ty khác liền có rất nhiều người ở đó khua môi múa mép.

    Sinh hoạt ở nhà cũng không tốt, có Tô Mộ can thiệp khiến cả nhà nhìn cô liền ghét.

    Tần Hàn cũng chẳng tốt gì, không có Lâm Li trợ giúp, lại bị Giang Hi chèn ép. Trên thương trường hỗn loạn không tốt lắm. Cơ hồ không ai dám cùng hắn hợp tác.

    Sau đó cưới một nữ thế gia, nữ nhân kia điêu ngoa tùy hứng, ép Tần Hàn gắt gao.

    Vô Dược nằm ở trên giường lăn qua lộn lại, chỉ còn nhiệm vụ giá trị yêu thích của Giang Hi.

    Vô Dược: Tiểu Dạ Dạ.. Cô cảm thấy Giang Hi yêu tôi sao?

    Tĩnh Dạ: Tôi không biết, nhưng căn cứ đã xác định và đánh giá, là yêu.

    Vô Dược: Anh anh anh~nếu anh ấy thật sự yêu tôi vì sao một năm trôi qua điểm còn không đầy?

    Lúc trước nhìn giá trị yêu thích cao như vậy, cô còn nghĩ rằng nhiệm vụ thu thập giá trị yêu thích là dễ hoàn thành nhất. Kết quả..

    Buổi tối, Vô Dược ngồi ở trên người Giang Hi. Nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Anh rốt cuộc có yêu em không?"

    Đáy mắt Giang Hi xẹt qua một tia nguy hiểm, quay người đè cô xuống dưới thân, cắn xé môi cô: "Tiếp theo anh sẽ dùng hành động nói cho em, anh rốt cuộc có yêu em không."

    Sau đó suốt nửa tháng Vô Dược không xuống giường được, dọa cô sợ tới mức cũng không dám hỏi Giang Hi nữa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  8. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 17: Tổng tài lãnh tình: Lão công chưa lập gia đình, quá sủng tôi (xong)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Lại qua hai năm, giá trị yêu thích của Giang Hi vẫn không đầy, cô tức giận đóng gói hành lý, bỏ nhà đi nước ngoài.

    Trên máy bay, Đồng Nguyệt gặp lại Lâm Li, cô đang mang thai, chắc là sắp sinh. Bên cạnh cô có một nam nhân thành thục nho nhã, không thể nói là rất đẹp nhưng tuyệt đối không xấu, khí chất không tồi.

    Lâm Li cũng thấy cô, cười cười nhìn cô. Sau đó nói: "Cảm ơn cô năm đó đã đánh thức tôi. Rời khỏi Tần Hàn, tôi phát hiện bản thân càng tốt hơn. Hiện tại tôi rất hạnh phúc."

    Vô Dược cũng mỉm cười đáp lại: "Không cần cảm ơn, hạnh phúc của cô là chính cô lựa chọn. Không liên quan tới tôi. Tôi đương nhiên chỉ muốn nhìn Tần Hàn khó chịu mà thôi."

    Sau khi Vô Dược xuống máy bay liền nghe được. [Đinh~giá trị hắc hóa của nam thần Giang Hi +5, giá trị hắc hóa hiện tại là 93.]

    Ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Giang Hi cách đó không xa. Khuôn mặt Giang Hi đen lại, trực tiếp mang Vô Dược về biệt thự của anh ở K quốc. Làm một ít chuyện không thể miêu tả.

    Khi Vô Dược tỉnh lại liền thấy xích sắt trên chân mình, cả người đều không tốt.

    Giang Hi mang đồ ăn tiến vào, khuôn mặt tuấn mỹ thanh lãnh ngày thường, bây giờ chỉ còn một mảnh tối tăm.

    Giang Hi đặt đồ ăn trong tay xuống, nhéo cằm cô, âm thanh lạnh nhạt: "Bỏ nhà đi chơi vui không? Hả? Em còn nhớ em đã nói gì không? Em nói em vĩnh viễn sẽ không rời khỏi anh!"

