

NHÂN SINH CHỮ TIỀN
Không tiền Tiên hóa phàm trần
Chân trần, cay đắng muôn phần tự tan
Không cầu vẫn mộng sẽ mang
Tâm tư tù tội, tật tan tháng ngày
Đường dài chông gai cũng nhiều
Bao lời tỏ rõ, tự tan muộn phiền
Phiền Mẹ bận lòng, thêm lo
Công Cha nặng nhọc cho thêm vài đồng
Yên vui trong tự tâm hồn
Phiền Cha, nhọc Mẹ gánh sao hết lời
Đời là cái gánh ơn mang
Trải dài nước mắt chứa chang tình người
Thương Cha, khóc Mẹ đêm dài
Làm sao trả nổi ơn này khắc sâu.
* * *
Có tiền phiền chắc đã tan
Sinh trang vật chất, rộng trang trống tình
Tính tình tự giác sinh tư
Quên Cha, chẳng Mẹ nhẹ như một mình
Tâm tình chẳng có người thân
Phận mình không đủ dư phần cho ai
Không phải ngày một ngày hai
Mãi lo sinh tiền, lớn tiếng dài hơi
Nay đây mai đó thảnh thơi
Chơi vơi Cha Mẹ bao ngày không con
Còn tình còn nghĩ đã quên
Công ơn đủ đầy, mai này trả sau
Ngờ đâu giàu có lỡ quên
Đền ơn đáp nghĩ chẳng thèm nghĩ suy
Đến khi miệng đời tới tai
Người hay, lẽ phải tiền tài lấp qua.
Đến khi ta sẽ trở già!
Cha Mẹ! Mất hết con lại đền ơn
Lặp cảnh Cha Mẹ lẽ đơn
Hờn tủi phận mình hay trách thân con
Chưa tròn tình nghĩ trả ơn
Có gieo có trả vòng tròn nhân sinh.
Hết.
Tác giả: Phtuyen.
Last edited by a moderator: