Trọng Sinh [Edit] Mạt Thế Trọng Sinh: Quân Thiếu Sủng Trong Lòng Bàn Tay - Y Nhân Vi Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nguyễn Mộc, 15 Tháng sáu 2021.

  1. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    [​IMG]

    [​IMG]

    Hán Việt: Mạt thế trọng sinh: Quân thiếu đích chưởng tâm sủng

    Tác giả: Y Nhân Vi Hoa

    Tình trạng: Hoàn thành

    Thể loại: Nguyên san, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Huyền huyễn, Báo thù, Mạt thế, Dị năng, Ngọt sủng, Trọng sinh, Song khiết, Nữ cường, Ngược tra.

    Editor: Nguyễn Mộc

    Tình trạng edit: Mới bắt đầu bò

    Lịch ra chương: 2 chương/ tuần, sẽ cố gắng đăng nhiều nhất có thể

    Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Cùng góp ý cho các tác phẩm của mộc

    Văn Án:

    Cố Cửu kiếp trước bị tra nam cùng người nhà vô tình vứt bỏ, sau khi trọng sinh cô muốn đứng trên đỉnh cao của thế giới tràn ngập chết chóc, đem những người đã từng hại cô giẫm đạp dưới chân.

    "Ngoan một chút, việc này đối với anh không có hại".

    Nhưng mà trọng sinh trở về, cô bất đắc dĩ tiện tay túm lấy một gã đàn ông làm lá chắn, giải quyết vấn đề thân thể.

    "Cô gái, trêu chọc tôi sau này cô chỉ có thể cùng họ với tôi".

    Từ đây, ở phía sau lưng cô lun có một cái đuôi có quyền thế ngập trời, sủng ái cô hơn mạng, đem cô để trong lòng bàn tay mà nâng niu, đặt trên đầu quả tim mà yêu thương, một kẻ thê nô chính hiệu.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng ba 2022
  2. Đăng ký Binance
  3. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 1 Vận mệnh xoay chuyển.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "A.."

    Một tiếng hét tê tâm liệt phế thống khổ kêu lên, làm người ta nghe ra một tia tuyệt vọng.

    Ba năm trước đây toàn thế giới đều bị virus tang thi cảm nhiễm.

    Thời điểm hiện tại, nhân loại còn tồn tại chỉ dưới một phần ba so với ban đầu, cuộc sống không hề an ổn, bởi vì tang thi quá nhều, chúng nó tùy thời tấn công nhân loại, làm cho số lượng nhân loại giảm đi rất nhanh.

    Nghe thấy không, lại mọt người nữa bị đàn tang thi tấn công.

    Cố Cửu bị đàn tang thi bao phủ, trừ bỏ lúc đầu thân thể bị tang thi cắn xé mà sinh ra đau đớn, hét lên một tiếng đầy thống khổ, lúc sau vẫn luôn cắn chặt răng thừa nhận đau đớn.

    Cô hận..

    Nhìn chiếc xe đang dần chạy xa, Cố Cửu tuyệt vọng hai mắt mang theo hận ý.

    Trên xe chính là người nhà cùng với người yêu của cô.

    Cứ như vậy đem cô đẩy vào đàn tang thi, chỉ vì cô đã không còn giá trị lợi dụng đối với họ. Thân thể của cô không ngường bị gặm cắn, bị tang thi từng ngụm từng ngụm cắn xé ăn mất.

    Cô hối hận, thật sự hối hận.

    Lúc trước cô không nên mềm lòng, không nên tin tưởng cha mẹ bất công, cô em gái luôn có địch ý với mình, bằng không cũng sẻ không lưu lạc đến nước này.

    Cô là song hệ dị năng hiếm gặp, lại lưu lạc đến nước này, là do cô quá ngốc, quá ngây thơ..

    Nếu có kiếp sau..

    Nếu có kiếp sau, cô tuyệt đối sẻ thay đổi vận mệnh của mình.

    Bởi vì dị năng bị phế bỏ, Cố Cửu bị đán tang thi cắn xé nuốt sống.

    Nhìn lên bầu trời u ám, cô nhắm hai mắt lại không cam lòng..

    ~~~~~~

    "Linh linh linh.."

    Tại thời điểm lần nữa Cố Cửu mở mắt, là do bị tiếng chuông di động đánh thức.

    Cô từ trên giường ngồi dậy, nhìn hết một lượt khung cảnh xung quanh.

    Tiếng chuông di động vẫn đang kêu, bất quá một lát sau liền yên tĩnh lại.

    Nhìn hoàn cảnh quen thuộc mà lại lạ lẵm, làm cho hai mắt của Cố Cửu tràn đầy cảnh giác và không tin tưởng.

    Nơi này..

    Nơi này rõ ràng chính là lúc trước mạt thế, công ty cung cấp cho cô nhà ở a.

    Cố Cửu không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra trước mắt.

    Tại thời điểm cô bị tang thi gặm cắn, cảm giác đau đớn từ cơ thể còn lưu lại trong trí nhớ của cô. Đau như vậy và tuyệt vọng như vậy.

    Ở thời điểm virus bùng nổ ba năm kia, cô vì Cố gia làm trâu làm ngựa, kia tất cả đều không thể là giả.

    Cố Cửu cảnh giác nhìn hoàn cảnh xung quanh.

    Nghĩ đến tang thi cao cấp có thể làm cho con người sinh ra ảo giác, mà mộng tưởng lớn nhất của cô là trở lại quá khứ, trở lại thời điểm mạt thế chưa bùng nổ.

    Lúc này xung quanh hoàn cảnh quen thuộc, cô không thể không nâng

    Cố Cửu từ trên giường ngồi dậy, cử động thân thể, nhìn xung quanh cảnh giác, cô vớn cánh tay trắng nõn, dùng lực rất lớn, vun tay xuống.

    "Tê.."

    Đau, cô cảm giác được đau.

    Cô thật sự đã trở lại thời điểm trước mạt thế bùng nổ, thật sự trở về quá khứ.

    Cố Cửu xuống giường nhìn hoàn cảnh quen thuộc xung quanh. Cón có dưới lầu, ở trên đường những tiếng xe cộ chói tai. Trong không khí sạch sẻ, bên ngaoif nahs mặt trời chiếu rọi, tất cả đều này làm Cố Cửu xác nhận cô đã thật sự rở lại.

    "Linh linh linh.."

    Tiếng chuông di động lại một lần nữa vang lên.

    Cố Cửu nghe thấy tiếng chuông di động van lên, lúc này mới có cảm giác thật thân thiết.

