Welcome! You have been invited by tinycloud0620 to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 318: Lộ ra diễn xuất thật.

[HIDE-THANKS]
Đạo diễn Mạc Kiều hoàn toàn sững sờ trước màn thể hiện của Cố Vi Vi. Biên kịch đứng ở phía sau ông nhìn lên màn hình cũng ngạc nhiên khôn kể, trợn mắt há mồm.

Ba phút trước, ông còn nhận định Mộ Vi Vi này không có khả năng diễn xuất, lo lắng cô không diễn được Hoắc Tịnh mà ông muốn.

Vậy mà hiện tại, ông chỉ có một ý niệm trong đầu, ngoài cô ra, không còn ai diễn Hoắc Tịnh hoàn mỹ như vậy.

Một cô gái mười chín tuổi, thậm chí còn chưa tham gia một tiết học nào ở học viện điện ảnh, lại có kĩ năng diễn xuất ngang với những giai thoại đẳng cấp trong sách giáo khoa.

Mười chín tuổi, cô đã thể hiện trọn vẹn khí chất và sự tàn nhẫn, quyết liệt của một Cục trưởng Cục Tình báo Quân đội hai mươi bảy tuổi.

Ánh mắt cùng động tác khi cầm súng, nổ súng, dùng tay ra hiệu, chi huy cấp dưới.. tất cả đều là của một Hoắc Tịnh chính xác hoàn hảo.

Đạo diễn Mạc Kiều và biên kịch rất mong chờ hiệu ứng của cảnh quay này.

Trong phân cảnh, Hoắc Tịnh bắt gặp Phương Yên tại bữa tiệc và nhanh chóng đuổi theo đám người này.

Hoắc Tịnh đằng đằng sát khí, nổ súng bắn chết hai người, ánh mắt nhìn theo Phương Yên, quyết truy sát đến cùng. Một đồng bọn của Phương Yên chắn trước người ả đỡ đạn, bị cô bắn xuyên người, máu đỏ tươi bắn lên khuôn mặt trắng trẻo lạnh lùng.

Ả nhìn Hoắc Tịnh đang đuổi sát đằng sau, bị sát ý nổi lên trong mắt cùng vẻ mặt lạnh tanh của cô dọa sợ, nhất thời loay hoay đưa súng lên chống trả. Tay cầm súng của ả run lên, chỉ bắn được hai phát yếu ớt rồi nhanh chóng bỏ chạy cùng hai đồng bọn còn lại.

* * *

Đạo diễn Mạc Kiều nhíu mày không vui, với lấy cái loa hét to: "Cắt!" Cố Vi Vi đặt súng xuống, quay đầu lại hỏi: "Đạo diễn, có chuyện gì vậy?"

Mạc Kiều đứng dậy, nhanh chân chạy tới.

"Thẩm Thu, tại sao vừa rồi tay cầm súng của cô lại run như vậy?"

"Cái tư thế xấu xí gì đây, khắp nơi đều là máy quay phim chĩa đến, sao lại phạm sai lầm cấp thấp như vậy?"

"Một băng đảng hoạt động ngầm có gan lẻn vào quân đội sẽ hiên ngang không sợ đối thủ. Cô vừa rồi diễn không ra dạng gì hết, hoàn toàn hỏng."

* * *

Vì những sai lầm của Phương Yên, một phân đoạn hay đã bị phá hủy. Mạc Kiều rất không hài lòng, đem vai diễn Phương Yên ra giảng giải, thị phạm cho Thẩm Thu nửa ngày.

Sở Thần vốn đang chờ đợi Cố Vi Vi bị xấu mặt, thậm chí còn mong cô diễn hỏng để có thể mua thủy quân trên mạng một phen giễu cợt, bôi nhọ cô.

Kết quả, sau khi đạo diễn hô "Cắt", ông không những không coi Cố Vi Vi là cái gai mà còn hung hăng mắng cho Thẩm Thu một trận.

Hắn nhìn chằm chằm đạo diễn ở đằng xa, nhất thời cảm thấy lỗ tai ù đặc, hoài nghi chính thính lực của mình.

Sơ suất? Sai lầm?

Diễn như trò đùa?

Thẩm Thu làm sao có thể phạm sai lầm cấp thấp như vậy?

Cô vừa mới bị khí thế mạnh mẽ và dữ tợn của Hoắc Tịnh làm cho kinh sợ, vừa quay đầu lại bị đạo diễn chỉ trích phê bình, cả người đều có chút câm nín hốt hoảng.

Khi định thần lại, vẻ mặt cô ta xấu hổ tới cực điểm.

"Thành thật xin lỗi đạo diễn Mạc, vừa rồi tôi có chút mất tập trung."

Mạc Kiều thở dài dặn dò.

"Điều chỉnh trạng thái một chút, rồi bắt đầu lại từ cảnh Hoắc Tịnh rượt đuổi và bắn chết đồng bọn của Phương Yên."

Thành thật mà nói, bản thân Mạc Kiều cũng cảm thấy xấu hổ thay cho Thẩm Thu.

Ông vừa nghe đề xuất Mộ Vi Vi diễn Hoắc Tịnh trước để cọ sát với vai diễn và dễ dàng hòa đồng hợp tác với những diễn viên khác.

Nhưng ông đạo diễn bao nhiêu bộ phim chẳng lẽ lại không biết, bản thân là đang cố tình cho cô một màn ra oai phủ đầu.

Bởi vì Mộ Vi Vi xuất hiện muộn vào đầu cảnh quay, trong lòng ông cũng có chút bực bội, cho nên đồng ý cho cô diễn trước.

Kết quả, Mộ Vi Vi biểu hiện tốt ngoài sức tưởng tượng, thật khiến ông mở rộng tầm mắt, ngược lại, người muốn ra oai là Thẩm Thu lại phạm phải lỗi ngớ ngẩn, để hỏng cảnh quay như vậy.

Là một tiền bối vào nghề sớm hơn mấy năm là điều vô cùng xấu hổ.

Nam chính Tống Vũ nhìn thấy Kiều Lâm đi qua liền mỉm cười nói.

"Quản lí Kiều, những nghệ sĩ mà anh mang đến đều có năng lực diễn xuất tốt cả."

Dù là ngoại hình hay diễn xuất, đều là được sinh ra để dành riêng cho màn ảnh rộng.

Kiều Lâm cười khẽ: "Không có gì đâu, đây đều là những kĩ năng làm việc tất yếu bình thường của nghệ sĩ bên chúng tôi thôi."

Thẩm Thu đề xuất cảnh quay này, vốn dĩ là muốn thể hiện khoe khoang khả năng diễn xuất của mình với đạo diễn và diễn viên khác, đồng thời lên mặt và cho Cố Vi Vi một màn ra oai.

Kết quả là người nghệ sĩ nổi tiếng tài năng của Kiều Lâm lại lộ ra diễn xuất thật, cả người cô như chết lặng.
[/HIDE-THANKS]

Cgn
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 319: Chuyên áp đảo đối phó cái loại không phục

[HIDE-THANKS]
Sở Thần ở một bên nghe được, hừ lạnh một tiếng.

"Bất quá chỉ là một người mới chân ướt chân ráo vào nghề, mới được vậy đã mạnh miệng, không sợ sau này vả mặt sao?"

"Chỉ là nữ thứ số hai của 《 Trường Phong 》, thật giống như tâng bốc diễn xuất hoàn mỹ đến nhường nào."

"Nghệ sĩ bên tôi đúng là người mới. Nhưng anh là tiền bối lành nghề, còn đứng đây bắt mồm so đo cái gì chứ?"

Kiều Lâm nổi tiếng độc miệng, lời anh nói ra đúng là làm Sở Thần nghẹn họng, không nói nên lời.

Nghệ sĩ dưới trướng anh phải có giá trị nhan sắc, diễn xuất, nhân phẩm, hành xử cẩn thận đầy đủ, nếu không thật khó phát triển vững vàng trong giới giải trí cạm bẫy xô bồ này.

"Anh.."

"Anh có thời gian rảnh chạy ra bình phẩm nghệ sĩ mới nhà người ta, thì không bằng ở nhà mà chăm chỉ luyện tập kĩ năng diễn của mình đi. Còn không đợi đến khi nghệ sĩ của tôi nổi tiếng, diễn với anh thì đúng là vả bôm bốp vào mặt thật. Đến lúc đấy đừng trách chúng tôi bắt nạt làm khó anh." Kiều Lâm liếc ánh mắt sắc lẹm về phía Sở Thần, không khách khí trào phúng đốp lại.

Nghệ sĩ bên anh, chính là chuyên áp đảo đối phó cái loại khinh rẻ không phục.

Sở Thần tức giân bỏ đi, trực tiếp chạy đến chỗ Thẩm Thu giúp điều chỉnh trạng thái.

"Thẩm Thu, em vừa rồi.. Xảy ra chuyện gì vậy?"

Một sai lầm cấp thấp như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra với một diễn viên đã vào nghề nhiều năm nay.

Thẩm Thu miễn cưỡng kéo ra một nụ cười gượng gạo, "Em tối hôm qua nghỉ ngơi không đủ, tâm tình có chút không tốt."

"Xốc lại tinh thần đi, chính em là người khởi xướng Mộ Vi Vi diễn trước. Hiện tại cô ta không những không NG mà chính em lại xảy ra vấn đề, thật đáng xấu hổ." Sở Thần nhỏ giọng nhắc nhở.

Thẩm Thu gật gật đầu, có chút không kiễn nhẫn nói.

"Em biết rồi, để yên cho em tự điều chỉnh."

Cô vốn nhận định, Mộ Vi Vi sẽ không diễn tốt Hoắc Tịnh.

Hơn nữa, cô đến đây mà ngay cả kịch bản cũng chưa liếc mắt nhìn một cái, thậm chí đạo diễn còn chưa giảng giải cho cô vai diễn và vị trí, để cho cô trực tiếp diễn thẳng.

Vì vậy, cô cảm thấy mọi thứ đều do ngoại cảnh đè nén cô, khiến cô mệt mỏi, muốn tùy tiện diễn một chút.

Kết quả là khi Hoắc Tịnh do Mộ Vi Vi thủ vai đến gần cô, áp đảo khí thế khiến cô rất sợ hãi, hoàn toàn quên mất bản thân đang là Phương Yên.

Cô hướng về phía người của Hoắc Tịnh ở phía trước, cố gắng nhắm bắn, nổ súng dứt khoát. Rõ ràng tất cả đều là diễn, người bị bắn chết cũng là giả.

Nhưng lúc ấy, cô thật sự cảm thấy, phân cảnh này đều là thật, là cô đang chuẩn bị bắn ai đó và chính cô cũng sắp bị bắn chết đến nơi rồi.

Cô nhìn ánh mắt đầy sát khí của Hoắc Tịnh, tay cầm súng bất giác hứng chịu áp lực mà run lên, khi chạy trốn, cô còn tưởng bản thân mình sẽ quên đường và vị trí rút lui.

Mộ Vi Vi hoàn toàn trở thành Hoắc Tịnh của bộ phim, còn cô thì sợ đến mức quên mình đang là Phương Yên.

Dù không cam lòng nhưng cô không thể không thừa nhận, cô đã bi môt tân binh 19 tuổi áp đảo diễn xuất. Đạo diễn Mạc Kiều cũng đã buông xuống thành kiến ban đầu đối với Mộ Vi Vi, thái độ của ông trở nên thân thiết yêu mến vô cùng.

"Người diễn Hoắc Tịnh sẽ phải thể hiện được khí thế sát thần sát Phật, phải kiểm soát và duy trì nó."

Thảo nào Dịch đạo diễn cật lực đề cử Mộ Vi Vi diễn vai nữ chính của《 Ưng nhãn 》. Đúng là mầm tốt trăm năm khó gặp.

Ông có dự cảm phát hành《 Ưng nhãn 》 có thể hoàn toàn phá vỡ doanh thu phòng vé của bất kì bộ nào trước đây ông đạo diễn.

"Được ạ!" Cố Vi Vi gật đầu cười cười.

Đạo diễn Mạc Kiều dặn dò cô, rồi quay sang Thẩm Thu lo lắng nói.

"Trong một thời gian nhất định, ánh mắt và động tác của cô phải ổn định để chống lại khí thế của Hoắc Tịnh. Kế hoạch rút lui cũng cần được thực hiện lưu loát, đừng diễn thành bị Hoắc Tịnh truy đuổi mà cắm đầu chạy trối chết nữa."

Mộ Vi Vi, người khiến ông hoài nghi ái ngại nhất lại là người diễn tốt nhất. Còn Thảm Thu, người ông yên tâm lại thành người đáng lo ngại nhất.

Thẩm Thu cười khẽ, gật gật đầu, trong lòng rất không thoải mái.

Vốn muốn làm khó Mộ Vi Vi nên mới đưa ra đề xuất này, vậy mà hiện tại Mộ Vi Vi được khen không tiếc lời, còn cô ngược lại lại thành mua dây buộc mình, tự hãm hại bản thân.
[/HIDE-THANKS]

Cgn
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 320: Lại là Bảo Bối Tranh Tranh?

[HIDE-THANKS]
Sau khi NG hai lần, phân cảnh rốt cuộc cũng quay xong.

Đạo diễn rất hài lòng với việc quay phim hôm nay, kết thúc buổi quay đã tụ tập mọi người lại dặn dò.

"Mong rằng sau ngày hôm nay, mọi người có thể cống hiến hết mình cho bộ phim này, đừng phân tâm làm việc vô bổ. Diễn viên là phải dựa vào hành động và thực lực."

Lời này là có ý cảnh cáo, tất cả phải chuyên chú làm việc, nội bộ đoàn phim không được lục đục ngầm đấu đá nhau.

Trong ngày quay đầu tiên, Thẩm Thu bởi vì không chiếm được tiện nghi lên mặt với Cố Vi Vi nên cô ta chỉ có thể ngậm ngùi ra về, không thể chọc cô thêm nữa.

Hơn nữa, Mạc Kiều có yêu cầu tương đối cao đối với từng diễn viên. Mỗi cảnh NG bao nhiêu lần cũng phải quay cho bằng được, hiệu quả như ông mong đợi mới thôi.

Vì vậy, không ai có tâm tư đi tìm người khác reo rắc phiền toái nữa.

Cố Vi Vi diễn những cảnh bình thường cũng cảm thấy không khó khăn lắm, nên cô đến phim trường mà chẳng có chút áp lực nào cả.

Ngoài ra, Phó Hàn Tranh còn sắp xếp một quản gia riêng chăm sóc đặc biệt cho cô. Cuộc sống của cô ở đoàn phim 《 Ưng nhãn 》đúng là thư thái dễ dàng hơn bất cứ ai khác.

