Trọng Sinh [Edit] Mạt Thế Trọng Sinh: Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay - Y Nhân Vi Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nguyễn Mộc, 15 Tháng sáu 2021.

  1. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 20: Khiếp sợ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiệm vụ sáng nay, viên đạn rõ ràng đã trúng trái tim của hung thủ, nhưng hắn lại không chết.

    Nhưng so với một màn trước mắt cũng không làm cho người ta khiếp sợ.

    Hoắc Tường thật sự quá chấn kinh rồi, quá khiếp sợ khiến hắn không biết phản ứng như thế nào.

    Mà Cố Cửu vẫn như cũ nhanh chóng thu thập vật tư chung quanh.

    Cô căn bản không biết kho hàng này đến tột cùng có diện tích là bao nhiêu, nhưng cô nghĩ nó cũng không phải là ít.

    Ở thời điểm kiếp trước, cô tới căn cứ có nghe người ta nhắc đến, hình như là những người đó cũng không có đem toàn bộ vũ khí mang ra ngoài.

    Thời gian sau mới phái người đi tới nơi này đem vũ khí mang về.

    Tuy không biết là thật hay giả, nhưng không có lửa làm sao có khói, có thể thấy vũ khí nơi này không hề ít.

    Cố Cửu tốc độ nhanh hơn thu thập hết tất cả vật tư, cô không thể làm cho người khác phát hiện điều gì bất thường.

    Mà lúc này Hoắc Tường cũng phục hồi lại tin thần, hắn sắc mặt thập phần khó coi đi tới bên người Cố Cửu.

    "Cố Cửu, cậu đến tột cùng là đang làm cái gì, cậu có biết những thứ này là cái gì không?".

    Cố Cửu nhìn người đàn ông đứng trước mặt, khuôn mặt mang theo bất đắc dĩ.

    Cô giơ tay hướng cách đó không xa vung tay lên, thu vũ khí bên đó vào không gian.

    Lúc sau cô mới quay lại đối mặt với Hoắc Tường, ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói: "Hoắc Tường, cậu có vấn đề gì, chờ chúng ta ra ngoài rồi nói sau, bằng không chậm trễ ở chỗ này, chờ người khác tới chúng ta đều dính phiền toái".

    Cố Cửu nói xong thì vòng qua người Hoắc Tường, trực tiếp đi ra ngoài.

    Hoắc Tường nghe được ngữ khí nghiêm khắc kia, bị hù dọa một trận.

    Hắn biết những món vũ khí đó đại biểu cho cái gì, mấy thứ này chỉ cần bại lộ, sẻ gây ra kinh động tới mọi người.

    Ngay cả chủ của những món vũ khí này cũng sẻ biết đến.

    Đến lúc phát hiện những vũ khí này biến mất không thấy, hắn cùng Cố Cửu phiền toái sẽ không tránh khỏi.

    Kế tiếp Hoắc Tường cũng không có quấy rầy Cố Cửu, sắt mặt cũng không có hòa hoãn lại.

    Chẳng qua ở đây không đủ ánh sáng nên căn bản không ai chú ý đến.

    Hắn không rõ cô gái trước mắt có phải là Cố Cửu mà hắn quen biết hay không.

    Còn có người không thể tưởng tượng trước mắt, cùng với hành động không khoa học kia.

    Vì cái gì cô ấy vung tay lên, những món vũ khí đó liền biến mất.

    Những món vũ khí đó rốt cuộc là đã đi đâu.

    Lúc này không phải ma thuật, cũng không phải ảo thuật, hắn đến tột cùng không biết số lượng lớn vũ khí đó rốt cuộc đi nơi nào.

    Hắn thân lao động vì nhân dân, lúc nào nội tâm lại rối rắm.

    Hắn không biết có nên hay không đem cô gái trước mắt bắt lại.

    Không biết đến tột cùng những chuyện sảy ra này là như thế nào.

    Bất quá có một viêc hắn cực kỳ chắc chắn, đó chính là từ lúc bắt đầu Cố Cửu tìm đến hắn vì lợi dụng hắn.

    Đáng tiếc những việc này là do hắn tự nguyện, chính hắn đưa tới cửa cho Cố Cửu lợi dụng, nên có thể trách ai đây.

    Cố Cửu đem tất cả đồ vật thu thập xong đã là nữa giờ sau.

    Cố Cửu cùng Hoắc Tường một trước một sau rời khỏi nhà kho bí mật.

    May mắn không gian của cô diện tích rất lớn, bằng không nhiều vũ khí như vậy muốn chở đi thật đúng là một việc phiền toái.

    Cô ở đây nữa giờ, vung tay lên xuống cánh tay đều muốn đau nức.

    Hai người rời khỏi kho hàng, đem cái gương lúc nãy khôi phục lại vị trí ban đầu, liền rời khỏi quán bar.

    Cố Cửu cuối cùng vẫn là đi theo Hoắc Tường tới quán cà phê lúc trước hắn nói.

    Lăn lộn cả đêm, Cố Cửu mệt mỏi đến bụng cũng đói.

    Gọi một ít đồ ăn cùng đồ uống, Cố Cửu ngồi chờ phục vụ bưng đồ ăn lên.

    Hoắc Tường chỉ gọi một ly cà phê.

    Lúc này hai ngồi ngồi đối mặt, ai cũng không mở miệng nói chuyện.

    Cố Cửu nhìn sắc mặt Hoắc Tường không được tốt lắm, cô cười, "Ha ha ha.."

    Hoắc Tường ngẩn đầu nhìn cô gái trước mặt, lúc này cô mới đúng là người trước kia hắn quen biết.
     
  2. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 21: Thẳng thắn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không có khí thế cả người đầy khủng bố, cũng không có cảm giác người lạ khó có thể tiếp cận.

    Cố Cửu trước mắt so với nhiều năm trước kia giống nhau, khuôn mặt không có nhiều thay đổi.

    Vẫn như trước xinh đẹp mỹ lệ, vẫn như cũ thuần khiết.

    Đáng tiếc, Hoắc Tường không thể lừa gạt được chính mình.

    Không giống nhau, rất nhiều thứ đề không giống nhau.

    Đêm nay nhìn thấy một mặt kia của Cố Cửu, hắn liền biết Cố Cửu trước mắt, đã không còn là cô gái mà trước kia hắn yêu thầm.

    Cố Cửu cười đủ rồi, lúc này mới nhìn về phía Hoắc Tường nói: "Cậu cũng đừng ủ rủ mặt mày, tớ sẻ đem những gì tớ biết nói cho cậu nghe, nếu cậu tin tưởng tớ, liền chuẩn bị trước, nếu không tin thì tớ cũng không có cách nào. Còn nữa, vũ khí tớ đã lấy tớ cũng sẻ không có khả năng trả lại, cậu muốn bắt tớ cũng không có chứng cứ, cho nên không cần khuyên tới tới cục cảnh sát đầu thú, tớ sẻ không làm."

    Hoắc Tường nghe cô nói, nhíu mày càng sâu thêm.

    Bất quá một lát sau hắn vẫn gật đầu.

    "Lại nói, cậu có khả năng không tin, mạt thế sắp đến, không đến một tháng nữa, nhân loại sắp sửa gặp đại nạn, virut tang thi sẻ làm cho rất nhiều người mất đi sinh mạng, trở thành cái xác không hồn. Lúc này đây, sau khi đại nạn tới sẻ có hai phần ba nhân loại, toàn bộ bị nhiễm virut tang thi, trở thành quái vật có xác không hồn. Cùng với tang thi xuất hiện, con người cũng sẻ sinh ra dị năng, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi.. Thậm chí còn có dị năng không gian, mà cảnh tượng hôm nay cậu chứng kiến chính là dị năng không gian, tớ thức tỉnh dị năng không gian.."

    Cố Cửu nói rất nhiều, mà theo như lời cô nói, Hoắc Tường thấy cả người đều không khỏe.

    Hắn không biết pải thuyết phục bản thân mình tin tưởng chuyện này như thế nào, chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nỗi, nó giống như những cuốn tiểu thuyết khoa viễn tưởng.

    Nhưng Cố Cửu vẫn tiếp tục nói, "Sau khi mạt thế đến, toàn thế giới đồ ăn rất khan hiếm, mà tang thi số lượng ngày càng nhiều, con người chỉ cần bị tang thi làm bị thương, sẻ bị cảm nhiễm virut tang thi. Trừ khi có người có dị năng giả hệ chữa khỏi, nếu không căn bản là không thể cứu, kết quả của hắn chỉ có thể là chờ biến thành tang thi, hoặc là bị những tang thi khác xé xác.

    Hôm nay tớ thấy được cậu lúc thi hành nhiệm vụ, cậu hẳn là rất tò mò, vì cái gì viên đạn rõ ràng đã bắn trúng thân thể người đó, lại không chết đi, thậm chí không có bất cứ phán ứng gì."

    Hoắc Tường nghe được lời này, hai mắt trợn to nhìn về phía Cố Cửu, giống như muốn xác nhận cái gì đó.

    Cố Cửu cũng không vòng vo, gật gật đầu nói, "Đúng vậy, hắn chính là tang thi, bọn họ căn bản không có ý thức, cũng không còn sự sống, chẳng qua chỉ là cái xác không hồn mà thôi."

    Cái ly trong tay Hoắc Tường bị rơi xuống trên bàn.

    Hắn không thể tin được những chuyện này, chính là những chuyện phát sinh buổi sáng hôm nay, hắn căn bản khó có thể phủ nhận.

    Bởi vì người thi hành nhiệm vụ, hắn cũng có tham gia trong số đó, nên cũng biết thời điểm bắn chết người nọ có bao nhiêu quỷ dị.

    Lúc sau trở về đơn vị, bọn họ còn bị đội trưởng cảnh cáo họ ngâm kín miệng, không được lộ chuyện này ra ngoài, để tránh tạo ra khủng hoản không cần thiết.

    Buổi sáng người nọ bị hắn bắn hạ, không, phải nói là tang thi, cũng bị người bên bộ phận pháp y mang về nghiên cứu.

    Lúc này Hoắc Tường tin tưởng lời nói của Cố Cửu, nhưng cũng chỉ mới tin tưởng một nữa mà thôi.

    "Xin chào quý khách, ngài có cần hỗ trợ gì không ạ?"

    Người phục vụ cách đó không xa, thấy cái ly trên bàn Hoắc Tường bị đổ, mặt mang theo mỉm cười đi tới.

    Hoắc Tường gật gật đầu, đứng lên nói với Cố Cửu: "Tớ đi ra ngoài hít thở không khí một chút."

    Nói xong hắn liền lấy tốc độ nhanh như gió rời khỏi chỗ ngồi.

    Cố Cửu nhìn bóng dáng hắn rời đi chỉ cười không nói gì.

    Rất nhanh người phục vụ đã mang điểm tâm đem lên.
     
  3. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 22: Hoắc Tường phức tạp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu yên tâm thoải mái thưởng thức đồ ăn ngon.

    Mà Hoắc Tường bên này lại thực nôn nóng.

    Hắn không nghĩ tới bóng dáng hắn nhìn thấy lúc sáng thật sự là Cố Cửu.

    Càng không nghỉ tới hôm nay sẻ nghe thấy những lời nói đó, làm hắn có chút trở tay không kịp.

    Hoắc Tường đứng cửa quán cà phê, cách cô không xa, lấy ra bật lửa châm một điếu thuốc lá.

    Giương mắt nhìn cảnh vật xung quanh đèn nê ông lập lòe, nội tâm hắn có chút mê mang.

    Lý trí làm cho hắn không có khả năng tin tưởng hết tất cả những gì Cố Cửu đã nói.

    Chính là những chuyện xảy ra trước mắt, làm cho hắn không có cách nào phản bác được.

    Vô luận là sáng nay lúc thi hành nhiệm vụ, hay là hành động quỷ dị của Cố Cửu tối nay, hắn tận mắt nhìn thấy những món vũ khí kia biến mất.

    Tất cả đều làm cho hắn không thể phản bác lại, thậm chí trong lòng hắn còn sinh ra sợ hãi.

    Nếu mạt thế thật sự đến, nếu sau này nhân loại thật sự trở thành cái sác không hồn, như vậy thế giới này sẻ biến thành bộ dạng như thế nào?

    Hắn không hỏi Cố Cửu vì sao biết được những chuyện này, bởi vì Cố Cửu không giống lúc trước.

    Không còn là cô hồn nhiên của mấy năm trước mà hắn quen biết.

    Cho dù đối phương thoạt nhìn vô hại, chính là hặn cảm nhận được Cố Cửu chắc chắn đã thay đổi.

    Hoắc Tường đem điếu thuốc đã tàn ném trên mặt đất, nhấc chân dẫm lên, xoay người đi vào quán cà phê.

    Mặc kệ sự thật là như thế nào, sau khi một tháng qua đi, mọi chuyện sẻ được sáng tỏa.

    Thời gian một tháng không dài không ngắn, hắn vẫn có thể chờ nỗi.

    Thời điểm Hoắc Tường đi vào, Cố Cửu đã dùng cơm xong.

    Không thể trách cô dùng điểm tâm nhanh như vậy.

    Ở mạt thế ba năm, cô rất rõ ràng tầm quan trọng của đồ ăn, còn có phải mọi lúc chú ý nguy hiểm xung quanh.

    Mỗi khi có được đồ ăn, cô đều dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết xong.

    Cho dù sống lại một đời, thói quen này của cô cũng không đổi được.

    Bởi vì không có trải qua mạt thế, cũng không có trãi qua nỗi thống khổ vì thiếu thốn đồ ăn, căn bản sẻ không biết được tầm quan trọng của đồ ăn.

    Hoắc Tường ngồi vào chỗ ngồi của mình, biểu tình phức tạp nhìn vào phần ăn đã ăn sạch sẻ của Cố Cửu.

    Cố Cửu lại giống như không nhìn thấy biểu tình phức tạp của hắn.

    Cô chậm rãi lau khóe miệng, bưng đồ uống kế bên lên uống.

    Sau khi giải quyết xong, lúc này cô mới đứng lên nói: "Nếu không có việc gì, tớ liền đi trước."

    Nói xong đem một tờ giấy giao cho Hoắc Tường, là do lúc nãy cô đã lấy từ chỗ của người phục vụ.

