Tuyển tập thơ về mưa Nhiều tác giả Tình yêu với bao tâm tư tình cảm chan chứ ở trong lòng muốn gửi đến gửi ấy vô cùng rung động và ngọt nào dưới đây sẽ làm cho tình yêu của đôi trẻ lãng mạn hơn bao giờ hết. Mưa không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn mang đến cho chúng ta những cảm giác sâu lắng khó tả. Có rất nhiều bài thơ về mưa nhưng thơ về mưa đá thì không phải ai cũng tìm kiếm được. Nếu bạn đang tìm kiếm những vần thơ viết về mưa đá ấn tượng thì đừng bỏ qua những câu thơ ngay dưới đây bạn nhé!
BÀI THƠ: THƯƠNG EM CHIỀU MƯA Tác giả: Đặng Minh Mai Mưa rơi nghiêng lối em về Ướt bờ vai nhỏ tóc thề em tôi Nắng thu chạy trốn đâu rồi? Không còn vương vấn đứng ngồi theo em Bầu trời phủ lớp mây đen Vội vàng em bước qua thềm lá rơi Thương em, thương quá em ơi! Áo em ướt sũng trách trời mưa chi? Để cho vội bước em đi Gót hồng tất bật bởi vì mưa sa Anh xin làm mái hiên nhà Chở che em khỏi ướt nhòa vì mưa Thương em biết mấy cho vừa Bằng lòng em nhé anh đưa em về Mưa tuôn xối xả tràn trề Một mình em bước tái tê anh buồn.
BÀI THƠ: KỶ NIỆM NGÀY MƯA Tác giả: Hoàng Thanh Tâm Ngoài trời lất phất hạt mưa Giọt nghiêng giọt ngả giọt thưa giọt dầy Mưa bay thấm ướt vai gầy Cho anh thương nhớ mỗi ngày mưa bay. Mời anh một chén rượu cay Ngoài trời mưa lạnh rượu say ấm lòng Chén trà ấm áp căn phòng Đạo đàm tâm sự nỗi lòng ngày mưa. Giữa trưa trời đổ cơn mưa Sao mưa không đợi đêm mưa hãy tìm Mưa đêm cho mắt lim dim Trắng trời tối đất quên đêm sắp tàn. Bàn tay anh siết muộn màng Bờ môi tìm kiếm dịu dàng bờ môi Em nghiêng ngã em lã lơi Mưa ơi đừng tạnh em ơi đừng về. Trong mưa có tiếng hẹn thề Xin em ngoan ngoãn vọng về tim anh Trong mưa dệt mộng ngày xanh Trong em luôn có tình anh cận kề.
BÀI THƠ: MƯA ƠI ĐỪNG ƯỚT VAI MỀM Tác giả: Phạm Đình Dũng Mưa trên phố nhỏ thân yêu Cho người lữ khách một chiều nhớ em Mưa ơi đừng ướt vai mềm Để em đứng đợi bên thềm chiều nay Anh về theo gió heo may Đem theo nỗi nhớ đong đầy yêu thương Chiều nay trên bến sông Tương Có người lữ khách còn vương vấn tình Mong cho nắng ấm lung linh Chân trời mây trắng in hình chúng ta Đường về có ánh trăng ngà Soi đường anh bước về nhà bên em Bên nhau tay nắm êm đềm Dìu nhau đi hết mọi miền yêu đương Anh về rũ áo phong sương Cùng em xây mộng vấn vương ân tình.
Đừng trách mưa rơi Xin em đừng trách trời mưa Xin em đừng trách người xưa vô tình Chỉ vì một nụ cười xinh Cơn mưa bất chợt cho mình quen nhau Mái hiên ngày ấy mưa ngâu Gặp em mưa ướt mái đầu tóc xanh Ngượng ngùng em ngước nhìn anh Mỉm cười khi thấy anh giành chỗ cho Nụ cười hàm tiếu như mơ Giật mình anh đã thẫn thờ nhìn lên Anh vờ kiếm cớ hỏi tên Bên nhau sánh bước khi trên đường về Mối tình một thuở si mê Nắm tay ta đã hẹn thề nên đôi Yêu thương chung thuỷ trọn đời Dắt nhau đi tới chân trời mộng mơ Đâu ai học hết chữ ngờ Thuyền tình xưa đã xa bờ yêu thương Bây giờ mỗi đứa một phương Tình ta như thể hai đường song song Anh mơ bắc được cầu vồng Đôi ta kết nối dòng sông Ngân Hà Cho tình xưa hết phôi pha Chung vui hạnh phúc một nhà trăm năm
Mưa Mưa rơi chiều ngang phố Lưa thưa giọt u hoài Ru tôi tìm cảm xúc Chút tình về nơi đâu.. Mưa qua chiều góc phố Hiu hắt chuyện tôi buồn Buông theo tình phiêu lãng Liêu xiêu chuyện tình tôi. Mưa đi về có nhớ Cớ sao phố đợi chờ Lơ ngơ tìm ai đó Có đi về cùng tôi. Mưa mang tình đi mãi Xa xăm câu chuyện mình Thênh thang tình phiêu lãng Mang cả chuyện tình tôi
Mưa tình Tôi tắm mình trong cơn mưa tình yêu Những giọt ngâu đau rát tái tê nhiều Tàn cơn mưa chưa rũ sạch ân ái Áo ngây thơ thay đổi nét phong trần Tôi tắm mình trong nổi đau tê dại Ngơ ngác nhìn mọi sắc hương.. Mờ phai Giờ mới hiểu tình đời là cay đắng Một cuộc đời vùi trong bụi.. Mưa vay..