Sáng sớm, người đại diện đã cùng trợ lí đến căn hộ, cả ba cùng nhau ăn bữa sáng.

Thấy điện thoại cô đổ chuông, anh liền đưa qua cho cô.

"Này này, lại là Bảo Bối Tranh Tranh?"

Cố Vi Vi ngó lơ câu hỏi, cầm lấy điện thoại vào phòng ngủ nghe, mấy phút sau mới quay lại ăn bữa sáng.

Kiều Lâm nhấp một ngụm trà trái cây, tò mò lẩm bẩm.

"Em cùng cái gì.. Bảo Bối Tranh Tranh ấy, tình chị em thân thiết lắm à? Một ngày chục cuộc điện thoại, người ta đồng luyến ái cũng không có như em đâu."

Cố Vi Vi nghe được ba chữ "tình chị em", khóe môi không khỏi giật giật.

"Ờ.. ờ, mối quan hệ rất sâu sắc, không thể tách rời."

Kiều Lâm không nghi ngờ về Bảo Bối Tranh Tranh trong điện thoại cô nữa, thay vào đó tiện miệng hỏi.

"À đúng rồi. Em gần đây có mâu thuẫn với Tam thiếu gia không?"

"Không có?" Cố Vi Vi nói.

Anh ta có mâu thuẫn với anh trai, như vậy gián tiếp cũng có mẫu thuẫn với cô.

Kiều Lâm nhướng mày nhìn cô. "Lần trước tham gia show thực tế, người hâm mộ CP phản ứng rất tốt. Cho nên anh và anh La định mời Tam thiếu đến thăm em. Nhưng hắn nhất quyết cự tuyệt, dọa đánh chết cũng không chịu đến."

Cố Vi Vi cố nén cười, nói.

"Anh ấy rất bận. Em cũng không cần xào xáo CP."

Đừng có nhắc fan CP trước mặt anh ta, lần trước Phó Thời Dịch bị hành hạ thảm hại như vậy, ám ảnh trong lòng đang càng ngày càng tăng rồi. Hiện tại, có khi anh nhìn thấy cô đều muốn chạy đi cho nhanh.

"Chúng ta thuyết phục khuyên nhủ anh ta lại đi. Nếu anh ta thật sự không đến, chắc phải nhìn fan CP gào khóc vì muốn xem hai người chung một khung hình thôi."

Cố Vi Vi cười thầm. Gần đây ám ảnh trong lòng Phó Thời Dịch vẫn chưa nguôi, phỏng chừng khuyên nhủ thế nào cũng không cùng cô "chung một khung hình" được.

Kiều Lâm vừa ăn sáng vừa dặn dò.

"Anh nói lại câu nói kia, em cùng Tam thiếu có thể hợp tác làm việc cùng nhau, CP cũng được, nhưng tuyệt đối không được yêu đương."

Trợ lý Tiểu Từ nghe xong liền tò mò hỏi.

"Tại sao vậy? Tam thiếu và chị Vi Vi rất xứng đôi luôn, phải cật lực đẩy thuyền." Đúng vậy, cô cũng chính là một trong những fan CP nhiệt tình của hai người.

Kiều Lâm đưa tay xoa xoa hai bên huyệt thái dương, nói. "Người kia ấy, đôi khi cũng không bình thường."

Cố Vi Vi khẽ cười, đồng ý quan điểm của anh một cách khó hiểu.

Nếu không, thật sự không có cách nào để giải thích sự sốt sắng muốn chết của Phó Thời Dịch.

Sau khi ăn sáng xong, cả ba lại tiếp tục đến trường quay làm việc.

Hôm nay cô có một cảnh quay nặng, từ lúc bắt đầu công việc đã bắn ra mấy chục phát súng, quay đến mười giờ tối mời được trở về khách sạn.

Vừa bước vào, cả căn phòng đã sáng lên bởi ánh đèn.

Tiến vào trong, cô nhìn thấy người đàn ông sáng nay vừa nói chuyện với cô giờ phút này đang ngồi trên sofa trong phòng, rạng rỡ dưới ánh đèn ấm áp.

"Hôm nay anh không phải quay lại đế đô sao?"

Lúc sáng gọi điện thoại nói hôm nay sẽ về nước. Còn tưởng anh sẽ về đế đô trước, không ngờ đã trực tiếp chạy đến chỗ cô rồi.
[/HIDE-THANKS]

Cgn
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 321: Luôn có người nghĩ muốn cùng cô tạo Scandal 1

[HIDE-THANKS]
Phó Hàn Tranh đứng dậy đem người ôm vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn sâu cô một cái, qua lúc lâu mới nói.

"Anh nhớ em nên quay lại."

Khóe miệng Cố Vi Vi dùng mắt thường có thể thấy đang xong lên một độ cong ngọt ngào, hóa ra anh xuống máy bay nhà còn chưa kịp về đã trực tiếp chạy qua chỗ cô.

"Việc công ty thì sao, anh không quan tâm?"

Anh đi công tác mười ngày, trong công ty không biết có bao nhiêu sự tình chờ anh xử lý.

"Bảo Phó Thời Khâm đi về trước." Phó Hàn Tranh nói.

Ngoại trừ một ít sự tình cấp thiết cần anh giải quyết, còn lại để cậu ấy tự quyết cũng không thành vấn đề.

Cố Vi Vi nhìn anh liếc mắt một cái, "Hóa ra, nhị thiếu chính là dùng để anh làm cu li?"

Phó Hàn Tranh: "Nếu không thì nuôi nó có ích lợi gì?"

Cố Vi Vi không còn lời gì để nói, chỉ có thể yên lặng đồng tình một giây cho Phó Thời Khâm đang tăng ca ở đế đô.

Phó Hàn Tranh ngồi xuống sofa, lôi kéo cô ngồi trong lòng mình, lấy túi giấy đặt ở một bên đưa cho cô.

"Quà tặng em."

Cố Vi Vi xem thử, là một quyển sách nhỏ có hình các bộ lễ phục, cùng với một tấm danh thiếp.

Lúc nhìn đến tên trên tấm danh thiếp, cô ngạc nhiên giương mắt nhìn anh.

"Merlin?"

Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng gật gật đầu, "Phong cách nàng thơ rất thích hợp với em, anh thấy bộ mới ra không tệ lắm nên mua, thuận tiện cùng Merlin ký hợp đồng mấy năm giúp em, em nếu có yêu cầu gì về quần áo có thể để cho anh ta thiết kế độc quyền cho em."

"Anh phá của như vậy thật sự tốt sao?" Cố Vi Vi nhướng mày hỏi.

Cô đúng thật là thích quần áo do Merlin thiết kế, năm đó ở Cố gia cũng muốn mời ngài về.

Nhưng là người này tính tình kỳ quái, không đồng ý làm nhà thiết kế riêng của Cố gia.

Cho nên lấy lui làm tiến, Cố gia mời Martin Green làm nhà thiết kế riêng của mình.

Năm đó Cố gia mời mấy lần đều bị Merlin từ chối, anh dùng cách nào để mời được vị đại thần này vậy.

Phó Hàn Tranh lại chỉ hỏi, "Thích không?"

"Thích." Cố Vi Vi liên tục gật đầu.

"Vậy là được rồi." Phó Hàn Tranh nói.

Cố Vi Vi đặt món quà xuống, duỗi cánh tay ôm lấy cổ anh, hướng về phía môi anh hôn một cái.

"Cảm ơn anh!"

Chỉ là, về sau vẫn nên nói thẳng là mình muốn gì đi.