    "Đây là số điện thoại của tớ, có việc gì có thể gọi cho tớ, yên tâm tớ sẻ không chạy trốn."

    Hoắc Tường nhận lấy tờ giấy, nhìn dãy số trên đó, lấy điện thoại ra liền lưu lại.

    Suy nghĩ một chút, hắn liền gọi cho dãy số mới lưu.

    Thực mau di động của Cố Cửu vang lên.

    Cố Cửu vừa nghe di động vang lên, đưa tay lấy điện thoại di động ra, hai mắt hài hước nhìn về phía Hoắc Tường.

    "Bây giờ tớ có thể đi rồi chứ".

    Nói xong cũng không đợi Hoắc Tường trả lời, liền xoay người đi ra khỏi quán cà phê.

    Hoắc Tường cứ đứng như vậy nhìn thân ảnh Cố Cửu chậm rãi biến mất.

    Hắn cảm giác mọi chuyện sảy ra hôm nay không chân thật.

    Sau khi Cố Cửu rời đi rồi, Hoắc Tường ngồi ở quán cà phê hồi lâu, lúc sau mới đứng dậy đi tính tiền.

    * * *

    Bởi vì Cố Cửu lấy được vũ khí vào trong tay, tâm tình rất tốt.

    Cô đi ra khỏi quán cà phê, không biết Hoắc Tường còn đang phức tạp, tâm tình khó có thể tiếp thu.

    Nhìn ánh đèn hoa mỹ chung quanh, một khu đầy náo nhiệt, đêm khuya vẫn như trước thật náo nhiệt.

    Không cấm được cảm giác thả lỏng sau ngày dài mệt mỏi.

    Không tới một tháng nữa, loại sinh hoạt như vậy sẻ không còn nữa.

    Cô khó có được tâm trạng tốt, cũng không có trực tiếp lái xe về biệt thự, mà là chậm rãi đi dạo ở trên đường lớn.

    Chung quanh những chiếc xe chạy nhanh như bay, hai bên đường, thường xuất hiện một số đôi tình nhân, tư thế ái muội ôm nhau, làm cô không khỏi cảm thấy chua sót trong lòng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng chín 2021
  4. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 23: Sói xám (một)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong khoảng thời gian cô từ chức, cha mẹ cùng em gái, còn có Dương Tử Hoa đã sớm biết được.

    Mấy ngày hôm trước thời điểm cô ở thành phố kế bên thu thập vật tư, liền nhận được điện thoại của họ.

    Những chuyện xảy ra kiếp trước, còn hiện rõ trước mắt.

    Cô cũng không có nhận điện thoại của họ, bởi vì cô không biết phải đối mặt với bọn họ như thế nào.

    Cô sợ mình nhịn không được sẻ ra tay giết chết bọn họ.

    Cha là cha đẻ của cô, chính là mẹ lại không phải là mẹ đẻ.

    Ngay cả em gái cũng chỉ là em gái cùng cha khác mẹ.

    Đối với tra nam Dương Tử Hoa, cô càng không có hứng thú muốn cùng với hắn ta có bất kỳ liên quan gì nữa.

    Những người này đều làm cô cảm thấy ghê tởm.

    Đối với cái gia đình kia, kiếp trước cô rất muốn hòa nhập với mọi người.

    Cho nên việc mẹ ghẻ ghẻ lạnh, cô luôn cho rằng là do bản thân cô làm chưa tốt.

    Cho nên cô nổ lực rất nhiều, làm cho bản thân mình ưu tú hơn một chút, lại ưu tú hơn nữa.

    Kết quả cô nhận được lại là cái gì.

    Vậy mà cô không phải là con gái ruột của bà ta.

    Cha đẻ đối với cô tuy rằng không có đánh chửi, nhưng rất thờ ơ.

    Em gái cô cũng luôn biết thân phận đáng xấu hổ của mình.

    Cố Cửu hiện giờ nghỉ đén, kiếp trước cô đúng là một trò cười.

    Cô tồn tại chình là vì nuôi sống những người đó.

    Chết cũng là vì cô đã không còn giá trị lợi dụng đối với họ.

    Cô như vậy sao có thể không trở thành một trò cười đâu.

    Đi ở trên đường lớn, Cố Cửu nhớ tới những chuyện xảy ra ở kiếp trước, trong lòng không còn hận ý như lúc ban đầu.

    Bởi vì vào lúc này, cô phát hiện cô cũng có sai.

    Rốt cuộc những việc làm ở kiếp trước, cũng không có bất kỳ bắt ép cô phải làm.

    Chính là kẻ muốn cho người muốn nhận.

    Là do cô quá để ý đến tình thân, cho nên luôn một mực nhẫn nhịn, cho bọn họ cơ hội.

    Người Cố gia có sai, Dương Tử Hoa có sai, mà cô cũng có sai.

    Cô sai là sai ở chỗ cô quá mềm lòng, sai ở chỗ quá để ý tới những như tình giả ý đó.

    Có lẽ cô trọng sinh, chính là do ông trời muốn cô vì chình mình sống một lần.

    Hiện giờ cô sẽ không đem những chuyện coi trọng ở kiếp trước để ở trong lòng.

    Người Cố gia cô cũng không muốn quản.

    Kiếp trước dù soa cũng là kiếp trước, một đời này cô sẽ không chủ động đi báo thù, sẽ không tìm tới Cố gia gây phiền toái, cũng sẽ khồng cùng Dương Tử Hoa có bất kỳ liên quan gì.

    Bất quá tiền đề là những người đó không chủ động tới trêu chọc cô.

    * * *

    Bất tri bất giác, Cố Cửu đã đi bộ nữa giờ, cảm giác được gió mang theo hơi lạnh thổi qua.

    Cố Cửu nhìn lại thời gian.

    Nguyên lai đã trễ như vậy rồi.

    Cô đi đến bên đường lớn, muốn bắt xe về nhà.

    Nhưng vào đúng lúc này, một bóng đen, lướt qua bên cạnh cô.

    Cố Cửu cảm giác được bóng đen kia tới gần mình, bày ra tư thế phòng ngự, thuận tiện lấy một khẩu súng từ không gian.

    Lúc nào bản thân cũng trong trạng thái cảnh giác là do cô luyện được trong thời gian ở mạt thế.

    Bóng đen kia lướt qua người Cố Cửu, chạy về một hướng khác.

    Mà Cố Cửu đại khái cũng thấy rõ hình dạng của bóng đen kia.

    Hình như là một con "chó lớn".

    Con "chó lớn" kia sau khi lướt qua cô, giống như còn quay đầu lại nhìn cô một cái.

    Cố Cửu thấy chính mình sợ bóng sợ gió một hồi, cô liền đem cất khẩu súng trong tay.

    Nhưng ngay thời điểm cô chuẩn bị đem súng thu lại, từ xa một đoàn người đang chạy tới.

    "Mau.. ở ngay phía trước..".

    "Lần này nhất định phải tìm được 12981, tiến sĩ đã nói nó là vật thí nghiệm thành công nhất của hắn, tìm được nó, chúng ta đều sẻ được tự do".

    "Là!".

    "Là!".

    Cố Cửu nghe thấy thanh âm ngày càng gần, có chút mê mang.

    Nhưng cũng không có để ý tới.

    Thời thế bây giờ rất loạn, chỉ là do kiếp trước Lưu Diễm bảo hộ cô quá tốt, làm cô không có tiếp xúc nhiều với những thứ đen tối bên ngoài.

    Sau khi mạt thế bùng nổ, cô mới chạm rãi hiểu hết những thứ, con người đen tối đó.
     
  5. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 24: Sói xám (hai)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiều thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Cố Cửu trực tiếp bắt xe rời đi.

    Sau khi ngồi lên xe, cô nói địa chỉ cho bác tài, chạy thẳng về biệt thự của Lưu Diễm.

    Mà ở phía sau cô, đám người kia cũng chạm tãi đến chỗ cô vừa đứng.

    Nhìn Cố Cửu lên xe rời đi bọn họ cũng không để ý tới.

    Nhìn thấy những vết máu còn mới trên mặt đất bắt đầu tìm kiếm 12981.

    Nhìn thấy những vết máu còn mới đó, mấy người kia đều hưng phấn lộ ra tươi cười.

    Có trời mới biết tiến sĩ tìm 12981 muốn điên lên rồi, mọi người trong viện nghiên cứu, mỗi ngày phải chịu áp lực khi đi làm, muốn bao nhiêu dày vò có bấy nhiêu dày vò.

    Hiện giờ tìm được 12981, bọn họ ngày sau sẻ được giải thoát rồi.

    Nghĩ đến bọn họ bất lực trở về, tương lai ú ám đang đợi bọn họ, trong khoảng thời gian này, bọn họ đều ăn không ngon ngủ không vô.

    Hiện giờ có tung tích của 12981, không sợ sẽ đi tay không trở về.

    Tên nam nhân đi đầu có diện mạo mỏ chuột tai khỉ, hai mắt hưng phấn nhìn vết máu dưới mặt đất.

    Hắn nói với mấy người phía sau: "Đem đồ vật dụng cụ đều chuẩn bị sẵn sàn, chỉ cần gặp 12981 thì trực tiếp tiêm thuốc cho nó, lần này nhất định phải mang nó về".

    "Dạ..".

    "Dạ..".

    Nghe được lời nói của nam nhân mỏ chuột tai khỉ, vài người phía sau liền lấy ống chích từ trên người ra.

    Bọn họ liếc nhìn lẫn nhau, cẩn thận nghiêm túc bắt đầu tìm kiếm theo những vết máu đó.