    Ở thời điểm mạt thế bùng nổ, điện nước bị cúp, internet cũng bị tê liệt.

    Thế giới lâm rơi vào một mảng đen tối, không còn nghe thấy được những âm thanh dễ nghe như vậy nữa.

    Cố Cửu trực tiếp cầm lấy di động, nhìn tên trên màn hình là tổng giám đốc của cô gọi tới, Cố Cửu nhăn lại đôi mài liễu mi cong.

    Bất quá động tác trên tay không ngừng, cô đem điện thoại đã được kết nối tới bên tai.

    "Cố Cửu, hôm nay có người từ tổng công ty phái tới, cô hiện tại đang ở đâu, tranh thủ thời gian chạy tới đây, tôi trước dẫn người đi tới đại sảnh, cô nhanh lên tới đây."

    Trong điện thoại giọng nữ mang theo gấp gáp, xung quanh còn có am thanh ồn ào.
     
  4. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 2: Quân thị công ty

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bên kia đối phương nói xong liền cúp điện thoại. Cố Cửu ngốc luôn rồi.

    Cô cúi đầu nhìn xuống màn hình di động đã tắt, ngón tay lần nữa bật lên, Cố Cửu nhìn ngày hiển thị trên màn hình, hai mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

    Cô thế nhưng trở lại thời điểm hai tháng trước khi mạt thế bùng nổ.

    Khoản thời gian này cách rất lâu, Cố Cửu đã không nhớ rõ ngày hôm nay đến tột cùng là có chuyện gì sảy ra.

    Bất quá học tỷ, cũng chính là tổng giám đốc của công ty chi nhánh Quân thị gọi điện thoại cho cô, nghe thấy âm thanh sốt ruột kia, cô lập tức đi tới tủ quần áo.

    Tổng giám đốc của chi nhánh công ty Quân thị kêu là Lưu Diễm, là học tỷ của Cố Cửu, cũng là người mang cô vào công ty làm việc.

    Chỗ cô ở là ở thời điểm trước mạt thế công ty cấp cho cô.

    Tốt nghiếp đại học xong, cô liền đến công ty Quân thị làm việc.

    Cho dù chỉ là công ty chi nhánh, nhưng đãi ngộ rất tốt. Công ty bởi vì cô bỏ ra không tồi, cho cô đều là phúc lợi tốt nhất công ty.

    Bất quá những chuyện này đều là chuyện xảy ra một tháng trước khi mạt thế bùng nổ.

    Bởi vì không có công việc, cô trở về ở cùng cha mẹ, cũng cùng Cố Huyên quan hệ ngày càng căng thẳng.

    Thẳng đến trước khi virus tang thi bùng nổ, những chuyện phát sinh sau này đều in sâu khắc khổ trong lòng cô.

    Cô cả đời này thoải mái nhất là lúc làm việc ở công ty Quân thị. Tất cả toải mái trong sinh hoạt, đều là học tỷ một tay đề cử cho cô.

    Bất quá nghỉ đến kết cục của học tỷ kiếp trước, Cố Cửu con ngươi lạnh bang hiện lên một tia ảm đạm.

    Nhưng thật mau tia ảm đạm kia đã thu hồi, kiếp này có cô ở đây, cô sẻ không để học tỷ lại xảy ra chuyện.

    Cố Cửu đi đến trước tủ quần áo, trong nháy mắt mở cửa tủ ra cô liền ngây ngẩn cả người.

    Toàn bộ đều là đồng phục của công ty, nghiêm túc mà chỉnh chu quần áo.

    Mạt thế đến mỗi ngày phải cùng tang thi chiến đấu, nàng chưa từng mặc qua váy, cũng không có mặc qua quần áo chỉnh tề như vậy.

    Cố Cửu lâm vào mê man trong giây lát.

    Cô đã trọng sinh trở lại, biết trước quỹ đạo phát triển của thế giới.

    Chẳng lẽ còn muốm tiếp tục lưu lại công ty, chậm rãi chờ đợi mạt thế đến sao?

    Không, cô phải làm sao để chuẩn bị thật tốt, để đón tiếp trận tai nạn của nhân loại này.

    Liền tính không thể thay đổi cái gì, cô cũng muốn ở mạt thế sống tiêu sái về sau.

    Cố Cửu đem bàn tay hướng cửa tủ lấy một bộ quần áo thoải mái..

    * * *

    Quân thị chi nhánh công ty.

    Lúc này ở địa sảnh công ty, không ít những nhân viên ăn mặc chỉnh tề đứng ở đây. Hôm nay là ngày bên tổng công ty phái người xuống thăm dò, tất cả mọi người ở đây nghênh đón vị nhân vật đó.

    Lưu Diễm mang theo nhân viên công ty, một bên không ngừng nhìn đồng hồ, một bên nhìn về phía cửa công ty. Trong lòng nôn nóng, Cố Cửu như thế nào còn chưa xuất hiện, thời gian liền không kịp rồi.

    Đúng lúc này, mấy chiếc siêu xe xa hoa điệu thấp chậm rãi đi đến cửa công ty.

    Lưu Diễm nhìn mấy chiếc xe đã ngừng lại, lập tức tùy tiện kêu hai người đi theo phía sau.

    Vốn là tính mang Cố Cửu ra mặt, chi là nha đầu chết tiệt kia lúc này còn chưa có xuất hiện, chỉ có thể tùy tiện kéo hai người đi.

    Đưa cho nha đầu kia cơ hội tốt như vậy mà không chịu nắm chắc thời cơ, Lưu Diễm trên mặt giận nha đầu kia không biết quý trọng.

    Nhưng mà đi ra phía trước đại sản, trên mặt lại biến thành tươi cười cung kính.

    Cô dẫn người đi tới cửa, mấy chiếc siêu xe dừng lại ở cửa đã được người mở ra.

    Bước xuống xe đầu tiên là một người nam nhân trẻ tuổi tuấn mỹ.

    Nam nhân ngũ quan điêu khắc tuấn mỹ, cả người phát ra một loại khí thế vương giả, làm lu mờ những người xung quanh.

    Cái khuôn mặt tuấn mỹ kia, lúc này bày ra một mặt ôn hòa tươi cười mà xa cách.

    Theo sát phía sau, trên xe lúc này cũng bước xuống them vài nam nhân khác, tất cả đều khí thế bức người, soái đến rối tinh rối mù.
     
  5. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 3: Quân tam thiếu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy tên nam nhân sôi nổi từ trên xe bước xuống, hướng tới phía sau, hành vi cử chỉ vô cùng nghiêm cẩn, trong ánh mắt cũng phi thường cung kính.