    Vô Dược quay mặt đi, mắt đỏ lên, lạnh lùng hừ một tiếng: "Em có nói qua, nhưng chính anh mới là người không làm? Anh rõ ràng không yêu em."

    Giang Hi nheo mắt lại, con ngươi tràn đầy tối tăm, thanh âm cực lãnh: "Ai nói anh không yêu em? Hả?"

    Vô Dược tức giận trả lời: "Đã ba năm rồi, anh từ trước tới nay đều không nói muốn cưới em, anh còn nói yêu em?"

    Giang Hi sửng sốt một chút, cô sao lại nghĩ như vậy? Ba năm qua cô đều không nói qua chuyện kết hôn, anh cho rằng cô không muốn kết hôn, cho nên không ép cô. Trời mới biết anh đã từng bao nhiêu lần nghĩ tới muốn cùng cô kết hôn, nghĩ tới quang minh chính đại có được cô, nghĩ tới cả đời bá chiếm cô.

    "Anh.." Giang Hi một bộ dạng nhận sai: "Anh không có không yêu em, cũng không có không nghĩ muốn cùng em kết hôn. Anh chỉ là.. Chỉ là không nghe em nói qua.. Cho nên.. Cho nên.."

    Vô Dược dở khóc dở cười: "Anh là đồ ngốc sao? Nào có chuyện nhà gái nói việc kết hôn trước."

    Giang Hi: "Em.. Ý của em là em đồng ý kết hôn?"

    Vô Dược ngạo kiều nói: "Hừ~tưởng bở, em không vui, em mới không cần kết hôn với anh."

    Giang Hi có chút không biết làm sao, nhưng vẫn cường ngạnh mở miệng: "Không, không được. Ngày mai trở về chúng ta liền kết hôn. Không, hiện tại chúng ta liền trở về kết hôn."

    K quốc cách L quốc không xa, trở về chỉ cần mấy tiếng đồng hồ. Vừa vặn kịp lúc Cục Dân Chính chuẩn bị tan làm. Kỳ thật bọn họ tan làm rồi cũng không sao hết, Giang Hi có rất nhiều biện pháp.

    * * *

    Lúc tuyên thề, Giang Hi nói với cô: "Nguyệt Nguyệt, anh yêu em, kiếp trước anh đã yêu em. Kiếp sau, kiếp sau sau nữa, mặc kệ trải qua bao nhiêu kiếp anh sẽ vĩnh viễn yêu em."

    Vô Dược cười cười, cô biết người Giang Hi yêu chính là Đồng Nguyệt, cũng hiểu rõ bọn họ không có khả năng có kiếp sau. Nhưng hiện tại cô chính là Đồng Nguyệt, đương nhiên thấy rất cảm động.

    Vô Dược thâm tình trả lời: "Em cũng yêu anh." Có thể không sâu đậm như anh yêu em, nhưng em thật sự yêu anh.

    [Đinh! Giá trị yêu thích của nam thần +2, giá trị yêu thích hiện tại là 100! Nhiệm vụ hoàn thành.]

    Tĩnh Dạ: Chúc mừng kí chủ, kí chủ muốn trở về hay ở lại?

    Vô Dược nhìn thoáng qua Giang Hi, sau đó trả lời: "Tôi ở lại."

    Tĩnh Dạ: Được kí chủ, tôi trở về không gian trước chờ cô quay lại.

    Vô Dược gật gật đầu: Được.

    Vô Dược bồi Giang Hi 60 năm, trong lúc đó có một người con, Vô Dược xem như lần đầu tiên cảm nhận được gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

    Sau khi Vô Dược qua đời, Giang Hi cũng đi theo, lúc qua đời trên khóe miệng còn nét tươi cười.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  9. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 18: Phiên ngoại Giang Hi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Giang Hi cho rằng mình đã chết, thế nhưng sau khi mở mắt lại phát hiện mình trở về thời điểm Đồng Nguyệt vừa thích Tần Hàn.