    Lần theo những vết máu đó kéo dài tới bên đường lớn lại không thấy đâu nữa.

    Mà vị trí biến mất kia, giống như là chỗ cô gái vừa mới bắt xe rời đi.

    "Sơn ca, chỗ này chẳng phải là chỗ cô gái lúc nãy bắt taxi rời đi sao?".

    Tất cả mọi người ở đây đều nhìn ra được, có một người lại nhịn không được hỏi ra khỏi miệng.

    Nam nhân mỏ chuột tai khỉ, cũng chính là Đàm Sơn nghe được lời này, khuôn mặt có vài phần vặn vẹo.

    Rõ ràng 12981 đã bị thương, lúc này là cơ hội tốt nhất để bắt lấy nó.

    Chính là những vết máu kia tới đây đột nhiên biến mất, hắn làm sao mà nuốt trôi được cục tức này.

    Trở lại viên nghiên cứu, nếu tiến sĩ biết được chuyện này, còn không đem hăn ăn tươi nuốt sống sao.

    "M** nó!".

    Đàm Sơn mắng một câu thô tục, hắn móc điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại.

    Lúc này hắn không thể không đi cầu cứu đám oắc con kia.

    Bằng không kết quả chờ đợi hắn, hắn thật sự không dám nghỉ đến.

    "Xin chào, là thị trưởng hoàng ạ? , Tôi là Đàm Sơn, là từ viện nghiên cứu bác ái ở kinh thành..".

    * * *

    Cố Cửu trả tiền xe, xuống xe liền đi thẳng vào trong biệt thự.

    Bất quá trong nháy mắt lúc cô xoay người lại, khuôn mặt chợt trở nên nghiêm túc.

    Cô quét mắt về phía sau, chân thả chậm tốc độ.

    Thời điểm ngửi được mùi máu tươi trong không khí, ánh mắt cô nhìn phía sau mang theo hiểu rõ.

    Khi nãy thời điểm ngồi trong xe taxi, cô đã ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

    Bẩn thân cô lăn lộn trong cảnh máu me cả ngày, đối với hương vị này, cô bất quá đã quen thuộc.

    Bất quá thời điểm bắt đầu ngooifb lên xe, cô còn tưởng là tài xế có vấn đề.

    Cho nên dọc theo đường đi cô vẫn luôn duy trì cảnh giác.

    Thời điểm xe dừng lại ngay biệt thự, cô biết có vấn đề không phải là tài xế.

    Lúc này cảm thấy mùi máu tươi càng ngày càng gần, Cố Cửu ý niệm vừa động, lấy ra khẩu súng từ trong không gian.

    Ngay sau đó nhnah chống xoay người lại, đem họng súng chỉa về phía sau.

    Đáng tiếc trước mắt không có một người.

    Nhưng Cố Cửu rất nhanh đem họng súng hạ thấp xuống.

    Đơn giản là phía sau cô không có người, mà lại có một con "chó lớn".

    Bộ lông màu xám, hai mắt ánh lên ánh sáng lục sắt ảm đạm, làm cho Cố Cửu cả người căng chặt.

    Thứ này tuyệt đối không phải là một con chó, bất luận là u quang phát ra từ cặp mắt kia, hay là vết thương loang lỗ máu của đối phương, đều làm Cố Cửu không thể thả lỏng cảnh giác.
     
  6. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 25: Sói xám (ba)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu đem họng súng ngay trước mắt sói xám.

    Đúng vậy, Cố Cửu nhận ra này không phải con"chó lớn', mà là một con sói xám.

    Từ chỗ cô bắt xe cho tới bây giờ ở trước cửa biệt thự, con sói xám này vẫn luôn đi theo cô.

    Thậm chí ngồi chung một chiếc xe với cô.

    Đối với con sói xám có hành vi như con người này, Cố Cửu càng không thể thiếu cảnh giác.

    Bởi vì ba năm ở mạt thế, cô có nghe nói qua, có một số ít dị năng giả có thể biến thân.

    Dị năng giả có khả năng biến thân quá mức quý hiếm, so với dị năng chữa khỏi còn muốn hiếm hơn.

    Cho nên rất nhiều người đều chưa có gặp qua.

    Hiện giờ tang thi đã xuất hiện, Cố Cửu không thể không hoài nghi có khả năng đã xuất hiện dị năng giả.

    Sói xám nhìn nữ nhân trước mắt, nó chậm rãi cuối đầu.

    Cố Cửu hai mắt vẫn luôn nhìn chầm chầm sói xám.

    Nên cũng thấy được động tác của nó.

    Ý tứ của việc cúi đầu, cô nhìn ra được.

    Chính là cô vẫn như cũ không nới lỏng cảnh giác, rốt cuộc trời sinh sói đã giảo hoạt.

    Có lẽ là nhìn ra được Cố Cửu vẫn chưa nới lỏng cảnh giác.