    Trước mắt vài khuôn mặt đẹp đến khinh thiên động địa, đặc biệt là người đi đằng trước.

    Lưu Diễm nghe phía sau truyền đến tiếng hút khí, hung hăng trừng mắt liếc hai nữ nhân viên phía sau một cái.

    Sau đó khuôn mặt mới treo lên nụ cười, mang người ra tiếp đón.

    "Chào ngài, tôi là Lưu Diễm, giám đốc của công ty chi nhánh Quân thị"

    Người nam nhân tuấn mỹ nhìn Lưu Diễm, nhẹ nhàng gật đầu.

    Lưu Diễm nhìn nam nhân trước mắt, nội tâm xúc động.

    Nhìn gần, khuôn mặt của nam nhân này càng làm cho người ta giao động, nam nhân này hình dáng ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, giống như điêu khắc Hy Lạp, con ngươi lạnh băng um ám, có vẻ cuồng dã mà không câu nệ, tà mị mà gợi cảm.

    Còn có một thân tràng đầy khí chất cao quý kia, làm cho người ta chỉ dám ở xa đứng nhìn mà không dám lại gần.

    Đối phương trên người khí thế như có như không, nhưng cảm giác tồn tại thập phần mãnh liệt.

    Người này vừa thấy chính là người ngồi ở trên cao mới có được khí thế như vậy.

    Lưu Diễm thầm nghĩ, người này tuyệt đối không đơn giản.

    Lưu Diễm không nghe được đối phương đáp lại, cô biết đều mà tránh sang một bên, vươn tay thái độ cung kính nói: "Mời đi lên lầu trên"

    Quân Bắc Mặc nhìn thoáng qua bên người nữ nhân thật hiểu đúng mực, môi mỏng khẻ mở "Quân Bắc Mặc"

    Nói xong mang theo mấy nam nhân phía sau, bước chân ưu nhã đi vào trong đại sảnh của Quân thị.

    Thời điểm Lưu Diễm nghe được đối phương giới thiệu tên, đồng tử hai mắt co chặt một trận.

    Nhưng nhìn đến đối phương đã dẫn người đi vào bên trong, lập tức đuổi theo đoàn người kia.

    Quân Bắc Mặc, chỉ cần là nhân viên kỳ cựu ở Quân thị, cơ hồ là không ai không biết người này.

    Quân gia tam thiếu gia, ở trong quân đội là một nhân vật truyền kỳ.

    Nghe đồn Quân tam thiếu gia trúng cử bộ đội đặc chủng tinh anh quốc gia, thậm chí khi ở trong quân đội đảm nhiệm chức vụ đội trưởng.

    Vốn dĩ hắn là người nối nghiệp của Quân gia, Quân gia chính là ở trong quân giới có lực ảnh hưởng nhất định.

    Nhưng mà ở năm trước, không biết vì sao quân tam thiếu lại lui xuống dưới.

    Liền tính hắn lui xuống dưới, Người Quân gia vẫn như cũ phi thường coi trọng tam thiếu gia.

    Đến nỗi vì sao đối phương từ bộ đội đặc chủng lui ra, cũng không ai rõ, không có người biết.

    Không, có lẽ chỉ có người của Quân gia biết.

    Tuy rằng tất cả đều là tin đồn nghe từ kinh thành, chính là Lưu Diễm nghe không ít những tin tức đàm tiếu đó.

    Lưu Diễm mang theo hai nữ hoa si phía sau, bước nhanh đuổi theo bước chân của Quân tam thiếu.

    Đoàn người hướng đến thang máy mà đi.

    Lưu Diễm phải nói là chạy đến phía trước quân tam thiếu, tự mình nhấn nút mở cửa thang máy.

    Đoàn người liền tiến vào thang máy, lúc này ở đại sảnh công ty, mọi người mới dám thả lỏng thân thể.

    "Oa.. Mọi người có nhìn đến không, nam nhân kia thật là soái a."

    Nữ nhân gương mặt ửng đỏ, trên mặt còn mang theo biểu tình hoa si.

    "Đúng vậy, thật sự rất soái, không biết làm chức vụ gì ở tổng công ty?"

    Cũng có nữ nhân lâm vào trầm tư, bắt đầu lên kế hoạch của mình.

    Những nữ nhân xung quanh thật lâu còn chưa có lấy lại thinh thần, còn đang nhìn về phía thang máy.

    * * *

    Cố Cửu cầm bộ quần áo thể dục thoải mái đi vào phòng tắm.

    Nhìn tấm gương trong phòng tắm xuất hiện khuôn mặt mỹ lệ, làm Cố Cửu lại ngây ngẩn cả người.

    Làn da trắng nõn tinh tế bóng loáng, không có mạt thế sau tang thương, vừa nhìn thấy chính là được bả dưỡng tỉ mỉ.

    Chính là sau khi mạt thế tiến đến, đã trở thành quá khứ.

    Ở mạt thế kia ba năm, cô đã không còn nhìn thấy như vậy mỹ lệ a.

    Cố Cửu nhìn trong gương, khuôn mặt quen thuộc lại có chút xa lạ, làm cô muốn rơi lệ.

    Ba năm mạt thế đối với cô là nỗi thống khổ.

    Làm cho cô mất đi tình thân, tình yêu cùng với tình bằng hữu.

    Không, có lẽ hai loại tình phía trước, cô căn bản là đã không có được.
     
  6. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    4. Chương 4: Hồi ức

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu nhớ lại hết thay những chuyện xảy ra ở mạt thế sau này, cô rốt không kiên trì được nữa, ngồi xổm trên mặt đất có chút nghẹn ngào.

    Không phải là khóc lớn tiếng đầy thống khổ và tuyệt vọng, mà giống như con thú nhỏ bị thương.

    Cô thật sự quá ngốc, quá ngây thơ.

    Trước mạt thế, cô bị Cố Huyên làm mất công tác.

    Cố Huyên đi tới công ty cô náo loạn một trận, nói cô bắt cá hai tay, nhân phẩm có vấn đề.

    Chính là lúc ấy, cô chỉ có cùng với người yêu, Dương Tử Hoa ở bên nhau, căn bản không có cùng với nam nhân khác có dây dưa dính liếu.

    Thẳng đến khi Cố Huyên lấy ra ảnh chụp cô cùng với nam nhân khác ái muội.

    Đó là lúc hội tụ bạn học bị chụp lén, bởi vì góc độ có vấn đề, nên nhìn giống như là đang hôn môi.