Bằng không để anh tự mình mua thật sự quá dọa người.

Phó Hàn Tranh một tay nắm lọn tóc của cô, thấp giọng nói.

"Vậy quà đáp lễ này của em không khỏi quá nhẹ."

Cố Vi Vi cười lại hôn lên môi anh, hai người đang hôn nhau triền miên thì chuông cửa vang lên.

Ngay từ đầu hai người cũng không để ý tới, nhưng chuông cửa vẫn cứ không từ bỏ mà vang theo tiết tấu.

"Có thể là anh Lâm hoặc là đoàn làm phim có chuyện, em đi xem."

Phó Hàn Tranh không vui lạnh mặt, buông tay để cô đi mở cửa.

Cố Vi Vi đến phòng khách bên ngoài đứng trước gương chỉnh sửa lại quần áo cùng mái tóc, xác định không có chỗ nào khả nghi mới ra mở cửa.

Kết quả, gõ cửa không phải người đại diện Kiều Lâm, cũng không phải những thành viên khác trong đoàn làm phim.

Mà là, nam số hai trong《 Ưng Nhãn 》, Sở Thần.

Cố Vi Vi: "Có việc gì không?"

Sở Thần quơ quơ kịch bản trong tay, vẻ mặt thân thiện cười nói.

"Ngày mai có cảnh quay quan trọng của chúng ta, tôi muốn tìm cô đối diễn về cảnh đó."

"Tôi không muốn đối diễn, anh về đi." Cố Vi Vi nói xong, cô đóng cửa lại.

Nửa đêm 11 giờ, tới phòng nữ diễn viên đối diễn cảnh quay, bất cứ ai nhìn vào đều biết là mục đích không đơn thuần.

Sở Thần dơ tay chống lại, ngăn không cho cô đóng cửa.

"Vi Vi, đạo diễn đều đã nói mọi người trong đoàn phim cần phải thường xuyên cùng nhau giao tiếp nhiều hơn."

Đương nhiên tối nay anh ta đến không phải là để đối diễn.

Cô hiện tại bởi vì《 Trường Phong 》đang gây bão phòng bán vé, lại vẫn luôn có nhiệt độ không giảm của "CP duy nhất" cùng Phó Thời Dịch.

Sau khi 《 Ưng Nhãn 》được công chiếu, cô sẽ còn nổi tiếng hơn nữa, cho nên cùng cô kéo gần quan hệ là rất cần thiết.

Nếu gây ra scandal cùng cô thì đối với hắn lại càng có lợi.

Nhưng không biết tại sao ngay sau khi anh ta nói xong liền cảm thấy có một luồng sát khí từ trong phòng đập thẳng vào mặt.
[/HIDE-THANKS]

_Min_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 322: Luôn có người nghĩ muốn cùng cô tạo Scandal 2

[HIDE-THANKS]
Cố Vi Vi lạnh lùng liếc cái tay chống trên cửa phòng cô một cái, cảnh cáo nói.

"Nếu anh không muốn chuyện này vỡ lở ra thì cút ngay lập tức cho tôi."

Cô cảm nhận được sâu sắc rằng sát khí đang kinh hoàng toát ra từ bên trong phòng.

Sở Thần nghe thấy cô bảo mình cút, không những không khó chịu mà còn cười nói.

"Vi Vi, tôi không có ác ý, chỉ là lần trước trong 《 Trường Phong 》 không thể cùng cô hợp tác, tôi vẫn luôn rất tiếc nuối, hiện tại chúng ta lại cùng tham gia một bộ phim, cũng coi như là duyên phận."

Bởi vì là cùng công ty với Thẩm Thu, cho nên lúc Thẩm Thu thử vai《 Trường Phong 》hắn đã nói giúp cô ta vài lời, không nghĩ tới cũng hại chính mình bị mất vai diễn.

Hiện tại Mộ Vi Vi đang trên đà phát triển rất tốt, thêm vào công ty quản lý là giải trí Thời Ức, lại có 《 Trường Phong 》 cùng 《 Ưng Nhãn 》là hai bộ phim đại chế tác, đã không phải việc mà hắn cùng Thẩm Thu có thể đè ép.

Nếu không thể làm đối thủ, vậy hóa thù thành bạn kéo gần quan hệ.

Hơn nữa, Mộ Vi Vi ở trong giới giải trí tụ tập đầy mỹ nhân mà nói thì ngoại hình cùng khí chất của cô đều rất xuất chúng.

Không có người đàn ông nào không thích mỹ nữ, hắn cũng không ngoại lệ.

Tuy rằng trong giới vẫn luôn đồn cô cùng Phó Thời Dịch có scandal, chỉ là lấy dòng dõi Phó gia mà nói, Phó Thời Dịch cùng cô nhiều lắm cũng chỉ là chơi bời.

Cho nên, hắn vẫn còn cơ hội.

"Chúng ta không quen thân như vậy, xin anh chú ý cách xưng hô." Cố Vi Vi lạnh lùng nói.

"Mọi người cùng đóng phim trong đoàn đã được mười ngày, cô vẫn còn xa lạ như vậy sao?" Sở Thần mỉm cười hỏi lại.

Cố Vi Vi đã không có kiên nhẫn cùng hắn lôi kéo: "Xin lỗi, tôi muốn nghỉ ngơi, mời anh về cho."

Cô mà còn không đi vào thì lọ dấm bên trong sẽ đổ mất.

Hắn còn không buông tay, cô sẽ đá hắn ra ngoài.

"Chỉ có hai cảnh quay, trưa ngày mai phải quay rồi, sẽ không làm tốn nhiều thời gian của cô đâu." Sở Thần một bộ hôm nay không vào được trong phòng hắn sẽ không từ bỏ.

Cố Vi Vi nghĩ nghĩ, nói.

"Chờ tôi ba phút."

Sở Thần mỉm cười gật đầu, "Được, tôi chờ cô."

Mọi cô gái đều giống nhau, khi mời một ai đó vào phòng của mình, cô ấy đều đi dọn dẹp một số vật phẩm cá nhân, trang điểm một chút.

Cô nếu đồng ý để anh ta đợi vài phút đã chứng minh đêm nay anh ta có thể vào được phòng cô.

Có lẽ đêm nay cô sẽ hơi rụt rè một chút, nhưng thường xuyên qua lại lui tới vài lần, ở đoàn phim trong lúc đóng phim hắn chắc chắn có thể đem cô nắm trong tay.

Tuy rằng ngoại hình của hắn không thể so sánh được với Thời Dịch tuấn mỹ lóa mắt, nhưng cũng là tiểu sinh giá trị nhan sắc ở tầm trung.

Hơn nữa, đối phó với tình yêu đầu đời của cô gái 19 tuổi, hắn có rất nhiều kinh nghiệm.

Cố Vi Vi đóng cửa lại, đầu tiên gọi điện thoại cho người đại diện Kiều Lâm, hướng anh nói rõ tình huống.

Kiều Lâm vừa nghe xong, nổi trận lôi đình mở cửa chạy lên trên.

"Đừng để hắn mở cửa, anh lập tức lên."

"Được."

Cố Vi Vi cúp điện thoại, vừa vào phòng liền thấy khuôn mặt tối sầm của Phó Hàn Tranh, quanh thân hàn khí lạnh thấu xương.

Cô cười hì hì đến gần anh, duỗi tay ôm lấy eo anh.

"Anh chờ em thêm vài phút, rất nhanh sẽ xong thôi."