    Giang Hi hiểu ra mình đã trọng sinh.

    Đời trước, từ nhỏ, lần đầu tiên anh nhìn thấy cô liền thích cô rồi.

    Sau đó anh dùng chút quỷ kế làm người nhà giúp anh định ra hôn ước với cô. Anh vốn định chờ cô lớn lên, cho nên trước giờ không ép buộc cô.

    Anh không nghĩ tới hậu quả chính là cô lại thích người khác. Cảm xúc phức tạp đan xen ở trong lòng. Cuối cùng, anh nghĩ.. Nếu cô có thể hạnh phúc. Anh có thể buông tay.

    Nhưng không nghĩ tới lần sau gặp lại là âm dương cách biệt. Thù hận chiếm đầy tâm trí anh, anh bắt đầu không còn lý trí. Anh muốn khiến Tần Hàn biết cảm giác mất đi người mình yêu nhất giống như anh.

    Vốn dĩ mọi thứ đều rất thành công, không nghĩ tới nữ nhân Tô Tích này lại đột nhiên thay đổi.

    Chờ lúc anh phản ứng lại thì công ty mà anh đã không để ý từ lâu đã phá sản. Đến chết anh cũng không thể báo thù.

    Anh rất hận, thật sự rất hận hắn.

    Việc anh không nghĩ tới chính là, trời cao thế nhưng lại cho anh một cơ hội. Để anh trọng sinh trở về.

    Đời này, anh sẽ không buông tay cô, cũng sẽ không bỏ qua hai tiện nhân Tần Hàn và Tô Tích.

    Anh nghĩ trời cao thật chiếu cố anh, không những để anh trọng sinh còn khiến Đồng Nguyệt nhanh chóng yêu anh.

    Thời điểm anh nghe được cô nói thích anh, trong lòng tràn đầy áp lực không đè nén được mừng như điên. Anh cảm thấy anh sống hai đời này xem như không có uổng phí.

    Bởi vì cô thích, cô làm bạn. Anh bắt đầu trở nên có lòng tham không đáy, muốn có được toàn bộ cô.

    Cho nên anh không cho phép cô đối với anh có một chút gì đó thất vọng hoặc là chán ghét. Không cho phép cô không thích, không cho phép cô rời khỏi anh.

    Ngày cô biểu diễn hôm tốt nghiệp, anh nghe thấy cô cùng học đệ nói chuyện.

    Lúc học đệ nói thích cô, cô trả lời: "Cảm ơn cậu đã thích tôi, nhưng sau này không cần thích tôi nữa. Trái tim của tôi và anh ấy đều rất nhỏ. Chỉ có thể thích đối phương. Đối với những người khác chúng tôi chỉ có thể nói xin lỗi."

    Khi đó trái tim thì rung động, cả người mừng như điên.

    Qua ba năm, hai người sống rất tốt, cô luôn cố tình né tránh những nam nhân như vậy, để anh có cảm giác ngoài anh và ba cô, cô không muốn tiếp xúc với bất kì nam nhân nào. Anh cũng không cần phải lo lắng cô sẽ thích người khác.

    Mỗi ngày trôi qua rất tốt, đột nhiên bị đánh vỡ. Anh không nghĩ tới, cô thế nhưng lại bỏ nhà đi.

    Cô rõ ràng đã nói, sẽ không rời khỏi anh.

    Trong lúc giận dữ và bị lừa dối. Một lần nữa, kích động bệnh tâm lí của anh. Khi đó đầu óc và tâm lý của anh chỉ có một ý niệm, sau khi bắt được cô, anh muốn trói cô lại, không cho phép cô rời khỏi anh nửa bước.

    Anh biết như vậy là không đúng, nhưng bệnh của anh, rất nghiêm trọng. Cô chính là thuốc duy nhất của anh, chỉ có thể là Đồng Nguyệt.