    Cô cùng Cố Huyên giải thích, cùng Dương Tử Hoa giải thích.

    Chính là Cố Huyên không thuận theo, bám lấy không tha, làm loạn một hai lần còn chưa đủ, vẫn luôn gây rối ở công ty cô.

    Thẳng đến khi công ty không chấp nhận được nữa, kêu cô về nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian.

    Đây là sự kiến khiến cho cô từ chức.

    Tuy rằng công ty coi trọng năng lực của cô, lại không cách nào lại trọng dụng cô.

    Lúc sau cô về tới Cố gia, cùng với người nhà ở cùng một chỗ. Mà cô cùng Cố Huyên mâu thuẫn càng lúc càng lớn.

    Cha mẹ một lần lại một lần thiên vị Cố Huyên, ngay cả Dương Tử Hoa cũng chỉ trích cô.

    Thẳng đến khi virus tang thi bùng nổ, mạt thế đến. Cô thức tỉnh song hệ dị năng, chữa khỏi dị năng cùng hỏa hệ dị năng.

    Mà cô thực may mắn thức tỉnh song hệ dị năng, bởi vì vậy thái độ của người nhà đối với cô nháy mắt có thay đổi.

    Em gái không hề như trước cùng cô đối nghịch, cha mẹ cũng ân cần hỏi han đối với cô.

    Ngay cả người yêu đối với cô cũng bắt đầu ôn nhu.

    Bất quá tất cả chỉ là biểu hiện giả dối thôi.

    Đơn giản là cô có năng lực bảo vệ bọn họ, có thể tìm đồ ăn cho bọn họ.

    Virus tang thi bùng nổ, nhân loại thiếu thốn nhất là đồ ăn.

    Ở mạt thế, vì một mẩu nhỏ bánh mỳ mốc meo, đều có khả năng sẽ giết người. Loại tình huống này nhiều không kể xiết, có thể thấy được đồ ăn quan trọng như thế nào.

    Mà cô có song hệ dị năng, người nhà liền sẽ không đói bụng.

    Cô mỗi ngày đều phải đi ra ngoài kiếm đồ ăn, một khi tìm không thấy đồ ăn, cha mẹ liền không hề như trước đối với cô ôn hòa, mà em gái sắc mặt cũng sẽ khó coi.

    Dương Tử Hoa một đại nam nhân sẻ không nói gì, nhưng sự ôn nhu lúc trước sẽ không còn.

    Cho nên vì cô luyến tiếc tình thân cùng tình yêu, nên cô mỗi ngày đều sẽ mạo hiểm tính mạng đi tiềm đồ ăn.

    Thời gian một năm, cô nuôi dưỡng bốn người kia suốt một năm.

    Thẳng đến khi đội cứu viện quốc gia tới, bọn họ cùng rời đi, đi đến kinh thành.

    Ở trên đường đi đến kinh thành, cô đã trải qua rất nhiều, gặp lại rất nhiều người quen thuộc.

    Bởi vì cô có dị năng, đi theo quân đội chiến đấu với tang thi, cho nên cô đạt được đồ ăn tương đối nhiều một chút.

    Chính là cô vẫn như cũ ăn không đủ no, những đồ ăn đó đều tiến vào trong miệng của người nhà.

    Những người cô quen thuộc gặp được, bạn học, bạn tốt, các cộng sự đều khuyên cô, nên vì chính mình mà suy xét nhiều hơn.

    Lúc đó cô còn cười cho qua, chưa từng để ở trong lòng.

    Bọn họ dùng nữa năm để đi đến kinh thành.

    Trong khoản thời gian nữa năm ấy, cô nhìn rất nhiều người cô quen biết, từng người từng người lưu lạc trong miệng tang thi.

    Lúc tới căn cứ an toàn, cô cho rằng ngày lành đã tới, cô có thể nghỉ ngơi thật tốt. Lại không nghỉ rằng chờ đợi cô sẽ là người thân lạnh nhạt, người yêu phản bội, cùng với cô tử vong.

    Cỡ nào buồn cười a.

    Cố Cửu ở trong phòng tắm, yên lặng nhớ lại hết thảy quá khứ.

    Đây là cho cô một lần nữa có thể cảm nhận lại cảm giác một lần nữa bị người thân, người yêu phản bội.

    Tới căn cứ rồi, nơi ở cùng với đồ ăn, hết thảy đều phải dùng tinh hạch tang thi đổi lấy.

    Tinh hạch tang thi trung cấp còn có thể tăng cấp dị năng.

    Loại đồ vật quý giá như vậy, ai lại có thể bỏ được a.
     
  7. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 5: Phản bội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu chính là một lần ngoài ý muốn mà biết được tác dụng của tinh hạch, vì để tăng dị năng nên đã dùng đến tinh hạch. Cho nên trên người không có nhiều tinh hạch.

    Đối với người nhà khẩn cầu, cô tới căn cứ rồi cũng không có ngừng lại. Đi theo ra ngoài tiểu đội đi làm nhiệm vụ, đổi lấy tinh hạch, chỉ để đổi cho người nhà một chỗ an thân.

    Người nhà cùng người yêu thế nhưng nhẫn tâm, liền tính cô là dị năng giả, nhưng cũng chỉ là cái nữ nhân a.

    Có ai từng thương tiếc, có từng hỏi thăm cô một câu có mệt hay không, có đói bụng không.

    Đã qua đi hơn một năm, bọn họ rốt cuộc có cho mình một ngôi nhà trong căn cứ, mà đó đều là cô ở bên ngoài dùng mạng để mà đổi lấy.

    Khi đó bởi vì liều mạng mà ra ngoài làm nhiệm vụ, cô già đi nhanh chóng.

    Nhân tài hơn hai mươi tuổi, lại như là người phụ nữ ba bốn mươi tuổi.

    Mà người nhà ở trong căn cứ sống trong nhung lụa, bộ dạng đặc biệt dễ chịu.

    Em gái Cố Huyên càng xinh đẹp động lòng người, ở trong căn cứ coi như là mỹ nhân.

    Cũng trách không được Dương Tử Hoa sẽ vì Cố Huyên mà phản bội cô.

    Chỉ cần là nam nhân, đối với khuôn mặt xinh đpẹ mỹ lệ của Cố Huyên, so với khuuon mặt già nua của cô, người sáng suốt đều biết nên chọn cái nào.

    Phát sinh chuyện ghê tởm như vậy, cô trước khi chết cảm thấy thực may mắn có có đem thân mình giao cho Dương Tử Hoa, cái tên nam nhân không bằng cầm thú.