    Sói xám cong thân thể lại, quay qua phía miệng vết thương, đem miệng vết thương bại lộ trước mặt cô.

    Động tác của sói xám rõ ràng đem nhược điểm của mình bại lộ ra trước mặt cô.

    Cố Cửu nhìn miệng vết thương huyết nhục mơ hồ, tây cầm súng chậm rãi buông xuống.

    Hai mắt phiếm u quang của sói xám nhìn một màn này, giống như ra thở dài một hơi nhẹ nhõm.

    Nó rốt cuộc ngã xuống trên mặt đất, cặp mắt mang theo lục quang kia cũng chậm rãi nhắm lại.

    Có lẽ là biết Cố Cửu sẽ không giết hắn, cũng sẽ không vứt bỏ hắn, cho nên lúc này mới mặc kệ chính mình mà ngã xuống.

    Cố Cửu thấy sói xám ngã xuống đất trước mắt mình, đưa tay ấn huyệt thái dương.

    Sói xám này thật ra rất thông minh.

    Mốt đường đi theo cô lúc trước, cho tới bây giờ cầu cứu cô, nơi nào giống một con sói a.

    Giống như là một con người chân chính.

    Bất quá cái khả năng này cũng không phải là không có.

    Cố Cửu chậm rãi đi lại gần sói xám, nhìn trên mặt đất sói xám thiệt to nằm đó, cô không có khả năng mang một con sói xám bảy tám chục cân đi vào trong biệt thự.

    Nếu như cô thức tỉnh dị năng, đem con sói xám này vào biệt thự là việc dễ như trở bàn tay.

    Chính là hiện giờ cô chỉ là một cô gái yếu đuối tay không tấc sắt.

    Tay không tấc sắt, nói như vậy không quá khoa trương sao.

    Cô gái yếu đuối đó là ai? Dù sao cũng không phải là cô.

    Cố Cửu nghĩ nghĩ, cuối cùng vung tay lên hướng về phía sói xám.

    Sói xám nằm trên mặt đất nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.

    Nhìn vết máu trên mặt đất, Cố Cửu nhíu nhíu mày.

    Sói xám xuất hiện cùng với nhóm người tìm kiếm kia, hai sự việc này có liên quan đến nhau không.

    Nếu có, cô sợ mình đã chọc phỉa phiền toái a.

    Rốt cuộc thì những người kia nhìn như thế nào cũng không phải là những người tốt.

    Mặc kệ có phiền toái hay không, nếu cô đã chấp nhận sự xin giúp đỡ của sói xám, lúc này vẫn nên là đi xử lý vết thương cho nó.

    Đi vào bên trong biệt thự, đi vào toilet dưới lầu, lúc này Cố Cửu mới đem sói xám từ trong không gian thả ra.

    Ở dưới ánh sáng của bóng đèn, lúc này Cố Cửu mới thấy rõ ràng miệng vết thương trên người sói xám.

    Miệng vết thương lớn bằng hai cái nắm tay, ngoài mặt đều đã thối rữa.

    Cố Cửu nhìn một màn này không hề sợ hãi chút nào, cô cùng những nữ nhân khác không giống nhau, mà là đã ở mạt thế giãy giụa để sinh tồn ba năm.

    Lúc này miệng vết thương của sói xám đã cảm nhiễm.

    Lúc này cô cần phải nhanh chống đem vết thương xử lý, đem chỗ bị lây nhiễm cắt bỏ, bằng không sẻ làm cho vết thương càng thêm nghiêm trọng.

    Cố Cửu đem sói xám bỏ vào trong bồn tắm, sau đó lấy hồm thuốc từ trong không gian.

    Vốn dĩ lúc trước thu thập tính dự trữ để dùng cho sau khi mạt thế đến.

    Không nghĩ đến mạt thế chưa đến, đã dùng trước cho sói xám.

    Lấy dao phẫu thuật ra, Cố Cửu thẳng tay đem dao hướng tới miệng vết thương của sói xám.

    Động tác đó thật nhanh chóng, không một chút run rẫy, tiến thẳng đến chỗ miệng vết thương.
     
  7. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 26: Có khách ghé thăm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu động tác nhanh chóng, tàn nhẫn, chính xác.

    Thật nhanh đem chỗ thối rữa trên miệng vết thương sói xám toàn bộ cắt xuống.

    Ở thời điểm Cố Cửu hạ dao xuống, sói xám cũng đã tỉnh lại mở hai mắt.

    Cố Cửu nhìn thấy sói xám mở hai mắt, động tác trên tay vẫn như cũ không ngừng lại.

    Đem miệng vết thương trên người sói xám băng bó tốt, lúc này cô mới cúi đầu nhìn vào hai mắt của sói xám.

    Ở dưới ánh đèn, cặp con ngươi phiếm u quang kia lúc này không có chút địch ý đối với cô.