Phó Hàn Tranh sắc mặt lạnh lùng, "Em có thể để hắn đi vào, anh sẽ xử lý hắn."

"Việc cỏn con này không cần phiền đến anh phải ra tay đâu, Kiều Lâm sẽ xử lý." Cố Vi Vi cười nói.

Nếu để anh tới xử lý chuyện này chỉ sợ là sẽ xảy ra án mạng mất.

Rốt cuộc, đây là người mà ngay cả em trai ruột cũng còn bị anh hành hạ không chút nào nương tay.

"Hắn đã tới vài lần?" Phó Hàn Tranh rũ mắt nhìn cô hỏi.

Này hôm nay bị anh bắt gặp, vậy trong lúc anh không có ở đây không chừng đều tới quấy rầy cô đã vài lần.

"Hôm nay là lần đầu tiên." Cố Vi Vi nhìn thấy tin nhắn của Kiều Lâm trên điện thoại, lại sợ một lát nữa mở cửa mà thấy anh thì sẽ dọa sợ người ta chạy, vì thế đem người đẩy mạnh vào phòng tắm.

"Anh tắm rửa trước đi, em sẽ quay lại ngay thôi."
[/HIDE-THANKS]

_Min_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 323: Nghĩ muốn cọ nhiệt độ, không có cửa đâu!

[HIDE-THANKS]
Sở Thần ở ngoài cửa sửa sửa kiểu tóc của mình, hướng về phía trợ lý đang núp ở chỗ khuất hành lang ra hiệu, ý bảo hắn đem tất cả mọi thứ chụp đầy đủ.

Qua một lúc lâu thấy cửa còn không mở ra, hắn lại nhấn chuông cửa giục người bên trong.

Cố Vi Vi thúc giục Phó Hàn Tranh đi tắm rửa, mới ra mở cửa.

Nhưng lại không để cho hắn vào trong.

Sở Thần thấy cô không có ý để mình vào phòng nên nói: "Chúng ta ở cửa nói chuyện như vậy không tiện cho lắm."

Cố Vi Vi khoanh tay dựa người vào cửa: "Tôi cảm thấy nói chuyện ở đây cũng rất thuận tiện."

Cô vừa mới dứt lời, cửa thang máy mở ra, người đại diện Kiều Lâm của cô vội vàng chạy tới.

Một tay mang trợ lý của Sở Thần đang chụp lén núp ở góc khuất hành lang ra, một bên vừa kéo người vừa chửi ầm lên nói.

"Sở Thần, anh nghĩ muốn cùng nghệ sĩ nhà tôi tạo scandal thì trước tiên cũng phải tự ra mà soi xem chính mình có đức hạnh gì!"

Anh ta ở trong nghề nhiều năm như vậy, loại thủ đoạn nhỏ ngày anh đã quá rõ ràng.

Hắn đêm hôm khuya khoắt tới phòng nghệ sĩ nhà anh tìm cớ đối diễn, trợ lý núp ở một góc chờ lúc hai người vào cửa liền chụp ảnh lại.

Sau đó, chờ đến khi bộ phim điện ảnh được công chiếu, thừa dịp bộ phim cùng nghệ sĩ nhà anh đang nổi tiếng, lại thả tin tức cho truyền thông xào xáo, tạo scandal với nghệ sĩ nhà anh.

Đến lúc đó, hắn có thể dựa vào nhiệt độ của scandal mà tăng mức độ nổi tiếng.

Loại chuyện như scandal này vốn dĩ chính là ai tin thì đó chính là sự thật, một khi được giải thích thì sẽ chỉ càng bôi càng đen.

Sở Thần nhìn thấy Kiều Lâm kéo trợ lý của chính mình lại đây, sắc mặt đột nhiên có chút thay đổi, nhưng trên mặt vẫn tươi cười nói.

"Tôi chỉ là tìm Vi Vi đối diễn, tán gẫu chút chuyện về hai cảnh quay của ngày mai, quản lý Kiều anh suy nghĩ nhiều quá rồi."

Tuy rằng kế hoạch của hắn chính là như vậy nhưng làm sao có thể thừa nhận trước mặt bọn họ.

Kiều Lâm tức giận đến mức một chân đá trợ lý của Sở Thần sang một bên, sau đó che ở trước mặt Cố Vi Vi nói.

"Nghệ sĩ của tôi cùng anh không thân quen như vậy, gọi thẳng tên của cô ấy, anh định làm gì?"

Anh bảo vệ cải trắng nhà anh rất kỹ, thân phận tam thiếu cao như vậy anh còn không cho phép gần gũi, đừng nói tới mặt hàng như Sở Thần.

Sở Thần bị Kiều Lâm mắng đến nỗi sắc mặt hết xanh lại trắng: "Chỉ là đối diễn, tâm sự về kịch bản một chút, các người phải ác ý phỏng đoán như vậy sao?"

"Nửa đêm 11 giờ, cậu tới phòng nữ diễn viên đối diễn?" Kiều Lâm mắng người đến mức nước bọt bay tứ lung tung, hừ nói, "Chính cậu không biết xấu hổ là chuyện của cậu, đừng tới đây gây ảnh hưởng xấu tới nghệ sĩ nhà tôi."

Cố Vi Vi nhướng mày nhìn người đại diện của mình bùng nổ sức chiến đấu, cảm giác chính mình hoàn toàn không có cơ hội lên sân khấu.

"Mộ Vi Vi, chúng ta cùng đóng chung một bộ phim, tôi tìm cô đối diễn, cô nhất thiết phải như này sao?" Sở Thần có chút tức giận.

"Nếu không phải cùng một đoàn làm phim với anh, tôi cũng không muốn gây phiền toái đến đạo diễn Mạc, thì hiện tại tôi sẽ không khách sáo như vậy." Cố Vi Vi lạnh giọng hừ nói.

Cô không cho Phó Hàn Tranh nhúng tay, chính là nghĩ không muốn gây phiền toái đến đoàn làm phim.

Rốt cuộc thì phim cũng đã bắt đầu quay, diễn viên cũng đã công bố với bên ngoài, nếu hiện giờ đổi diễn viên đối với đoàn làm phim sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

"Tống Vũ cùng tôi cũng có cảnh diễn chung, ngày thường cũng hay đối diễn với nhau, nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện gì cả, tôi không có thiện ý ở điểm nào, tôi không tốt ở chỗ nào?"

Kiều Lâm mắng Sở Thần một hồi, quay đầu nhìn về phía Cố Vi Vi nói với một giọng điệu khác.

"Thời gian không còn sớm nữa, chỗ này để anh xử lý, em vào nghỉ ngơi đi, ngày mai còn có rất nhiều cảnh quay phải quay đấy."

"Anh vất vả rồi."

Cố Vi Vi xoay người vào phòng, đóng cửa lại.

Vừa quay đầu, liền đụng phải Phó Hàn Tranh không biết khi nào đã ở phía sau cửa chờ.
[/HIDE-THANKS]

_Min_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 324: Cùng nhau tắm tiết kiệm thời gian

[HIDE-THANKS]
Hình như là anh không có nghe lời cô đi tắm rửa trước.

Cố Vi Vi nghe thấy tiếng Kiều Lâm cùng mấy người Sở Thần ở bên ngoài rời đi, mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn người đàn ông vẫn đang mặc quần áo chỉnh tề.

"Sao anh chưa đi tắm?"

"Cứ buông tha hắn như vậy sao?" Phó Hàn Tranh không vui nói.