Nghe mưa Đêm nay trời vẫn đang mưa Giọt buồn giọt tủi lưa thưa nỗi niềm Ngồi đây gọi giấc mơ êm Bao nhiêu ký ức mãi thêm u sầu Nghe mưa tí tách canh thâu Lòng đầy da diết cơn ngâu thắm nhòa Một người thì ở nơi xa Kẻ luôn thầm nhớ nụ hoa giữa đời Rì rào nức nở mưa ơi Nghe như từng hạt nhẹ rơi não nùng Thương một người chẳng đi chung Yêu người ngoảnh mặt đâu cùng sánh duyên.. /. Cơn mưa chiều nay Chiều nay mưa rơi trên phố Trắng xóa nỗi nhớ quắt quay Gió giông về ngang qua cửa Ướt đẫm một cuộc tình gầy Chiều nay nghe cô đơn quá Con đường vắng bước chân đi Yêu thương bây giờ xa lạ Giữ được trong nhau những gì Phố buồn sẽ không còn nắng Chiều tà nhạt những vàng phai Trời buồn mây đen trĩu nặng Lòng còn hoang hoải nhớ ai Dẫu người về đây lần nữa Hết rồi đã lạc dấu chân Câu thơ mắc trên cánh cửa Giọt buồn gọi nhớ xa xăm Yêu thương bây giờ đã cũ Ta chẳng còn chờ đợi nhau Xanh rêu mùa yêu đã ngủ Ru lòng một cuộc tình đau Mai ta về bên gác vắng Gửi hồn vào những vần thơ Bao giờ tim ta sóng lặng Tình ơi.. cho đến.. bao giờ?
Sầu nhớ Mưa chiều dâng nỗi nhớ ai Bâng khuâng tình vãi vướng dài mắt mi Để yêu thương lại xiết ghì Trong vòng tay ấm người đi lặng buồn Châu dòng mắt ngấn lệ tuôn Khơi lên niềm nỗi dâng nguồn cô đơn Đắng cay chua xót giận hờn Xa rồi xa mãi trống trơn chỉ mình Gửi hồn giữa chốn phiêu linh Đêm vương sầu nhớ bóng hình của anh Tựa như cơn gió lùa cành Mây trời phủ tối màu xanh chẳng còn Đâu là những vết chân son Thuở xưa chung bước lối mòn hai ta Lụa nhung áo gấm ngọc ngà Vui cùng bên ấy hòa ca mỗi ngày
Cũng tại mưa ngâu Tháng bảy ơi sao cứ đổ mưa ngâu Để cho em mang nỗi sầu nhân thế Dẫu vẫn biết tình đời là dâu bể Đã dằn lòng sao không thể quên anh Vì mưa ngâu tình ta quá mong manh Cũng xây cầu nhưng không thành Ô Thước Chức Nữ xuôi còn Ngưu Lang về ngược Tình xa rồi em lỡ bước sang ngang Không nên duyên ta tan vỡ mộng vàng Em chua xót lệ hai hàng thương nhớ Tình chia ly cho kẻ đi người ở Nên bây giờ mình cách trở sông sâu Muốn tới thăm anh nhưng chẳng có cầu Cũng chỉ tại vì mưa ngâu tháng bảy Sóng vỗ trong lòng sông sâu nước chảy Nhớ anh nhiều sao không thấy anh qua Tháng bảy về tình cay đắng xót xa Kỷ niệm cũ chỉ còn là dĩ vãng Mối tình ngày xưa một thời lãng mạn Em giữ trong lòng ngày tháng không phai