    Bởi vì sau khi chuyện đó phát sinh, thất sự quá ghê tởm.

    Ở mhaf bọn họ không bao lâu, có một ngày Cố Huyên tìm cô, nói người cầm quyền căn cứ này coi trọng cô, nói cô đi bồi hắn một đêm.

    Cô lucd ấy không nghi ngờ thật giả, cô phẫn nộ đi tới căn cứ tìm

    Không nói hai lời liền động thủ, cùng những người ủng hộ người cầm quyền của căn cứ đánh nhau.

    Lúc ấy cô quá xúc động, quá ngốc.

    Bởi vì nhìn đến mạt thế, có quá nhiều nữ nhân dùng thân thể để giao dịch, dựa vào năng lực của nam nhân bảo vệ chính mình.

    Cũng có quá nhiều nữ nhân bất đắc dĩ không giữ được trong sạch, nhưng lại không có năng lực phản kháng.

    Cho nên cô phẫn nộ, người nhà ở trong cảm nhận của cô rất quan trọng.

    Lúc trước cho dù Cố Huyên làm cô bị mất công tác, cô cũng không có trở mặt, chẳng qua là gây gỗ qua lại.

    Đó là do từ nhỏ đến lớn, cô quá để ý tình thân. Cuối cùng bị Cố Huyên lừa.

    Cô cùng thủ hạ của người cầm quyền cắn cứ đánh ngang tay, ai cũng không chiếm được ưu thế. Hơn nữa bọn họ hai bên đều bị thương.

    Những người đó kêu cô đi hỏi cho rõ ràng, cho nên cô về nhà, muốn hỏi Cố Huyên một chút có phải lầm hay không.

    Thấy không, lúc đó cô còn cho là đối phương viện cớ.

    Nhưng là lúc cô về đến nhà, cô nhìn thấy gì?

    Thế nhưng cô nhìn thấy hình ảnh người yêu cùng với em gái cô lăn giường.

    Hai người tư thế như vậy thân mật, đã lẫn nhau thâm nhập hiểu biết. (chỗ này edit chịu.. hong dám edit lại.. để ngyên mẫu nha ^-^).

    Bọn họ làm tư thế buồn nôn như vậy, còn có thân thể trần tr***g kia, lúc ấy cô liền phát ngốc.

    Cố Huyên nhìn cô không chút nào để ý, mở miệng trào phúng cô, nói cô căn bản không phải con của mẹ, mà là do ba cùng với nữ nhân hạ tiện sinh ra.

    Cô ta nói, cô ta vẫn luôn thích Dương Từ Hoa, cho nên bọn họ ở bên nhau là đương nhiên.

    Cô ta nói, cô cũng không nhìn lại bộ dáng của chính mình, Tử Hoa mới sẻ không coi trọng cô.

    Cô ta nói cô hiện giờ đã không còn giá trị lợi dụng nữa.

    Mà người yêu của cô, đối với Cố Huyên thâm tình chân thành nói: "Anh chỉ thích một mình em".

    Lại lúc sau, cô mới biết được thì ra Cố Huyên có dị năng. Cố Huyên thế nhưng thức tỉnh dị năng hệ thủy.

    Cô bị thương lại bị Cố Huyên phế bỏ dị năng, trở thành phế nhân. Lúc ấy nếu cô không có bị thương, cũng sẽ không bị Cố Huyên đánh lén.

    Chính là không có nếu, lúc cô biết đã quá muộn.

    Hai người bọn họ mang cô đã không có dị năng, trở thành phế nhân ra ngoài căn cứ, ném vào đàn tang thi.

    Bọn họ cứ như vậy đem cô vứt bỏ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng tư 2022
  8. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 6: Lột xác

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô ở mạt thế ba năm bảo hộ bọn họ, đến tột cùng đổi lấy cái gì.

    Thế nhưng là tử vong, này là cỡ nào buồn cười.

    Cố Cửu ngồi ở trên sàn nhà lạnh lẽo, cô không ngừng cảm giác đau lòng được, còn có thất vọng thấu xương.

    Cô không tin cha mẹ không biết những chuyện này.

    Tình cảm của Dương Tử Hoa và Cố Huyên, vừa nhìn là biết không phải một hai ngày mới đây.

    Cố Cửu chậm rãi đứng lên từ mặt đất, cô nhìn khuôn mặt mỹ lệ trong gương, đôimắt không hề giống trước kia mạt thế thanh khiết.

    Lúc này đôi mắt thâm thúy tản ra thanh lãnh, không có một chút ít cảm tình.

    Cố Cửu nhìn chính mình trong gương, khóe miệng nổi lên một nụ cười.

    Nụ cười mang theo mị ý tràn ngập gợi cảm, cả người hơi thở lạnh lùng làm người ta không dám tới gần.

    Hai loại mâu thuẫn kết hợp với nhau, ở trên người cô không hề mất đi vẻ gợi cảm.

    Vuốt khuôn mặt người trong gương, Cố Cửu cười.

    Nếu ông trời cho cô sống lại một đời, cô tuyệt đối không bạc đãi chính mình, cô sẽ sống thật tốt.

    Tình thân người nhà đó là do kiếp trước ngây thơ hy vọng xa vời, phá bỏ những gưỡng mặt giả tạo đó, thế nhưng như thế xấu xí không chịu nỗi.

    Một khi đã ghê tởm như vậy thì liền vứt bỏ, bọn họ đều có thể như thế đối đãi cô, một đời này cô sẽ không hề che chở bọn họ nữa.

    "Cố Huyên! Dương Tử Hoa!"

    Giọng nói lạnh băng ở trong phòng tắm vang lên, tràn ngập hận ý.

    Cố Cửu không hề nhìn khuôn mặt mỹ lệ trong gương, cô đơn giản vệ sinh cá nhân, thay quần áo, liền đi tới công ty Quân thị.

    Cô muốn từ chức, hiện giờ tuy rằng nói khoảng cách mạt thế còn có hai tháng.

    Chính là cô yêu cầu chuẩn bị vật tư quá nhiều.

    Thời điểm Lưu Diễm mang theo quân tam thiếu đoàn người lên lầu, Cố Cửu nhấc chân đi vào đại sảnh công ty. Trong đại sảnh người đã tan đi không ít. Nhưng vẫn có mấy người dừng lại khe khẽ nói nhỏ.

    Có người nhìn đến Cố Cửu xuất hiện, lại thấy cô ăn mặc không nghiêm chỉnh kinh hô ra tiếng, "Cố Cửu, cô như thế nào mặc đồ như vậy liền tới công ty? Tổng giám đốc vừa rồi tìm không thấy cô sắc mặt nhìn rất là khó coi."