Cố Vi Vi khóa cửa phòng, ôm cánh tay anh kiên nhẫn giải thích.

"Chuyện này giao cho Kiều Lâm xử lý đi, anh ấy sẽ không chịu để yên như vậy đâu."

Kiều Lâm tuy rằng là gay, nhưng khi có chuyện lớn xảy ra anh luôn bao bọc giúp cô.

Có nam minh tinh cùng cô dựa gần một chút anh liền chặn lại, căn bản là không cho người khác có cơ hội cùng cô tạo scandal.

Lúc này Sở Thần nghĩ muốn dùng thủ đoạn như này để lăng xê bản thân, Kiều Lâm sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.

"Vậy bọn em định không bỏ qua như thế nào?" Phó Hàn Tranh vẫn còn tức giận.

Cố Vi Vi lôi kéo anh ngồi xuống, đem giày đá qua một bên ngồi dựa vào lòng anh.

"Dù sao hắn ta cũng sẽ không có quả ngon để ăn, anh bận trăm công nghìn việc cũng đừng nhọc lòng đến việc nhỏ này làm gì."

"Đây không phải là việc nhỏ." Phó Hàn Tranh nhấn mạnh.

Cố Vi Vi dở khóc dở cười, giải thích nói.

"Hiện tại đội hình diễn viên đã công bố ra ngoài, anh muốn đổi nam hai sẽ rất phiền phức, cũng sẽ chậm trễ tiến độ quay phim."

Nói nữa, Sở Thần chỉ là tới gõ cửa, nhưng đến cái cửa hắn còn chưa được vào đâu.

Nếu muốn để anh xử lý, anh sẽ trực tiếp phong sát Sở Thần, như vậy mới có khả năng tiêu tan tức giận trong lòng.

Phó Hàn Tranh đôi môi mỏng mím chặt, suy xét một lát nói.

"Được, hiện tại anh sẽ không nhúng tay vào."

Nhưng khi bộ phim được công chiếu cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới cô cùng đoàn làm phim cả.

Cố Vi Vi vừa lòng gật gật đầu, đứng dậy cầm quần áo vào phòng tắm tắm rửa.

Đang muốn xoay người đóng cửa thì phát hiện anh cũng theo vào đây.

"Em muốn đi tắm, anh vào đây làm gì?"

Phó Hàn Tranh: "Cùng nhau tắm."

"Không được, anh đi ra ngoài đi." Cố Vi Vi đỏ mặt nói.

Phó Hàn Tranh nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô, cười nhạo nói.

"Đã khuya, tiết kiệm thời gian."

"Vậy cũng không được!" Cố Vi Vi mạnh mẽ đem người đẩy ra ngoài, khóa cửa lại.

Tuy rằng tối hôm đó bọn họ lăn giường cả đêm cùng nhau, nhưng cô vẫn chưa thể tiếp thu chuyện bọn họ tắm chung cùng nhau.

Phó Hàn Tranh nhìn cô kiên quyết phản đối, cũng không tiếp tục kiên trì, nghe thấy tiếng di động vang liền quay ra tiếp điện thoại.

Bởi vì thời gian đúng thật là không còn sớm, Cố Vi Vi đơn giản tắm rửa qua loa, thay quần áo xong rồi ra ngoài.

Sau đó, đổi áo choàng tắm của khách sạn giúp anh.

"Tôi xong rồi, anh vào tắm đi."

Phó Hàn Tranh tiếp nhận, vào phòng tắm.

Cố Vi Vi quay phim một ngày, mệt mỏi bò lên trên giường, chỉ chốc lát sau đã ngủ thiếp đi.

Ngủ mê một lúc thấy hô hấp có chút không ổn, hé mi mắt mới phát hiện Phó Hàn Tranh đã tắm rửa xong và ra ngoài.

Hơn nữa, còn nhân lúc cô ngủ mà hôn cô tỉnh ngủ.

Cô đè bàn tay đang chui vào áo ngủ của cô lại, vẻ mặt đáng thương nói.

"Ngày mai tôi còn có rất nhiều cảnh quay phải quay, anh vừa công tác về cũng rất mệt, ngủ sớm một chút đi."

Mấy ngày gần đây chủ yếu đều quay cảnh quay của cô, cả một ngày tinh thần đều căng thẳng, hiện tại thả lỏng ra nên rất mệt.

Cô đã biết rằng sau khi anh được ăn thịt thì loại chuyện này sẽ luôn xảy ra thường xuyên.

"Sẽ không làm em mệt mỏi."

Phó Hàn Tranh nói xong, cúi đầu hôn lên đôi môi anh đào thương nhớ đã lâu, triền miên hôn sâu.

Cố Vi Vi bị hôn đến mức không ngủ được, nhớ tới vấn đề quan trọng, quay đầu đi nói.

"Không.. Không được, trong phòng không có bao."

Phó Hàn Tranh cúi đầu chống vào trán cô trầm thấp cười.

"Anh có mang đến."

"..."

Còn nói cái gì mà nhớ cô, mang theo thứ này tới, anh rốt cuộc là nhớ cái gì?
[/HIDE-THANKS]

_Min_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 325: Anh chỉ muốn ngủ với em

[HIDE-THANKS]
Một lúc sau, Cố Vi Vi người đầy mồ hôi dính trên người anh, khuôn mặt đỏ ửng, lông mày nhướng lên lười biếng mà quyến rũ.

"Anh nói gì mà nhớ em, anh chỉ muốn ngủ với em thì có."

Phó Hàn Tranh cười khẽ, hôn lên trán cô.

"Hai việc này không có xung đột gì với nhau, nhưng việc trước là chủ yếu, ngủ với em chỉ là phụ."

Bởi vì nhớ cô nên mới muốn cùng cô triền miên thân cận.

Đặc biệt là trong cuộc sống tình dục*, khi chưa có được thì không sao, nhưng sau khi hưởng qua rồi nhất định sẽ nghiện.

Cố Vi Vi liếc anh một cái, khóe miệng cong lên ngọt ngào.

"Ngày mai anh về sao?"

Phó Hàn Tranh hơi nhướng mày: "Em muốn anh ở lại?"

"Không muốn." Cố Vi Vi nói.

Ban ngày đóng phim đã đủ mệt mỏi, anh ở chỗ này cô ngủ một giấc còn mệt hơn cả đóng phim.

"Có thể bồi em dùng bữa sáng xong rồi đi." Phó Hàn Tranh gom lại chăn, nói nhỏ: "Ngủ đi."

Tuy rằng chưa đủ, nhưng gần đây cô đóng phim rất mệt, nên như vậy là đủ rồi.

Dù sao thì ngày tháng về sau còn dài, anh không vội một sớm một chiều.

"Ngủ ngon."

Cố Vi Vi nheo mắt lại, chỉ chốc lát đã ngủ thiếp đi.

Phó Hàn Tranh nghe thấy tiếng di rộng rung, phủ thêm áo choàng tắm đứng dậy, cầm di động đến phòng khách bên ngoài mới nhận điện thoại.

"Chuyện gì?"

Gọi điện thoại đến chính là Phó Thời Khâm đang tăng ca ở đế đô xa xôi, vừa nghe thấy âm thanh anh không vui còn tưởng mình đã phá hỏng chuyện tốt của anh.

"Cái kia.. chính là Lôi Mông nói Nguyên gia cùng Cố Vi Vi, tựa như từ ngày đó đã bốc hơi khỏi nhân gian, bất kỳ tung tích gì cũng không tra được."

