Hỏi đáp Thích và yêu có gì khác nhau?

Discussion in 'Tình Cảm' started by bong1902, Jun 3, 2021.

  1. Jenayen

    Messages:
    5
    Thích là thích mắt phượng mày ngài, môi tim, da trắng

    Còn yêu là khi tát cả những thứ đó đã biến mất vẫn nguyện bên nhau..

    Giữa: "yêu" và "thích" còn cách nhau xa lắm ^ ^
     
  2. thuanthienmonchu

    Messages:
    14
    Thích là gì? Yêu là gì?

    Thích là bị hút, can gì tính toan?

    Muốn là gần gũi đường hoàng.

    Muốn đi biểu hiện.. bắc thang lên trời!

    Bởi vì khẩu vị, bạn ơi!

    Thích này.. kia nọ, cuộc đời: Thói quen.

    Cuộc đời, ai cũng.. thích.. khen

    Thích là đủ thứ, bon chen dục cầu!

    Yêu thì phải thích đủ lâu.

    Thích nhiều, tích lũy, đủ sâu.. yêu à!

    Khi yêu, mới nghĩ.. người ta.

    Gần thì vui vẻ, xa là nhớ nhau!

    Yêu rồi toan tính cạn sâu.

    Khó, là động lực, chớ đâu nản lòng?

    Bởi vì yêu, phải gắng công!

    Đạp bằng trở ngại, chớ không ngã rồi!

    Yêu mà ích kỷ thì thôi!

    Đó là chiếm hữu, dục thôi, yêu gì?
     
  3. Thích mà, chắc chắn sẽ không dài lâu. Kiểu chỉ giống cơn gió thoảng qua thôi í. Giả sử có đối tượng khác xuất hiện khiến trái tim thiếu nữ rung động thì chắc chắn họ sẽ thay đổi cảm xúc ngay. Còn yêu thì khác, yêu là thương, là muốn đem đến cho người mình yêu những gì tốt nhất, không muốn họ chịu khổ. Yêu thì mình nghĩ sẽ có tính chiếm hữu cao hơn (1 số trường hợp thôi), kiểu muốn người ấy chỉ là của riêng mình. Mấy bạn học sinh thường nhầm tưởng 2 khái niệm này, mai sau, đến lúc chia tay lại bảo: "Tao hết yêu mày rồi", thật ra là "tao hết thích mày rồi" mới đúng. Nói chung thì trưởng thành ta mới biết mùi vị của yêu, còn đi học thì chỉ biết thích thôi, chứ người biết yêu thật sự thì ít lắm.
     
  4. Tèo già

    Messages:
    5
    Thích thì 2 kiểu nhá. Một là thích nhất thời, í là chỉ trong khoảng thời gian rất ngắn giống như gió thoảng thôi. Hai là thích lâu dài, thì chính kiểu thích trong một khoảng thời gian lâu hơn nhưng chỉ dừng ở mức thích thôi chứ không tính là yêu nhá. Thích thì bạn hiểu đơn giản là khi bạn khoái một cái gì đó, cảm giác đầu tiên của ai cũng vậy, sẽ muốn chiếm hữu nó, tại vì mình thích mà. Thích một người cũng thế nhé, thích là khi bạn muốn có được người ta cho bằng được. Thích là khi bạn ưu tiên cho cảm xúc của bạn, là khi bạn thấy nhớ nếu ở xa, trước mặt người ta sẽ thường có những hành động khá thú vị, giả sử như bạn là một người hoạt bát, năng nổ đi tui thề là bạn chỉ cần đứng trước mặt người ta là bạn nín được ngay hà. Thích là khi bạn nhận thấy những cảm xúc của mình dành cho một ai đó không trong tầm kiểm soát của bản thân nữa. Khi bạn biết thích ai đó bạn sẽ tự nhiên chăm chút hơn cho vẻ bề ngoài, tự nhiên biến thành phiên bản lạ lùng của chính bạn. Theo mình đó là thích.

    Còn yêu thì không kiểu say nắng kiểu này đâu, yêu giống say rượu hơn. Nếu như cùng một đồ vật, bạn yêu nó bạn sẽ đối xử khác với khi mà bạn thích nó. Nếu là yêu, thì bạn sẽ chăm sóc và bảo vệ nó, tập quan tâm đến những thứ nhỏ nhặt nhất về nó còn thích không nha, thích thì hạn sử dụng ngắn lắm, nếu không có giá trị sử dụng đối với bạn nữa thì khả năng cao là bạn sẽ bỏ đi và tìm hứng thú với thứ khác mà không thèm quan tâm đến nó nữa. Thậm chí vì nó, vì bạn yêu nên bạn sẵn sàng thay đổi một vài thói quen để phù hợp với nó và nếu thay nó bằng một thứ khác tôi dám cá bạn chịu không nổi đâu. Nếu như thích là chiếm hữu thì yêu là buông tay, khi yêu người ta sẽ quan tâm đến cảm nhận của đối phương và chấp nhận vì nhau mà thay đôi. Nếu như thích là nhớ kiểu vu vơ thì yêu sẽ thành nhớ nhung (cấp độ cao hơn mà). Nếu như thích là chán rồi sẽ tự đi tìm niềm vui mới thì yêu lại phải có sự hòa hợp. Nếu thích là nhất thời, là say nắng thì yêu là cả quá trình, là ngốc nghếch. Thích thì không vương vấn như khi yêu đâu, thích thì kiểu có cũng được không có thì cũng chẳng sao nhưng yêu thì khác, đã yêu thì sẽ có thương, mà đã thương thì sẽ ghen mà đã ghen thì khó mà quên được lắm. Mình để tâm mà, chính vì thế mới sâu đậm. Có ai yêu mà không ghen chứ, ai yêu mà không ghen thì mình đảm bảo nhá đó không phải là yêu đâu. Rõ ràng yêu cấp độ mạnh hơn thích rất nhiều, gì chứ mình thấy cứ khi nào nói đến vấn đề yêu đương thì ai cũng sẽ cực kỳ để ý luôn í. Tình yêu hấp dẫn đối với nhiều người lắm, tại sức ảnh hưởng của nó mạnh mà. Còn thích thì kiểu nhẹ nhàng, tỉnh táo hơn. Thề chứ ai yêu rồi thì biết, trong tình yêu không nói chuyện đúng sai được đâu, IQ lúc bình thường thì còn có chỗ dùng chứ yêu vào rồi thì không còn đất mà dựng võ luôn, thích thì vẫn nói chuyện lý trí được, vẫn nhìn ra được khuyết điểm của đối phương mà cân nhắc nhá, đố ông nào yêu mà tỉnh nổi nhá.
     
  5. HienNTT

    Messages:
    42
    Thích là tiền đề cho yêu. Yêu là một bước chuyển hóa của thích. Cả thích và yêu đều có thể thay đổi, đều có thể chuyển từ người này sang người khác.

    Theo mình thích chỉ khác yêu ở chỗ dễ thích ai đó hơn là yêu, khi thích một ai đó thì dễ quên hơn là khi yêu. Nói nôm na yêu là thứ tình cảm khó bắt đầu hơn là thích và sâu đậm, khó quên hơn là thích.

    Còn làm thế nào phân biệt được thích và yêu thì đó là do cảm nhận ở bạn, chỉ có bạn mới biết. Ranh giới giữa hai khái niệm này vốn dĩ mong manh mà. Còn có người dành cả đời để ngộ nhận tình yêu nữa mà.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...