    Cố Cửu nghe được đồng sự nói cười cười, hỏi: "Tổng giám đốc hiện tại ở đâu?"

    Người nọ nói: "Đã mang theo người của tổng công ty lên lầu."

    Cố Cửu ở trên đường liền nghĩ tới, kiếp trước thật sự có chuyện người của tổng công ty tới, bất quá cô lúc đó sinh bệnh, cho nên bỏ lỡ.

    Hiện giờ cô trọng sinh trở về, cũng không có cảm giác được thân thể không khoẻ, đối với điểm này cô không có miệt mài theo đuổi.

    Rốt cuộc trọng sinh đều có thể xảy ra, vấn đề nhỏ còn có cái gì truy cứu.

    Cố Cửu đối với người đồng sự gật gật đầu, bấm thang máy mà đi.

    Cô muốn từ chức cần phải cùng Lưu Diễm nói một tiếng.

    Học tỷ đối với cô chiếu cố, tình cảm này đối với cô biết bao nhiêu nặng, cô không thể chấp nhận việc không nói một tiếng liền rời đi.

    Chung quanh mấy cái đồng sự nhìn Cố Cửu bước vào thang máy, lúc này mới đem đề tài từ người của tổng công ty phía trước chuyển dời đến Cố Cửu.

    "Hừ! Năng lực cái gì, còn không phải ỷ vào tổng giám đốc chống lưng!"

    "Uy, cô nhỏ giọng một chút, coi chừng bị người nghe được truyền đến tai tổng giám đốc."

    Phía trước cùng Cố Cửu chào hỏi đồng sự đã đi tới, nói: "Hiện tại trong công ty người đều để tâm tới trên lầu, ai còn để ý các cô gièm pha đàm luận a."

    "Cũng là, tôi nói cho các ngươi, cái này Cố Cửu.."

    Lúc sau mấy người liền bắt đầu thảo luận Cố Cửu, các loại châm chọc, đương nhiên cũng hỗn loạn ghen ghét hâm mộ.

    Cố Cửu đứng trong thang máy, thẳng đến phòng họp trên lầu.

    Cô lúc này không phải là kiếp trước tâm tư đơn thuần.

    Thời điểm ở dưới lầu, cô liền biết kia mấy người đồng sự khi cô xuất hiện xảy ra biến hóa.

    Tất cả trong mắt rõ ràng cất giấu địch ý, chuyện này căn bản không khó phát hiện.

    Bất quá thì tính sao, cô chẳng lẽ còn muốn mỗi người đều thích cô.
     
  9. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 7: Đi ngang qua nhau

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu đi thang máy, thẳng đến phòng họp trên lầu.

    Cửa thang máy bị mở ra trong nháy mắt, cô liền nhìn đến hai nam nhân đang đứng ở cửa phòng họp.

    Hai người đó là một cặp song sinh, hai cái nam nhân lớn lên giống nhau như đúc, nhưng cô liếc mắt một cái liền có thể nhận ra hai người khác nhau chỗ nào.

    Bên trái nam nhân cả người tản ra hơi thở lạnh băng, bên phải nam nhân hai mắt mang theo ý cười ôn hòa, nhưng là ý cười kia lại không chạm tới đáy mắt.

    Hai người này đều không phải dễ chọc.

    Cố Cửu nhìn ra được, hai người trên người mang theo hơi thở sắc bén.

    Đặc biệt là một khắc khi cô xuất hiện, từ trên người hai người truyền đến sát khí.

    Cái này rõ ràng là đã gặp qua máu người.

    Hiện giờ vẫn là thời đại hòa bình, có thể gặp qua máu người đơn giản chính là hai loại người, một hắc một bạch.

    Nhìn hai người canh giữ ở cửa phòng họp, cô đem hai người định nghĩa ở trong phạm vi bạch đạo.

    Tư Vân cùng Tư Ngọc nhìn Cố Cửu xuất hiện, liếc nhìn lẫn nhau.

    Hai người tầm mắt liên thông, không tiếng động giao lưu, cuối cùng ca ca Tư Vân đi lên trước.

    "Tiểu thư, nơi này không nhân viên không phận sự không thể tới gần."

    Cố Cửu nhìn đi lên trước nam nhân, nghe được hắn mang theo uy áp lời nói, mỉm cười, "Ngượng ngùng, tôi tới tìm người nhất thời nóng vội."

    Nói xong Cố Cửu lần nữa quay trở về thang máy.

    Tư Vân nhìn động tác cô rời đi, kia cổ mãnh liệt uy áp nhạt đi không ít.

    Cố Cửu đi vào thang máy, đột nhiên lại lần nữa lên tiếng nói: "Tôi tới tìm người là Lưu Diễm, tổng giám đốc chi nhánh công ty quân thị, chờ cô ấy ra tới, phiền toái anh chuyển lời một tiếng, nói có người chờ ở văn phòng của cô ấy."

    Tư Vân nhìn cô gái tuổi trẻ đầy sức sống trong thang máy, tưởng là thân thích của Lưu Diễm, gật đầu nói: "Đã biết."

    Cố Cửu ấn xuống thang máy, cửa thang máy khép lại.

    * * *

    Cố Cửu ở dưới lầu đợi một giờ, căn bản không có chờ được Lưu Diễm.

    Cô rời đi văn phòng lại một lần nữa đi tới phòng họp, chính là phòng họp đã không ai.

    Nhìn đến nhân viên vệ sinh thu dọn phòng họp, hỏi đối phương, nói là người đã xuống lầu.

    Cố Cửu lại đi thang máy xuống lầu.

    Ở trong thang máy, Cố Cửu nhìn đến trong góc nằm một chiếc nhẫn.

    Cố Cửu ngồi xổm xuống đem chiếc nhẫn cầm trong tay, mới phát hiện, căn bản không phải nhẫn, mà là nhẫn ban chỉ.

    Không biết là cái nhẫn ban chỉ làm bằng gì, ở mặt ngoài là một tầng bạch ngọc, mặt trên còn có hoa văn cổ xưa.

    Chiếc nhẫn vừa thấy liền không phải đồ vật bình thường, không biết là ai đánh rơi ở nơi này.

    Cố Cửu đem nhẫn ban chỉ cầm lên, nghĩ quay đầu lại đi hỏi một chút.

    Cửa thang máy bị mở ra, Cố Cửu đi ra thang máy, liền nhìn đến những người không phải nhân viên công ty ở đại sảnh.