Phó Hàn Tranh ánh mắt hơi trầm xuống, trầm ngâm một lúc nói,

"Bọn họ được gia tộc Dolans huấn luyện ra nên tính cảnh giác rất cao, không cần chỉ chú ý duy nhất đế đô bên này, địa phương khác ở Hoa Quốc cũng để ý một chút."

Sau ngày hôm đó lộ mặt một chút, hơn mười ngày cũng chưa tra được bất kỳ tin tức nào, quả thật có chút đáng ngờ.

"Hơn nữa.." Phó Thời Khâm thở dài.

"Hơn nữa cái gì?"

"Hơn nữa Kaman Dolans dường như đã phát hiện ra chuyện chúng ta điều tra về Cố Vi Vi, phái người lặng lẽ nhập cảnh, cũng đi tìm người Nguyên gia." Phó Thời Khâm nói.

Người của Cố Tư Đình không can thiệp được vào việc của Trung Quốc, cho nên gia tộc Dolans tự mình phái người tới. "

" Cho người lưu ý đến bọn họ một chút. "Phó Hàn Tranh trầm giọng nói.

" Vậy nếu như gia tộc Dolans tìm được người trước, chúng ta.. muốn ra tay sao? "Phó Thời Khâm cẩn thận hỏi.

Nếu gia tộc Dolans tìm được Cố Vi Vi trước, một khi Cố Vi Vi lại trở lại Cố gia, quan hệ của Cố gia cùng gia tộc Dolans vẫn sẽ như lúc ban đầu.

Chỉ cần gia tộc Dolans một ngày vẫn còn là hậu thuẫn của Cố gia, bọn họ liền rất khó động được tới Cố gia.

Phó Hàn Tranh trầm mặc, thật lâu không nói gì.

Không thể không nói rằng việc Cố gia nhận nuôi Cố Vi Vi là một nước cờ đi rất đẹp.

Phó Thời Khâm thở dài một hơi:" Hiện tại em thật hi vọng là Cố Vi Vi đã chết, mà không phải là mất tích. "

Bằng không, chỉ cần cô còn ở trong tay Cố gia, chẳng khác nào Cố Tư Đình nắm trong tay lá vương bài.

Phó gia bọn họ muốn lật đổ Cố gia sẽ hết sức gian nan.

" Chờ anh về rồi nói. "

" Anh bỏ được cô ấy mà về?"Phó Thời Khâm hỏi.

Đi công tác về sân bay quốc tế còn chưa kịp ra đã chuyển máy bay tới nơi bạn gái đang quay phim điện ảnh.

Chính anh ôm nhuyễn ngọc ôn hương ở trong lòng, lại phát rồ mà bắt cậu trở về tăng ca gấp.

Nếu không phải do cậu sợ anh thì cậu sớm đã đoạn tuyệt quan hệ anh em với anh lâu rồi.

Phó Hàn Tranh không trả lời cậu, trực tiếp ngắt điện thoại, trở về phòng đi ngủ.

Anh đương nhiên không bỏ được cô để trở về, nhưng anh đi công tác thời gian dài như vậy, có rất nhiều sự việc quan trọng cần anh tự mình trở về để xử lý.

Đặc biệt, hiện tại Kaman Dolans còn phái người nhập nội cảnh Trung Quốc, anh không thể không trở về.
[/HIDE-THANKS]

_Min_
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 326: Em rất thích yêu xa

[HIDE-THANKS]
Sáng sớm, Cố Vi Vi bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức của điện thoại di động.

Phó Hàn Tranh đã mặc quần áo chỉnh tề, ngồi trên ghế sô pha cách đó không xa, nhìn cô vẫn nằm trên giường, sau khi thấy cô đã tỉnh liiền đứng dậy tiến lại gần.

"Bữa sáng đã đem tới, đi đánh răng rửa mặt trước?"

Cố Vi Vi còn đang buồn ngủ gật đầu, chậm rãi đứng dậy.

Phó Hàn Tranh trực tiếp bế người lên đưa vào phòng tắm.

"Có muốn anh giúp không?"

"Không cần, em còn chưa tàn phế đâu." Cố Vi Vi đánh răng trước.

Phó Hàn Tranh chờ ở bên cạnh, trêu ghẹo hỏi.

"Ngày hôm nay chân không đau, eo không mỏi à?"

Cố Vi Vi trừng mắt nhìn anh một cái rồi tiếp tục vùi đầu vào đánh răng.

Phó Hàn Tranh đưa tay vén lọn tóc đang rủ xuống trên trán cô rồi nói.

"Có một số việc phải trở về giải quyết, chắc mấy ngày nữa anh mới có thể quay lại được."

Cố Vi Vi đánh răng xong, thuận miệng hỏi.

"Vẫn là chuyện Nguyên gia sao?"

Anh đi lâu như vậy, cô cũng không biết họ tìm đến đâu rồi.

Tuy nhiên, Nguyên Mộng gần đây vẫn an toàn.

"Người của gia tộc Dolans đã tới Trung Quốc và cũng đang tìm kiếm bọn họ, điều này rất bất lợi cho nhà họ Phó." Ánh mắt của Phó Hàn Tranh có chút ngưng trọng.

Cố Vi Vi giống như đang suy nghĩ điều gì đó gật đầu: "Anh đi ra ngoài chờ em đi, gọi giúp em một ly cà phê nữa."

Phó Hàn Tranh đi ra ngoài gọi điện thoại nội bộ cho quản gia đem một ly cà phê lên.

Cố Vi Vi đóng cửa phòng tắm lại, rửa mặt, nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương có chút giật mình.

Kaman Dolans, mãi cho đến khi cô chết, cô mới biết được ông ấy chính là cha ruột mà mình vẫn luôn tìm kiếm.

Trong nháy mắt, cô có suy nghĩ muốn đi tìm ông, nói cho ông biết mình đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng khi nghĩ lại, cho dù cô có đi, ai có thể tin rằng cô là con gái ông chứ.

Hơn nữa cô lại không biết Kaman Dolans là người như thế nào.

Gia tộc Dolans gây thù chuốc oán quá nhiều, mẹ cô bị đối thủ của ông hại chết, chuyện mình bị ám sát có khi cũng bởi vì ông.

Thế nên Lăng Nghiên mới có cơ hội cướp đi trái tim của cô.

Phó Hàn Tranh ngồi một lúc lâu vẫn không thấy cô ra, đi đến gõ cửa.

"Vi Vi?"

Cố Vi Vi hoàn hồn, sau khi lấy khăn lau mặt mới mở cửa ra ngoài.

"Em đi thay quần áo."

Cô trở lại phòng, thay quần áo xong mới đi đến bên bàn ngồi xuống, nhấp một ngụm cà phê lên dây cót tinh thần.

"Em phải đi làm sau khi ăn sáng xong, không thể tiễn anh được."

"Ừ, có thời gian anh sẽ tới." Phó Hàn Tranh nói.

"Anh có thể không cần đến đây." Cố Vi Vi ngỏ lời.

Bọn họ yêu xa, mỗi lần gọi điện thoại cho nhau là tốt lắm rồi, anh thật sự không cần tới.

Mỗi ngày đóng phim mệt như chó, anh tới liền không thể ngủ ngon, quá khổ sở.

Phó Hàn Tranh: "Anh không thích yêu xa."

Hết lần này tới lần khác, công việc của cô chính là chạy khắp trời nam đất bắc, mấy tháng liền không có ở nhà.

