12. Hoa Dại (Hà Thiên Sơn) "Những bông hoa dại không người hái Lặng lẽ bốn mùa khắp mọi nơi Không có người mong và kẻ đợi Thời gian vô nghĩa tháng năm ơi. Hoa dại vẫn là hoa dại thôi Từ thuở xa xưa chẳng có người Đặt cho tên gọi loài hoa ấy Hoa dại suốt đời chẳng có đôi. Miên man hoa nở trắng sườn đồi Những niềm hoang dã chốn xa xôi Hoa chẳng có tên hoa có sắc Hương vẫn gửi vào trong gió bạy"
13. Hoa Lòng (Dung Nguyên) Thương loài hoa dại không tên. Nép mình e ấp tựa bên đá già. Dáng hoa thanh thoát mặn mà. Hồng hồng sắc thắm em là Nàng Xuân. Càng nhìn càng thấy bâng khuâng. Có gì vương vấn rời chân chẳng đành. Sợi tơ hay sợi chỉ mành. Vô hình trói chặt một cành Bạch Dương. Trách lòng sao vội nhớ thương. Trách trời sao để hoa nương lối này!
14. Hoa Cúc – Nguyễn Bá Đức "Năm cánh hoa là số năm mẹ còn sống được Và cuộc đời em cũng sẽ bớt theo đi Em xé bông hoa thành nhiều cánh li ti Với mong ước mẹ sống lâu, mạnh khoẻ Em đã biến thành bông hoa nhỏ bé Vô số cánh hoa cho đời mẹ trường sinh.."
15. Hương ngâu – Trần Trọng Nghiêm "Lối mòn thoang thoảng hương ngâu Thẫn thơ.. nuối tiếc.. lần đầu ta say.. Hình như gió cũng ngất ngây Chở hương chủ những tháng ngày khó quên."
16. Hoa hồng "Hoa hồng màu đỏ Nói nhỏ với em Kìa mấy chú ong Ngắm tôi lâu thế? Hoa hồng màu đỏ Cánh tròn tròn xinh Gió thổi rung rinh Hương thơm ngan ngát. Hoa Hồng nhiều gai Có nhiều hương sắc Đùa vui trong nắng Nụ hồng tươi xinh. Loài hoa tên gọi dễ thương Cánh hồng hé nở đưa hương xa gần."
17. Sắc Hồng – Châu Nam Kim Minh Quan tâm chia sẽ nhau cùng HỒNG VÀNG tình bạn, muôn trùng hiền nhân Lứa đôi mùa cưới lâng lâng Điểm tô HỒNG TRẮNG anh dâng ái tình Những đều không thể bên mình Quyết tâm đạt được lò tình đang nung BẢY MÀU HỒNG SẮC khoe cung Tên là hạnh phúc cho chung mọi người Em đây nhã nhặn rạng ngời Thân em HỒNG PHẤN tùy thời đậm phai Phấn đậm cảm kích lời hay Dáng duyên khích lệ, nhạt phai phấn màu Hoà chung nhịp đập tuôn trào Mang tên SONG HỶ, trắng màu hồng pha Dẫu đời cớ sự can qua Nhất thời hòa hiệp, mọi nhà thêm vui HOA HỒNG TỶ MUỘI là tui Anh em hòa thuận cho xuôi mọi chiều Tỷ đây hỷ sự thêm nhiều Vì tình hảo muội,l Thúy Kiều – Thúy Vân Tuýp người, dù cựu hay tân Cũng đều mong mỏi nhân thân xum vầy HỒNG XANH hy vọng đong đầy Bình an vô sự, ngày ngày vui tươi Cho dù có tuổi đôi mươi Hay bao nhiêu tuổi cũng vui Hoa Hồng Nhân đây xin gởi đôi dòng Thật lòng mấy chữ Hoa Hồng tôi yêu !"
18. Sắc Hồng – Châu Nam Kim Minh "Nàng Hồng ý nghĩa rất sâu... Như nhà hiền triết, như câu nhân tình Nhân gian hay chốn cung đình Em đều kiêu hãnh vương mình khoe duyên Ba ngàn năm trước Công Nguyên Người ta vốn đã thiêng liêng Hoa Hồng Đến nay chắc có nhiều dòng Từ dòng chân gỗ đến dòng gai cong Kể ra bao xiết mới xong Thân em giờ đã phiêu bồng khắp nơi Từ miền cực Bắc chơi vơi Xuống vùng Nam cực, eo ơi lạnh lùng Em đi chẳng chút ngại ngùng Dù vùng Đông Á hay vùng Tây Phi Em đi chẳng chút hoài nghi Hương thơm tỏa ngát, uy nghi nữ thần Em đây trong sáng tần ngần Tình yêu trong trắng vạn lần chẳng lem Phục sinh huyền bí trong em Trái tim dâng hiến, anh đem theo cùng Hồng kia ai cũng tôn sùng Yêu em ý nghĩa hòa cùng sắc hoa HỒNG CAM thông điệp ngân nga Đê mê rạo rực, bài ca nhiệt tình HỒNG TÍM khao khát hết mình ! Âm vang tiếng sét ái tình lên men Thần thoại bí ẩn HỒNG ĐEN Khát khao tuy có đan xen lạnh lùng..
19. Sen muộn – Nguyễn Tường Thuật "Chưa kịp nói lời chia tay mùa Hạ Thu vội sang hoa Cúc đã vàng tươi Níu mùa lại Sen trổ đài hoa muộn Cuối vườn chiều xao xác lá rơi rơi... Chưa kịp nói một lời giã biệt Em đã sang sông bên ấy quê người Tôi tay trắng ngược về thời dĩ vãng Tìm bóng hình xưa dù biết xa vời. Mùa Hạ ấy tình nồng như nắng Tóc vẻo đuôi gà em quấn quít bên tôi Mơ mộng quá thuở phượng hồng sen trắng... Kỉ niệm xưa em mang mãi đi rồi. Về cuối Hạ tìm lại bông hoa muộn Ướp hương thơm vào kỷ niệm một thời Thu vàng quá và em xa ngái quá Chỉ còn đây đài sen muộn với mình tôi."
20. Tặng đóa tường vi - Lê Quốc Minh Em đi xa như một cơn gió Tôi rùng mình Thở dài bằng một cơn ho Bằng ly cà phê đen có mùi vị tương tư tan trong đó. Tôi ngồi một mình Thấy em mênh mang Đi hết khoảng thời gian trống rỗng Gió thổi hết những gì tôi mơ mộng. Tóc trên đầu bạc trắng trước thời gian Em lại chạy ra ngoài lời hẹn hò Để tôi ngồi bất lực giữa hờn ghen Bất chấp ly cà phê đen. Tôi uống cạn nhưng không hề mất ngủ Lúc yêu em - tôi trở nên bất tử Tôi vung gươm đâm vào ngực của mình Nỗi nhớ em tan ra như cơn gió. Nỗi nhớ em là áo len màu đỏ Giữa mùa hạ này tôi thấy lạnh run Em tan ra như một nỗi buồn Là ly cà phê đen mỗi ngày tôi uống. Trái tim tôi nhịp đập nguyên lành Em đi xa bỗng hóa thành vỡ vụn Lá thư tình xé lúc nửa khuya Giọt cà phê đầm đìa trên trang giấy. Em đi xa - tôi rùng mình nhớ lại Thở dài bằng một cơn ho Bằng ly cà phê đen có mùi vị tương tư tan trong đó Thôi! Sáng nay ngoài vườn nhà tôi Đã nở một đóa hoa tường vi rất đỏ.