    Cố Cửu dọn dẹp xong, đem những băng gạt dính máu, toàn bộ đều ném vào thùng rác.

    Nhìn sói xám nằm trong bồn tắm, Cố Cửu nhận mệnh lại rửa sạch sẽ vết máu dơ trên người nó.

    Rốt cuộc cũng làm xong tất cả, lúc này Cố Cửu mới đem sói xám từ trong bồn tắm ra ngoài.

    Nước trong bồn tắm đều là máu, đem toilet rửa sạch sẻ một lần, lúc này Cố Cửu mới mang theo sói xám đi ra đại sảnh.

    Còn chưa nói, sau khi cô đem vết thương trên người sói xám băng bó tốt.

    Sói xám thoạt nhìn không hề nhỏ chút nào.

    Có thể chình mình đi lại, bước chân vững vàng, Cố Cửu nhìn thấy nhướng mày một cái.

    Đem sói xám ra tới cái thảm gần sô pha, Cố Cửu chỉ vào mặt đất nói: "Ngươi đêm nay liền ngủ ở dưới lầu, không cho phép phá phách, cũng không cho phép lên lầu, có nghe thấy hay không?".

    Cô cũng không chờ sói xám trả lời, nói xong ngáp một cái rồi đi lên lầu.

    Sói xám nhìn bóng dáng yêu kiều của Cố Cửu chậm rãi biến mất ở trên lầu.

    Hắn xoay người nhìn về hướng của của biệt thự, trong mắt hàn quang thâm thúy mà tràn ngập thù hận.

    Sói xám xoay người nằm lên tắm thảm ngay sô pha, cúi đầu nhìn miệng vết thương được băng bó ở bụng, hai mặt hiện lên tia phức tạp.

    Hắn liếm vài cái lên miệng vết thương, sau đó nhìn về phía trên lầu, trong mắt mang theo thần sắt kiên định.

    * * *

    Đêm dài.

    Cố Cửu ở trên lầu nặng nề đi ngủ.

    Sói xám cũng nằm một góc ở chỗ sô pha, nhắm hai mắt lại.

    Nhưng đúng lúc này, bên ngoài biệt thự có một chiếc xe dừng lại.

    Cử xe được mở ra, người bên trong bước ra.

    Mấy người này cùng với nhóm người tìm 12981 lúc nãy là một nhóm.

    Bước xuống xe đầu tiên là nam nhân mỏ chuột tai khỉ Đàm Sơn, hắn lúc này hai mắt âm u nhìn về hướng biệt thự.

    Mấy người đi theo phía sau hắn cũng phi thường khẩn trương, trong tay cầm chặt ống chích.

    Thời điểm bọn học tới gần, sói xám nằm một góc trên ghế sô pha liền mở hai mắt ra, hai mắt mang theo lục quang, hung ác trừng về hướng cửa biệt thự.

    Sau đó trực tiếp chạy về hướng trên lầu, trong nháy mắt đã không thấy tâm hơi.

    Đi lên lầu, sói xám lần theo mùi hương tìm được phòng ngủ của Cố Cửu.

    Nó dùng thân thể tông vào cửa, động tác thực sự rất mạnh, cũng rất kịch liệt.

    "Thùng thùng..".

    Âm thanh thân thể đập vào cửa, làm cho Cố Cửu trực tiếp mở hai mắt ra.

    Cô cầm lấy súng trên đầu giường, chậm rãi tới gần cửa.

    "Ô ô.."

    Nghe được thanh âm đè thấp ngoài cửa, Cố Cửu biến đổi sắc mặt, bước nhanh ra cửa mở cửa ra.

    Sói xám vốn đang đập cửa, liền ngưng động tác lại.

    "Ô ô..".

    Hắn hướng về phía Cố Cửu thấp giọng nức nở, đầu còn thường hướng về phía dưới lầu.

    Cố Cửu nhìn động tác có nhân tính của nó, thả nhẹ bước chân, chậm rãi hướng tới đầu cầu thang lên lầu.

    Mà lúc này đám người Đàm Sơn, rốt cuộc cũng đem cửa biệt thự mở ra.

    Đám người đó tay chân nhẹ nhàng đi vào đại sảnh biệt thự.

    Cố Cửu thấy một màn như vậy, nhanh chống đem thân mình giấu đi.

    Cô đem thân mình áp sát bên trái vách tường, cúi đầu nhìn xuống sói xám đang tùy cơ hành động.

    Không nghĩ tới con sói xám này còn biết có ân tất báo, thế mà không có chính mình chạy trốn, còn đem cô cùng đi.

    Bất quá cô cũng biết rõ, bởi vì con sói này mà cô chọc phải phiền toái.

    Cũng không biết con sói này có giá trị gì không a.
     
  8. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 27: Bắn nhau

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  9. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 28: Rời đi

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  10. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 29: Rừng núi

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...