    Học tỷ Lưu Diễm đang ở đó cung kính mà đối với bóng dáng nam nhân đi hướng xe khom lưng.

    Thấy một màn như vậy, Cố Cửu đã dự đoán được người nọ phỏng chừng chính là người tổng công ty phái tới.

    Nàng hướng học tỷ đi đến, nghĩ thả chậm bước chân không đến mức đụng tới vị kia tổng công ty cao tầng.

    Trong lòng lại nghĩ, cũng không biết là người nào, tấm lưng kia cao lớn như thế, xem cách ăn mặc giống như còn rất tuổi trẻ.

    Quân Bắc Mặc ngồi vào bên trong xe, hắn dường như như có cảm giác nhìn về phía phương hướng Cố Cửu.

    Ở trong chi nhánh công ty đột nhiên xuất hiện một một cô gái trẻ tuổi đầy sức sống, Quân Bắc Mặc nhướng mày.

    Cô gái này nhìn tuổi không lớn, như là còn là sinh viên, hắn cũng cho rằng là thân thích của nhân viên công tác ở công ty.

    "Tam thiếu, chúng ta đi sao?"

    Tài xế không có nghe được nam nhân ngồi trên xe lên tiếng, không dám chủ động dò hỏi.

    "Lái xe đi."

    Âm thanh thanh lãnh ở bên trong xe vang lên.

    Bởi vì xe pha lê có màng phòng hộ, cho nên Cố Cửu không có nhìn đến nam nhân ngồi ở bên trong xe nhìn về phía cô.

    Cô nhìn đến mấy chiếc siêu xe nhanh chóng chạy đi, lúc này mới nhanh hơn bước chân đi đến bên người Lưu Diễm.
     
  10. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 8: Từ chức

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưu Diễm thấy người của tổng công ty rời đi, xoay người liền phải đi trở về.

    Cô còn nhớ rõ người bên cạnh quân tam thiếu, nói cho cô có người ở văn phòng chờ cô a.

    Người nọ là ai cô trong lòng cũng hiểu rõ, trừ bỏ cái nha đầu chết tiệt kia còn có thể là ai được.

    Nhưng mà liền ở thời điểm cô xoay người, nhìn thấy người có chút không giống nhau Cố Cửu.

    Lúc này Cố Cửu không có mặc đồng phục công ty, một thân quần áo thể thao thoải mái, khuôn mặt cũng không có trang điểm.

    Cặp mắt kia cũng biến hóa rất lớn, không giống trước kia đa sầu đa cảm, phi thường tỉnh táo.

    Lưu Diễm híp híp mắt, đi tới bên Cố Cửu, tiếp tục hướng tới trong đại sảnh đi đến.

    Cố Cửu vốn đang mang theo khuôn mặt tươi cười, nhìn đến Lưu Diễm biến hóa lập tức khổ ha ha đi theo sau.

    Cô ôm lấy cánh tay Lưu Diễm, xin tha nói: "Học tỷ, em sai rồi, em thật sự không phải cố ý đến trễ."

    Lưu Diễm không có đem Cố Cửu kéo ra, lại vẫn như cũ không dao động, bước chân cũng không ngừng.

    Thẳng đến hai người tiến vào thang máy, Lưu Diễm lúc này mới xoay người nhìn về phía Cố Cửu đang bám ở trên người mình.

    Trong miệng là hận sắt không thành thép nói: "Cô cái nha đầu chết tiệt kia, bạch bạch lãng phí một phen tâm huyết của ta, cơ hội lộ mặt như vậy lại bị cô đạp hư, nếu không phải vì làm cho cô có thể thuận lợi tiếp nhận vị trí chức vụ tôi, tôi phải đến nỗi như vậy sao.."

    Cố Cửu nghe được Lưu Diễm nói, một cái kính gật đầu.

    Chờ cửa thang máy mở ra, Lưu Diễm nhìn đến Cố Cửu thái độ thành khẩn nhận sai, trong lòng cổ quái.

    Cô nhìn thật sâu mà thoáng qua Cố Cửu, đối diện hai mắt thanh minh mang theo ý cười kia, tổng cảm giác được không đúng chỗ nào.

    Chính là lại không thể nói được, cô đi ra thang máy, thẳng đến văn phòng.

    Mà Cố Cửu nhanh chóng đuổi kịp bước chân của cô.

    Lưu Diễm ngồi ở ghế làm việc, từ trong ngăn kéo lấy ra thuốc lá dành cho nữ nhân đốt lên.

    Từ trong miệng thổi ra sương khói, làm Cố Cửu thấy không rõ khuôn mặt học tỷ lúc này.

    "Nói đi, xảy ra chuyện gì?"

    Lưu Diễm qua một hồi lâu mới hỏi tới.

    Cô cùng Cố Cửu nhận thức lâu như vậy, vẫn rất hiểu biết đối phương, biết cô ấy khẳng định là có việc.

    Còn có đối phương hôm nay mặc quần áo thể thao thoải mái như vậy, này căn bản chính là không có ý tứ tính toán đi làm.

    Lưu Diễm tuy rằng tuổi không lớn, nhưng mà nàng có năng lực, có hậu đài, từ nhỏ hoàn cảnh sinh trưởng, làm nàng hiểu được xem mặt đoán ý, nhìn đến rất nhiều người khác nhìn không tới đồ vật.

    Cố Cửu vừa nghe Lưu Diễm nói, lập tức đứng thẳng thân mình.

    Nói thật, cô thật sự không biết nên như thế nào nói cho học tỷ, sự tình mạt thế sắp đã đến.

    Này đối với nhân loại mà nói thật quá mức hoang đường, căn bản sẽ không có người tin tưởng.

    Học tỷ hiện tại nếu đã mở miệng hỏi, tự nhiên là phát hiện cái gì.

    Mà cô vốn dĩ liền không tính toán che lấp.

    Cố Cửu ngồi ở trước bàn làm việc, cúi đầu lộ ra mỉm cười.

    Ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía học tỷ đang hút thuốc, "Học tỷ, em muốn từ chức."

    Khi cô vừa dứt lời, Lưu Diễm trong tay yên run run.

    Ngay sau đó chính là yên tĩnh, toàn bộ phòng đều phi thường yên tĩnh.

    Cố Cửu thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở của học tỷ kịch liệt phập phồng.

    Cô biết nói ra lời này, học tỷ sẽ tức giận như thế nào.

    Cô ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Diễm ngồi ở trước bàn làm việc, đối diện với cặp mắt phẫn nộ kia, cau mày.

