Thích, mập mờ và có lẽ là yêu...?

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Fall and love, 12 Tháng chín 2023.

  1. Fall and love

    Bài viết:
    11
    [​IMG]

    Chào mọi người!

    Chắc có lẽ trong cuộc sống thì ai cũng đã từng thích và yêu một người nào đó và điều đó không ngoại lệ với tôi. Nhưng đã bao giờ bạn rơi vào tình huống trên cả mập mờ nhưng có lẽ không phải là yêu chưa? Haizzz.. Tôi là như vậy đó..

    Tôi đang thích, đang yêu, đang mập mờ với một người.. Anh là 1 chú công an cao to, lực lưỡng và luôn đẹp trong mắt tôi khi khoác trên mình bộ quân phục ấy.. Tôi thích anh vì chính tình yêu mãnh liệt mà anh dành cho tổ quốc, dành cho sự công bằng và chắc.. là dành cho tôi..

    Tôi và anh đã biết nhau khá lâu để có thể nhớ lần đầu gặp mặt. Tôi chỉ nhớ anh đứng trước cửa nhà tôi với 1 cốc trà sữa và khuôn mặt e thẹn, ngại ngùng chỉ vì tôi thèm uống trà sữa và anh muốn gặp tôi :)) Nhưng vì công tác nên tôi chẳng được gặp anh hay liên lạc với anh hơn 1 năm trời.. Tôi chờ đợi tin nhắn của anh trong vô vọng, tôi cứ nghĩ đoạn tình cảm ấy chỉ là 1 trò đùa của những thanh niên mới lớn.. Tôi bắt đầu từ bỏ anh.. Tôi dần quên đi những gì tốt đẹp nhất về anh, quên đi những lần anh khiến tôi buồn hay làm tôi tổn thương, quên cả những câu nói ngọt ngào của anh dành cho tôi, quên những lời chúc ngủ ngon mỗi tối, sự quan tâm, vỗ về. Tôi bắt đầu xóa bạn bè, xóa tin nhắn rồi xóa hết cả những thông tin liên quan tới anh.. Và tôi đã quên được anh..

    Sau 1 năm, vào lúc tôi không ngờ tới nhất, anh đã gửi lời mời kết bạn cho tôi, tôi không biết rằng đó có phải anh không? Hay chỉ là một người nào đó giống nhưng không phải là anh? Tôi lấy hết dũng khí nhắn tin và.. Người ấy lại là anh thật, tôi vui như muốn khóc nhưng lại có chút tủi hơn vì anh đã bỏ tôi đi lâu như vậy mà không nói gì.. Tôi và anh nói chuyện với nhau đến tận sáng hôm sau mà vẫn còn chưa hết chuyện để nói. Thoạt đầu, tôi giận anh nên chỉ trả lời cộc lốc cho qua chuyện nhưng dần dần tôi lại phải lòng anh một lần nữa.. Chúng tôi lại vào mối quan hệ mập mờ.. Sau mỗi ngày tôi đi học mệt mỏi, anh hỏi thăm tôi, khi tôi tan học buổi trưa, anh tranh thủ đi từ cơ quan về với tôi và không quên mua cho tôi đồ uống mà tôi thích..

    Tôi và anh như người yêu vậy.. Nhưng chẳng phải là người yêu.. Anh nói rằng "vậy bắt đền anh cái thơm má đi rồi đồng ý lời tỏ tình của anh và chúng mình yêu nhau.." Nhưng điều đó là quá vội khi anh gặp tôi và muốn nắm tay rồi ôm eo trước cổng trường tôi:((Tôi rất muốn nhưng tôi không thể làm điều đó trước cổng trường tôi và dưới rất nhiều ánh mắt như vậy được :(Anh chắc cũng hiểu điều đó nên theo tôi vào tận trường như 1 anh vệ sĩ :)) Tôi khá ngại ngùng nhưng cũng có phần hãnh diện về điều này :3 Nhưng tôi lại nghĩ, nhiều lần anh hẹn tôi nhưng quá muộn nên tôi chẳng gặp được anh.. Tôi biết anh có công chuyện nhưng tôi chẳng tài nào mà không lo lắng cho anh cả. Nhưng thực sự tôi chỉ muốn ôm anh, lao vào vòng tay của anh như một đứa trẻ và đặt một nụ hôn lên má để có thể chứng minh tình yêu ở nơi tôi. Nhưng giờ giới nghiêm của nhà tôi khiến tôi không thể làm điều đó:((

    Ngay lúc này, tôi thực sự rất nhớ anh.. Nhớ anh vô cùng.. nhưng chắc giờ anh đang bận công chuyện ở cơ quan nên chẳng thể nghe máy hay nhắn tin cho tôi được.. Chắc cũng chính cái lẽ đó nên tôi càng nhớ anh nhiều hơn..

    Liệu rằng.. Chờ đợi một người có đáng sợ? Yêu một người có đáng sợ? Tin một người có đáng sợ?

    Những lúc vắng anh, tôi lo lắng cho anh nhưng cũng lo lắng không biết rằng ngoài tôi ra, anh còn ai khác không :(Nhưng tôi sẽ tin anh, tin vào ánh mắt, sự dịu dàng và sự nhiệt tình của anh với tôi..

    TÔI YÊU ANH <3

    P/s: Lời văn hơi lủng củng: > mọi người thông cảm nhaaaa: 33
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...