    Nhưng ngoài dự kiến của anh, cô không có tức giận, chỉ luôn chỉ trích anh không thích cô.

    Quả thực nói bậy, anh sao có thể không thích cô! Anh dám khẳng định trên thế giới này không ai có thể so sánh được tình yêu của anh đối với cô.

    Sau đó hai người kết hôn, nhìn cô mặc một bộ áo cưới thánh khiết trước mặt anh, anh cảm thấy như mình vẫn đang mơ. Không biết kiếp trước là mơ hay kiếp này mới là mơ.

    Nếu kiếp trước là mơ, vậy thì ác mộng đã kết thúc. Nếu kiếp này là mơ, vậy thì đừng tỉnh lại đi.

    Có cô làm bạn, anh đột nhiên cảm thấy cả đời này thật ngắn. Anh cảm thấy không đủ, anh muốn dài hơn, anh muốn đời đời kiếp kiếp cùng cô ở bên nhau.

    Nếu trời cao thật sự chiếu cố anh, vậy kiếp sau, tiếp tục cho hai người yêu nhau đi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng chín 2021
  10. Nguyenhang2002 An Nhĩ Thuần

    Bài viết:
    2
    Chương 19: Quân vương thịnh thế: Phu quân phúc hắc, quá yêu ta (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Edit by Thuần An

    Sau khi trở lại không gian hệ thống, Tĩnh Dạ lại xuất hiện trước mắt cô: "Hoan nghênh kí chủ trở về!"

    Vô Dược ngẩng đầu nhìn màn hình hiện lên:

    Tên: Tình Vô Dược

    Đánh số: 1999

    Tuổi: 200

    Chiều cao: 176

    Khí chất: 97 (100 mãn phân)

    Dung mạo: 98 (100 mãn phân)

    Tài hoa: 99 (100 mãn phân)

    Thể chất: 90 (100 mãn phân)

    Tích phân công lược: 10/3000

    Kỹ năng công lược: Đàn tấu dương cầm

    Thần khí công lược: Tạm không có

    Vô Dược nhìn qua một chút, ngoài tích phân và có thêm một kỹ năng thì những thứ khác đều không thay đổi.

    Tĩnh Dạ mỉm cười: "Kí chủ mời cô nằm xuống, tôi giúp cô rút tình cảm."

    Vô Dược cảm giác đầu choáng váng, trong lòng như bị trống mất một chỗ, sau một lúc thì cũng tỉnh táo lại. Ngẩng đầu liền nhìn thấy trong tay Tĩnh Dạ đang cầm một tinh thạch màu tím, cô nhìn thấy cuộc sống đã qua của cô và Giang Hi, phẳng phất như chỉ là nhìn qua chuyện cũ, đáy lòng lại không một gợn sóng.

    "Đây là cái gì?" Vô Dược mở miệng hỏi.

    Tĩnh Dạ trả lời: "Vì để đảm bảo tiến độ công lược của cô, sau mỗi một cốt truyện chúng tôi sẽ rút đi tình cảm của cô, chờ sau khi cô hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ, có thể lựa chọn khôi phục hoặc vứt bỏ."

    "À, tôi biết rồi." Vô Dược trả lời, sau đó nói: "Bắt đầu thế giới tiếp theo đi."

    [Nhiệm vụ thứ hai: Công lược Nam Cung Vãn]

    [Nội dung nhiệm vụ: Khiến Nam Cung Vãn yêu cô. Cướp đi mọi thứ của nữ chủ, khiến cho những gì nữ chủ đối với Mộc Tuyết Thanh trả giá gấp đôi.]

    [Kí chủ có tiếp thu nhiệm vụ hay không? ]

    [Có, không.]

    Vô Dược chọn có.

    Tĩnh Dạ đến cạnh Vô Dược, mở miệng: "Mời kí chủ tiếp thu ký ức của nguyên chủ và nhiệm vụ cốt truyện."