    Liền tính học tỷ tức giận, nhưng không đến mức lớn như vậy lửa giận đi.

    "Phanh.."

    Lưu Diễm tay mạnh mẽ đánh về phía mặt bàn.

    Cô ấy khuôn mặt mang theo phẫn nộ, nhìn về phía Cố Cửu càng là bộ dáng hận rèn sắt không thành thép, "Nói, có phải hay không Cố gia lại ngầm làm cái gì?"

    Nghe được Lưu Diễm lời này, Cố Cửu rốt cuộc hiểu đối phương vì sao như thế.

    Học tỷ vẫn luôn đều biết Cố gia hà khắc đối với cô, luôn không ủng hộ cô hy sinh như vậy.

    Đã từng không ngừng một lần hai lần khuyên cô, chính là cô bởi vì quá mức để ý những cái đó hư ảo đồ vật, căn bản chưa từng để trong lòng.
     
  11. Nguyễn Mộc

    Bài viết:
    4
    Chương 9: Lấy máu nhận chủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Cửu cười lắc đầu, "Không phải, em muốn từ chức, là lí do cá nhân."

    Lúc này Lưu Diễm sắc mặt càng thêm khó coi.

    Cô ấy chuyển động ghế dựa, đối mặt về phía cửa sổ sát đất, không nhìn về phía Cố Cửu.

    Cố Cửu nhìn đến động tác cô ấy như vậy, liền biết lúc này là thật sự sinh khí.

    Cố Cửu ngồi ở ghế trên cũng không có bất luận cái gì động tác, cô chuẩn bị hiểu chi lấy lý động chi lấy tình. (câu này edit k biết dịch như thế nào nên để nguyên văn nha).

    "Học tỷ, chị biết đến, em ở trong công ty lãnh tiền lương, cơ hồ đều cho không trong nhà, nhiều năm như vậy em chưa từng có vì chính mình suy nghĩ qua.

    Em nghĩ không muốn tiếp tục như vậy, liền tính là người không quen biết, nhiều năm như vậy em khổ sở làm hết thảy, cũng có thể đưa hết nhiệt tình cho họ, đáng tiếc tâm bọn họ như cũ nguội lạnh, em suốt đời cũng không thể nhận lại sự ấm áp từ họ. Đã bao nhiêu năm qua, em vẫn luôn nhẫn nại, một mực nhường nhịn, lui một bước lại lui một bước.. thật sự rất mệt mỏi".

    Lưu Diễm tại thời điểm Cố Cửu mở miệng, giật mình kẹp chặt thuốc lá trong tay.

    Cố Cửu sau khi nói xong, cô ấy chậm rãi xoay người nhìn về phía ấy, "Cô thật sự nghiêm túc nghĩ kỹ?"

    Cố Cửu nhìn học tỷ không còn như phía trước sinh khí bộ dáng, cười gật gật đầu.

    * * *

    Cố Cửu đi ra quân thị công ty đại sảnh, cùng học tỷ nói chuyện với nhau hồi lâu, nàng rốt cuộc vẫn là đạt được chính mình muốn kết quả.

    Bất quá --

    Nhiều năm như vậy học tỷ vẫn luôn đều biết cô sinh hoạt như thế nào, tại thời điểm trước khi cô đi, giao cho nàng một sấp tiền, để cho cô đi giải sầu.

    Cô đích thị là nói đi giải sầu, nhưng cũng không phải đi chơi, mà là thu thập vật tư a.

    Nhìn tiền mà học tỷ cho cô, cô không có trả lại.

    Hiện giờ học tỷ còn không biết mạt thế hai tháng sau đến.

    Cô có thể dùng chút tiền, vì học tỷ chuẩn bị một ít, ở ngày sau cô ấy tất nhiên sẽ dùng đến.

    Mạt thế đến, đó là bắt đầu bi kịch của nhân loại, đã không có đồ ăn, nước, điện, internet, bọn họ sinh tồn là rất khó khăn.

    Hiện giờ là thời đại hòa bình, bọn họ sớm đã được nuông chiều từ bé, làm sao chịu được khổ.

    Cũng không biết tai nạn lớn nhất của nhân loại sắp đến.

    Cố Cửu đi lại ở đường cái lớn, nhìn chung quanh mọi người, khóe miệng nổi lên cười khổ.

    Những người này ở thời điểm mạt thế đến lại có thể có mấy người còn sống sót đâu.

    Nhân loại ích kỷ, tham lam, một mặt xấu xí, cũng sẽ cùng đến với mạt thế.

    Cố Cửu không phải thánh mẫu, cô cũng không muốn cứu ai.

    Chỉ là bởi vì ở mạt thế ba năm tới kia, nhìn thấy một mặt xấu xí bất kham, thật sự quá nhiều.

    Trở lại chung cư, Cố Cửu liền bắt đầu thu thập hành lí.

    Cô muốn thu thập vật tư, ở trong thành thị căn bản vô pháp hành động.

    Cố Cửu đơn giản thu thập một ít quần áo, lại đem tiết kiệm ra.

    Cô sở hữu gia sản thêm tiền của học tỷ cho lại không đến mười vạn.

    Chuyện này khiến Cố Cửu rất là buồn rầu, cô tiền lương cơ hồ đều cho Cố gia, cái này đã là chút ít tiết kiệm còn sót lại.

    Bất quá có còn hơn không, Cô Cửu lạc quan nghĩ.

    Cố Cửu thu thập xong cả người một tầng mồ hôi mỏng, cô nhìn lại thời gian, vừa đến giữa trưa còn có thời gian tắm rửa.

    Đem hành lí đem tới phòng khách, liền đi phòng tắm.

    Nhưng mà liền ở thời điểm cô cởi quần áo, không cẩn thận đem ngón tay cắt qua.

    Cố Cửu nhớ rõ trên người cô cũng không có mang vũ khí sắc bén cái gì, càng không có đồ vật bén nhọn.

    Nhìn thời điểm máu chảy, Cố Cửu lật xem quần áo vứt trên mặt đất.

    Thực mau liền từ trong túi quần móc ra một cái nhẫn ban chỉ, mặt trên còn đọng vết máu.

    Nhẫn ban chỉ là buổi sáng trong thang máy ở công ty nhặt được.

    Xem ra hung thủ chính là cái nhẫn ban chỉ này.

    Một cái nhẫn ban chỉ thế nhưng còn đem tay cô cắt qua, cô xem lại xem đều không có phát hiện trên nhẫn có góc cạnh bén nhọn nào a.

    Trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng tư 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...