Cố Vi Vi cười nhạt không nói, dù sao cô cũng rất thích.

Đặc biệt là khi nghĩ tới một ngăn kéo bao cao su đang chờ cô, cô chỉ muốn vĩnh viễn không về nhà.

Hai người mới dùng xong bữa sáng, người đại diện Kiều Lâm đã đến gõ cửa giục cô xuất phát.

"Em phải đi rồi."

Phó Hàn Tranh đưa người đến phía sau cửa, hôn môi một lúc lâu mới thả cô rời đi.

Cố Vi Vi đỏ mặt ra cửa, cùng với người đại diện đang chờ bên ngoài xuất phát.

Kiều Lâm cau mày nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng của cô gái: "Vi Vi, em.. có phải em đang yêu không?"

"Hả?" Cố Vi Vi chột dạ, lắc đầu cười: "Không phải anh nói em còn nhỏ tuổi, cấm yêu đương sao?"

"Không có sao?" Kiều Lâm nghi ngờ nhìn chằm chằm cô.

Nhìn khí sắc của cô, trên mặt mang vẻ xinh đẹp của thiếu nữ, lại có vẻ quyến rũ của người phụ nữ, rõ ràng là đã được tình yêu chăm bón.

Thế nhưng hầu hết hành tung của cô anh đều biết, làm gì có gã nam nhân nào dám ăn trộm cải trắng nhà anh.
[/HIDE-THANKS]

Lililac
 
Bài viết: 665 Tìm chủ đề
Chương 327: Có phải em đang lén lút yêu đương với ai đúng không?

[HIDE-THANKS]
"Đương nhiên là không rồi." Cố Vi Vi phủ nhận

Phó Hàn Tranh còn đang ở trong phòng, cô nói câu phủ nhận này không khỏi cảm thấy chột dạ.

Kiều Lâm nhấn thang máy, tức giận nói.

"Không có là tốt nhất, đám dưa vẹo táo nứt kia đừng hòng tiếp cận được em."

Cố Vi Vi vào thang máy hỏi: "Chuyện Sở Thần như thế nào rồi?"

"Anh ta?" Kiều Lâm hừ lạnh, khoanh tay nói, "Tối hôm qua đã chào hỏi qua với nghệ sĩ của Thời Ức, sau này chỉ cần là tài nguyên của Sở Thần, có thể cướp anh sẽ cướp hết."

Trợ lý Tiểu Từ nghe xong, phát biểu ý kiến.

"Thế nhưng 《 Ưng nhãn 》 vừa chiếu thì độ hot của anh ta nhất định sẽ không thấp, nghệ sĩ Thời Ức muốn cướp cũng không cướp được bao nhiêu."

Bộ phim bom tấn của đạo diễn Mạc Kiểu, dù cho anh ta chỉ là nam số hai, đến lúc đó độ nổi tiếng cũng sẽ không quá thấp.

Hơn nữa nhân vật mà Sở Thần diễn cũng tương đối được yêu thích.

"Yên tâm đi, dám ngấm ngầm giở trò với anh, xem anh có đùa chết anh ta không." Kiều Lâm hừ lạnh nói.

Anh ta hai mươi tuổi đã tiến vào giới này, dẫn dắt không ít nghệ sĩ, có thủ đoạn gì mà chưa gặp qua.

Chỉ là nghệ sĩ hiện tại của anh, vừa xinh đẹp lại có thực lực, anh cũng không muốn làm những động tác nhỏ kia để kéo antifan cho cô.

Nhưng nếu có ai muốn ra tay, anh sẽ không nương tay.

"Vậy phiền anh rồi." Cố Vi Vi cũng không khuyên can gì.

Nếu như Kiều Lâm xử lý mà khiến Phó Hàn Tranh không hài lòng, để anh tự ra tay thì kết cục của Sở Thần sẽ càng thảm hơn.

Bởi vì gần đây phải quay nhiều cảnh hơn nên vừa đến phim trường cô đã vội vàng đến tổ hóa trang để tạo hình, chuẩn bị quay.

Kiều Lâm cầm điện thoại di động, đi ra xa gọi điện cho La Gia Minh, người đại diện của Phó Thời Dịch.

"Tam thiếu đâu, tôi có chuyện muốn nói với cậu ta."

La Gia Minh liếc mắt nhìn nghệ sĩ nhà mình cách đó không xa đang vừa hóa trang vừa chêu ghẹo cô người mẫu.

"Bây giờ cậu ta.. hình như hơi bận."

"Đưa điện thoại cho cậu ta, tôi có chuyện rất quan trọng." Kiều Lâm nhấn mạnh.

La Gia Minh suy nghĩ một chút, đi qua nói chuyện với Phó Thời Dịch, đưa điện thoại cho cậu ta.

Tuy rằng bây giờ Kiều Lâm chỉ dẫn dắt một nghệ sĩ là Mộ Vi Vi nhưng cũng là một trong những nguyên lão của Thời Ức nên chút mặt mũi này anh vẫn phải cho.

Phó Thời Dịch cầm điện thoại di động, đi đến nơi không người mới nói.

"Đừng lại nói với tôi chuyện thăm đoàn phim xào CP, tôi không đi đâu."

Chuyện trước đó thiếu chút nữa giết chết anh, giờ lại còn muốn xào CP với cô.

"Tôi hỏi cậu, có phải gần đây cậu lén lút yêu đương với nghệ sĩ của tôi không?"

Kiều Lâm đưa mắt nhìn nghệ sĩ nhà mình đang hóa trang cách đó không xa, anh luôn cảm thấy cô đang lén lút yêu đương với người khác.

Nhưng người khả nghi nhất xung quanh cô cũng chỉ có Phó Thời Dịch.

Lúc ở đế đô, mấy lần sau khi hoạt động kết thúc, cô đều đi cùng Phó Thời Dịch.

"Tôi.." Phó Thời Dịch đầy một bụng ủy khuất, tức giận nói: "Tôi yêu đương với cô ấy làm gì, cho dù có phải yêu đương với đàn ông cũng sẽ không yêu cô ấy."

"Thật sự không phải cậu?" Kiều Lâm hỏi.

Phó Thời Dịch sửng sốt hai giây, truy hỏi.

"Nghệ sĩ nhà anh có đàn ông sao?"

"Tôi chỉ đang nghi ngờ." Kiều Lâm nói.

Miệng thì có thể nói dối nhưng ánh mắt và khí sắc của một người thì không thể che giấu được.

Phó Thời Dịch nhớ tới tối hôm qua Phó Thời Khâm gọi điện thoại lúc đang nôn mửa, tố anh trai nhà mình vứt một đống công việc cho anh để đi thăm bạn gái.

Xem ra chuyện hẹn hò của hai người khiến cho Kiều Lâm nghi ngờ.

"Dù sao cũng không phải là tôi." Phó Thời Dịch nói.

"Tốt nhất không phải là cậu, cậu như vậy không xứng với cô ấy." Trong lời nói của Kiều Lâm không chút che giấu sự ghét bỏ.

Phó Thời Dịch cắn răng: "Anh là người đại diện mà dám nói chuyện với sếp của mình như thế à?"

"Tôi chỉ nói sự thật thôi, trừ nam thần của tôi ra thì các người ai cũng không xứng." Kiều Lâm hừ nói.

"..."

Ôi, thật muốn nói cho anh ta biết, nghệ sĩ mà anh ta che chở như con đã sớm ngủ với nam thần số một của anh ta rồi.
[/HIDE-THANKS]

Lalilac
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back