    Cốt truyện tiến vào đầu cô:

    Vô Dược không nghĩ tới lần này là một thế giới cổ đại, chỉ là cô nghĩ mình vẫn có thể thích ứng.

    Đây là một truyện xuyên qua: Nữ chủ Tề Thi từ thế kỷ XXI xuyên về quá khứ, tuy rằng so với thế giới của Vô Dược thì lạc hậu hơn rất nhiều. Nhưng so với cổ đại vẫn tiên tiến hơn nhiều.

    Nữ chủ với trí tuệ độc đáo và tinh thần bất khuất sống trong thế giới cổ đại, ngay trong buổi tuyển phi tranh thủ soát được hảo cảm của nam chủ.

    Có được hào quang của vai chính, tranh đấu giữa hậu cung đông đảo chưa bao giờ thất bại. Lại trải qua một chút khó khăn nho nhỏ, cuối cùng thuận lợi bắt được tâm của nam chủ, ngồi lên vị trí Hoàng hậu, trở thành nữ nhân tôn quý nhất.

    Mà nam thần Nam Cung Vãn cũng chính là nam chủ, trong thời đại này anh là Hoàng đế của vương quốc mạnh nhất, thông minh phúc hắc, dung mạo mười phần tuấn mỹ, là đệ nhất mỹ nam của Nam An quốc.

    Mà nguyên chủ là một nữ phụ, nàng có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành trong truyền thuyết, cũng có một gia thế tốt, phụ thân là tướng quốc, ca ca là Trấn Viễn đại tướng quân, cô cô là Thái hậu. Đáng tiếc, hết lần này tới lần khác nam thần chính là không thích nàng.

    Nguyên chủ là một pháo hôi đặc biệt oan, nam thần từ trước nay đều không có chạm qua nàng, cũng chưa từng nhìn qua nàng. Tính cách nguyên chủ ôn hòa, bình thường cũng không tranh đấu với các phi tử khác. Suốt ngày ở tẩm cung của mình không ra khỏi cửa, nhưng mà nàng chính là người có vị trí cao nhất bên trong hậu cung ngoài Thái hậu, hơn nữa lại lớn lên đẹp như vậy. Cho nên nữ chủ sao có thể bỏ qua nàng, thời điểm nữ chủ được sủng ái liền tìm mọi cách nhằm vào nguyên chủ. Cuối cùng vì hãm hại nguyên chủ, không tiếc giết hại chính thai nhi trong bụng mình.

    Nguyên chủ thành công bị nữ chủ hãm hại, nhưng với thân phận của nguyên chủ, nam thần chỉ có thể cấm túc nàng.

    Chỉ là không lâu sau liền truyền ra tin tức phụ thân nguyên chủ mưu triều soái vị, vì thế nguyên chủ triệt để bị đánh nhốt vào lãnh cung, mà Thái hậu cũng bị nam thần giam lỏng ở Từ Ninh điện.

    Sau khi gia tộc nguyên chủ xuống dốc thì gia tộc thay thế vào lại chính là gia tộc của nữ chủ, nguyên nhân trong đó không cần nói cũng biết.

    Đáng sợ nhất chính là nữ chủ sợ nam thần thay lòng đổi dạ, liền hạ cổ hắn. Vì bị cổ độc tàn phá, không đến 30 liền ly thế.

    Vô Dược thở dài, quả nhiên tình yêu có thể khiến người ta mù quáng, ngẫm lại nam thần thông minh một đời, nhưng lại chưa từng nghĩ tới bị chính nữ nhân mình âu yếm tính kế.

    Vô Dược mở miệng: "Tĩnh Dạ, bắt đầu nhiệm vụ đi."

    "Được, kí chủ." Tĩnh Dạ trả lời xong, Vô Dược liền nghe được một âm thanh lạnh băng của hệ thống.

    [Đếm ngược 10 giây sau đi vào thế giới nhiệm vụ, xin kí chủ chuẩn bị sẵn sàng!]

    [10, 9..]

    [6, 5.. 2, 1]
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng mười 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...